Màn đêm buông xuống, những ngọn đèn neon lại tỏa sáng rực rỡ, những tòa cao ốc nhất thời như được phủ thêm một tầng sáng óng ánh, những con đường cũng giống như biến thành ngân hà lóng lánh ánh sáng, vô số những chiếc xe chạy nhanh nơi ngã tư đường, như những con rồng sắt nối đuôi nhau.
Vào lúc chín giờ, tiếng còi cảnh sát chói tai cắt qua bầu trời Đại Liên, từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy trên đường, những chiếc xe trên đường liền tránh dạt sang hai bên.
Theo sau, hơn mười chiếc xe cảnh sát đi tới ngã tư đường, chia ra ba hướng, trong đó có hai đội xe đi tới hai quyền tràng ngầm tại ngoại thành Đại Liên, mà một đội xe chạy nhanh về một khách sạn năm sao nằm ngay bờ biển - Hải Tân Quốc Tế.
Là một trong những khách sạn năm sao của Đại Liên, khách sạn Hải Tân Quốc Tế có danh khí thật vượng tại Đại Liên, đối với người thường mà nói, bọn họ biết hoàn cảnh tại Hải Tân Quốc Tế thật tao nhã, phương tiện nhất lưu, dù người phục vụ trong khách sạn cũng đều là những mỹ nữ.
Mà đối với người trong xã hội thượng lưu mà nói, Hải Tân Quốc Tế là nơi giải trí khoái lạc của bọn họ.
Nơi đó có một sòng bạc ngầm duy nhất Đại Liên, Hải Tân sòng bạc.
Sòng bạc Hải Tân nằm trên đỉnh khách sạn Hải Tân Quốc Tế, tổng cộng chia làm hai tầng, một tầng đầy đủ những trò chơi trong sòng bạc, một tầng là loại phòng vip, trong đó văn phòng của sòng bạc được đặt ở lầu hai.
Khi từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy tới cửa khách sạn thì bên trong văn phòng của người phụ trách sòng bạc, cũng giống như Nạp Lan Hương Hương, bản thân là thành viên đời thứ ba của Nạp Lan gia, Nạp Lan Phong đã nhận được hồi báo của thủ hạ.
Nhưng hắn cũng không hề lộ vẻ khẩn trương.
Đúng vậy, một chút cũng không có.
Bản thân hắn là thành viên trực hệ Nạp Lan gia tộc, hiện giờ đã chính thức tham dự vào những việc kinh doanh của Nạp Lan gia tộc, hắn biết rõ những việc kinh doanh của Nạp Lan gia cũng không phải hoàn toàn thuộc về Nạp Lan gia. Nạp Lan gia chỉ phụ trách xử lý bên ngoài mà thôi.
Ví dụ hắn phụ trách quản lý Hải Tân sòng bạc, Nạp Lan gia chỉ chiếm được bốn mươi phần trăm lợi nhuận bên trong, mà những phần khác đều được phân chia ra ngoài, trong đó còn phân cho một ít cổ đông thực tế không hề nhập một phân tiền vào cổ phần, tuy nhiên đều là những đại nhân vật có thể cung cấp sự bảo hộ cho sòng bạc.
Tục ngữ nói, lấy người tiền tài, thay người tiêu tai.
Sở dĩ Nạp Lan Phong dám làm Lã Vọng buông cần, cũng bởi vì hắn biết những đại nhân vật kia tồn tại sẽ cam đoan không làm cho sòng bạc bị rối loạn.
Mà trên thực tế đúng là như thế.
Khi trước cũng có rất nhiều cảnh sát đi vào Hải Tân Quốc Tế tiến hành kiểm tra, nhưng ngay từ đầu đã không thể bước vào bên trong sòng bạc Hải Tân, đành phải rời đi.
Nạp Lan Phong kiên định cho rằng lần này cũng không ngoại lệ.
Năm phút sau sự thật cho hắn một cái tát vang dội!
Hắn nhận được thuộc hạ hội báo, cảnh sát trực tiếp đi thang máy tiến vào sòng bạc. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sau khi biết được tin tức hội báo, Nạp Lan Phong ý thức được sự tình có điều không đúng, liền đi ra văn phòng, mang theo hai mỹ nữ xinh đẹp như hoa, dáng người gợi cảm cùng khí chất không tầm thường đi tới bên ngoài thang máy chờ đợi.
