Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 53 - Chương 53

/66


Hôm nay đang nắm lấy đầu ngón tay tính ngày thuyền Từ gia xuất phát, cửa lại vang lên tiếng phành phạch, rồi tiếng bước chân bình bịch kèm theo tiếng thở dốc truyền tới.

Nhị thiếu gia trở về! Nhị thiếu gia trở về!

Hà Hoa sững sốt, trong đầu trống rỗng, ngơ ngác ngồi bất động, còn không dám tin thật sự đúng là Tiểu Bảo trở lại. Tiểu Thư đã sớm ném khung thêu trong tay xuống, chạy ra ngoài thật nhanh, chỉ chốc lát liền như cơn gió chạy trở về nói: Thật sự là cô gia đó ạ, bây giờ đang ở trong phòng lão gia cùng phu nhân đáp lời. Hai tiểu tử Chuy Đầu cùng Lang Đầu kia đang nghỉ ngơi ở tiền viện, tiểu thư có thể tìm bọn họ đến hỏi chuyện?

Hà Hoa lập tức nhớ tới trước khi Tiểu Bảo đi Sơn Đông đã từng nói, tới đó làm một khoản thời gian, A Tề tìm người hắn sẽ trở về, lại nghĩ tới thư của Thường thị cùng những lời đồn đãi kia, nếu thật sự có vấn đề, Chuy Đầu và Lang Đầu vẫn đi theo Tiểu Bảo không thể nào không biết. Nghĩ vừa thông suốt liền nói: Nhị gia thật xa xôi trở về, nhất định thân thể mệt mỏi, Tiểu Bàn ngươi đi bảo phòng bếp chuẩn bị chút thức ăn lót dạ, Tiểu Điệp đi an bài chuyện tắm rửa nghỉ ngơi. Chuy đầu cùng Lang Đầu đi theo Nhị gia, chỉ sợ cũng chịu không ít khổ cực, Tiểu Oản trước tiên ngươi đi nơi đó của lão gia phu nhân truyền lời, sau đó đi thu xếp một chút cho bọn họ. Bách Linh, Hoàng Ly, các ngươi dẫn Anh tỷ nhi đi xuống thay quần áo trước.

Tất cả mọi người có chuyện làm, Tiểu Thư kéo Tiểu Oản đi phía sau cùng, nói với Hà Hoa: Tiểu thư, tay của Tiểu Oản khéo léo, để nàng chải đầu cho người, thay quần áo mới đi gặp cô gia ạ. Nô tỳ đi tiền viện tìm Chuy Đầu cùng Lang Đầu là được.

Tiểu Oản đẩy nàng nói: Nếu biết tiểu thư muốn rửa mặt, ngươi còn mè nheo cái gì? Tiểu nha đầu há mồm ngậm miệng liền muốn đi tiền viện tìm gã sai vặt, cũng không ngượng ngùng!

Tiểu Thư vội vã đi tìm Chuy Đầu cùng Lang Đầu dò la tin tức, nghe thử chút chuyện về nữ tỳ xinh đẹp trong truyền thuyết, hồng bài Câu Lan Viện cùng với đại gia khuê tú đến cùng là có chuyện gì xảy ra, vội liếc mắt nói: Ta và ngươi là cùng một ngày bắt đầu hầu hạ tiểu thư, chỉ nhỏ hơn ngươi hai tuổi, không phải là tiểu nha đầu!

Tiểu Oản bị ảnh hưởng của bà bà Vượng Tài thẩm, cũng dần dần thích bát quái, vả lại trong lòng biết rõ Hà Hoa phái nàng - Đại Quản Sự nương tử này đi thu xếp cho hai gã sai vặt kia mà không phải phái Tiểu Thư đi, lí do cũng bởi vì nàng miệng rộng thiếu chững chạc, liền cố ý trêu đùa nàng nói: Ngươi thật sự không phải là tiểu nha đầu, đến tuổi nên xin tiểu thư gả ngươi cho gã sai vặt rồi !

Hà Hoa thấy Tiểu Thư bị nói đỏ bừng cả khuôn mặt, cắn răng nghiến lợi muốn đi nhéo Tiểu Oản, làm bộ giận nói: Tiểu Thư, đi lấy chậu nước !

Tiểu Thư thấy Hà Hoa phân phó, tức giận trừng mắt liếc Tiểu Oản mới lắc eo đi ra ngoài.

Hà Hoa đổi quần áo, vấn búi tóc, lại chải tóc mai, quay về phía gương đồng nhìn trái nhìn phải, liên tục đổi ba cây trâm cài tóc đều không vừa ý. Tiểu Thư ở phía sau che miệng cười trộm một hồi, nói: Đồ trang sức của tiểu thư đều trang nhã, đổi thế nào cũng đẹp mắt, bôi thêm một chút phấn ở trên mặt, thì tốt hơn.

