Khi hai người đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt ở chung một chỗ, thời gian luôn trôi qua cực kỳ nhanh, còn chưa có cảm giác gì thì thoáng leeq.uyd.onn một cái lại đã hơn năm giờ chiều rồi.
Hạng Việt hẹn Hề Duy gặp mặt lúc bảy giờ tối, đưa Hề Hi trở về trước, lúc đi vòng trở về lại vừa đúng tan tầm, xe bị tắc đường một lát, khi chạy tới Thượng Nhã Hiên không sớm không muộn, mới vừa sáu giờ 45', Hề Duy đã chờ ở trong phòng.
Bình thường hai người cũng sẽ hẹn ra ngoài ăn một bữa cơm uống rượu tâm sự gì đó, duy chỉ có hôm nay không khí có chút ngưng trệ. Chọn món, đợi nhân viên phục vụ đi ra, trước tiên Hề Duy rút điếu thuốc ra hút, đến lúc khói mù lượn lờ bay lên tràn ngập trong phòng thì anh ta mới lên tiếng: A Việt, Hề Hi là mạng của tôi.
Tay nâng chén uống trà của Hạng Việt dừng một chút, giương mắt nhìn sang: Nhưng cậu không thể theo cô ấy cả đời, Ánh mắt của anh chân thành tha thiết, Hề Duy, tương lai cậu sẽ lấy vợ sinh con, sẽ có gia đình riêng của mình, Hề Hi cũng phải lớn lên, cho dù điều kiện của tôi không tính là rất tốt nhưng cậu hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, chọn tôi, dù sao cũng hơn những thứ người tốt lqd biết mặt nhưng không biết lòng kia đúng không? Chúng ta đã cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cậu cũng hiểu rất rõ tôi... đối với tình cảm tôi cũng không tùy tiện, thích cô ấy, tôi cũng vậy ngoài ý muốn, nhưng thực tế thường thường chính là thần kỳ ở chỗ này, tôi cũng vậy chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ chuyển cô ấy từ em gái trở thành người yêu, nếu như có đường sống, tôi sẽ không để cho sinh mạng mình bị vùi lấp. Nhưng cố tình tình yêu lại như nước thủy triều, sóng lớn mãnh liệt, mênh mông nhiệt liệt, càng muốn tránh lại càng không khống chế được tim của mình, đợi đến lúc không thể lui được nữa thì cũng chỉ có thể đón đầu mà lên, thuận ý mà làm.
Hề Duy trầm mặc, trong phòng một trận im ắng yên tĩnh, nhân viên phục vụ dáng người yểu điệu gõ cửa tiến vào, chỉ huy nhân viên tạp vụ đặt món ăn lên bàn ăn: Bào ngư hấp phô mai, hải sâm nấu thịt heo, xin từ từ dùng.
Đợi trong phòng lần nữa an tĩnh lại, Hề Duy mới tiếp tục lên tiếng, giọng nói chân thành như trước: A Việt, cậu là người bạn tốt nhất của tôi, chúng ta là anh em tốt, có giao tình vài chục năm, nếu như cậu tha,nh.hư[ng và Hề Hi thật thích hợp, lúc này tôi sẽ không lựa chọn làm người xấu. Anh ta dừng lại chốc lát, thời gian đắn đo vừa đúng, lại nói: Cậu khá hơn nữa cũng không thích hợp với Hề Hi. Em ấy và cậu cho dù là tính tình sở thích hay là thói quen sinh hoạt thậm chí giá trị quan cuộc sống đều có khác biệt rất lớn, A Việt, có lẽ là cậu nghiêm túc nhưng Hề Hi thì sao? Khoảng thời gian trước em ấy mới bước qua sinh nhật mười chín tuổi, cuộc sống mới vừa bắt đầu, đứa bé ở tuổi này rất hay thay đổi, sang năm tôi sẽ đưa em ấy ra nước ngoài, ở nước ngoài hấp dẫn nhiều hơn, cậu có thể xác định em ấy sẽ không di tình biệt luyến? Cho nên để tránh cho về sau bị tổn thương, hiện tại tình cảm lại không sâu, kết thúc thôi.
Câu nói sau cùng anh ta nói cực kỳ chân thành tha thiết, thật giống như khắp nơi đều vì suy tính cho bạn tốt. Nhưng Hạng Việt lại không nhịn được có chút buồn cười, lắc đầu một cái: Hề Duy, cậu xem, chúng ta có vài chục năm giao tình, cậu hiểu được tôi và tôi cũng biết cậu, cho nên không cần cố gắng dùng cách này mê hoặc tôi, tôi sẽ không mắc mưu. Còn kém trực tiếp nói câu: viên đạn bọc đường châm ngòi ly gián đối với anh em vô dụng.
