Soạt một tiếng, dù màu đỏ thẫm mở ra, cản trở một kích này.
Vòng bạch cốt bay đi trở về, rồi lập tức lại đánh đến hướng Sở Chước. Cán dù bay lên cao cao, mép dù sắc bén đánh nát vòng bạch cốt quay về đó, tiếp theo cán dù xoay tròn, một lần nữa rơi xuống trên một bàn tay trắng ngần.
Mặt dù đỏ thẫm khẽ giương lên, lộ ra một dung nhan xinh đẹp điềm tĩnh.
Nhìn đến vòng bạch cốt bị đánh nát, thần sắc tà tu đó hung ác nham hiểm, nổi giận quát một tiếng, rút ra một cốt kiếm xám trắng hiện ra tà khí từ trong túi càn khôn, lại đâm tới hướng Sở Chước.
Tà tu khác mắt lạnh nhìn, tà tu ra tay là Nhân Vương cảnh, Sở Chước chỉ là Linh Quang cảnh, ai mạnh ai yếu vừa nhìn là biết ngay.
Ở trong mắt bọn họ, một nhóm người Sở Chước đã bị định là người chết, chẳng qua khác nhau là chết sớm hoặc chết trễ thôi. Ai kêu hai người xui xẻo xuất hiện ở đây, hơn nữa gặp được việc này, cho dù hai người này không muốn xen vào, bọn họ cũng sẽ không để cho hai người còn sống rời khỏi nơi này, phải giết người diệt khẩu.
Bọn họ quả thật là tà tu, từ xưa đến nay chính tà bất lưỡng lập, mà bởi vì tà tu làm việc âm độc, không tuân theo thiên đạo, vì linh tu chính đạo cũng không được, đại đa số tà tu đều là ám muội, nếu bị phát hiện, tà tu đều sẽ giết người diệt khẩu.
Cho nên, hiện tại vấn đề đã không phải là Sở Chước bọn họ có xen vào không.
Sau khi biết này nhóm người là tà tu, Sở Chước cũng không dám ủy lơ là, đổi sang dùng dù Toái Tinh.
Quả nhiên, qua mấy chiêu cùng đó tà tu rồi, Sở Chước liền phát hiện vũ khí của hắn có càn khôn khác, tà khí trên thân cốt kiếm giống như vật sống, mỗi một lần đều giống như muốn chui đến mặt nàng.
Sở Chước theo bản năng không dám để cho tà khí đó dính vào trên người.
Mặt dù Toái Tinh mở ra, khi cốt kiếm đâm tới, vừa mới đâm đến mặt dù, tà khí trên thân cốt kiếm như sói như hổ đánh tới, nhưng mà vừa chạm đến mặt dù, đột nhiên một tia điện màu trắng nhảy qua, tà khí trên thân cốt kiếm bị sấm sét cắn nuốt, hóa thành hư vô.
Tà tu đó chấn động, thừa dịp hắn hết sức kinh ngạc, Sở Chước thu dù làm kiếm, kiếm quang sắc bén lành lạnh xẹt qua, cuốn sạch hết thảy, ngực tà tu đó lập tức đã bị xé rách một lỗ hổng, huyết dịch màu đen nồng đặc thấm ra.Tà tu cuống quít lui ra phía sau, vết thương chỗ ngực phát ra tiếng xèo xèo rất nhỏ, đột nhiên đau đớn khó nhịn.
Lúc này, cách đó không xa một tà tu thờ ơ lạnh nhạt vội quát: Vu lão tam, cẩn thận, vũ khí của ả là linh khí thuộc tính lôi.
Sắc mặt Vu lão tam nháy mắt liền thay đổi, không nghĩ tới nữ nhân này thế nhưng có một thanh linh khí thuộc tính lôi.
Mọi người đều biết, linh khí thuộc tính lôi chuyên khắc vật âm tà, vô cùng bất lợi cho tà tu.
Sở Chước cũng không cho hắn cơ hội phản ứng, rút kiếm lại đánh qua, thừa dịp khi tà tu này vì cố kỵ Toái Tinh dù mà bó tay bó chân, lại chế tạo vài miệng vết thương ở trên người hắn.
