Hề Hi trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lòng cô lộn xộn, cảm thấy lượng tin tức biến đổi bất ngờ này đánh cho cô choáng váng đầu óc.
Cho nên, cô khô cằn cố gắng làm ra tổng kết, Người nhà họ Sầm là ông ấy tìm tới để chịu tội thay, lòng ông ấy vẫn nghiêng về phía chúng ta?
Cũng có thể nói như vậy, Hề Duy vén tóc rơi ở khóe miệng cô ra, dịu dàng nói, Về sau nếu như chuyện này lộ ra ánh sáng, có thể Hề thị sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng sẽ không đả thương đến nền móng. Bỏ 2-3 con tôm nhỏ nhà họ Sầm vào tổng công ty, cũng chỉ là vẽ trước một cái bánh nướng cho nhà bọn họ nhìn thôi, huống chi rửa tiền thu lợi cao, mặc dù không phải (tha;lqd;nhh;ưng) không có chút sơ hở nào nhưng có cha là người đã trải qua vài chục năm mưa gió đi trước dẫn đường, bọn họ sẽ nghĩ coi như gặp chuyện không may cũng có nhà họ Hề chúng ta ở phía trước chống đỡ. Ai cũng không phải là người ngu, chỉ xem lúc đấu trí đấu dũng ai cao hơn một bậc thôi. Nói xong lời cuối cùng, mơ hồ mang theo ý vị châm chọc.
Nhưng sao cha có thể bảo đảm sau khi chuyện này lộ ra ánh sáng sẽ không dính líu đến ông ấy? Phải biết hiện tại cảnh sát rất lợi hại!
Hề Duy nói: Anh cũng muốn biết động lực này của cha từ đâu mà tới, đáng tiếc đến giờ cũng nghĩ không thông, nhưng mà nếu ông ấy sắp xếp như vậy thì anh nghĩ, phải là đã chuẩn bị vẹn toàn đi? Huống chi lần rửa tiền này không tiến hành ở Hề thị, mà là từ trong sổ sách công ty vật liệu xây dựng của nhà họ Sầm, việc này cũng đã bớt cho chúng ta rất nhiều phiền toái.
Vậy chuyện này Sầm Úy biết không?
Chắc không biết đâu. Hề Duy không sao cả suy đoán: Dù sao bà ta cũng là phụ nữ đã lấy chồng, loại chuyện liên quan đến tính mạng này dĩ nhiên càng ít người biết càng tốt, huống chi lại là một người phụ nữ, đàn ông nhà họ Sầm đều có chủ nghĩa đàn ông tương đối lớn, mặc dù bình thường nịnh bợ Sầm Úy nhưng thật ra khả năng là xem thường.
Thật ra thì Hề Hi rất ghét loại đàn ông xem thường phụ nữ này, nhưng lúc này đối tượng là Sầm Úy, ngược lại cô cảm thấy sảng khoái. Sực nhớ ra gì đó: Anh, người anh tìm điều tra những thứ kia. . . Có thể tin được không?
Hề Duy nói lâu như vậy đã hơi mệt chút, anh ta tựa vào gối ôm lớn, nhẹ nói: Yên tâm đi, những tin tức này đều là do những người khác nhau thu thập được, người bình thường căn bản không nhìn ra nguyên nhân, coi như cha phát hiện, ông ấy cũng chỉ cho là anh nhỏ mọn thôi.
Mặc dù cho tới nay vẫn luôn cực kỳ sùng bái anh trai nhưng vào giờ phút này Hề Hi thật sự là phục sát đất. Nếu như là cô, cho cô mười năm khả năng cũng không tra ra những thứ này, người và người chênh lệch thật là lớn mà.
Đây tuyệt đối là chỉ số thông minh lấn áp hoàn toàn.
Vậy kế tiếp nên làm cái gì? Cái người Trần Cương đó còn cần tìm không?
Tại sao không tìm? Hề Duy cười nhìn cô: Anh cho em biết những thứ này chỉ là để cho trong lòng em biết rõ ngọn nguồn, về sau nếu như... Cũng là bảo đảm, còn nữa, trong tủ bào hiểm ở Ngân hàng XX của anh có một ít đồ vật, nếu như... Những thứ này chính là lợi thế, anh cũng an tâm.
