Cực Phẩm Vú Em

Chương 125: Bắt cóc.

/513


- Trưởng lão Đức Khắc Tư trưởng lão, là tả hộ giáo của Quang Minh thần điện, hiện vẫn sống một mình.
Đọc xong mảnh giấy do Ngô Thiên cung cấp, Cao Lôi Hoa nhanh chóng xác định được nơi ở của mục tiêu đầu tiên.
Dựa vào thông tin này, Cao Lôi Hoa và Tra Lý có thể hành động nhanh chóng trong Quang Minh thần điện.
- Ngay ở chỗ này, trong bản đồ chỉ chính là nơi này!
Cao Lôi Hoa thấp giọng nói với Tra Lý, nhìn ra xung quanh, nơi này là một tòa phủ đệ hoa lệ. Kiến trúc chung quanh rất nổi bật và đặc biệt, xem ra Quang Minh trưởng lão này rất là biết hưởng thụ.
Sau khi tới phủ đệ, Cao Lôi Hoa liền phóng thần niệm dò xét bốn phía. Ngay lập tức, mỗi nhành cây ngọn cỏ chung quanh đều hiện lên rõ ràng trong đầu của Cao Lôi Hoa! Sau khi dò xét xong, Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Chung quanh phủ đệ này không có bao nhiêu thủ vệ, cũng không có mai phục gì cả. Xem ra Ngô Thiên cũng không nói ra chuyện mình muốn tới Quang Minh thần điện. Bởi vì thế nên thần điện cũng không biết buổi tối Cao Lôi Hoa sẽ tới, cho nên cũng không có chuẩn bị gì.
- Tên Ngô Thiên này quả nhiên không phải là người tốt gì.
Cao Lôi Hoa tự nhủ. Đã không có mai phục xunh quanh, Cao Lôi Hoa và Tra Lý liền lặng lẽ đột nhập vào phủ đệ của tả hộ giáo Quang Minh thần điện.
Sau khi lục soát tòa phủ đệ rộng lớn này, Cao Lôi Hoa và Tra Lý cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu đầu tiên trong đêm nay– một lão mập đang ngủ trên giường giống như một con lợn chết.
- Thật sự là lão béo này sao?
Tra Lý nhìn lão già mập đang nằm ngủ trên giường kia, hạ thấp giọng hỏi:
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, anh xác định người này thật sự có trình độ bậc sáu giống như trong mảnh giấy ghi sao?
- Cuộc sống an nhàn, đã làm mất đi sự nhạy bén và cảnh giác của một kiếm sĩ như hắn.
Cao Lôi Hoa cười lạnh nói:
- Quyền lực và dục vọng đã khiến hắn mất đi sự bình tĩnh khi phán đoán, trở thành bộ dạng như thế này cũng là bình thường.
- À.
Tra Lý cười ha hả, rồi giơ quyền phải múa may trên đầu lão già Trưởng lão Đức Khắc Tư :
- Một quyền của ta là đủ để đập vỡ cái đầu yếu ớt của hắn.
- Vậy ngươi đập đi. Nếu ngươi cảm thấy rằng nó không buồn nôn.
Cao Lôi Hoa đáp.
- Hắc hắc!
Tra Lý đi tới trước mặt trưởng lão Đức Khắc Tư:
- Tuy rằng ta cảm thấy đập vỡ đầu hắn là chuyện rất sảng khoái, nhưng nó lại không có tính nghệ thuật gì cả.
Tra Lý thò cánh tay rắn chắc nâng đầu lão này lên:
- Cho nên, ta thích như vậy hơn!
- Đừng!
Đang nằm ngủ lại bị người ta nâng đầu lên, trưởng lão Đức Khắc Tư cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn liền mở bừng mắt ra. Vừa mới mở mắt đột nhiên phát hiện một người khổng lồ như cây cột sắt đang đứng ở bên cạnh mình, mà lúc này hai bàn tay của người không lổ lại đang nhấc đầu hắn lên!
- Không!
Trưởng lão Đức Khắc Tư hoảng hốt hét lên thất thanh, ngay sau đó hắn liền nghĩ tới việc kêu gào cứu mạng.
Crắc! Tra Lý cười man rợ, thanh âm của lão già béo bị chẹn lại vì cái cổ yếu ớt của lão bị vặn gãy!