Hà Hoa bị nàng trêu chọc, tim đang đập thình thịch lại trở nên lạnh xuống mấy phần. Nhìn cũng khá được rồi, phân phó nàng đi bày bàn tiệc. Tiểu Bảo trở về tới trong phòng, cũng không kịp nhìn Tiểu Thư vẫn còn ở cửa, một cước nhảy vào, mấy bước đi tới bên cạnh Hà Hoa, lôi kéo tay của nàng cười đến mắt cũng không nhìn thấy.

Hà Hoa chỉ cảm thấy tay hắn nóng hừng hực, trên ót đều là mồ hôi, đang muốn nói chuyện, hai chân liền rơi vào khoảng không, cằm dập vào đầu nóng bỏng, bị Tiểu Bảo bế lên. Tiểu Thư xấu hổ vội vàng lui ra ngoài khép cửa, vừa đứng ở trước cửa, cũng không biết nghĩ đến cái gì, một mình thẹn thùng cúi đầu hai ba bước chạy tới phòng bếp.

Quần áo gọn gàng của Hà Hoa bị Tiểu Bảo đùa bỡn một trận, lộn xộn không tưởng tượng nổi, có thể thấy cả mặt hắn đều tràn đầy vui sướng, đành phải để tùy hắn ôm. Ôn tồn một lát, để cho hắn đi thay quần áo bám đầy bụi bẩn và mồ hôi, mang lên chút thức ăn mát lạnh cùng một bầu rượu nhỏ, cùng hắn ăn. Lúc này mới hỏi về chuyện nhà.

Tiểu Bảo nói: Thường đại nhân sợ là sắp lên chức, gần đây lại sắp làm tiệc chúc thọ, đại ca sai ta mang theo chút lễ vật cùng một phong thơ trở về. Mặc khác có chút công vụ, rất nhanh phải trở về.

Hà Hoa biết, Thường đại nhân làm quan nhiều năm, hôm nay lại đang gặp vận, A Tề còn dựa vào nhạc phụ về sau giúp đỡ thêm, lúc này mới vội vàng sai Tiểu Bảo tới hiếu kính tặng quà. Nhưng nghe nói Tiểu Bảo còn phải trở về phục mệnh, lúc này cũng có thể cùng đi Sơn Đông rồi, trong lòng cũng rất vui mừng, vội hỏi: Đại ca có gửi thư cho công công bà bà không?

Tiểu Bảo chán nản nói: Đương nhiên có, ta vốn tưởng rằng tặng đồ là được trở về rồi, ai ngờ đại ca nói còn có công vụ ta phải mau trở về phục mệnh, cũng bảo ta dẫn theo thân đệ đệ của tẩu tử, Thất thiếu gia Thường gia tới Sơn Đông.

Hà Hoa thấy hắn vẫn không biết mình đã sắp xếp xong hành lý, chuẩn bị lên đường, liền cười nói: Vốn công công bà bà cho ta mấy ngày nữa đi Sơn Đông đó. Thua thiệt chàng trở về sớm, nếu không thì không gặp rồi.

Tiểu Bảo quả nhiên mừng rỡ, vội hỏi chuyện đã xảy ra, Hà Hoa liền kể lại chuyện ma quái trong nhà một lần. Tiểu Bảo nghe xong cũng có chút than thở, nhưng chuyện quỷ thần vốn có rất nhiều người tin tưởng, huống chi đây là nhà mình nhận được hiển linh của tổ tiên, liền nói: Nếu như thế, ta cũng phải đi bái lại, rồi đến Hoài Ân tự làm tràng pháp sự.

Hà Hoa sợ chuyện mình ra tay bị phát hiện trong lúc này, vội nói: Bà bà đã mời tăng quan tới nhà làm đàn tràng rồi. Các tổ tiên mới quay về nghỉ ngơi, chàng bên này lại đăng đàn đi náo bọn họ, chỉ sợ không tốt. Nếu có tâm, ở trong từ đường đốt thêm chút tiền vàng bạc nhang đèn, sau đó mua thêm chút điền sản ở chung quanh từ đường, cái này mới được tổ tiên tán dương.

Tiểu Bảo suy nghĩ một chút, nói: Cứ để cho người đi Tự Miếu các nơi thêm chút nhang đèn, mặc dù nương trị gia tiết kiệm, chuyện bái Phật tích đức này cũng là chuyện ưa thích từ trước đến nay.

