Nhìn Tỉnh Khoát ly khai, trong con ngươi Trang Lực lóe ra hàn mang:
- Chỉ có người chết, mới có thể bảo trụ bí mật. Tất cả mọi người tham dự đến trong đó, đều chết hết, mới có thể vô tư.
Khi Tỉnh Khoát trở lại biệt thự của mình, thình lình phát hiện, trong phòng khách có một thanh niên, một thanh niên hắn vừa kính vừa sợ.
- Lăng gia, ngươi đã đến rồi.
Tỉnh Khoát đi đến trước mặt thanh niên, vẻ mặt cung kính nói:
- Lăng gia, hết thảy sự tình đã chuẩn bị tốt, ba ngày sau, Trần Thanh Đế hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nói kế hoạch của ngươi, ta nhìn xem có thể giết Trần Thanh Đế không.
Dị Năng Dong Binh Đoàn, con trai của đoàn trưởng, lão Nhị Lăng Vũ thản nhiên nói.
Trần Thanh Đế từ Mỹ trốn về Hoa Hạ, cái này lại để cho Lăng Vũ cảm thấy cực kỳ mất mặt. Còn có nữa là, đây là nhiệm vụ cha hắn cho hắn.
Chém giết Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, Trần Thanh Đế không chết không nói, còn giết không ít người Dị Năng Dong Binh Đoàn, ngay cả Lăng Điện cũng trọng thương mà trốn. Càng làm cho Lăng Vũ phẫn nộ chính là, nữ nhân của hắn Ngô Khả Hân bị Trần Thanh Đế giết.
Lăng Điện đào tẩu, đương nhiên sẽ không nói cho Lăng Vũ biết, Ngô Khả Hân là hắn một đao giết chết rồi. Hết thảy, tất cả đều đổ lên trên đầu Trần Thanh Đế.
Cái này lại để cho Lăng Vũ vô cùng phẫn nộ.
Còn có nữa là, Trần Thanh Đế không chết, Lăng Vũ không có cách nào bàn giao cho cha hắn.
Dùng lực lượng của Dị Năng Dong Binh Đoàn, muốn điều tra những sự tình của Tỉnh Khoát cùng Lịch Hoa Xuân kia, cùng với cừu hận của Trần Thanh Đế, còn là phi thường dễ dàng.
Hơn nữa, vừa vặn tới ngày giỗ của mẹ Đoạn Phàm, Lăng Vũ cũng tới.
Sau khi tới, trước tiên đi tìm Tỉnh Khoát.
Lăng Vũ muốn lợi dụng Tỉnh Khoát, giết Trần Thanh Đế.
- Vâng, Lăng gia.
Rất nhanh, Tỉnh Khoát đem kế hoạch của hắn, kỹ càng nói cho Lăng Vũ:
- Lăng gia, muốn giết Trần Thanh Đế, có lẽ không có vấn đề gì a?
- Vấn đề không lớn, bất quá, ngươi còn phải làm hai điểm. Thứ nhất, tăng lớn sức nặng, đem nhân số tử sĩ, ít nhất phải gia tăng gấp đôi.
Lăng Vũ nghĩ nghĩ nói ra:
- Quan trọng nhất là, nhất định phải làm cho Trần Thanh Đế trình diện. Trần Thanh Đế không đi, cho dù kế hoạch hoàn mỹ, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Lăng gia yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách để cho Trần Thanh Đế trình diện.
Tỉnh Khoát trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Bất quá, nhân số gia tăng ít nhất gấp đôi, vậy cũng ít nhất 200 người, chỉ sợ cái này có chút độ khó. Dù sao cũng là thủ đô, không phải địa bàn Thanh Bang chúng ta.
- Ngươi chỉ cần để cho tử sĩ của các ngươi đi qua là được, đồ vật còn lại giao cho ta.
Lăng Vũ thản nhiên nói:
- Chỉ là thuốc nổ mà thôi, muốn bấy nhiêu, còn không phải có bao nhiêu?