- Đi thôi, mục tiêu kế tiếp ở phía Nam của Quang Minh thần điện.
Cao Lôi Hoa khẽ nói với Tra Lý, sau đó hai người không chút đắn đo đi sang hướng mục tiêu kế tiếp.
Tư liệu do Ngô Thiên cung cấp tương đối đầy đủ hơn nữa chỗ ở của năm trưởng lão cũng không cách nhau quá xa.
Chỉ cần nửa canh giờ, Cao Lôi Hoa và Tra Lý đã thoải mái hoàn thành nhiệm vụ. Nhờ mảnh giấy mà năm vị trưởng lão đã được đi gặp mặt Quang Minh thần thân ái trong mộng của bọn họ….
- Đã xong, chúng ta về thôi!
Cao Lôi Hoa cười nói.
- Không cảm giác thỏa mãn gì cả.
Tra Lý bất mãn nói, vốn còn tưởng rằng mấy lão già này có chút tài năng để giãn gân giãn cốt
- Ài.
Cao Lôi Hoa cười bất đắc dĩ .
*********
Sau khi làm xong việc, hai người cũng không vội trở về bởi vì còn muốn chờ xem tình hình Quang Minh thần điện khi phát hiện ra năm người này bị giết! Cho nên Cao Lôi Hoa và Tra Lý khoan thai đi "tour" trong Quang Minh thần điện, vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh ven đường. Chờ đợi có người phát hiện cái chết của năm trưởng lão.
Dọc đường hai người nhàn nhã thong dong, không thể không nói phong cảnh của Quang Minh thần điện quả thật không tồi. Hơn nữa kiến trúc còn hoa lệ trang nhã.
- Ủa? Tra Lý, ngươi có nghe được tiếng gì không?
Sau khi vượt qua được toà nhà cao nhất, Cao Lôi Hoa đột nhiên cảm thấy mình nghe được một giọng nói rất là quen thuộc.
- Ừ? Dường như có tiếng gì đó.
Tra Lý cũng yên tĩnh lại. Hai người cố vểnh tai lên lắng nghe.
- Không, Bố Lỗ Tư, ngươi không thể làm thế!
Giọng nói kia lại vang lên. Tuy rằng có chút thay đổi bởi vì kinh hoàng, nhưng Cao Lôi Hoa lập tức nghe ra được đây là giọng nói của Quang Minh thánh nữ Bích Lệ Ti.
- Bích Lệ Ti, ta là thánh tử, nàng là thánh nữ. Sớm hay muộn thì nàng cũng là người của ta, chẳng lẽ hiện giờ nàng còn muốn cự tuyệt ta sao?
Một giọng nói dâm đãng vang lên.
- Đi, Tra Lý, chúng ta qua đó xem.
Cao Lôi Hoa cười hắc hắc, chạy tới nơi phát ra tiếng nói kia. Tra Lý gật đầu liền bước đi cùng Cao Lôi Hoa. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Theo hướng âm thanh phát ra, Cao Lôi Hoa và Tra Lý liền đi tới một tòa phủ đệ còn hoa lệ hơn hẳn chỗ của năm vị trưởng lão vừa rồi. Tiếng ồn ào không ngừng vang lên, hai người Cao Lôi Hoa lẻn tới phòng có tiếng của Bích Lệ Ti. Sau khi tới bên cửa sổ, Cao Lôi Hoa và Tra Lý thò đầu lên nhìn vào trong phòng.
Lúc này, ở trong phòng có một nam tử ước chừng hai mươi tuổi, đang từng bước áp sát thánh nữ Bích Lệ Ti, giọng nói dâm đãng chính là phát ra từ hắn.
Mà Bích Lệ Ti thì không ngừng lui ra sau, thỉnh thoảng thuận tay ném bất cứ thứ gì vớt được về phía nam tử kia.
Cảnh tượng như vậy, lập tức khiến Cao Lôi Hoa nhớ tới cảnh một nhân vật phản diện định làm nhục thiếu nữ trên kịch truyền hình trước kia.
- Bích Lệ Ti, ta đã nhịn ròng rã suốt ba năm! Đêm nay, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng! (Nhịn 3 năm nên giờ tinh trùng thượng não, anh e cẩn thận ^.^!)