Hề Duy bị vạch trần cũng không lúng túng, thuốc lá trong tay đã đốt đến cuối, đặt vào trong gạt tàn, cầm đũa lên bắt đầu dùng bữa. Hạng Việt cũng đồng thời cầm đũa lên, anh ăn hải sâm, nói: Đợi lát nữa trở về cậu hãy lqd mang cho Hề Hi một phần, cô ấy thích. Loại lời nói có chút ngây thơ khiêu khích này khiến Hề Duy có chút kinh ngạc, Hạng Việt nhìn anh ta nói: Cậu có thể không biết, là Hề Hi theo đuổi tôi, cô ấy ba phen mấy bận dụ hoặc tôi, dắt tôi xuống nước, hiện tại cậu chủ động để cho tôi lên bờ, tôi không thể đi lên, cũng không muốn thả cho cô ấy đi lên. Tôi là người ích kỷ, tinh thần không có chuyện lớn không sợ, cho nên đừng khuyên nữa, khuyên cũng không được, coi như cô ấy đơn phương muốn chia tay, không có lý do chính đáng tôi cũng sẽ không đồng ý, Hề Duy, tình cảm là chuyện hai người, người ngoài không thể nhúng tay vào, cậu nói quá ba hoa, lại hợp tình hợp lý suy nghĩ cho chúng tôi, nhưng ai biết được tương lai sẽ như thế nào? Sao cậu có thể xác định 100% tương lai của tôi và cô ấy sẽ là một vùng tăm tối? Hiện tại tôi nói, bảo anh và bạn gái hiện tại chia tay, bởi vì các người không thích hợp, cậu đồng ý không?
Thấy Hề Duy từ kinh ngạc, cau mày, tức giận đến cuối cùng lại là kinh ngạc, Hạng Việt nói: Không cần phải kinh ngạc, chuyện lqd cậu có bạn gái là Hề Hi nói với tôi, năm ngoái cậu cùng cô ấy đi bệnh viện thăm Hạ Y còn nhớ không? Ba người chúng ta cùng nhau ăn cơm, được nửa đường thì
Hạng Việt hẹn Hề Duy gặp mặt lúc bảy giờ tối, đưa Hề Hi trở về trước, lúc đi vòng trở về lại vừa đúng tan tầm, xe bị tắc đường một lát, khi chạy tới Thượng Nhã Hiên không sớm không muộn, mới vừa sáu giờ 45', Hề Duy đã chờ ở trong phòng.
Bình thường hai người cũng sẽ hẹn ra ngoài ăn một bữa cơm uống rượu tâm sự gì đó, duy chỉ có hôm nay không khí có chút ngưng trệ. Chọn món, đợi nhân viên phục vụ đi ra, trước tiên Hề Duy rút điếu thuốc ra hút, đến lúc khói mù lượn lờ bay lên tràn ngập trong phòng thì anh ta mới lên tiếng: A Việt, Hề Hi là mạng của tôi.
Tay nâng chén uống trà của Hạng Việt dừng một chút, giương mắt nhìn sang: Nhưng cậu không thể theo cô ấy cả đời, Ánh mắt của anh chân thành tha thiết, Hề Duy, tương lai cậu sẽ lấy vợ sinh con, sẽ có gia đình riêng của mình, Hề Hi cũng phải lớn lên, cho dù điều kiện của tôi không tính là rất tốt nhưng cậu hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, chọn tôi, dù sao cũng hơn những thứ người tốt lqd biết mặt nhưng không biết lòng kia đúng không? Chúng ta đã cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cậu cũng hiểu rất rõ tôi... đối với tình cảm tôi cũng không tùy tiện, thích cô ấy, tôi cũng vậy ngoài ý muốn, nhưng thực tế thường thường chính là thần kỳ ở chỗ này, tôi cũng vậy chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ chuyển cô ấy từ em gái trở thành người yêu, nếu như có đường sống, tôi sẽ không để cho sinh mạng mình bị vùi lấp. Nhưng cố tình tình yêu lại như nước thủy triều, sóng lớn mãnh liệt, mênh mông nhiệt liệt, càng muốn tránh lại càng không khống chế được tim của mình, đợi đến lúc không thể lui được nữa thì cũng chỉ có thể đón đầu mà lên, thuận ý mà làm.
