Chương 626: Tô Duy Nam chỉ xứng đáng làm kẻ bại trận dưới tay anh thôi
Tư Vũ Chiến đã ra tay với anh em của mình, chiếm đoạt người phụ nữ của người đó, thậm chí để có được người phụ nữ đó mà không quan tâm phải bỏ ra bao nhiêu tiên bạc.
“Về chuyện của Bạch Tuyết, đây hoàn toàn là hiểu lầm. Chúng tôi đã bị một số người lợi dụng vì mục đích xấu xa, nên đã khiến tôi và Mẫn Loan xay ra một số mâu thuẫn không đáng có.”
Nói xong, Tư Vũ Chiến đứng nhìn chăm chăm vào nắm tay của Mộ Mẫn Loan, giơ cao để cho mọi người thấy: “Tôi và Mẫn Loan đang có mối quan hệ rất tốt. Chúng tôi sẽ sớm tổ chức đám cưới. Đến lúc đó tôi hy vọng tất cả các phương tiện truyền thông có mặt ở đây đều có thể đến tham dự”
Trời ạ, đây có phải là tin tức bùng nổ nhất hôm nay không?
Trước đó, phóng viên các đài truyền hình nhận được thông báo của cấp trên về việc có trường hợp người dân nhảy lầu, bảo bọn họ lập tức đến hiện trường theo dõi phỏng vấn tại chỗ.
Phải biết rằng thành phố Ninh Lâm là một thành phố lớn, những vụ nhảy lầu như thế thực sự rất nhiều, nhưng chưa lần nào tất cả các kênh truyền thông lớn lại có mặt đầy đủ như hôm nay.
Bây giờ nghe thấy Tư Vũ Chiến thông báo về đám cưới giữa anh ta và Mộ Mẫn Loan, những phóng viên đó cuối cùng cũng đã hiểu rõ.
Nói không chừng tin tức này ban đầu là do chính Tư Vũ Chiến tự mình tung ra, chỉ là để có cơ hội gặp và công khai cuộc hôn nhân giữa anh ta và Mộ Mãn Loan.
Sau khi nghe những lời này, các phóng viên đã bày tỏ sự chúc phúc của họ đến Tư Vũ Chiến và Mộ Mẫn Loan.
Mộ Mẫn Loan vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như tảng băng đó, từ khuôn mặt của cô ta không thể nhìn ra đang vui buồn, chỉ có sự thờ ơ và xa cách.
Bởi vì luôn biết rõ tính tình của cô ta, cho nên mọi người đều không muốn đi chỗ khác.
Tư Vũ Chiến không nhịn được hắng giọng: “Về phần một vài vấn đề tiếp theo, tôi có thể trả lời mọi người ngay bây giờ. Sở dĩ lý do tôi xuất hiện ở đây hôm nay là vì trong bốn mươi tám giờ tới, tôi sẽ tiếp quản tất cả cổ phần của tập đoàn Âu Thị, trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn Âu Thị”
Anh ta vừa nói ra những lời này, mọi người lại càng thêm ồn ào hơn, tập đoàn Âu Thị sắp phá sản rồi mà, Tư Vũ Chiến có phải bị điên rồi không? Anh †a sản sàng tham gia như vậy, tiêu tiền như nước vậy sao?
Một phóng viên vội hỏi: “Thực ra bây giờ tập đoàn Âu Thị đang phải đối mặt với những tin tức tiêu cực, tôi nghe nói rằng nó đang trên bờ vực phá sản rồi. Nếu không tin anh thử lên tầng thượng nhìn xem, bây giờ trên đó có người đang muốn nhảy lầu đấy. Lúc này anh lại thông báo về việc mua lại tập đoàn Âu Thị, Anh không sợ sẽ gây phiền phức cho nhà họ Tư sao?”
Nụ cười của Tư Vũ Chiến vẫn lịch sự như cũ: “Là một doanh nhân thành đạt, không nên chỉ xem xét lợi ích, mà phải coi trọng sự đóng góp của toàn công ty cho xã hội. Lúc này, tổng giám đốc tập đoàn Âu Thị không thăm dò kĩ lưỡng thói quen tiêu dùng của người dân trong nước nên đã dẫn đến một cuộc khai thác thị trường nội địa rất liều lĩnh. Trên thị trường, tôi đã lường trước tình huống này từ lâu rồi. Là một doanh nghiệp vô cùng trưởng thành ở trong nước, tôi nghĩ rằng tôi cần phải gánh vác trách nhiệm này cho xã hội, cho mọi người một lời giải thích rõ ràng, không thể để tất cả những đồng tiền đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiếm được của người dân chúng ta trôi theo dòng nước được”
Sau khi nghe những lời này của anh ta, các phóng viên dường như cảm nhận được tinh thần trọng nghĩa vô cùng mạnh mẽ toát ra từ anh †a.