Nam tử tự xưng là thánh tử kia hét to một tiếng, rồi bổ nhào về phía sau Bích Lệ Ti như hổ đói vồ mồi…
- Hắc hắc, xem ra tối nay không bắt cóc nha đầu này là không được rồi.
Cao Lôi Hoa cười ha hả, sau đó thoải mái đi tới trước phòng, nhấc chân đá văng cánh cửa phòng đi. Vốn Cao Lôi Hoa sợ trói Bích Lệ Ti rồi mang về nhà sẽ khiến nàng sinh ra phản cảm. Cho nên cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hủy bỏ kế hoạch bắt cóc thánh nữ. Nhưng tình hình trước mắt lại khiến cho Cao Lôi Hoa đành phải khôi phục lại kế hoạch bắt cóc thánh nữ Bích Lệ Ti.
Trong phòng, vào thời điểm thánh tử bổ nhào về phía Bích Lệ Ti. Rầm! Một tiếng, cửa lớn đã bị người ta đạp văng ra! Cánh cửa nặng nề đã hoàn thành sứ mệnh sớm, nằm im lìm trên mặt đất.
- Ai?
Chuyện tốt bị quấy rầy, khiến nam tử kia mắt lộ ra hung quang nhìn về phía hai nam tử bước qua cánh cửa!
- He he! Xấu hổ quá. Quấy rầy chuyện tốt của ngươi rồi.
Cao Lôi Hoa nhanh chóng sải bước vào phòng, gió đêm khiến mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa phất phơ trong gió, trông vô cùng tiêu sái.
Thánh nữ đang giãy dụa lập tức bình tĩnh trở lại, nàng ngơ ngác nhìn Cao Lôi Hoa trước mặt. Tuy rằng trời đêm rất tối, khiến nàng không trông rõ mặt người mới tới, nhưng chỉ bằng mái tóc bạch kim độc nhất vô nhị này, Bích Lệ Ti liền nhận ra người tới là ai.
- Các ngươi là ai? Không biết đây là phủ đệ của bổn thánh tử ta sao? Còn không mau cút ra ngoài cho ta!
Bởi vì bị quấy rầy chuyện tốt cho nên lúc này nam tử rất giận dữ, cho nên lớn tiếng quát đuổi hai người mới bước vào.
- Hắc hắc!
Cao Lôi Hoa cười khỉnh, ngắm nhìn thiếu niên này:
- Không tồi, rất có can đảm! Tra Lý này, đối với sự can đảm của người trẻ tuổi này. Chúng ta có nên thưởng cho hắn không nhỉ?
Tra Lý ở bên cạnh cười to rồi gật mạnh đầu.
- Các ngươi không phải là người của thần điện!
Thánh tử này thấy trang phục và biểu hiện của hai người Cao Lôi Hoa liền kinh ngạc hô lên.
- Thiếu niên dũng cảm, ngươi xứng đáng được các dũng sĩ của Thú nhân tộc ca ngợi!
Tra Lý đi tới gần thánh tử, sau đó, bốp! Một tiếng, Tra Lý tát mạnh vào mặt tên thánh tử một cái, khiến cho thánh tử này đo đất tại chỗ.
- Ngươi dám đối với ta như vậy sao? Ta nói cho ngươi, ta sẽ khiến ngươi biết hậu….."
- Bốp!
Lại một tiếng nữa vang lên, Tra Lý hung tợn tát thiếu niên phát nữa, trực tiếp đánh văng hắn bay thẳng ra bên ngoài.
- Iu thế, thưởng tiếp cho ngươi đó thiếu niên dũng cảm, đây là sự ca ngợi của Thú nhân tộc đối với những người dũng cảm.
Tra Lý cười châm biếm nhìn thánh tử nằm trên mặt đất.
Thánh nữ Bích Lệ Ti ở bên cạnh trợn mắt há hốc miệng vì sự xuất hiện đột ngột của Cao Lôi Hoa và Tra Lý, mãi mà cũng không nói được câu nào.
- Tiểu nha đầu, tên này là ai?
Cao Lôi Hoa nhìn nam nhân bị Tra Lý tát bay, hỏi Bích Lệ Ti.
- Thánh tử của Quang Minh thần điện Bố Lỗ Tư, cũng là con trai của Giáo hoàng hiện tại.
Bích Lệ Ti lạnh lùng nhìn thánh tử trước mặt, đối với kẻ này Bích Lệ Tị vô cùng chán ghét.
