Vương ma ma trở lại làm cho Tào Ngọc Di thở phào nhẹ nhỏm thật to, bất luận là đối nhân xử thế, hay là trông coi tiền tài đồ dùng hàng ngày, hoặc là quản lý tiểu nha đầu vân vân, đều không chỉ tốt hơn tiểu Đào một lần, Tào Ngọc Di để cho Hồng Nhi ở bên cạnh giúp đỡ, dựa vào hai người này, trong khoảng thời gian này bên cạnh Tào Ngọc Di gần như là một giọt nước cũng không lọt, mấy ngày liên tiếp ngủ nghỉ cũng thư thái rất nhiều, làm cho Tào Ngọc Di tiết kiệm không ít tâm tư.
Thỉnh an mẫu thân! Sau khi Tào Ngọc Di khỏi Bệnh , liền lập tức tới thỉnh an đại phu nhân, tiêu tiêu chuẩn chuẩn dập đầu với đại phu nhân một cái.
Thật ra thì bình thường thỉnh an hoặc ở trong sân đụng phải đại phu nhân hay trưởng bối vân vân, chỉ cần hành một cái lễ nho nhỏ là được, giống như loại đại lễ dập đầu này, chỉ có một vài tình huống đặc biệt mới sử dụng, chẳng hạn giống như tình huống của Tào Ngọc Di, nhiều ngày không có đúng hạn tới đây thỉnh an đại phu nhân.
Đứng lên đi! Thân thể thật tốt rồi sao? Mặt đại phu nhân không chút biểu cảm làm theo thông lệ hỏi, hoàn toàn không có hiền hòa và thân thiết như vài ngày trước đó.
Đã hoàn toàn bình phục, đa tạ mẫu thân quan tâm. Tào Ngọc Di đứng ở một bên, nhẹ giọng đáp.
Ừhm. Đại phu nhân đáp một tiếng, liền cúi đầu uống trà.
Tào Ngọc Di cũng không dám tự ý di chuyển, đành phải đứng ở bên cạnh đại phu nhân.
Đúng rồi, ta nhớ bên kia của ngươi còn thiếu hai tam đẳng nha đầu có phải không? Qua một hồi lâu, đại phu nhân mới ưu nhã đặt chén trà xuống hỏi.
Hồi mẫu thân, trước đó vài ngày ma ma quản sự đã nâng một tiểu nha đầu lên làm tam đẳng nha đầu cho nữ nhi. Trong lòng Tào Ngọc Di kéo căng ra một chút, đại phu nhân tuyệt đối sẽ không rãnh rỗi quan tâm tới nha đầu bên cạnh một thứ nữ, lúc vừa tới, vì che giấu cho Tào Ngọc Linh lỡ tay đả thương người, đại phu nhân đã phân phát toàn bộ nha đầu nhị đẳng và tam đẳng bên cạnh Tào Ngọc Di ra ngoài, sau này ngoại trừ nâng Tiểu Đào đi lên, vẫn không có bổ sung tam đẳng nha đầu, thời gian dài như vậy cũng không có ai chú ý tới bên cạnh một thứ nữ nho nhỏ bị thiếu nha đầu. . . . . .
Ừhm, Tiểu Tú, vào đi! Dập đầu cho Tứ tiểu thư, về sau ngươi hầu hạ Tứ tiểu thư cho thật tốt! Đại phu nhân gọi ra phía bên ngoài.
Một nha đầu khoảng chừng mười mấy tuổi thành thật đi vào, mặc dù mặc quần áo thống nhất Tào phủ phát cho nha đầu, chỉ có điều đai lưng bên hông nàng ta siết rất chặt, phác họa hết đường cong thân thể ra ngoài, trên đầu cài tất cả ba bốn đóa hoa. . . . . .
Nô tỳ thỉnh an đại phu nhân, thỉnh an Tứ tiểu thư! Tiểu Tú mềm nhũn quỳ xuống, ỏng ẹo nói.
Nghe được cái giọng cố ý ỏn ẻn kia, Tào Ngọc Di cố nén đánh rơi ** (cái này là chửi bậy nhé), trên người nổi lên một tầng da gà.
Nha đầu này bổ sung cho tam đẳng nha đầu còn thiếu bên cạnh ngươi. . . . . . Đại phu nhân tùy ý gật đầu với Tiểu Tú một cái, quay về phía Tào Ngọc Di nói.
Vâng, đa tạ mẫu thân! Tào Ngọc Di đè xuống khó chịu trong lòng, bình tĩnh đáp.
Đại phu nhân quay sang Tiểu Tú phân phó mấy câu hầu hạ cho tốt ..., liền đuổi nàng ta đi ra ngoài.