Trong lúc chờ đợi có phần sốt ruột, lại nghe một tiếng "đinh đông", cửa thang máy bị mở ra, một đám cảnh sát võ trang đầy đủ sắc mặt nghiêm túc xuất hiện ngay trước mặt Nạp Lan Phong.
- Đây là lệnh điều tra, thỉnh phối hợp công tác!
Theo sau ngay khi Nạp Lan Phong bước nhanh tới nghênh đón, khuôn mặt tươi cười chuẩn bị mở miệng, một gã cảnh sát đầu lĩnh có chức vụ không thấp lấy ra lệnh kiểm tra đưa tới trước mặt Nạp Lan Phong.
Sắc mặt Nạp Lan Phong ngẩn ngơ, theo sau, đầu lĩnh cảnh sát vung tay, những cảnh sát khác không nói lời nào trực tiếp vọt vào trong sòng bạc.
Nói chung, từ chín giờ tới mười hai giờ là giờ cao điểm đông khách nhất trong sòng bạc.
Bên trong sòng bạc, các khách nhân đang hào hứng đánh bạc, ngạc nhiên phát hiện có rất nhiều cảnh sát xông vào, một đám ngây ngẩn mở to mắt!
Bởi vì người có thể đi vào sòng bạc đều rất rõ ràng, Nạp Lan gia ở Đông Bắc cắm rễ nhiều năm, mạng lưới quan hệ rất cứng rắn, cho nên bọn họ ở trong sòng bạc cũng chưa bao giờ đụng tới cảnh sát...
- Tất cả mọi người ôm đầu ngồi xuống!
Trong thần tình kinh hãi của các khách nhân sòng bạc, một gã cảnh sát hét lớn một tiếng, mà đại bộ phận cảnh sát liền khống chế hiện trường, còn có một số lấy ra camera quay chụp lưu lại chứng cớ.
Ngoài cửa, Nạp Lan Phong nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt chợt trắng bệch, đồng thời cũng hiểu được đã gặp phải phiền toái.
Hắn cũng không đi vào nói chuyện với cảnh sát đầu lĩnh, mà trực tiếp bấm điện thoại cho Nạp Lan Vĩnh Kha chuẩn bị hồi báo chuyện này.
Bên trong nhà cổ Nạp Lan gia.
Toàn bộ nhân vật trọng yếu của Nạp Lan gia tộc tề tụ một nơi, cùng Trần Phàm dùng cơm tối.
Ngoài ra còn có Nạp Lan Hương Hương cùng Bảo Nhi cũng tham gia.
Cơm chiều bắt đầu từ bảy giờ, mọi người đã sớm ăn xong, nhưng những nhân vật trọng yếu của Nạp Lan gia biết rõ thân phận khủng bố của Trần Phàm, liền lấy danh nghĩa trưởng bối của Nạp Lan Hương Hương, mời rượu Trần Phàm, cố gắng mượn cơ hội này kết giao với Trần Phàm.
Trần Phàm không hề cự tuyệt ai, trong hai giờ qua đã uống tới mấy chai rượu đế.
Nhưng hắn từng được Lưu Mãnh rèn luyện xuất sư, uống rượu không bao giờ say, uống hết bốn bình rượu ngoại trừ sắc mặt có chút phiếm hồng, cả người thoạt nhìn cũng không có gì đáng lo ngại.
Nhưng Nạp Lan Hương Hương không biết rõ tửu lượng của Trần Phàm, cho nên khi thấy hắn uống hết bình thứ tư, vội vàng nói:
- Ông nội, cha, các vị chú bác, Trần Phàm đã uống quá nhiều, không thể cho anh ấy uống thêm nữa.
- Vĩnh Kha nha, tục ngữ nói con gái lớn không thể lưu trong nhà, lời này tuyệt không giả a.
Nghe được lời ngăn cản của nàng, một người chú của nàng cười nói:
- Anh xem xem, Hương Hương còn chưa xuất giá, cũng đã bảo vệ ý trung nhân rồi a...
- Ha ha...
