Cùng Trời Với Thú

Chương 128 - Cũng Đã Hôn Thành Như Vậy, Kết Thành Đạo Lữ Đi.

/238


Sở Chước xử lý tốt thương thế trên người, hai người mới có tâm tình xem xét tình huống tà tu.

Trừ bỏ tà tu bị trói là Linh Quang cảnh ra, trong bốn tà tu còn lại bị giết chết, ba người là Nhân Vương cảnh, một người là Linh Quang cảnh. Trong đó Sở Chước giết chết một Nhân Vương cảnh, ba người thừa lại là A Chiếu và Huyền Uyên, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng nhau hợp tác, A Chiếu cào một cái là chết ngay, Huyền Uyên bổ sung tên nước, Mặc Sĩ Thiên Kỳ phụ trách đâm chết.

Ừ, phối hợp được coi như không tệ.

Nhìn đến bốn tà tu chết đi, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhớ tới lời nói vừa rồi của tà tu Linh Quang cảnh kia, nhất thời cơn tức tăng lên, một cước đá qua tà tu Linh Quang cảnh đó.

Cũng dám gạt chúng ta nơi này chỉ có ba người, tà tu các ngươi quả nhiên đều là cái thứ âm hiểm giả dối!

Tuy nói lời nói của tà tu là không thể tin, nhưng mà vừa rồi tà tu này đột nhiên đánh lén, làm hại Sở Chước bị thương, lúc này Mặc Sĩ Thiên Kỳ hoàn toàn trút giận lên trên người tà tu, rất không phân rõ phải trái.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẫn chưa hết giận, kéo tà tu đó tới bên cạnh, sau đó từ trong túi càn khôn lấy ra một ít linh đan ly kì cổ quái khi hắn rảnh rỗi luyện ra, nhét ngay vào miệng tà tu đó.

Huyền Uyên thấy thế, cũng sáp qua phối hợp Mặc Sĩ Thiên Kỳ, cùng chung mối thù với hắn.

Sở Chước tùy bọn họ đi nháo, sau khi phát hiện không có tà tu ẩn nấp, thì lại nuốt vào miệng mấy viên Hồi Linh đan, ngồi ở một bên điều tức.

Đợi nàng điều tức được tạm ổn rồi, mở mắt ra, thì nhìn thấy tiểu yêu thú ngồi ở một bên nhìn nàng chằm chằm.

Chống lại cặp dị đồng tử kia, Sở Chước không biết thế nào, đột nhiên nhớ tới lúc trước khi đối chiến cùng với tà tu Nhân Vương cảnh đó, tà tu đó khác thường. Lúc ấy bởi vì nàng bị thương, đang muốn phân tâm dùng linh khí khóa tà khí ở trên miệng vết thương, không khỏi bị vây ở hoàn cảnh xấu, tà tu Nhân Vương cảnh đó vừa vặn có thể thừa thắng xông lên.

Nhưng đột nhiên trong lúc đó, hắn phản ứng rất quái dị, hình như bị cái gì đó trói buộc lại, cứng ngắc có mấy hơi thở.

Chỉ là tình huống ngay lúc đó cũng không cho phép nàng phân tâm, nhân cơ hội chém giết tà tu đó, hiện tại hồi tưởng lại, thì thấy kỳ quái.

Sở Chước nhịn không được đánh giá tiểu yêu thú trước mặt, trải qua nhiều năm như vậy, hiện tại nó vẫn giống một con mèo con nho nhỏ, một cục lông xù, không biến hóa gì, thậm chí nàng chưa từng có thấy qua nó đặc biệt tu luyện, không biết thực lực của nó. Đương nhiên, mặc kệ là khi ở đại lục Thiên Thượng Hải, hay là đời trước, nàng đều gặp qua bộ dạng nó biến thành một mãnh thú cực đại, hơn nữa đó còn không phải là hình thái cuối cùng của nó.

A Chiếu biến hóa nhiều lắm, đến bây giờ Sở Chước vẫn không thể biết rõ ràng rốt cuộc nó là loài yêu thú gì.

Nghĩ tới đây, nàng vươn tay với nó.

Tiểu yêu thú thoạt nhìn đáng yêu lại vô hại tiến lên, kiêu hãnh vươn ra một cái tiểu móng vuốt lông xù đặt tới trong lòng bàn tay nàng vỗ vỗ, làm như đang an ủi nàng.

Sở Chước hé miệng cười, sờ sờ đầu nó, sau đó bị nó vươn một móng vuốt đẩy ra.

Sở Chước căn bản không thèm để ý thái độ của nó, đơn giản chụp lấy nó ôm đến trong lòng, xoa bóp móng vuốt lông xù của nó, sau đó nâng nó lên hôn một cái trên cái trán nó, cười nói: A Chiếu, vừa rồi cảm ơn ngươi.

A Chiếu ấn một móng vuốt trên trán nàng, nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, nhất thời có chút vừa lòng.

Tiểu cô nương này là nó nhìn lớn lên, có dạng tâm tính gì, càng không có người nào hiểu biết hơn nó. Mà nàng biết rõ nó khác thường, lại chưa từng có hỏi đến, tuy rằng mới trước đây khi lượm nó trở về có chút ngốc, ngay cả yêu thú không rõ lai lịch cũng dám chứa chấp, làm sao lại không phải là một loại tín nhiệm đối với nó.

Nếu không phải lúc ấy nàng mới chín tuổi còn ngốc hồ đồ lượm nó trọng thương trở về, không oán không hối hận dưỡng nó nửa năm. Rõ ràng tình cảnh của mình cũng không tốt, vẫn vì nó bị thương mà tìm kiếm linh đan có thể trị liệu ở khắp nơi, ngốc đến làm cho nó cảm thấy nếu không che chở nàng, có lẽ nàng sống không lâu.

Đương nhiên, sau khi nàng lớn lên, tính cách chậm rãi thay đổi, tâm tư càng ngày càng nặng, duy nhất không đổi, chính là tín nhiệm với nó.

Đây mới là chỗ nó cực vừa lòng.

Chỉ là nghĩ đến tật xấu nàng thích loạn lượm yêu thú, đột nhiên lại có chút không vui.

Lập tức móng vuốt lông xù lại chụp gương mặt của nàng vài cái.

Sở Chước bị nó chụp được vô thưởng vô phạt, thấy bộ dạng kiêu ngạo đó của nó, nhịn không được lại hôn hai cái, cũng thừa dịp nó không chú ý, cố ý hôn lên trên mũi, quả nhiên phát hiện nó lại xù lông, thì vội vàng ôm đến trong lòng vuốt ve.

Động tác liên tiếp mây bay nước chảy lưu loát sinh động, thật sự lưu loát, lập tức A Chiếu đang xù lông lại bị nàng thuận xuôi.

A Chiếu: ... ...

Nó lại bị nàng phi lễ, cái mũi của yêu thú là nàng có thể hôn sao?

Khi A Chiếu bị nàng ôm đến trong lòng, dựa vào ngực mềm mại của tiểu cô nương, nhịn không được thu cái đuôi đến phía trước che khuất mặt, ở trong lòng đếm số lần bị nàng hôn cái mũi.

Đều đã hôn thành như vậy, không kết


/238

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status