Chương 836
Tô Kim Thư mê mê hồ hồ, trong đầu lập tức hiện lên một mảnh trống không, căn bản cũng không biết mình phải phản ứng như thế nào.
“Lần này em hài lòng chưa?”
‘Vốn dĩ còn đang đắm chìm trong không khí vừa rồi, Tô Kim Thư thình lình nghe được câu nói này, lập tức tỉnh táo lại.
Cô tức giận giấy dụa lấy giấy dụa để: “Anh, không khỏi cũng quá qua loa rồi chứ!”
“Còn chưa hài lòng sao? Vậy anh cũng chỉ có thể.
Lệ Hữu Tuấn nói tới một nửa đột nhiên không có thanh âm.
Tô Kim Thư hồ nghỉ nghiêng đầu đi: “Vậy anh chỉ có thể c ưm!”
Không biết qua bao lâu, Lệ Hữu Tuấn rốt cục buông lỏng cô ra, Tô Kim Thư ngã vào trong ngực của anh.
Anh cúi đầu liên thấy cặp mắt kia của cô ánh lên tia mê ly, hiện ra hơi nước, hai gò má lại đỏ hây hây, giống như là hai trái táo đỏ đang chờ người tới hái.
“Trên gương mặt ngây ngô ấy bày ra tư thái không hề làm ra vẻ mà tự nhiên lộ ra nét thẹn thùng.
Giờ phút này Tô Kim Thư giống như là hoá thân của thiên sứ kết hợp cùng yêu tinh, xinh đẹp không gì sánh được.
“Anh lại chiếm tiện nghỉ của eml”
Tô Kim Thư đưa tay lên đấm vào người anh.
“Em là vợ anh, anh không chiếm tiện nghỉ của em thì em còn muốn ai chiếm tiện nghi chứ?”
“Em còn chẳng muốn bị người khác chiếm tiện nghỉ đâu!”
“Vậy là đúng rồi, nếu không muốn cho người khác chiếm tiện nghỉ, vậy cũng chỉ có thế cho anh chiếm tiện nghi mà thôi!”
“Anh cái tên này…”
Tô Kim Thư nói không lại anh, chỉ có thể tức giận đến mức bày ra vẻ mặt lười phải nhìn đến anh ấy.
Lệ Hữu Tuấn không tiếp tục trêu đùa cô nữa, anh mới vừa vặn buông tay, Tô Kim Thư lập tức nhanh nhẹn đứng lên, chạy trốn tới cái bàn đối diện, một mặt phòng bị nhìn anh chăm chăm.
“Hiện tại sữa bò cũng đã uống, đồ cũng đã ăn, tiện nghi cũng đã chiếm, nói xem em tìm đến anh là dự định làm cái gì?”
Lệ Hữu Tuấn rốt cục cũng nói thẳng vào trọng tâm.
Tô Kim Thư sửng sốt một chút, làm cái gì nhỉ? Bị anh lắc lư một vòng như thế, thiết chút nữa mình liền quên mất chính sự.
Tô Kim Thư thay đổi biểu cảm lên cơn giận dữ vừa rồi kia, trên mặt lại lộ ra một nụ cười nịnh nọt: “Hôn cái nào chồng yêu, anh thật đúng là nhìn rõ mọi việc! Thực ra em chỉ có một thỉnh cầu nho nhỏ, nho nhỏ mà thôi!”
Lúc Tô Kim Thư nói lời này liền lấy đầu ngón tay út ra minh hoạ, chứng minh thỉnh cầu của mình nhỏ bé cỡ nào.
“Nói ra nghe xem”
“Chính là… trong tuần này em thực sự đã rất liều mạng, rất cố găng đang ăn nhiều đồ ăn hơn, thế nhưng mặc kệ em cố gắng thế nào, tổng cộng cũng chỉ có tăng thêm ba cân thịt mà thôi… anh xem có thể thay đổi mục tiêu tăng năm cân định ra trước đó một chút đĩ?”
“Vẫn chưa từ bỏ ý định đi nước M sao?”
Lệ Hữu Tuấn vô cùng gọn gàng dứt khoát nói ra nguyện vọng trong nội tâm cô.
/1107
|