Trong lúc nhất thời, những người xung quanh cũng bắt đầu tán thưởng anh ta.
Chỉ có Mộ Mẫn Loan đứng bên cạnh anh ta có ánh mắt mỉa mai khinh thường Tô Kim Thư lặng lẽ đứng sau đám đông, lắng lặng nhìn Tư Vũ Chiến đang giả vờ đóng kịch.
Người đàn ông này không biết xấu hổ hay sao! Nếu lần này tập đoàn Âu Thị xảy ra chuyện gì, cô không tin là không có liên quan đến Tư Vũ Chiến.
Trong lòng Tô Kim Thư thay đổi quá nhanh, cô phải tìm cách đến bên Mộ Mẫn Loan, chỉ có như vậy cô mới có thể nghe ngóng tin tức về anh trai mình sớm được.
Dù sao, một công ty có sự thay đối về chủ cổ đông lớn nhanh như vậy, thì hai người phụ trách của tập đoàn sẽ phải xuất hiện.
Tô Kim Thư trừng mắt, nhân lúc mọi người không chú ý, cô lập tức đi về phía cửa bên của tập đoàn Âu Thị, Ở khu vực phía trước của tòa nhà, Tư Vũ Chiến vẫn đang nói với các phóng viên về kế hoạch sau này của anh ta với tập đoàn Âu Thị, Đột nhiên, Mộ Mẫn Loan cảm thấy điện thoại trong túi mình rung lên.
Gương mặt cô ta thay đổi, cô ta lấy điện thoại ra khỏi túi nhân lúc mọi người không chú Mộ ‘Vừa nhìn qua, cô †a phát hiện ra, là tin nhắn từ Tô Kim Thư.
Trong mắt Mộ Mẫn Loan hiện lên một tia lo lắng, cô ta đang đứng cạnh Tư Vũ Chiến, nhưng đầu óc lại cảm thấy quay cuồng, Tô Kim Thư đã bị trà trộn vào tòa nhà của tập đoàn Âu Thị, cô ta phải cố gắng tìm cách không cho Tô Kim Thư xuất hiện, không để cho người của Tư Vũ Chiến phát hiện ra mới được!
“Được rồi, buổi phỏng vấn hôm nay đến đây là kết thúc. Bây giờ tôi phải lên đỉnh tòa nhà để thương lượng bồi thường với người muốn nhảy lầu. Nhân tiện, chờ người phụ trách của tập đoàn Âu Thị bàn bạc về việc hợp tác?
Nói xong, Tư Vũ Chiến liếc nhìn Mộ Mẫn Loan, quay người đi về phía cửa chính.
Tuy nói rằng miệng anh ta nói sẽ đợi người phụ trách của tập đoàn Âu Thị, nhưng chỉ có anh ta mới biết rằng người phụ trách của tập đoàn Âu Thị có thể sẽ không bao giờ xuất hiện được nữa rồi Sau khi trả lời hết những câu hỏi mà anh ta nhớ được, cảnh sát dẫn Tư Vũ Chiến và Mộ Mẫn Loan lên đỉnh tòa nhà.
Trong khi đó, vốn dĩ cảnh sát có canh gác ở bên trên vì lý do an toàn, cố gắng ngắn cản Tư Vũ Chiến lên thương lượng trực tiếp với người muốn nhảy cầu.
Nhưng thái độ của Tư Vũ Chiến rất kiên quyết, anh ta nói vì người phụ trách của tập đoàn Âu Thị không có ở đây nên anh ta phải xử lý chuyện này thỏa đáng.
Đối với yêu cầu của nhân viên nhảy lầu, anh ta cũng sẽ xem xét bồi thường cho người đó sao cho phù hợp.
Thấy thái độ của Tư Vũ Chiến cương quyết như vậy, sau một hồi trao đổi, cảnh sát đồng ý để anh ta tiếp cận với một loạt những yêu cầu, nhưng cũng cẩn thận dặn dò anh ta không nên kích động tâm trạng của người muốn nhảy cầu để tránh gây ra những tai nạn ngoài ý muốn.
