Cùng Trời Với Thú

Chương 16 - Chương 16

/238




Tiếp theo Sở Chước lại đi lật Võ Thịnh và huynh đệ Chu Phi Hồng.

Võ Thịnh giống như Chiêm Hòa Trạch, trước mặt đều biến thành màu đen, độc đã xâm nhập phế phủ (phổi), mà độc này lợi hại đến tình cảnh ngay cả người tu luyện cũng không thể chống cự, có thể thấy được sự lợi hại của nó. Còn huynh đệ Chu Phi Hồng, khí mạch bị đứt đoạn, đều đã không còn hơi thở, từ vết thương trí mệnh trên người bọn họ mà nhìn, là bị vỡ tinh kiếm giết chết.

Kết quả này cũng giống như đời trước, Sở Chước cũng không có ngoài ý muốn.

Xem xét tình huống của bốn người xong, Sở Chước từ trong Trữ Nạp Giới lấy ra một giải độc đan nhét vào miệng Chiêm Hòa Trạch, vừa kêu gọi: Chiêm tiền bối, ngài thế nào?

Giải độc đan tự nhiên không có tác dụng gì đối với độc trên người Chiêm Hòa Trạch, bởi vì độc này là hai huynh đệ Chu Sĩ Nam thông hiểu bệnh mà lên đơn hạ xuống, không có giải độc đan tương ứng là không có biện pháp giải được. Từ độc này cũng có thể thấy được huynh đệ Chu Phi Hồng vì đạt được truyền thừa trong bí cảnh nhỏ này, đã sớm có kế hoạch muốn chặn giết hai sư huynh đệ Tẩy Kiếm tông.

Sở Chước biết Chiêm Hòa Trạch tuy rằng trúng độc, nhưng ý thức còn thanh tỉnh, hắn có thể cảm giác được nàng đang làm cái gì.

Cho nên nàng rất cẩn thận không có làm chuyện dư thừa, mà là tìm thuốc giải cho bọn hắn. Đầu tiên là nàng lăn qua lăn lại vài loại biện pháp giải độc, sau khi phát hiện đều không có biện pháp giải độc cho bọn họ, rốt cuộc mới đi tìm tòi Trữ Nạp Giới trên người huynh đệ Chu thị.

Diễn trò thì phải làm toàn bộ, lúc này Sở Chước biểu hiện được không khác gì đời trước mình còn chưa có trải qua nhiều chuyện lắm.

Khi đó, nàng ở trong mắt đám người tu luyện lão luyện, quả thật cũng đủ đơn thuần thuần thiện, thậm chí chưa từng có kiên nghị quả quyết mà tu luyện giả nên có. Trải qua trăm cay nghìn đắng nhiều lần, trước tiên thì đi cứu người, căn bản không nghĩ tới giết hai này, để tìm cách có được phần truyền thừa trong tiểu bí cảnh.

Mà lần này, nàng vẫn lựa chọn con đường giống như đời trước.

Rốt cuộc từ trong Trữ Nạp Giới của Chu Sĩ Nam lấy ra một lọ giải độc đan, Sở Chước đút nó cho Chiêm Hòa Trạch và Võ Thịnh.

Sau khi ăn vào giải độc đan, màu đen trên mặt hai người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lui xuống, cuối cùng lộ ra màu da tái nhợt không có chút máu, thoạt nhìn còn rất suy yếu. Cũng đúng, dù sao đã chịu khổ qua một phen, cho dù có thể giải độc, nguyên khí cũng bị tổn thương lớn, cần phải tu dưỡng điều trị một phen.

Sau khi ăn vào giải độc đan không lâu, hai người đều mở mắt.

Trong nháy mắt hai cặp mắt sắc bén thâm trầm đảo qua, Sở Chước giống như là bị dọa đến, theo bản năng lui về phía sau vài bước.

Ánh mắt sắc của Chiêm Hòa Trạch nhanh chóng dịu xuống, khôi phục bộ dạng tương đối ôn hòa. Nhưng còn Võ Thịnh, hắn là kiếm tu trời sinh, như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ, lúc này ánh mắt lãnh lệ như kiếm, đánh giá nàng từ đầu đến chân, sau một lúc lâu mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, thần sắc thản nhiên ngồi xếp bằng tĩnh tọa điều tức ở đằng kia.

