Chương 1083
Phải biết rằng, hai anh em Lệ Tử Việt và Tô Duy Hưng cuối cùng đã tìm được một người bạn cùng chơi vô cùng đẹp trai, chỉ số IQ cao vì thế khi nghe tin Lục Mặc Thâm phải về nhà, mấy nhóc thực sự không.
nỡ.
Hai đứa trẻ cũng đi theo Lâm Thúy Vân suốt chặng đường từ nhà ra cổng và tiễn Lục Mặc Thâm lên xe.
Lục Mặc Thâm thực sự thích Lệ Tử Việt và Tô Duy Hưng, hai cậu nhóc đáng yêu, vì vậy.
trên đường ra cổng một tay bế một đứa, một tay dắt một đứa.
Trước khi lên xe, Lệ Tử Việt cứ ôm ghì cổ Mặc Thâm nhìn rất đáng thương: “Cha nuôi, bây giờ cha đã trở về nước, sau này có thể thường xuyên tới thăm con được không?”
Tử Việt vừa nói vừa đỏ hoe mắt, ai nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Khuôn mặt Lục Mặc Thâm nở một nụ cười dịu dàng, anh đưa tay ra và véo má cậu bé: “Đương nhiên có thể rồi. Nếu như sau này.
con tan học, con cũng có thể trực tiếp đến văn phòng của cha nuôi để tìm cha, biết không?”
Lệ Tử Việt gật đầu: “Cha nuôi, sẽ có một triển lãm công nghệ vào cuổi tuần tới, cha có thể đi cùng con đến đó không?”
Cuối tuần tới à?
Lục Mặc Thâm quay đầu lại và liếc nhìn Lâm Thúy Vân, cuối tuần tới là sinh nhật của Lâm Thúy Vân, hai người họ đã định sẽ cùng nhau đi nghỉ mát.
Ngay khi Lâm Thúy Vân nghe thấy lời yêu cầu của con nuôi, cô vội vàng tiến tới và nhéo.
nhéo chiếc má bé bỏng của cậu bé: “Không vấn đề, cuối tuần tới mẹ nuôi sẽ nhường cha nuôi cho con nhé?”
Lệ Tử Việt liếc nhìn Lục Mặc Thâm, sau đó nhìn Lâm Thúy Vân và lắc đầu vẻ nghiêm túc “Mẹ nuôi cha nuôi, hai người cùng đi với con có được không?”
Lâm Thúy Vân dường như không chút do ật đầu đồng ý: “Được chứ”
Sau khi Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân lên xe, chiếc xe từ từ khởi động.
Lệ Tử Việt đi theo sau đuôi anh ta một hồi, lúc này mới lưu luyến không rời miễn cưỡng đưa bọn họ ra ngoài.
Trên đường trở về, Lâm Thúy Vân thỉnh thoảng thò đầu ra khỏi xe nhìn ra bên ngoài, phát hiện vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng của Lệ Tử Việt.
“Em rất là thích cậu bé sao?”
Lục Mặc Thâm đột nhiên mở miệng hỏi câu này, khiến Lâm Thúy Vân sững sờ một lúc.
Chẳng qua là cô rất nhanh chóng hoàn hồn trở lại, mỉm cười quay đầu nhìn Lục Mặc Thâm: “Con đỡ đầu và con gái đỡ đầu của chúng ta đáng yêu như vậy chẳng lẽ anh không thích sao? Em nhìn anh vừa nãy căn bản là chỉ ôm không muốn buông tụi nhỏ rai Lục Mặc Thâm cũng không giấu diếm, gật dự, gật đầu: “Anh cũng rất thích bọn nhỏ, bằng không hay là chúng ta sinh một đứa đi?”
“Chúng ta?”
Lâm Thúy Vân sửng sốt trong chốc lát, cô gần như theo phản xạ có điều kiện muốn gật đầu, nhưng chỉ một giây sau, vẻ mặt của cô lại trở nên ngưng trọng.
Cô im lặng một lúc lâu, sau đó quay đầu nhìn Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, anh là đang trách em sao?”
Lục Mặc Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, tại sao cô bé dễ thương này lại bắt đầu đa sầu đa cảm rồi?
Khi Lâm Thúy Vân thấy Lục Mặc Thâm không mở miệng nói chuyện, cả người đột nhiên cảm thấy có chút nản lòng.
Cô lười biếng năm ghé vào trên cửa sổ, đôi mắt uế oải nhìn dòng xe đang như nước.
chảy không ngừng bên ngoài cửa sổ.
Phải biết răng hai người bọn họ cùng nhau đi đến được ngày hôm nay, Lục Mặc Thâm đã vì cô mà thỏa hiệp và thay đổi rất là nhiều.
/1107
|