Khi Tư Vũ Chiến xuất hiện, nhân viên nhảy lầu kia thấy anh ta trở nên vô cùng kích động Tư Vũ Chiến phát huy khả năng nói chuyện của mình, ngay sau đó cố gắng trấn an được người kia: “Anh Vụ, tôi biết anh đã phải chịu tổn thất khi ở tập đoàn Âu Thị. Sau khi nhà họ Tư chúng tôi tiếp quản tập đoàn Âu Thị rồi, anh nhất định sẽ được đền bù thiệt hại.
Anh cũng là người có vợ có con rồi. Nếu anh thực sự nhảy xuống như thế này, vợ con anh, cha mẹ anh phải làm sao đây?”
Tư Vũ Chiến nói vô cùng thành khẩn và chân thành, giống như đang thật lòng khuyên nhủ vậy.
Anh Vu kia dường như cũng cảm động trước sự chân thành của anh ta, ngập ngừng một lúc sau đó mở miệng nói: “Bây giờ các người nói như vậy chỉ vì muốn tôi bị lung lay thôi. Sau khi lừa được tôi xuống dưới rồi sẽ lập tức nuốt lời. Đây chính là âm mưu, thủ đoạn của bọn nhà giàu các người, anh đừng hòng gạt được tôi.”
“Anh Vu, mời anh nhìn qua một chút. Các phương tiện truyền thông và đài truyền hình có ảnh hưởng nhất ở thành phố Ninh Lâm đang đứng sau lưng tôi. Tất cả những điều tôi nói với anh vừa rồi đều đang được phát trực tiếp, hơn nữa còn có băng ghi hình, toàn bộ người xem ở thành phố Ninh Lâm đều có thể làm chứng. Tư Vũ Chiến tôi dùng danh dự của mình để đảm bảo tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình với anh, chỉ cần anh bước xuống sân thượng, mọi chuyện đều có thể bàn bạc được”
Anh Vu liếc nhìn Tư Vũ Chiến, sau đó nhìn những phóng viên sau lưng anh ta đang cầm trên tay đủ thứ súng dài, pháo ngắn.
Anh cân nhắc những gì Tư Vũ Chiến nói không giống như một lời nói dối, do dự nói: “Lần này, tôi sẽ vì thể diện của tập đoàn Âu Thị mà không làm anh khó xử nữa, nhưng nếu anh không thực hiện được lời hứa với tôi, tôi sẽ lại leo lên đỉnh tầng ba mươi này để đòi lại công băng!”
“Anh Vu, xin anh cứ yên tâm!”
Anh Vu ngập ngừng quay người qua phía bên kia hàng rào, chưa kịp tiếp đất thì cảnh sát ập đến, quật ngã anh ta.
Cứ như một trò đùa vậy, Tư Vũ Chiến chỉ mới nói vớ vẩn vài ba câu mọi chuyện đã được giải quyết rồi.
Sau sự việc, Tư Vũ Chiến bắt đầu tiếp nhận các câu hỏi từ phóng viên.
Sau đó, bọn họ được biết rằng anh Vu này sau khi xuống dưới đã được tập đoàn Âu Thị bồi thường sáu tỷ đồng.
Trong một thời gian ngắn, hầu như tất cả các phương tiện truyền thông ở thành phố Ninh Lâm đều đã nghiêng về phía nhà họ Tư.
Mộ Mẫn Loan thấy vậy, chỉ cảm thấy vô cùng đáng ghét và ghê tởm Cô ta chỉ có thể cố gắng giữ cho cảm xúc của mình thật bình tĩnh.
Mười lăm phút trôi qua rất nhanh, sự vui mừng trên gương mặt của Tư Vũ Chiến dường như có chút căng thắng hơn, sự kiên nhãn của anh ta dường như cũng dần biến mất: “Trưởng khoa Vương, nếu theo đúng thời gian đã thỏa thuận, chúng tôi đã phải đợi cả tiếng đồng hồ rồi.
“Cậu Tư, thật sự xin lỗi, hay là để chúng tôi đợi thêm một chút. Vụ chuyển nhượng vốn cổ phần này không phải chuyện bình thường, còn liên quan đến việc ăn uống của toàn bộ năm trăm hộ nhân viên của tập đoàn Âu Thị. Tôi nhất định phải hết sức thận trọng”
/1107
|