- Ồ! Hóa ra là con trai của Giáo hoàng, chuyện này dễ làm rồi, cũng đỡ cho ta phải tìm ngươi để truyền tin.
Cao Lôi Hoa cười ha hả, bước tới trước mặt thánh tử Bố Lỗ Tư:
- Này, anh bạn trẻ, giúp ta nói với "ông bô" của ngươi một câu! Nói như này, hắn bắt cóc con gái của Cao Lôi Hoa ta, hôm nay Cao Lôi Hoa ta sẽ thu lại chút lợi tức, ta sẽ bắt thánh nữ của Quang Minh thần điện các ngươi đi!
- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, lời của ngài là có ý gì? Sao ngài phải bắt cóc tôi?
Bích Lệ Ti ở bên cạnh liền cảm thấy hồ đồ, Cao Lôi Hoa đi vào Quang Minh thần điện để bắt cóc mình? Hắn không biết làm như thế sẽ là kẻ địch của toàn bộ Quang Minh thần điện sao?
- Không có ý gì cả, lời như nào thì ý là như vậy.
Cao Lôi Hoa cười ha hả:
- Tra Lý, mang theo con tin tối nay của chúng ta, chúng ta có thể về nhà rồi!
- Ha ha, không thành vấn đề!
Tra Lý đi tới bên người Bích Lệ Ti, không chút do dự chộp lấy thánh nữ Bích Lệ Ti, nhấc nàng lên trên vai.
Cao Lôi Hoa đá đá tên thánh tử nằm trên đất nói:
- Cuối cùng, nói cho ông già Giáo hoàng của ngươi biết, là từ bây giờ, cứ mỗi một ngày, trong vòng một tháng, Giáo hoàng phải mang tới cho chúng ta một ngàn kim tệ, sau một tháng chúng ta mới thả thánh nữ về! Nói cho hắn biết, ta là Cao Lôi Hoa, hắn sẽ biết kim tệ cần đưa tới chỗ nào!
- Không, các ngươi không thể mang Bích Lệ Ti đi! Các ngươi làm như vậy sẽ bị thần xử phạt! Thánh nữ hàng đêm đều phải cầu nguyện cho thần linh! Không có thánh nữ cầu nguyện, các ngươi sẽ hứng chịu sự phẫn nộ của thần!
Thánh tử đang nằm rạp trên mặt đất cố ý dùng thần để up hiếp Cao Lôi Hoa.
- Trừng phạt?
Cao Lôi Hoa khinh miệt nhìn thiếu niên này:
- Chỉ bằng Quang Minh thần trong miệng các ngươi mà đã muốn xử phạt ta sao? Đừng làm ta tức cười chứ, trừng phạt ta, hắn còn không xứng.
Nói xong, Cao Lôi Hoa và Tra Lý mang theo Bích Lệ Ti ung dung đi khỏi Quang Minh thần điện.
- Vệ binh, vệ binh! Bắt lấy bọn chúng!
Thánh tử từ trong phòng chạy ra ngoài, chỉ về phía Cao Lôi Hoa và Tra Lý quát.
Cao Lôi Hoa khẽ cười nói:
- Nhớ rõ, nói rõ cho ông già của ngươi, mỗi ngày một ngàn kim tệ, đủ trong một tháng!
Nói xong, Cao Lôi Hoa và Tra Lý từ từ bay lên! Bay về phía nhà của Tĩnh Tâm.
Binh lính Quang Minh thần điện ngơ ngác nhìn hai người Cao Lôi Hoa bay khỏi.
- Thánh, thánh cấp?
Có vài binh lính lúc này mới phản ứng lại!
- Các ngươi là đồ rác rưởi!
Thánh tử không bắt được người, đành đem cái bực bội trút lên người đám binh lính.
- Rác rưởi ư? Sao ngươi không đi mà tấn công bọn họ? Thánh cấp đó, ngươi có thể cản sao?
Đám vệ binh bất mãn than, nhưng cũng không dám lớn tiếng nói ra. Dù sao hắn là thánh tử, mà mình chỉ là tiểu binh mà thôi.
Sau khi Cao Lôi Hoa và Tra Lý bay lên trên không, khắp Quang Minh thần điện vang lên những tiếng kêu sợ hãi, hiển nhiên, là đã có người phát hiện thi thể của năm vị trưởng lão kia …..

/513

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status