Miệng vết thương này đều bị phát ra tiếng vang xèo xèo, giống như gặp được khắc tinh. Vu lão tam đau đớn khó nhịn, biết hôm nay là gặp được khắc tinh, tu vi của nữ nhân này tuy rằng không cao, kiếm thuật đại mở đại hợp, vô cùng sắc bén, càng không cần phải nói trên tay nàng có một thanh vũ khí thuộc tính lôi chuyên môn khắc tà...
Cũng không biết đây là đệ tử danh môn chính phái nào, thế nhưng bị bọn họ xui xẻo gặp phải.
Lúc này Vu lão tam đã bắt đầu nảy sinh ý thoái lui.
Bên kia trước đống lửa, nữ nhân xụi lơ trên mặt đất nhìn thấy một màn này, chết lặng trên mặt nhất thời bắt đầu sinh hy vọng.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng gắt gao nhìn chằm chằm chiến trường, tay không tự giác mà nắm chặt, còn phải bận tâm gà nướng trên lửa, không khỏi có chút luống cuống tay chân.
Tà tu khác nhìn tới đây, sắc mặt càng phát ra âm trầm.
Vu lão tam sắp không chịu được, chúng ta đều lên đi, cùng giết hết đi, đỡ phải đêm dài lắm mộng. Một tà tu âm trầm nói.
Mấy tà tu khác không ý kiến, đều lấy vũ khí ra.
Tuy rằng Sở Chước chuyên tâm đối phó tà tu đó, nhưng cũng chú ý chung quanh, phát hiện mấy tà tu bên kia xuất ra vũ khí, trong đó trên tay một tà tu cầm một cái lọ bạch cốt, trong lòng chuông báo động phát ra mãnh liệt, đang muốn nhắc nhở Mặc Sĩ Thiên Kỳ chú ý, đột nhiên thấy tà tu cầm lọ bạch cốt đó không hiểu sao bay ngược đi ra ngoài, lọ bạch cốt trong tay ngã trên mặt đất, nắp bình phốc một cái bị mở ra...
Ngay tại trong nháy mắt hết thảy phát sinh đó, căn bản không làm cho người ta phản ứng kịp.
Người ở đây thậm chí ngay cả tà tu đó bị người đánh trộm bay ngược đi ra ngoài như thế nào cũng không thấy rõ. Chỉ là khi nhìn thấy lọ bạch cốt thế nhưng rơi trên mặt đất, hơn nữa mở nắp, mặt gầy xấu xí của mấy tà tu đó thế nhưng lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Giống như sau khi nắp bình mở ra, sẽ thả ra một con ma quỷ.
Ngay tại khi những tà tu đó hoảng sợ, một luồng sương đen từ trong bình bay ra, ngưng tụ thành một đoàn ở giữa không trung, nhào tới tà tu gần nhất.
Trên mặt tà tu đó lộ ra thần sắc hoảng sợ, khi muốn chạy trốn, đã bị sương đen mở ra bao lấy.
Tà tu bị sương đen bao lấy phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, chỉ thấy sương đen đó quay cuồng, không ai có thể thấy rõ ràng tình huống tà tu bị khóa lại trong sương đen, chỉ có thể từ trong tiếng kêu gào thê thảm thê lương mà phán đoán chuyện hắn đang trải qua.
Tiếng kêu thảm thiết lập tức im bặt, sương đen quay cuồng dần dần bình tĩnh trở lại.
Tiếp theo, sương đen phun ra một khối xương trắng thê thảm, bay lên không trôi nổi ở giữa không trung, sau đó bay nhanh nhào đi qua một tà tu gần đó.
Mấy tà tu đó đều biết sương đen này lợi hại, sắc mặt chợt đại biến, bất chấp thu thập Sở Chước, đều xoay người bỏ chạy.
Chỉ là tốc độ của bọn hắn làm sao so được với sương đen đó, sương đen đều bao lấy cắn nuốt mấy tà tu gần kề, phun ra từng khối xương cốt trắng hếu.
Chỉ trong nháy mắt, mấy tà tu liền biến thành xương trắng thê thảm, một màn này làm người xem mà da đầu run lên.
Mà sương đen đó cắn nuốt xong mấy tà tu rồi, rốt cục bay tới chỗ mấy người Sở Chước.
Tà tu Vu lão tam đang bị Sở Chước áp đánh thấy thế, hoảng sợ quát to một tiếng: Đừng tới đây!
