Edit: Phạmnhi
Danh tiếng Kiều Hồng Diệp kém đi, ảnh hưởng trực tiếp đến Cảnh Vân Chiêu.
Một ngày này, tất cả người nhìn Cảnh Vân Chiêu bằng ánh mắt mang theo chút đồng tình.
Mấy học sinh các lớp đều đang nghị luận chuyện Kiều Hồng Diệp âm thầm tìm côn đồ cướp bóc Cảnh Vân Chiêu, ngay cả bạn ngồi cùng bàn của Kiều Hồng Diệp với Trương Hào, Đổng Nghị đều giải thích với người khác Cảnh Vân Chiêu vô tội, trước rất những tin đồn về Cảnh Vân Chiêu trong nháy mắt đều biến thành tin tức giả.
"Thật là nên!" Tiêu Hải Thanh vừa nghe đến Kiều Hồng Diệp ở trong lớp chịu chèn ép, lập tức hưng phấn đứng lên: "Vân Chiêu, tôi mới vừa đi tới cửa lớp hai nhìn một chút, Kiều Hồng Diệp đang úp mặt trên mặt bàn khóc lóc, như hoa lê đẫm mưa, kết quả vẫn như cũ không ai để ý tới, trước kia những nam sinh cung phụng cô ta chỉ sợ có quan hệ dính vào cô ta, thật hả giận!"
Người là Tiêu Hải Thanh thay Cảnh Vân chiêu tìm, tự nhiên biết những tin đồn về Kiều Hồng Diệp không có thật.
Nhưng chính là bởi vì không có thật, cho nên mới để cô càng cảm thấy hả giận, dù sao trước kia Cảnh Vân Chiêu từ nhập học tới nay vẫn thừa nhận loại hiểu lầm này cùng khổ sở, hôm nay báo ứng đến chính trên người Kiều Hồng Diệp, cũng nên nếm thử một chút cảm giác bị người khác đổ oan cùng cô lập chứ!
"Hải Thanh, cảm ơn cậu." Cảnh Vân Chiêu hướng về phía cô cười nói.
Tiêu Hải Thanh liếc mắt: "Cảm ơn gì! Hai chúng ta là ai!"
"Đúng rồi, mặc dù Kiều Hồng Diệp xui xẻo, nhưng còn có không người tin cậu vô tội! Những người đó thật là mắt trắng không biết điều!" Tiêu Hải Thanh vừa tức giận nói.
Từ khi biết Cảnh Vân Chiêu, Tiêu Hải Thanh sự nhẫn nại càng ngày càng tốt, cô vốn có tính tình nóng nảy dữ dội, người nào trêu chọc cô tuyệt đối là chết chắc, nhưng Cảnh Vân Chiêu giống như một ly nước lạnh, lãnh lạnh đạm đạm, căn bản không có tình cảm, cho nên mấy ngày này không ít lần lo lắng gấp gáp thay cô.
"Tiết sau không phải giờ thể dục sao? Nếu như tôi thực sự mang thai, căn bản không có cách nào vận động mạnh được." Cảnh Vân Chiêu không nhanh không chậm nói.
Giờ thể dục, lớp một cùng lớp hai tình cờ gặp nhau, trước kia mỗi lần hai lớp học gặp nhau cũng sẽ so đấu một phen, lần này khẳng định cũng sẽ không ngoại lệ, đến lúc đó cô có mang thai hay không các bạn học vừa nhìn liền biết, căn bản không cần phải cô mở miệng giải thích.
Tiêu Hải Thanh giơ ngón tay cái lên, bày tỏ đồng ý.
Rất nhanh, tiếng chuông vào lớp vang lên, mọi người trong hai lớp chạy về phía bãi tập, Kiều Hồng Diệp mất hồn mất vía, đi theo mọi người phía sau, vô tình va phải Cảnh Vân Chiêu.
Mặc dù Cảnh Vân Chiêu vẫn như cũ rất gầy, nhưng mấy tháng này cô đều ở trong không gian luyện võ công, sức mạnh cực kì lớn, vừa cố ý xuất lực, Kiều Hồng Diệp trực tiếp té xuống đất.
Trong nháy mắt, Kiều Hồng Diệp, mắt lần nữa đỏ lên.
Cảnh Vân Chiêu rất là bội phục, đứa em gái này của mình nước mắt thật sự nói đến là đến, thật tự nhiên.
Đáng tiếc Cảnh Vân Chiêu không để ý tới cô, mọi người xung quanh cũng không để ý tới cô.
"Cảnh Vân Chiêu!" Sau lưng, Kiều Hồng Diệp bất đắc dĩ giãy giụa đứng dậy, kêu một tiếng.
"Có chuyện gì sao?" Cảnh Vân Chiêu né người sang một bên, trong mắt tràn đầy khinh thường, muốn kích thích Kiều Hồng Diệp một phen.
"Có phải là chị hay không làm? Tôi coi chị là chị gái của mình, tại sao chị lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao muốn đổ oan cho tôi?" Kiều Hồng Diệp cắn môi nói.
Mấy tiết hôm nay cô ta len lén nghe được rất nhiều tin đồn, thế mới biết người khác đều là nói cô ta như thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, tìm được điểm mấu chốt.
Nhất định là trước trở về khách sạn buổi tối hôm đó gặp phải đám người kia giở trò quỷ, những người đó chụp xuống hình nhất định đã bị các bạn học nhìn thấy! Hơn nữa những tên lưu manh kia nhất định là Cảnh Vân Chiêu tìm đến, cô ta bắt Tào Hành, từ chỗ Tào Hành biết việc mình làm trước kia, cho nên dùng phương pháp tương tự để đối phó mình!
Cảnh Vân Chiêu, thật sự độc ác!