Lực lượng của Dị Năng Dong Binh Đoàn, đây chính là rất ngưu bức đấy.
- Đúng, đúng, chỉ cần có đầy đủ thuốc nổ, đừng nói là hai trăm người, coi như là 2000 tử sĩ, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì.
Tỉnh Khoát toàn thân rung mạnh, hắn đau đầu nhất đúng là thuốc nổ.
Nếu như là ở địa bàn Thanh Bang, muốn một ít thuốc nổ còn không có vấn đề gì quá lớn. Nhưng mà ở thủ đô, dùng thế lực Thanh Bang, độ khó phi thường lớn.
Dù sao, Hoa Họa đối với súng ống đều quản vô cùng nghiêm, huống chi là thuốc nổ, đồ vật có lực sát thương cực kỳ mạnh này.
- Chỉ cần sự tình lần này ngươi làm xong, vị trí lão Đại Thanh Bang sẽ là của ngươi.
Lăng Vũ đứng lên, nói ra:
- Có ta hỗ trợ, coi như là thống nhất thế lực ngầm Hoa Hạ, cũng không phải việc khó gì.
- Đúng, đúng, đối với Lăng gia mà nói, đương nhiên là chuyện nhỏ, việc nhỏ rồi.
Tỉnh Khoát tinh thần chấn động, trên mặt tràn ngập hưng phấn cùng cuồng hỉ.
Có Dị Năng Dong Binh Đoàn hỗ trợ, còn có chuyện gì không làm được hay sao?
Mặc dù nói, Tỉnh Khoát không biết Lăng Vũ ở Dị Năng Dong Binh Đoàn là địa vị dạng gì. Nhưng mà, những chuyện này đều không trọng yếu, quan trọng là ..., người ta là người Dị Năng Dong Binh Đoàn.
Đã đầy đủ rồi.
- Thanh Đế, anh trở lại rồi.
Bùi Ngữ Yên nhìn thấy Trần Thanh Đế trở lại, rất nhanh nghênh đón, vẻ mặt quan tâm nói:
- Bọn người Chu Trướng không có chuyện gì chứ?
- Không có.
Trần Thanh Đế lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tại Hoa Hạ, chẳng lẽ còn có cái gì là anh làm không được sao?
- Thanh Đế, vừa rồi em nhận được tin tức.
Bùi Ngữ Yên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Người Dị Năng Dong Binh Đoàn cũng tiến nhập Hoa Hạ. Địa vị người tới còn phi thường cao, tên là Lăng Vũ, là con của đoàn trưởng Dị Năng Dong Binh Đoàn.
- Ân, anh đã biết.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nghĩ nghĩ, nói ra:
- Thực lực Lucy với em không sai biệt lắm, hai người các ngươi đối chiến, thực lực có thể tăng lên rất nhanh.
- A, anh cẩn thận một chút. Trước kia Lăng Điện là em của Lăng Vũ, em sợ Lăng Vũ đến, sẽ gây bất lợi với anh.
Bùi Ngữ Yên nhắc nhở thoáng một phát, quay người ly khai, đi tìm Lucy rồi.
Bùi Ngữ Yên khát vọng tăng thực lực lên.
Trở lại trong phòng ngủ, Trần Thanh Đế móc điện thoại ra, rất nhanh bấm một dãy số.
- A, Diêm Vương thân ái vĩ đại, có thể nhận được điện thoại của ngươi, thật sự là vinh hạnh của Hắc Quỷ ta.
Đầu điện thoại bên kia, truyền đến thanh âm của Hắc Quỷ:
- Diêm Vương vĩ đại, chuyện kia ta làm như thế nào?
- Rất không tồi.
- Chỉ có người chết, mới có thể bảo trụ bí mật. Tất cả mọi người tham dự đến trong đó, đều chết hết, mới có thể vô tư.