Nói xong, hắn nhào đi qua
Vòng bạch cốt bay đi trở về, rồi lập tức lại đánh đến hướng Sở Chước. Cán dù bay lên cao cao, mép dù sắc bén đánh nát vòng bạch cốt quay về đó, tiếp theo cán dù xoay tròn, một lần nữa rơi xuống trên một bàn tay trắng ngần.
Mặt dù đỏ thẫm khẽ giương lên, lộ ra một dung nhan xinh đẹp điềm tĩnh.
Nhìn đến vòng bạch cốt bị đánh nát, thần sắc tà tu đó hung ác nham hiểm, nổi giận quát một tiếng, rút ra một cốt kiếm xám trắng hiện ra tà khí từ trong túi càn khôn, lại đâm tới hướng Sở Chước.
Tà tu khác mắt lạnh nhìn, tà tu ra tay là Nhân Vương cảnh, Sở Chước chỉ là Linh Quang cảnh, ai mạnh ai yếu vừa nhìn là biết ngay.
Ở trong mắt bọn họ, một nhóm người Sở Chước đã bị định là người chết, chẳng qua khác nhau là chết sớm hoặc chết trễ thôi. Ai kêu hai người xui xẻo xuất hiện ở đây, hơn nữa gặp được việc này, cho dù hai người này không muốn xen vào, bọn họ cũng sẽ không để cho hai người còn sống rời khỏi nơi này, phải giết người diệt khẩu.
Bọn họ quả thật là tà tu, từ xưa đến nay chính tà bất lưỡng lập, mà bởi vì tà tu làm việc âm độc, không tuân theo thiên đạo, vì linh tu chính đạo cũng không được, đại đa số tà tu đều là ám muội, nếu bị phát hiện, tà tu đều sẽ giết người diệt khẩu.
Cho nên, hiện tại vấn đề đã không phải là Sở Chước bọn họ có xen vào không.
Sau khi biết này nhóm người là tà tu, Sở Chước cũng không dám ủy lơ là, đổi sang dùng dù Toái Tinh.
Quả nhiên, qua mấy chiêu cùng đó tà tu rồi, Sở Chước liền phát hiện vũ khí của hắn có càn khôn khác, tà khí trên thân cốt kiếm giống như vật sống, mỗi một lần đều giống như muốn chui đến mặt nàng.
Sở Chước theo bản năng không dám để cho tà khí đó dính vào trên người.
Mặt dù Toái Tinh mở ra, khi cốt kiếm đâm tới, vừa mới đâm đến mặt dù, tà khí trên thân cốt kiếm như sói như hổ đánh tới, nhưng mà vừa chạm đến mặt dù, đột nhiên một tia điện màu trắng nhảy qua, tà khí trên thân cốt kiếm bị sấm sét cắn nuốt, hóa thành hư vô.
Tà tu đó chấn động, thừa dịp hắn hết sức kinh ngạc, Sở Chước thu dù làm kiếm, kiếm quang sắc bén lành lạnh xẹt qua, cuốn sạch hết thảy, ngực tà tu đó lập tức đã bị xé rách một lỗ hổng, huyết dịch màu đen nồng đặc thấm ra.Tà tu cuống quít lui ra phía sau, vết thương chỗ ngực phát ra tiếng xèo xèo rất nhỏ, đột nhiên đau đớn khó nhịn.
Lúc này, cách đó không xa một tà tu thờ ơ lạnh nhạt vội quát: Vu lão tam, cẩn thận, vũ khí của ả là linh khí thuộc tính lôi.
Sắc mặt Vu lão tam nháy mắt liền thay đổi, không nghĩ tới nữ nhân này thế nhưng có một thanh linh khí thuộc tính lôi.
Mọi người đều biết, linh khí thuộc tính lôi chuyên khắc vật âm tà, vô cùng bất lợi cho tà tu.
Sở Chước cũng không cho hắn cơ hội phản ứng, rút kiếm lại đánh qua, thừa dịp khi tà tu này vì cố kỵ Toái Tinh dù mà bó tay bó chân, lại chế tạo vài miệng vết thương ở trên người hắn.