Nhóm người Nạp Lan Đức Long nghe vậy liền bật cười vang.
Trần Phàm cũng cười, vẻ mặt Nạp Lan Hương Hương chợt ửng đỏ, trên mặt đỏ bừng như muốn nhỏ ra nước.
Ngay khi Nạp Lan Vĩnh Kha định mở miệng kết thúc buổi ăn, điện thoại trong túi hắn chợt chấn động lên.
Nhận thấy được điện thoại chấn động, Nạp Lan Vĩnh Kha lấy ra di động nhìn xem, nhận ra là điện thoại của Nạp Lan Phong là người phụ trách sòng bạc Hải Tân gọi tới.
Là thành viên đời thứ ba của Nạp Lan gia tộc, Nạp Lan Phong còn chưa đầy ba mươi tuổi đã phụ trách xử lý sòng bạc Hải Tân, năng lực không thể nghi ngờ, đồng dạng cũng được Nạp Lan Đức Long xem trọng, cơ bản được bồi dưỡng như một vị gia chủ tương lai.
Mà Nạp Lan Phong cũng không hề cô phụ kỳ vọng của Nạp Lan Đức Long, toàn bộ mọi chuyện đều tự mình xử lý, sòng bạc chưa từng xảy ra chuyện, ngoại trừ mỗi tháng báo cáo công tác với Nạp Lan Vĩnh Kha, trên cơ bản không cần Nạp Lan Vĩnh Kha ra mặt làm việc gì.
Ở dưới tình hình này, Nạp Lan Vĩnh Kha thấy Nạp Lan Phong gọi điện thoại tới, chợt ngân ra, sau đó không khỏi nhướng mày.
Trực giác nói cho hắn biết, sòng bạc đã xảy ra chuyện, nếu không Nạp Lan Phong sẽ không gọi điện thoại cho hắn.
- Cha, tiểu Phàm, mọi người tán gẫu, con ra ngoài nghe điện thoại.
Hơi trầm ngâm, Nạp Lan Vĩnh Kha cầm di động đứng dậy, đi ra phòng ăn. Rất nhanh hắn đi tới bên ngoài tiếp điện thoại, trầm giọng hỏi:
- Tiểu Phong, con gọi điện cho chú có việc sao?
- Chú Vĩnh Kha, không xong, có rất nhiều cảnh sát xông vào sòng bạc, ra vẻ muốn đóng cửa sòng bạc!
Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Phong gấp tới mức trên trán tuôn đầy mồ hôi, tuy rằng hắn tài giỏi, nhưng loại chuyện này hắn không thể xử lý.
- Cái gì? Cảnh sát muốn phong tỏa sòng bạc?
Nạp Lan Vĩnh Kha nghe được lời của Nạp Lan Phong, ánh mắt trợn trừng, thần tình kinh hãi.
- Dạ, chú Vĩnh Kha, xem tình hình bọn hắn chẳng những muốn bắt nhân viên sòng bạc còn muốn bắt luôn khách nhân, ngài mau nghĩ biện pháp a.
Nạp Lan Phong rất rõ ràng, cảnh sát đòi bắt nhân viên sòng bạc cũng không sao, một khi bắt luôn khách nhân, việc này truyền đi ra, cho dù cuối cùng Nạp Lan gia tộc có thể giải quyết, nhưng sinh ý sòng bạc cũng sẽ xuống dốc không phanh.
Dù sao có thể đến sòng bạc Hải Tân vui chơi đều là nhân vật có uy tín danh dự, bị cảnh sát bắt về cục phải mất mặt đến thế nào?
Điểm này Nạp Lan Vĩnh Kha còn hiểu rõ hơn Nạp Lan Phong, cho nên hắn không nói thêm lời nào trực tiếp cúp điện thoại liền bấm điện thoại cho một vị quan chức quan trường.
Vị quan chức kia là một nhân vật quan trọng trong mạng lưới bạch đạo của Nạp Lan gia tộc, đồng dạng cũng là một trong những ô dù quan trọng của Nạp Lan gia.
Nhưng không đợi Nạp Lan Vĩnh Kha gọi xong điện thoại hắn lại tiếp tục chấn động lên.
Lúc này người gọi điện là người phụ trách sòng bạc ngầm của Nạp Lan gia tại An Sơn.