Hề Duy trầm mặc, trong phòng một trận im ắng yên tĩnh, nhân viên phục vụ dáng người yểu điệu gõ cửa tiến vào, chỉ huy nhân viên tạp vụ đặt món ăn lên bàn ăn: Bào ngư hấp phô mai, hải sâm nấu thịt heo, xin từ từ dùng.
Đợi trong phòng lần nữa an tĩnh lại, Hề Duy mới tiếp tục lên tiếng, giọng nói chân thành như trước: A Việt, cậu là người bạn tốt nhất của tôi, chúng ta là anh em tốt, có giao tình vài chục năm, nếu như cậu tha,nh.hư[ng và Hề Hi thật thích hợp, lúc này tôi sẽ không lựa chọn làm người xấu. Anh ta dừng lại chốc lát, thời gian đắn đo vừa đúng, lại nói: Cậu khá hơn nữa cũng không thích hợp với Hề Hi. Em ấy và cậu cho dù là tính tình sở thích hay là thói quen sinh hoạt thậm chí giá trị quan cuộc sống đều có khác biệt rất lớn, A Việt, có lẽ là cậu nghiêm túc nhưng Hề Hi thì sao? Khoảng thời gian trước em ấy mới bước qua sinh nhật mười chín tuổi, cuộc sống mới vừa bắt đầu, đứa bé ở tuổi này rất hay thay đổi, sang năm tôi sẽ đưa em ấy ra nước ngoài, ở nước ngoài hấp dẫn nhiều hơn, cậu có thể xác định em ấy sẽ không di tình biệt luyến? Cho nên để tránh cho về sau bị tổn thương, hiện tại tình cảm lại không sâu, kết thúc thôi.
Câu nói sau cùng anh ta nói cực kỳ chân thành tha thiết, thật giống như khắp nơi đều vì suy tính cho bạn tốt. Nhưng Hạng Việt lại không nhịn được có chút buồn cười, lắc đầu một cái: Hề Duy, cậu xem, chúng ta có vài chục năm giao tình, cậu hiểu được tôi và tôi cũng biết cậu, cho nên không cần cố gắng dùng cách này mê hoặc tôi, tôi sẽ không mắc mưu. Còn kém trực tiếp nói câu: viên đạn bọc đường châm ngòi ly gián đối với anh em vô dụng.
Hề Duy bị vạch trần cũng không lúng túng, thuốc lá trong tay đã đốt đến cuối, đặt vào trong gạt tàn, cầm đũa lên bắt đầu dùng bữa. Hạng Việt cũng đồng thời cầm đũa lên, anh ăn hải sâm, nói: Đợi lát nữa trở về cậu hãy lqd mang cho Hề Hi một phần, cô ấy thích. Loại lời nói có chút ngây thơ khiêu khích này khiến Hề Duy có chút kinh ngạc, Hạng Việt nhìn anh ta nói: Cậu có thể không biết, là Hề Hi theo đuổi tôi, cô ấy ba phen mấy bận dụ hoặc tôi, dắt tôi xuống nước, hiện tại cậu chủ động để cho tôi lên bờ, tôi không thể đi lên, cũng không muốn thả cho cô ấy đi lên. Tôi là người ích kỷ, tinh thần không có chuyện lớn không sợ, cho nên đừng khuyên nữa, khuyên cũng không được, coi như cô ấy đơn phương muốn chia tay, không có lý do chính đáng tôi cũng sẽ không đồng ý, Hề Duy, tình cảm là chuyện hai người, người ngoài không thể nhúng tay vào, cậu nói quá ba hoa, lại hợp tình hợp lý suy nghĩ cho chúng tôi, nhưng ai biết được tương lai sẽ như thế nào? Sao cậu có thể xác định 100% tương lai của tôi và cô ấy sẽ là một vùng tăm tối? Hiện tại tôi nói, bảo anh và bạn gái hiện tại chia tay, bởi vì các người không thích hợp, cậu đồng ý không?
Thấy Hề Duy từ kinh ngạc, cau mày, tức giận đến cuối cùng lại là kinh ngạc, Hạng Việt nói: Không cần phải kinh ngạc, chuyện lqd cậu có bạn gái là Hề Hi nói với tôi, năm ngoái cậu cùng cô ấy đi bệnh viện thăm Hạ Y còn nhớ không? Ba người chúng ta cùng nhau ăn cơm, được nửa đường thì
/76
|