Miệng vết thương này đều bị phát ra tiếng vang xèo xèo, giống như gặp được khắc tinh. Vu lão tam đau đớn khó nhịn, biết hôm nay là gặp được khắc tinh, tu vi của nữ nhân này tuy rằng không cao, kiếm thuật đại mở đại hợp, vô cùng sắc bén, càng không cần phải nói trên tay nàng có một thanh vũ khí thuộc tính lôi chuyên môn khắc tà...
Cũng không biết đây là đệ tử danh môn chính phái nào, thế nhưng bị bọn họ xui xẻo gặp phải.
Lúc này Vu lão tam đã bắt đầu nảy sinh ý thoái lui.
Bên kia trước đống lửa, nữ nhân xụi lơ trên mặt đất nhìn thấy một màn này, chết lặng trên mặt nhất thời bắt đầu sinh hy vọng.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng gắt gao nhìn chằm chằm chiến trường, tay không tự giác mà nắm chặt, còn phải bận tâm gà nướng trên lửa, không khỏi có chút luống cuống tay chân.
Tà tu khác nhìn tới đây, sắc mặt càng phát ra âm trầm.
Vu lão tam sắp không chịu được, chúng ta đều lên đi, cùng giết hết đi, đỡ phải đêm dài lắm mộng. Một tà tu âm trầm nói.
Mấy tà tu khác không ý kiến, đều lấy vũ khí ra.
Tuy rằng Sở Chước chuyên tâm đối phó tà tu đó, nhưng cũng chú ý chung quanh, phát hiện mấy tà tu bên kia xuất ra vũ khí, trong đó trên tay một tà tu cầm một cái lọ bạch cốt, trong lòng chuông báo động phát ra mãnh liệt, đang muốn nhắc nhở Mặc Sĩ Thiên Kỳ chú ý, đột nhiên thấy tà tu cầm lọ bạch cốt đó không hiểu sao bay ngược đi ra ngoài, lọ bạch cốt trong tay ngã trên mặt đất, nắp bình phốc một cái bị mở ra...
Ngay tại trong nháy mắt hết thảy phát sinh đó, căn bản không làm cho người ta phản ứng kịp.
Người ở đây thậm chí ngay cả tà tu đó bị người đánh trộm bay ngược đi ra ngoài như thế nào cũng không thấy rõ. Chỉ là khi nhìn thấy lọ bạch cốt thế nhưng rơi trên mặt đất, hơn nữa mở nắp, mặt gầy xấu xí của mấy tà tu đó thế nhưng lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Giống như sau khi nắp bình mở ra, sẽ thả ra một con ma quỷ.
Ngay tại khi những tà tu đó hoảng sợ, một luồng sương đen từ trong bình bay ra, ngưng tụ thành một đoàn ở giữa không trung, nhào tới tà tu gần nhất.
Trên mặt tà tu đó lộ ra thần sắc hoảng sợ, khi muốn chạy trốn, đã bị sương đen mở ra bao lấy.
Tà tu bị sương đen bao lấy phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, chỉ thấy sương đen đó quay cuồng, không ai có thể thấy rõ ràng tình huống tà tu bị khóa lại trong sương đen, chỉ có thể từ trong tiếng kêu gào thê thảm thê lương mà phán đoán chuyện hắn đang trải qua.
Tiếng kêu thảm thiết lập tức im bặt, sương đen quay cuồng dần dần bình tĩnh trở lại.
Tiếp theo, sương đen phun ra một khối xương trắng thê thảm, bay lên không trôi nổi ở giữa không trung, sau đó bay nhanh nhào đi qua một tà tu gần đó.
Mấy tà tu đó đều biết sương đen này lợi hại, sắc mặt chợt đại biến, bất chấp thu thập Sở Chước, đều xoay người bỏ chạy.
Chỉ là tốc độ của bọn hắn làm sao so được với sương đen đó, sương đen đều bao lấy cắn nuốt mấy tà tu gần kề, phun ra từng khối xương cốt trắng hếu.
Chỉ trong nháy mắt, mấy tà tu liền biến thành xương trắng thê thảm, một màn này làm người xem mà da đầu run lên.
Mà sương đen đó cắn nuốt xong mấy tà tu rồi, rốt cục bay tới chỗ mấy người Sở Chước.
Tà tu Vu lão tam đang bị Sở Chước áp đánh thấy thế, hoảng sợ quát to một tiếng: Đừng tới đây!
Nói xong, hắn nhào đi qua
/238
|