An Sơn, là thành thị công nghiệp gang thép đệ nhất đại lục, có danh xưng ca tụng là "Cộng Hòa Quốc Cương Đô".
Vì thế kẻ có tiền tại An Sơn thật không ít, nhất là những ông chủ lớn làm sinh ý về công nghiệp nặng.
Bởi vì vậy Nạp Lan gia bỏ ra số tiền lớn tạo ra một sòng bạc ngầm tại An Sơn, hàng năm thu nhập không kém hơn sòng bạc tại Hải Tân Quốc Tế.
Nghe được thanh âm điện thoại rung lên, trực giác bất an trong lòng Nạp Lan Vĩnh Kha càng đậm, nhưng tay nắm điện thoại vẫn thật vững vàng, không hề run rẩy.
- Hô...
Hít sâu một hơi, Nạp Lan Vĩnh Kha lại tiếp điện thoại.
- Vĩnh Kha, không xong, rất nhiều cảnh sát vọt vào sòng bạc muốn phong tỏa sòng bạc, anh nhanh chóng liên hệ xem rốt cục là vì nguyên nhân gì!
Giống như xác minh cho suy đoán của hắn, điện thoại vừa chuyển được, người phụ trách sòng bạc bên kia đã lo lắng nói.
- Tôi đã biết, anh cứ ổn định cục diện trước đã.
Nạp Lan Vĩnh Kha nói xong liền cúp điện thoại.
- Ông!
Nạp Lan Vĩnh Kha vừa cúp di động, lại thêm một cuộc gọi tới.
Lần này là người phụ trách sòng bạc ngầm của Nạp Lan gia tộc tại Thẩm Dương.
- Vĩnh Kha, cảnh sát đòi phong tỏa sòng bạc, sao lại thế này?
- Tôi đang điều tra, anh ổn định cục diện trước đã!
- Ông!
Cuộc điện báo thứ tư.
- Vĩnh Kha, cảnh sát vọt vào quyền tràng, muốn phong tỏa quyền tràng còn muốn mang đi toàn bộ nhân viên tại quyền tràng!
Sau vài phút ngắn ngủi, Nạp Lan Vĩnh Kha tiếp được năm cuộc điện thoại nội dung nhất trí: Cảnh sát đột nhiên xuất hiện, muốn đóng cửa các bãi!
Trong đó ba nhà sòng bạc, hai ngầm quyền tràng đều gặp tai họa.
Khi Nạp Lan Vĩnh Kha cúp điện thoại, dù tố chất tâm lý của hắn rất tốt, nhưng tay phải cầm điện thoại cũng chợt run rẩy, thậm chí trên trán còn đổ mồ hôi.
Lập tức phong tỏa năm bãi, hơn nữa còn nằm tại đại bản doanh của Nạp Lan gia tộc tại Liêu Ninh, lý trí nói cho Nạp Lan Vĩnh Kha, đây là có người muốn nhắm vào Nạp Lan gia tộc, hơn nữa tuyệt đối là đại nhân vật!
Mang theo vài phần nghi hoặc, vài phần lo lắng cùng phẫn nộ, Nạp Lan Vĩnh Kha bấm một số điện thoại.
Điện thoại rất nhanh chuyển được, Nạp Lan Vĩnh Kha không đợi người bên kia mở miệng liền hỏi thẳng:
- Sao lại thế này? Sao cảnh sát lại đột nhiên hành động, phong tỏa năm bãi tại cành nội Liêu Ninh?
- Tôi cũng vừa mới nghe tin tức, hơn nữa có gọi điện thoại hỏi Dương Tổ Đức.
Ngữ khí của người bên kia vô cùng ngưng trọng:
- Toàn bộ cảnh sát đều được điều động ở chung quanh, cho nên tin tức không được tiết lộ ra!
- Là ai đang đối phó với chúng ta?
Đôi mày Nạp Lan Vĩnh Kha cau chặt lại, lửa giận trong con ngươi thiêu đốt, theo hắn xem ra đối phương đang trắng trợn khiêu khích!
- Yến gia, Yến Thanh Đế.
Ngữ khí của người bên kia điện thoại hoảng sợ phun ra năm chữ, thanh âm không lớn, lại như sấm rền.