Anh ta nói hai lần “nếu như”, sau đó đều dừng lại một lát, lời nói tỉnh lược trong đó cho dù lúc này Hề Hi tâm thần không yên cũng nghe hiểu một vài phần, lỗ mũi cô ê ẩm, hốc mắt khô khốc, đặc biệt không có cảm giác.
Anh ~
Hề Hi à, trên đời này duy chỉ có em là anh không yên lòng, chuyện sau này không ai nói trước được, em đừng suy nghĩ lung tung, nếu như có thể, anh khẳng định muốn bảo vệ em đến già, nói cái này chỉ là để ngừa ngộ nhỡ thôi.
Trái tim Hề Hi bỗng chốc căng thẳng, đau rưng rức. Nhớ tới trước đó bởi vì chuyện Thẩm Vi mà cô không tha thứ và oán giận anh trai lại tự trách không thôi, vừa ảo não lại khó chịu.
Anh, thật xin lỗi, bởi vì Thẩm Vi...... Em quá tùy hứng.
Ánh mắt Hề Duy nhu hòa, anh ta thật sự là một người cực kỳ thông minh, lời của em gái có chút đột ngột, thế nhưng anh ta lại hiểu rõ, cười cười: Em là em gái anh, tùy hứng thế nào anh đều thích. Về sau... Có thể tùy hứng hơn chút.
Trước đây, anh ta vẫn có kế hoạch vạch rõ giới hạn với em gái, kéo ra khoảng cách, cũng không tiếc mượn người phụ nữ khác tới làm sâu hơn cái kế hoạch này. Nhưng bây giờ, anh ta cảm thấy những thứ này đã không phải là rất trọng yếu, em gái là xương sườn mềm duy nhất của anh ta, phần cảm tình này có lẽ trong mắt người khác là quỷ dị không hiểu, nhưng anh ta nghĩ, cho dù tình cảm đối với em gái vượt qua phạm vi người thân thì như thế nào? Anh ta chỉ muốn
Cho nên, cô khô cằn cố gắng làm ra tổng kết, Người nhà họ Sầm là ông ấy tìm tới để chịu tội thay, lòng ông ấy vẫn nghiêng về phía chúng ta?
Cũng có thể nói như vậy, Hề Duy vén tóc rơi ở khóe miệng cô ra, dịu dàng nói, Về sau nếu như chuyện này lộ ra ánh sáng, có thể Hề thị sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng sẽ không đả thương đến nền móng. Bỏ 2-3 con tôm nhỏ nhà họ Sầm vào tổng công ty, cũng chỉ là vẽ trước một cái bánh nướng cho nhà bọn họ nhìn thôi, huống chi rửa tiền thu lợi cao, mặc dù không phải (tha;lqd;nhh;ưng) không có chút sơ hở nào nhưng có cha là người đã trải qua vài chục năm mưa gió đi trước dẫn đường, bọn họ sẽ nghĩ coi như gặp chuyện không may cũng có nhà họ Hề chúng ta ở phía trước chống đỡ. Ai cũng không phải là người ngu, chỉ xem lúc đấu trí đấu dũng ai cao hơn một bậc thôi. Nói xong lời cuối cùng, mơ hồ mang theo ý vị châm chọc.
Nhưng sao cha có thể bảo đảm sau khi chuyện này lộ ra ánh sáng sẽ không dính líu đến ông ấy? Phải biết hiện tại cảnh sát rất lợi hại!
Hề Duy nói: Anh cũng muốn biết động lực này của cha từ đâu mà tới, đáng tiếc đến giờ cũng nghĩ không thông, nhưng mà nếu ông ấy sắp xếp như vậy thì anh nghĩ, phải là đã chuẩn bị vẹn toàn đi? Huống chi lần rửa tiền này không tiến hành ở Hề thị, mà là từ trong sổ sách công ty vật liệu xây dựng của nhà họ Sầm, việc này cũng đã bớt cho chúng ta rất nhiều phiền toái.