Chiêm Hòa Trạch vẫn chưa vội vã ngồi xuống, mà là cười nói: Thì ra là Sở cô nương, ngày đó ngươi không có việc gì chứ?

Sở Chước vội nói: Đa tạ Chiêm tiền bối quan tâm! Sau khi ta bị thủy quái đó cuốn đi xuống, tuy rằng may mắn nhặt về một mạng, lại bị trọng thương, tĩnh dưỡng mấy ngày mới tốt. Sau đó thì ở trong này tìm đường đi ra ngoài, không nghĩ tới ở đây sẽ nguy hiểm như vậy, qua nhiều ngày như vậy mới đến nơi đây...

Sở Chước nói hai ba câu đã giao phó xong chuyện của mình từ khi đi vào bí cảnh này.

Chiêm Hòa Trạch vừa nghe vừa đánh giá nàng, phát hiện y phục trên người nàng bẩn loạn không chịu nổi, trên làn váy có vài chỗ bị rách nát, trên đó dính không biết là nước bùn hay là vết nước đọng gì đó, bẩn thỉu không thôi. Không còn tóc tai chỉnh tề chỉ tùy ý buộc thành một cái đuôi ngựa đơn giản nữa, bên má có mấy sợi tóc rơi xuống, trên làn da lộ ra bên ngoài cũng có vài chỗ thương tích chưa lành sẹo.

Đây quả thật rất phù hợp với hình tượng một võ giả cấp thấp giãy dụa cầu sinh ở bí cảnh, thậm chí ngay cả da lông của con yêu thú nàng trên vai cũng không biết bị cái gì dính vào, có vẻ cũng không phải ngăn nắp đẹp đẽ như vậy.

Biểu tình Chiêm Hòa Trạch càng hòa hoãn hơn, nói: Ít nhiều nhờ ngươi tới kịp, nếu không thì hai sư huynh đệ chúng ta đã nộp mạng ở trong này. Sở cô nương, ngươi là ân nhân của chúng ta, lần này cần cảm ơn ngươi.

Sở Chước ngại ngùng nở nụ cười, dùng giọng nói Loli mềm mại nói: Vậy thì không có gì, cũng là mệnh hai vị tiền bối không nên tuyệt.

Chiêm Hòa Trạch không nói cái gì nữa, ánh mắt rơi xuống trên thân kiếm trên tay nàng, vẻ mặt ngoài ý muốn nói: Sở cô nương sử dụng kiếm?

Trên mặt Sở Chước lộ ra thần sắc ngượng ngùng, đang chơi đùa sử dụng kiếm trước mặt võ giả Tẩy Kiếm Tông, giống như múa rìu qua mắt thợ: Cũng không xem như sử dụng kiếm, chỉ là ta thích kiếm, kiếm có thể bảo vệ cũng có thể giết chóc, dùng được có vẻ thuận tay thôi.

Buổi nói chuyện này, không chỉ có làm cho trên mặt Chiêm Hòa Trạch lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, ngay cả Võ Thịnh vốn đang nhắm mắt tĩnh tọa cũng đột nhiên mở mắt.

Sở Chước bị hai tu luyện giả trên Không Minh cảnh nhìn chằm chằm, sắc mặt có chút trắng bệch, may mắn bọn họ không có ác ý, cho nên chỉ cho nàng một chút áp lực rồi lập tức trấn định lại.

Đợi sau khi Võ Thịnh lại nhắm mắt lại lần nữa, đột nhiên Chiêm Hòa Trạch hỏi: Sở cô nương đã thích kiếm, vậy có hứng thú đến Tẩy Kiếm Tông chúng ta?

Sở Chước làm như hoảng sợ, vội hỏi: Chiêm tiền bối nói đùa, ta là người Sở gia Lăng Dương, làm sao có thể đi Tẩy Kiếm Tông?

Trên


/238

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status