Lửa giận trong con ngươi Nạp Lan Vĩnh Kha nháy mắt tiêu tán, ánh mắt chợt ngây ra!
Vào lúc chín giờ, tiếng còi cảnh sát chói tai cắt qua bầu trời Đại Liên, từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy trên đường, những chiếc xe trên đường liền tránh dạt sang hai bên.
Theo sau, hơn mười chiếc xe cảnh sát đi tới ngã tư đường, chia ra ba hướng, trong đó có hai đội xe đi tới hai quyền tràng ngầm tại ngoại thành Đại Liên, mà một đội xe chạy nhanh về một khách sạn năm sao nằm ngay bờ biển - Hải Tân Quốc Tế.
Là một trong những khách sạn năm sao của Đại Liên, khách sạn Hải Tân Quốc Tế có danh khí thật vượng tại Đại Liên, đối với người thường mà nói, bọn họ biết hoàn cảnh tại Hải Tân Quốc Tế thật tao nhã, phương tiện nhất lưu, dù người phục vụ trong khách sạn cũng đều là những mỹ nữ.
Mà đối với người trong xã hội thượng lưu mà nói, Hải Tân Quốc Tế là nơi giải trí khoái lạc của bọn họ.
Nơi đó có một sòng bạc ngầm duy nhất Đại Liên, Hải Tân sòng bạc.
Sòng bạc Hải Tân nằm trên đỉnh khách sạn Hải Tân Quốc Tế, tổng cộng chia làm hai tầng, một tầng đầy đủ những trò chơi trong sòng bạc, một tầng là loại phòng vip, trong đó văn phòng của sòng bạc được đặt ở lầu hai.
Khi từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy tới cửa khách sạn thì bên trong văn phòng của người phụ trách sòng bạc, cũng giống như Nạp Lan Hương Hương, bản thân là thành viên đời thứ ba của Nạp Lan gia, Nạp Lan Phong đã nhận được hồi báo của thủ hạ.
Nhưng hắn cũng không hề lộ vẻ khẩn trương.
Đúng vậy, một chút cũng không có.
Bản thân hắn là thành viên trực hệ Nạp Lan gia tộc, hiện giờ đã chính thức tham dự vào những việc kinh doanh của Nạp Lan gia tộc, hắn biết rõ những việc kinh doanh của Nạp Lan gia cũng không phải hoàn toàn thuộc về Nạp Lan gia. Nạp Lan gia chỉ phụ trách xử lý bên ngoài mà thôi.
Ví dụ hắn phụ trách quản lý Hải Tân sòng bạc, Nạp Lan gia chỉ chiếm được bốn mươi phần trăm lợi nhuận bên trong, mà những phần khác đều được phân chia ra ngoài, trong đó còn phân cho một ít cổ đông thực tế không hề nhập một phân tiền vào cổ phần, tuy nhiên đều là những đại nhân vật có thể cung cấp sự bảo hộ cho sòng bạc.
Tục ngữ nói, lấy người tiền tài, thay người tiêu tai.
Sở dĩ Nạp Lan Phong dám làm Lã Vọng buông cần, cũng bởi vì hắn biết những đại nhân vật kia tồn tại sẽ cam đoan không làm cho sòng bạc bị rối loạn.
Mà trên thực tế đúng là như thế.
Khi trước cũng có rất nhiều cảnh sát đi vào Hải Tân Quốc Tế tiến hành kiểm tra, nhưng ngay từ đầu đã không thể bước vào bên trong sòng bạc Hải Tân, đành phải rời đi.
Nạp Lan Phong kiên định cho rằng lần này cũng không ngoại lệ.
Năm phút sau sự thật cho hắn một cái tát vang dội!
Hắn nhận được thuộc hạ hội báo, cảnh sát trực tiếp đi thang máy tiến vào sòng bạc. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sau khi biết được tin tức hội báo, Nạp Lan Phong ý thức được sự tình có điều không đúng, liền đi ra văn phòng, mang theo hai mỹ nữ xinh đẹp như hoa, dáng người gợi cảm cùng khí chất không tầm thường đi tới bên ngoài thang máy chờ đợi.