Vậy chuyện này Sầm Úy biết không?
Chắc không biết đâu. Hề Duy không sao cả suy đoán: Dù sao bà ta cũng là phụ nữ đã lấy chồng, loại chuyện liên quan đến tính mạng này dĩ nhiên càng ít người biết càng tốt, huống chi lại là một người phụ nữ, đàn ông nhà họ Sầm đều có chủ nghĩa đàn ông tương đối lớn, mặc dù bình thường nịnh bợ Sầm Úy nhưng thật ra khả năng là xem thường.
Thật ra thì Hề Hi rất ghét loại đàn ông xem thường phụ nữ này, nhưng lúc này đối tượng là Sầm Úy, ngược lại cô cảm thấy sảng khoái. Sực nhớ ra gì đó: Anh, người anh tìm điều tra những thứ kia. . . Có thể tin được không?
Hề Duy nói lâu như vậy đã hơi mệt chút, anh ta tựa vào gối ôm lớn, nhẹ nói: Yên tâm đi, những tin tức này đều là do những người khác nhau thu thập được, người bình thường căn bản không nhìn ra nguyên nhân, coi như cha phát hiện, ông ấy cũng chỉ cho là anh nhỏ mọn thôi.
Mặc dù cho tới nay vẫn luôn cực kỳ sùng bái anh trai nhưng vào giờ phút này Hề Hi thật sự là phục sát đất. Nếu như là cô, cho cô mười năm khả năng cũng không tra ra những thứ này, người và người chênh lệch thật là lớn mà.
Đây tuyệt đối là chỉ số thông minh lấn áp hoàn toàn.
Vậy kế tiếp nên làm cái gì? Cái người Trần Cương đó còn cần tìm không?
Tại sao không tìm? Hề Duy cười nhìn cô: Anh cho em biết những thứ này chỉ là để cho trong lòng em biết rõ ngọn nguồn, về sau nếu như... Cũng là bảo đảm, còn nữa, trong tủ bào hiểm ở Ngân hàng XX của anh có một ít đồ vật, nếu như... Những thứ này chính là lợi thế, anh cũng an tâm.
Anh ta nói hai lần “nếu như”, sau đó đều dừng lại một lát, lời nói tỉnh lược trong đó cho dù lúc này Hề Hi tâm thần không yên cũng nghe hiểu một vài phần, lỗ mũi cô ê ẩm, hốc mắt khô khốc, đặc biệt không có cảm giác.
Anh ~
Hề Hi à, trên đời này duy chỉ có em là anh không yên lòng, chuyện sau này không ai nói trước được, em đừng suy nghĩ lung tung, nếu như có thể, anh khẳng định muốn bảo vệ em đến già, nói cái này chỉ là để ngừa ngộ nhỡ thôi.
Trái tim Hề Hi bỗng chốc căng thẳng, đau rưng rức. Nhớ tới trước đó bởi vì chuyện Thẩm Vi mà cô không tha thứ và oán giận anh trai lại tự trách không thôi, vừa ảo não lại khó chịu.
Anh, thật xin lỗi, bởi vì Thẩm Vi...... Em quá tùy hứng.
Ánh mắt Hề Duy nhu hòa, anh ta thật sự là một người cực kỳ thông minh, lời của em gái có chút đột ngột, thế nhưng anh ta lại hiểu rõ, cười cười: Em là em gái anh, tùy hứng thế nào anh đều thích. Về sau... Có thể tùy hứng hơn chút.
Trước đây, anh ta vẫn có kế hoạch vạch rõ giới hạn với em gái, kéo ra khoảng cách, cũng không tiếc mượn người phụ nữ khác tới làm sâu hơn cái kế hoạch này. Nhưng bây giờ, anh ta cảm thấy những thứ này đã không phải là rất trọng yếu, em gái là xương sườn mềm duy nhất của anh ta, phần cảm tình này có lẽ trong mắt người khác là quỷ dị không hiểu, nhưng anh ta nghĩ, cho dù tình cảm đối với em gái vượt qua phạm vi người thân thì như thế nào? Anh ta chỉ muốn
/76
|