Danh tiếng Kiều Hồng Diệp kém đi, ảnh hưởng trực tiếp đến Cảnh Vân Chiêu.
Một ngày này, tất cả người nhìn Cảnh Vân Chiêu bằng ánh mắt mang theo chút đồng tình.
Mấy học sinh các lớp đều đang nghị luận chuyện Kiều Hồng Diệp âm thầm tìm côn đồ cướp bóc Cảnh Vân Chiêu, ngay cả bạn ngồi cùng bàn của Kiều Hồng Diệp với Trương Hào, Đổng Nghị đều giải thích với người khác Cảnh Vân Chiêu vô tội, trước rất những tin đồn về Cảnh Vân Chiêu trong nháy mắt đều biến thành tin tức giả.
"Thật là nên!" Tiêu Hải Thanh vừa nghe đến Kiều Hồng Diệp ở trong lớp chịu chèn ép, lập tức hưng phấn đứng lên: "Vân Chiêu, tôi mới vừa đi tới cửa lớp hai nhìn một chút, Kiều Hồng Diệp đang úp mặt trên mặt bàn khóc lóc, như hoa lê đẫm mưa, kết quả vẫn như cũ không ai để ý tới, trước kia những nam sinh cung phụng cô ta chỉ sợ có quan hệ dính vào cô ta, thật hả giận!"
Người là Tiêu Hải Thanh thay Cảnh Vân chiêu tìm, tự nhiên biết những tin đồn về Kiều Hồng Diệp không có thật.
Nhưng chính là bởi vì không có thật, cho nên mới để cô càng cảm thấy hả giận, dù sao trước kia Cảnh Vân Chiêu từ nhập học tới nay vẫn thừa nhận loại hiểu lầm này cùng khổ sở, hôm nay báo ứng đến chính trên người Kiều Hồng Diệp, cũng nên nếm thử một chút cảm giác bị người khác đổ oan cùng cô lập chứ!
"Hải Thanh, cảm ơn cậu." Cảnh Vân Chiêu hướng về phía cô cười nói.
Tiêu Hải Thanh liếc mắt: "Cảm ơn gì! Hai chúng ta là ai!"
"Đúng rồi, mặc dù Kiều Hồng Diệp xui xẻo, nhưng còn có không người tin cậu vô tội! Những người đó thật là mắt trắng không biết điều!" Tiêu Hải Thanh vừa tức giận nói.
Từ khi biết Cảnh Vân Chiêu, Tiêu Hải Thanh sự nhẫn nại càng ngày càng tốt, cô vốn có tính tình nóng nảy dữ dội, người nào trêu chọc cô tuyệt đối là chết chắc, nhưng Cảnh Vân Chiêu giống như một ly nước lạnh, lãnh lạnh đạm đạm, căn bản không có tình cảm, cho nên mấy ngày này không ít lần lo lắng gấp gáp thay cô.
"Tiết sau không phải giờ thể dục sao? Nếu như tôi thực sự mang thai, căn bản không có cách nào vận động mạnh được." Cảnh Vân Chiêu không nhanh không chậm nói.
Giờ thể dục, lớp một cùng lớp hai tình cờ gặp nhau, trước kia mỗi lần hai lớp học gặp nhau cũng sẽ so đấu một phen, lần này khẳng định cũng sẽ không ngoại lệ, đến lúc đó cô có mang thai hay không các bạn học vừa nhìn liền biết, căn bản không cần phải cô mở miệng giải thích.
Tiêu Hải Thanh giơ ngón tay cái lên, bày tỏ đồng ý.
Rất nhanh, tiếng chuông vào lớp vang lên, mọi người trong hai lớp chạy về phía bãi tập, Kiều Hồng Diệp mất hồn mất vía, đi theo mọi người phía sau, vô tình va phải Cảnh Vân Chiêu.
Mặc dù Cảnh Vân Chiêu vẫn như cũ rất gầy, nhưng mấy tháng này cô đều ở trong không gian luyện võ công, sức mạnh cực kì lớn, vừa cố ý xuất lực, Kiều Hồng Diệp trực tiếp té xuống đất.
Trong nháy mắt, Kiều Hồng Diệp, mắt lần nữa đỏ lên.
Cảnh Vân Chiêu rất là bội phục, đứa em gái này của mình nước mắt thật sự nói đến là đến, thật tự nhiên.
Đáng tiếc Cảnh Vân Chiêu không để ý tới cô, mọi người xung quanh cũng không để ý tới cô.
"Cảnh Vân Chiêu!" Sau lưng, Kiều Hồng Diệp bất đắc dĩ giãy giụa đứng dậy, kêu một tiếng.
"Có chuyện gì sao?" Cảnh Vân Chiêu né người sang một bên, trong mắt tràn đầy khinh thường, muốn kích thích Kiều Hồng Diệp một phen.
"Có phải là chị hay không làm? Tôi coi chị là chị gái của mình, tại sao chị lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao muốn đổ oan cho tôi?" Kiều Hồng Diệp cắn môi nói.
Mấy tiết hôm nay cô ta len lén nghe được rất nhiều tin đồn, thế mới biết người khác đều là nói cô ta như thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, tìm được điểm mấu chốt.
Nhất định là trước trở về khách sạn buổi tối hôm đó gặp phải đám người kia giở trò quỷ, những người đó chụp xuống hình nhất định đã bị các bạn học nhìn thấy! Hơn nữa những tên lưu manh kia nhất định là Cảnh Vân Chiêu tìm đến, cô ta bắt Tào Hành, từ chỗ Tào Hành biết việc mình làm trước kia, cho nên dùng phương pháp tương tự để đối phó mình!
Cảnh Vân Chiêu, thật sự độc ác!
/180
|