Trong lúc chờ đợi có phần sốt ruột, lại nghe một tiếng "đinh đông", cửa thang máy bị mở ra, một đám cảnh sát võ trang đầy đủ sắc mặt nghiêm túc xuất hiện ngay trước mặt Nạp Lan Phong.
- Đây là lệnh điều tra, thỉnh phối hợp công tác!
Theo sau ngay khi Nạp Lan Phong bước nhanh tới nghênh đón, khuôn mặt tươi cười chuẩn bị mở miệng, một gã cảnh sát đầu lĩnh có chức vụ không thấp lấy ra lệnh kiểm tra đưa tới trước mặt Nạp Lan Phong.
Sắc mặt Nạp Lan Phong ngẩn ngơ, theo sau, đầu lĩnh cảnh sát vung tay, những cảnh sát khác không nói lời nào trực tiếp vọt vào trong sòng bạc.
Nói chung, từ chín giờ tới mười hai giờ là giờ cao điểm đông khách nhất trong sòng bạc.
Bên trong sòng bạc, các khách nhân đang hào hứng đánh bạc, ngạc nhiên phát hiện có rất nhiều cảnh sát xông vào, một đám ngây ngẩn mở to mắt!
Bởi vì người có thể đi vào sòng bạc đều rất rõ ràng, Nạp Lan gia ở Đông Bắc cắm rễ nhiều năm, mạng lưới quan hệ rất cứng rắn, cho nên bọn họ ở trong sòng bạc cũng chưa bao giờ đụng tới cảnh sát...
- Tất cả mọi người ôm đầu ngồi xuống!
Trong thần tình kinh hãi của các khách nhân sòng bạc, một gã cảnh sát hét lớn một tiếng, mà đại bộ phận cảnh sát liền khống chế hiện trường, còn có một số lấy ra camera quay chụp lưu lại chứng cớ.
Ngoài cửa, Nạp Lan Phong nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt chợt trắng bệch, đồng thời cũng hiểu được đã gặp phải phiền toái.
Hắn cũng không đi vào nói chuyện với cảnh sát đầu lĩnh, mà trực tiếp bấm điện thoại cho Nạp Lan Vĩnh Kha chuẩn bị hồi báo chuyện này.
Bên trong nhà cổ Nạp Lan gia.
Toàn bộ nhân vật trọng yếu của Nạp Lan gia tộc tề tụ một nơi, cùng Trần Phàm dùng cơm tối.
Ngoài ra còn có Nạp Lan Hương Hương cùng Bảo Nhi cũng tham gia.
Cơm chiều bắt đầu từ bảy giờ, mọi người đã sớm ăn xong, nhưng những nhân vật trọng yếu của Nạp Lan gia biết rõ thân phận khủng bố của Trần Phàm, liền lấy danh nghĩa trưởng bối của Nạp Lan Hương Hương, mời rượu Trần Phàm, cố gắng mượn cơ hội này kết giao với Trần Phàm.
Trần Phàm không hề cự tuyệt ai, trong hai giờ qua đã uống tới mấy chai rượu đế.
Nhưng hắn từng được Lưu Mãnh rèn luyện xuất sư, uống rượu không bao giờ say, uống hết bốn bình rượu ngoại trừ sắc mặt có chút phiếm hồng, cả người thoạt nhìn cũng không có gì đáng lo ngại.
Nhưng Nạp Lan Hương Hương không biết rõ tửu lượng của Trần Phàm, cho nên khi thấy hắn uống hết bình thứ tư, vội vàng nói:
- Ông nội, cha, các vị chú bác, Trần Phàm đã uống quá nhiều, không thể cho anh ấy uống thêm nữa.
- Vĩnh Kha nha, tục ngữ nói con gái lớn không thể lưu trong nhà, lời này tuyệt không giả a.
Nghe được lời ngăn cản của nàng, một người chú của nàng cười nói:
- Anh xem xem, Hương Hương còn chưa xuất giá, cũng đã bảo vệ ý trung nhân rồi a...
- Ha ha...
Nhóm người Nạp Lan Đức Long nghe vậy liền bật cười vang.
Trần Phàm cũng cười, vẻ mặt Nạp Lan Hương Hương chợt ửng đỏ, trên mặt đỏ bừng như muốn nhỏ ra nước.
