Cưng Chiều Cô Vợ Nhỏ Nham Hiểm

Chương 14.2: Bị bắt trở về

/1929


Chương 14.2: Bị bắt trở về


"Kha Nhi, cậu đừng làm tôi sợ, Kha Nhi!"


Vừa sợ hãi vừa lo lắng cô khóc rống lên, khóc thật lâu rồi cô cõng Vương Kha Nhi trên lưng mình, kéo lê thân thể trong cơn tầm tã mà đi về phía trước.


Chưa đi được bao xa, cô đột nhiên ngã xuống, Vương Kha Nhi từ trên lưng cô văng qua một bên: "Kha Nhi!" Cô nhanh chóng bò đến chỗ Vương Kha Nhi.


Lúc này, từ đằng xa có một người đi tới, sau đó dừng lại ở trước mặt cô. Giày da? Đàn ông? Là ai?


"Thật là chật vật!" Âm thanh trầm thấp truyền vào trong tai.


Phong Thiển Tịch chậm rãi ngẩng đầu, bên dưới chiếc ô màu đen, thấp thoáng có thể nhìn thấy một nam nhân với dáng vẻ lạnh lùng: "Nam Cung Tuyệt."


Nam Cung Tuyệt ngồi xổm xuống, trêu ghẹo nhìn cô: "Thân là thiếu phu nhân của Nam Cung gia, lại khiến cho bản thân mình thê thảm như vậy, hừ, Thiển Tịch, em không biết đại cục quan trọng như nào sao."


"Ha ha, thê thảm? Bây giờ tôi thê thảm? Hay là thời điểm bị anh mang đi bán đấu giá còn thê thảm hơn? Tất cả những thứ này đều không phải do anh ban tặng sao? Anh lại muốn đến đây cười nhạo tôi chứ gì?"


"Nói cái gì vậy? Tôi tự mình tới đón em về nhà đó."


"Nhà? Ha ha ha. Cái loại nhà này, có trở về hay không có ý nghĩa gì sao? Nam Cung Tuyệt anh còn thiếu nợ tôi sao?" Phong Thiển Tịch quỳ rạp trên mặt đất, tự cười giễu chính mình, tùy ý để nước mưa dội vào, chỉ là không biết trên mặt cô bây giờ là nước mắt hay là nước mưa nữa.


"Có ý nghĩa hay không cũng không sao cả, thiếu hay không thiếu em cũng chẳng là gì, nếu đã là vợ của tôi thì nên ngoan ngoãn một chút." Nam Cung Tuyệt một tay cầm ô, một tay kéo cô vác lên vai, quay đầu nói với hầu gái phía sau: "Đem cô ta về."


Nghe câu nói này, Phong Thiển Tịch nguyên bản còn muốn giãy giụa ngay lập tức an tĩnh, cô cắn môi, Kha Nhi hiện tại hôn mê, cũng không biết thân thể thế nào, một mình cô cũng không biết phải mang Kha Nhi đi đâu, cho dù không muốn về nhà, cho dù hận Nam Cung Tuyệt thấu xương, nhưng trước mắt anh là nơi duy nhất có thể dựa vào.


Bị Nam Cung Tuyệt bắt trở về.


Trực tiếp khiêng cô lên lầu, không chút tình cảm nào ném cô lên sô pha, ngón tay thon dài chầm chậm cởi cúc áo cô ra.


"Anh muốn làm gì?"


"Thay quần áo cho em, không nhìn thấy sao?" Anh nói xong, đầu ngón tay lại tiếp tục cởi quần áo của cô.


Thiển Tịch nhanh chóng vây lấy thân thể của mình: "Tôi, tôi tự làm." Nam Cung Tuyệt lạnh lùng nhìn cô: "Không được, buông tay ra."


"Quần áo của tôi, tôi có thể tự mình thay." Cô lại khẩn trương ôm lấy thân.


"Không thể."

 

"Tôi không phải đứa trẻ ba tuổi, cũng không muốn làm phiền anh phải động tay."


"Em là vợ của tôi, tôi thay quần áo cho em, em hẳn là nên vui vẻ tiếp nhận chứ."


"Vui vẻ tiếp nhận? Anh muốn ngay lúc này, thừa cơ nhục nhã tôi sao? Hắt xì!" Vừa mới nói xong, cô liền hắt xì một cái, mà sơ hở này bị Nam Cung Tuyệt bắt được, chỉ vài cái anh đã lột sạch quần áo trên người cô, vứt mớ quần áo ướt đó qua một bên.


Anh lấy ra bộ quần áo sạch sẽ từ tủ, đi đến gần sô pha chỗ cô ngồi.


Thân thể phơi bày lõa lồ, Thiển Tịch theo bản năng đem những bộ phận nhạy cảm của mình che lại: "Anh không cần lại đây."


"Đã cởi sạch sẽ, còn sợ tôi nhìn sao?"


"Tôi có thể tự mình mặc, xin anh đi ra ngoài được chứ?" Cô đang cố gắng áp chế sự bất bình trong nội tâm, cố gắng làm cho mình bình thản mà nói.


Nam Cung Tuyệt đã đi đến gần mép sô-pha.


"Anh tránh ra." Thiển Tịch nhanh chóng nhắm chặt hai mắt, kinh hoảng kêu thành tiếng.


Quần áo bị quăng lên người cô, hồi lâu không có động tĩnh gì, cô thật cẩn thận mở một con mắt nhìn len lén, hử? Không có ai?


Cầm lấy bộ quần áo sạch sẽ, cô lại đưa mắt liếc một lượt, cửa phòng ngủ khép hờ, anh đi ra ngoài rồi sao?


Mặc kệ đi, Thiển Tịch nhanh chóng mặc quần áo vào, ngã người trên sô pha. Không nghĩ tới anh thật sự sẽ đi ra ngoài, cũng không có dùng cơ hội này nhục nhã cô, chẳng lẽ lại là phát thiện tâm sao? Còn nữa, anh cho người hầu mang Kha Nhi về, còn phân phó người gọi bác sĩ tới.


Phong Thiển Tịch có chút nghĩ không thông, rốt cuộc có nên cảm ơn anh một tiếng hay không đây? A, thật là một tên đàn ông tâm tính bất định mà.


 


/1929

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status