Thấy tất cả mọi người nghi thần nghi quỷ, lại liên tưởng đến tình trạng của bản thân, trong lòng Hà Hoa cũng có chút bồn chồn. Mặc dù lúc trước nàng chỉ phân phó hơi dọa những người đi quét dọn Từ đường Hách gia Từ Đường một tí, mà không có trực tiếp đi vào từ đường náo những tổ tiên kia, nhưng đến cùng không hề kính ý (ý kính trọng), liền nói: Nếu như vậy, qua một ngày ta sẽ tự mình đi thắp hương.

Lại nói một lát, màn đêm lại tới, Tiểu Bảo kéo Hà Hoa muốn đi nghỉ ngơi. Tiểu Oản lại đi vào bẩm báo một chút chuyện nhà, Hà Hoa thấy nàng lắp bắp, bộ dạng khó nói, trong lòng biết có biến. Mặt cũng trầm xuống, liền rút tay áo trong tay Tiểu Bảo ra, ngồi ngay ngắn ở trên ghế, nói: Vốn định nghe chàng nói ở Sơn Đông có chuyện gì tốt để chơi. Chàng đã mệt mỏi, thì tự mình nghỉ ngơi trước, ta còn có việc bận.

Tiểu Bảo liền nhìn Tiểu Oản, không vui nói: Có chuyện gì ngươi theo lệ thường đi làm không phải là được sao? Đã tối rồi, sao còn không cho tiểu thư của ngươi nghỉ ngơi?

Tiểu Oản khẽ cúi người nói: Cái này còn chưa có gọi là tối đâu, thường ngày tiểu thư còn bận rộn đến canh ba mới có thể nghỉ ngơi, hơn nữa hôm nay cô gia đột nhiên trở lại, tùy tùng hành lý… đều phải an trí. Người và thư từ từ Sơn Đông cùng trở về cũng không thể theo lệ thường được, không thể không xin ý kiến của tiểu thư.

Tiểu Bảo ngẩn ra, đột nhiên nhảy dựng lên nói: Ta trở về mang theo rất nhiều quà còn chưa có lấy ra, ta đi cho người mở hành lý.

Hà Hoa mặc cho hắn chạy đi, mặt lạnh hỏi Tiểu Oản moi ra được cái gì ở chỗ Chuy Đầu cùng Lang Đầu.

Tiểu Oản nói: Nghe ý tứ của Chuy Đầu cùng Lang Đầu, Đại thiếu nãi nãi quả thật tìm một nha đầu hầu hạ cô gia, chỉ không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, cô gia chê nàng nói lớn tiếng không biết làm việc, liền đuổi người ta đi tự mình tìm một nha đầu đen đúa giặt quần áo. Vì làm việc cho Đại thiếu gia, bên ngoài chỗ bẩn gì cô gia cũng đi qua, có nhiều chỗ bọn họ đi không được nên cũng không biết rốt cuộc cô gia đã làm chuyện gì. Về phần tiểu thiếp, một vài nhà vốn muốn đưa nữ nhi cho Đại Thiếu Gia làm thiếp, sau đó mới bị người truyền lung tung thành nói là làm thiếp cho cô gia.

Chuyện này vẫn chưa có chút đầu mối nào, Hà Hoa đang muốn hỏi kỹ, Tiểu Bảo lại cười hì hì ôm hai cái hộp đi vào, hai người Chuy Đầu cùng Lang Đầu đi theo sau đứng ở trước cửa.

Tiểu Bảo lấy hai chiếc khăn tay từ trong một cái hộp trong đó ra, chính là hai chiếc thêu con thỏ và con chuột lúc trước Hà Hoa đưa hắn, nghiêm mặt nói: Đây là trước khi ta đi Sơn Đông nàng đưa cho ta, thường ngày đều mang theo bên mình. Hai ngày nay trời nóng, ta lại phải lên đường, sợ làm dơ khăn tay, mới khóa ở trong rương. Nơi này còn có một chút đồ, đều tặng cho nàng.

Hắn lấy son phấn, hương phấn, đồ trang sức, khăn tay nhỏ, tơ tằm v.v… trong hộp ra hết, giống như hiến vật quý chất đống ở trước mặt Hà Hoa.

Trong lòng Hà Hoa đang rất buồn bực, thấy hắn cười đến hai hàm răng trắng cực kỳ chói mắt, kìm nén bực bội nói: Mấy thứ này ta thứ nào không có, có cái gì hiếm lạ đâu? Cũng là chàng cảm thấy dù sao ta đã vào cửa nhà chàng, còn không bằng giữ lại những thứ tốt kia đi cho những người khác có nhu cầu hay sao?

Tiểu Bảo liền nói: Không phải nữ nhân gia đều thích những thứ này sao? Hơn nữa, cái gì mà người khác có nhu cầu?

Hà Hoa thấy hắn ngay cả Chuy Đầu cùng Lang


/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status