Lúc này, bà vú ôm Tào Ngọc Hà tới, lực chú ý của đại phu nhân lập tức liền dời đi, nhận lấy Tào Ngọc Hà trêu chọc.
Tào Ngọc Di rũ mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng thối lui đến bên cạnh Tào Ngọc
Thỉnh an mẫu thân! Sau khi Tào Ngọc Di khỏi Bệnh , liền lập tức tới thỉnh an đại phu nhân, tiêu tiêu chuẩn chuẩn dập đầu với đại phu nhân một cái.
Thật ra thì bình thường thỉnh an hoặc ở trong sân đụng phải đại phu nhân hay trưởng bối vân vân, chỉ cần hành một cái lễ nho nhỏ là được, giống như loại đại lễ dập đầu này, chỉ có một vài tình huống đặc biệt mới sử dụng, chẳng hạn giống như tình huống của Tào Ngọc Di, nhiều ngày không có đúng hạn tới đây thỉnh an đại phu nhân.
Đứng lên đi! Thân thể thật tốt rồi sao? Mặt đại phu nhân không chút biểu cảm làm theo thông lệ hỏi, hoàn toàn không có hiền hòa và thân thiết như vài ngày trước đó.
Đã hoàn toàn bình phục, đa tạ mẫu thân quan tâm. Tào Ngọc Di đứng ở một bên, nhẹ giọng đáp.
Ừhm. Đại phu nhân đáp một tiếng, liền cúi đầu uống trà.
Tào Ngọc Di cũng không dám tự ý di chuyển, đành phải đứng ở bên cạnh đại phu nhân.
Đúng rồi, ta nhớ bên kia của ngươi còn thiếu hai tam đẳng nha đầu có phải không? Qua một hồi lâu, đại phu nhân mới ưu nhã đặt chén trà xuống hỏi.
Hồi mẫu thân, trước đó vài ngày ma ma quản sự đã nâng một tiểu nha đầu lên làm tam đẳng nha đầu cho nữ nhi. Trong lòng Tào Ngọc Di kéo căng ra một chút, đại phu nhân tuyệt đối sẽ không rãnh rỗi quan tâm tới nha đầu bên cạnh một thứ nữ, lúc vừa tới, vì che giấu cho Tào Ngọc Linh lỡ tay đả thương người, đại phu nhân đã phân phát toàn bộ nha đầu nhị đẳng và tam đẳng bên cạnh Tào Ngọc Di ra ngoài, sau này ngoại trừ nâng Tiểu Đào đi lên, vẫn không có bổ sung tam đẳng nha đầu, thời gian dài như vậy cũng không có ai chú ý tới bên cạnh một thứ nữ nho nhỏ bị thiếu nha đầu. . . . . .
Ừhm, Tiểu Tú, vào đi! Dập đầu cho Tứ tiểu thư, về sau ngươi hầu hạ Tứ tiểu thư cho thật tốt! Đại phu nhân gọi ra phía bên ngoài.
Một nha đầu khoảng chừng mười mấy tuổi thành thật đi vào, mặc dù mặc quần áo thống nhất Tào phủ phát cho nha đầu, chỉ có điều đai lưng bên hông nàng ta siết rất chặt, phác họa hết đường cong thân thể ra ngoài, trên đầu cài tất cả ba bốn đóa hoa. . . . . .
Nô tỳ thỉnh an đại phu nhân, thỉnh an Tứ tiểu thư! Tiểu Tú mềm nhũn quỳ xuống, ỏng ẹo nói.
Nghe được cái giọng cố ý ỏn ẻn kia, Tào Ngọc Di cố nén đánh rơi ** (cái này là chửi bậy nhé), trên người nổi lên một tầng da gà.
Nha đầu này bổ sung cho tam đẳng nha đầu còn thiếu bên cạnh ngươi. . . . . . Đại phu nhân tùy ý gật đầu với Tiểu Tú một cái, quay về phía Tào Ngọc Di nói.
Vâng, đa tạ mẫu thân! Tào Ngọc Di đè xuống khó chịu trong lòng, bình tĩnh đáp.
Đại phu nhân quay sang Tiểu Tú phân phó mấy câu hầu hạ cho tốt ..., liền đuổi nàng ta đi ra ngoài.
Lúc này, bà vú ôm Tào Ngọc Hà tới, lực chú ý của đại phu nhân lập tức liền dời đi, nhận lấy Tào Ngọc Hà trêu chọc.
Tào Ngọc Di rũ mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng thối lui đến bên cạnh Tào Ngọc
/87
|