Ngay khi Nạp Lan Vĩnh Kha định mở miệng kết thúc buổi ăn, điện thoại trong túi hắn chợt chấn động lên.
Nhận thấy được điện thoại chấn động, Nạp Lan Vĩnh Kha lấy ra di động nhìn xem, nhận ra là điện thoại của Nạp Lan Phong là người phụ trách sòng bạc Hải Tân gọi tới.
Là thành viên đời thứ ba của Nạp Lan gia tộc, Nạp Lan Phong còn chưa đầy ba mươi tuổi đã phụ trách xử lý sòng bạc Hải Tân, năng lực không thể nghi ngờ, đồng dạng cũng được Nạp Lan Đức Long xem trọng, cơ bản được bồi dưỡng như một vị gia chủ tương lai.
Mà Nạp Lan Phong cũng không hề cô phụ kỳ vọng của Nạp Lan Đức Long, toàn bộ mọi chuyện đều tự mình xử lý, sòng bạc chưa từng xảy ra chuyện, ngoại trừ mỗi tháng báo cáo công tác với Nạp Lan Vĩnh Kha, trên cơ bản không cần Nạp Lan Vĩnh Kha ra mặt làm việc gì.
Ở dưới tình hình này, Nạp Lan Vĩnh Kha thấy Nạp Lan Phong gọi điện thoại tới, chợt ngân ra, sau đó không khỏi nhướng mày.
Trực giác nói cho hắn biết, sòng bạc đã xảy ra chuyện, nếu không Nạp Lan Phong sẽ không gọi điện thoại cho hắn.
- Cha, tiểu Phàm, mọi người tán gẫu, con ra ngoài nghe điện thoại.
Hơi trầm ngâm, Nạp Lan Vĩnh Kha cầm di động đứng dậy, đi ra phòng ăn. Rất nhanh hắn đi tới bên ngoài tiếp điện thoại, trầm giọng hỏi:
- Tiểu Phong, con gọi điện cho chú có việc sao?
- Chú Vĩnh Kha, không xong, có rất nhiều cảnh sát xông vào sòng bạc, ra vẻ muốn đóng cửa sòng bạc!
Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Phong gấp tới mức trên trán tuôn đầy mồ hôi, tuy rằng hắn tài giỏi, nhưng loại chuyện này hắn không thể xử lý.
- Cái gì? Cảnh sát muốn phong tỏa sòng bạc?
Nạp Lan Vĩnh Kha nghe được lời của Nạp Lan Phong, ánh mắt trợn trừng, thần tình kinh hãi.
- Dạ, chú Vĩnh Kha, xem tình hình bọn hắn chẳng những muốn bắt nhân viên sòng bạc còn muốn bắt luôn khách nhân, ngài mau nghĩ biện pháp a.
Nạp Lan Phong rất rõ ràng, cảnh sát đòi bắt nhân viên sòng bạc cũng không sao, một khi bắt luôn khách nhân, việc này truyền đi ra, cho dù cuối cùng Nạp Lan gia tộc có thể giải quyết, nhưng sinh ý sòng bạc cũng sẽ xuống dốc không phanh.
Dù sao có thể đến sòng bạc Hải Tân vui chơi đều là nhân vật có uy tín danh dự, bị cảnh sát bắt về cục phải mất mặt đến thế nào?
Điểm này Nạp Lan Vĩnh Kha còn hiểu rõ hơn Nạp Lan Phong, cho nên hắn không nói thêm lời nào trực tiếp cúp điện thoại liền bấm điện thoại cho một vị quan chức quan trường.
Vị quan chức kia là một nhân vật quan trọng trong mạng lưới bạch đạo của Nạp Lan gia tộc, đồng dạng cũng là một trong những ô dù quan trọng của Nạp Lan gia.
Nhưng không đợi Nạp Lan Vĩnh Kha gọi xong điện thoại hắn lại tiếp tục chấn động lên.
Lúc này người gọi điện là người phụ trách sòng bạc ngầm của Nạp Lan gia tại An Sơn.
An Sơn, là thành thị công nghiệp gang thép đệ nhất đại lục, có danh xưng ca tụng là "Cộng Hòa Quốc Cương Đô".
Vì thế kẻ có tiền tại An Sơn thật không ít, nhất là những ông chủ lớn làm sinh ý về công nghiệp nặng.
Bởi vì vậy Nạp Lan gia bỏ ra số tiền lớn tạo ra một sòng bạc ngầm tại An Sơn, hàng năm thu nhập không kém hơn sòng bạc tại Hải Tân Quốc Tế.
Nghe được thanh âm điện thoại rung lên, trực giác bất an trong lòng Nạp Lan Vĩnh Kha càng đậm, nhưng tay nắm điện thoại vẫn thật vững vàng, không hề run rẩy.
- Hô...
Hít sâu một hơi, Nạp Lan Vĩnh Kha lại tiếp điện thoại.
- Vĩnh Kha, không xong, rất nhiều cảnh sát vọt vào sòng bạc muốn phong tỏa sòng bạc, anh nhanh chóng liên hệ xem rốt cục là vì nguyên nhân gì!
Giống như xác minh cho suy đoán của hắn, điện thoại vừa chuyển được, người phụ trách sòng bạc bên kia đã lo lắng nói.
- Tôi đã biết, anh cứ ổn định cục diện trước đã.
Nạp Lan Vĩnh Kha nói xong liền cúp điện thoại.
- Ông!
Nạp Lan Vĩnh Kha vừa cúp di động, lại thêm một cuộc gọi tới.
Lần này là người phụ trách sòng bạc ngầm của Nạp Lan gia tộc tại Thẩm Dương.
- Vĩnh Kha, cảnh sát đòi phong tỏa sòng bạc, sao lại thế này?
- Tôi đang điều tra, anh ổn định cục diện trước đã!
- Ông!
Cuộc điện báo thứ tư.
- Vĩnh Kha, cảnh sát vọt vào quyền tràng, muốn phong tỏa quyền tràng còn muốn mang đi toàn bộ nhân viên tại quyền tràng!
Sau vài phút ngắn ngủi, Nạp Lan Vĩnh Kha tiếp được năm cuộc điện thoại nội dung nhất trí: Cảnh sát đột nhiên xuất hiện, muốn đóng cửa các bãi!
Trong đó ba nhà sòng bạc, hai ngầm quyền tràng đều gặp tai họa.
Khi Nạp Lan Vĩnh Kha cúp điện thoại, dù tố chất tâm lý của hắn rất tốt, nhưng tay phải cầm điện thoại cũng chợt run rẩy, thậm chí trên trán còn đổ mồ hôi.
Lập tức phong tỏa năm bãi, hơn nữa còn nằm tại đại bản doanh của Nạp Lan gia tộc tại Liêu Ninh, lý trí nói cho Nạp Lan Vĩnh Kha, đây là có người muốn nhắm vào Nạp Lan gia tộc, hơn nữa tuyệt đối là đại nhân vật!
Mang theo vài phần nghi hoặc, vài phần lo lắng cùng phẫn nộ, Nạp Lan Vĩnh Kha bấm một số điện thoại.
Điện thoại rất nhanh chuyển được, Nạp Lan Vĩnh Kha không đợi người bên kia mở miệng liền hỏi thẳng:
- Sao lại thế này? Sao cảnh sát lại đột nhiên hành động, phong tỏa năm bãi tại cành nội Liêu Ninh?
- Tôi cũng vừa mới nghe tin tức, hơn nữa có gọi điện thoại hỏi Dương Tổ Đức.
Ngữ khí của người bên kia vô cùng ngưng trọng:
- Toàn bộ cảnh sát đều được điều động ở chung quanh, cho nên tin tức không được tiết lộ ra!
- Là ai đang đối phó với chúng ta?
Đôi mày Nạp Lan Vĩnh Kha cau chặt lại, lửa giận trong con ngươi thiêu đốt, theo hắn xem ra đối phương đang trắng trợn khiêu khích!
- Yến gia, Yến Thanh Đế.
Ngữ khí của người bên kia điện thoại hoảng sợ phun ra năm chữ, thanh âm không lớn, lại như sấm rền.
Lửa giận trong con ngươi Nạp Lan Vĩnh Kha nháy mắt tiêu tán, ánh mắt chợt ngây ra!
/839
|