Khi Tỉnh Khoát trở lại biệt thự của mình, thình lình phát hiện, trong phòng khách có một thanh niên, một thanh niên hắn vừa kính vừa sợ.
- Lăng gia, ngươi đã đến rồi.
Tỉnh Khoát đi đến trước mặt thanh niên, vẻ mặt cung kính nói:
- Lăng gia, hết thảy sự tình đã chuẩn bị tốt, ba ngày sau, Trần Thanh Đế hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nói kế hoạch của ngươi, ta nhìn xem có thể giết Trần Thanh Đế không.
Dị Năng Dong Binh Đoàn, con trai của đoàn trưởng, lão Nhị Lăng Vũ thản nhiên nói.
Trần Thanh Đế từ Mỹ trốn về Hoa Hạ, cái này lại để cho Lăng Vũ cảm thấy cực kỳ mất mặt. Còn có nữa là, đây là nhiệm vụ cha hắn cho hắn.
Chém giết Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, Trần Thanh Đế không chết không nói, còn giết không ít người Dị Năng Dong Binh Đoàn, ngay cả Lăng Điện cũng trọng thương mà trốn. Càng làm cho Lăng Vũ phẫn nộ chính là, nữ nhân của hắn Ngô Khả Hân bị Trần Thanh Đế giết.
Lăng Điện đào tẩu, đương nhiên sẽ không nói cho Lăng Vũ biết, Ngô Khả Hân là hắn một đao giết chết rồi. Hết thảy, tất cả đều đổ lên trên đầu Trần Thanh Đế.
Cái này lại để cho Lăng Vũ vô cùng phẫn nộ.
Còn có nữa là, Trần Thanh Đế không chết, Lăng Vũ không có cách nào bàn giao cho cha hắn.
Dùng lực lượng của Dị Năng Dong Binh Đoàn, muốn điều tra những sự tình của Tỉnh Khoát cùng Lịch Hoa Xuân kia, cùng với cừu hận của Trần Thanh Đế, còn là phi thường dễ dàng.
Hơn nữa, vừa vặn tới ngày giỗ của mẹ Đoạn Phàm, Lăng Vũ cũng tới.
Sau khi tới, trước tiên đi tìm Tỉnh Khoát.
Lăng Vũ muốn lợi dụng Tỉnh Khoát, giết Trần Thanh Đế.
- Vâng, Lăng gia.
Rất nhanh, Tỉnh Khoát đem kế hoạch của hắn, kỹ càng nói cho Lăng Vũ:
- Lăng gia, muốn giết Trần Thanh Đế, có lẽ không có vấn đề gì a?
- Vấn đề không lớn, bất quá, ngươi còn phải làm hai điểm. Thứ nhất, tăng lớn sức nặng, đem nhân số tử sĩ, ít nhất phải gia tăng gấp đôi.
Lăng Vũ nghĩ nghĩ nói ra:
- Quan trọng nhất là, nhất định phải làm cho Trần Thanh Đế trình diện. Trần Thanh Đế không đi, cho dù kế hoạch hoàn mỹ, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Lăng gia yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách để cho Trần Thanh Đế trình diện.
Tỉnh Khoát trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Bất quá, nhân số gia tăng ít nhất gấp đôi, vậy cũng ít nhất 200 người, chỉ sợ cái này có chút độ khó. Dù sao cũng là thủ đô, không phải địa bàn Thanh Bang chúng ta.
- Ngươi chỉ cần để cho tử sĩ của các ngươi đi qua là được, đồ vật còn lại giao cho ta.
Lăng Vũ thản nhiên nói:
- Chỉ là thuốc nổ mà thôi, muốn bấy nhiêu, còn không phải có bao nhiêu?
Lực lượng của Dị Năng Dong Binh Đoàn, đây chính là rất ngưu bức đấy.
- Đúng, đúng, chỉ cần có đầy đủ thuốc nổ, đừng nói là hai trăm người, coi như là 2000 tử sĩ, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì.
Tỉnh Khoát toàn thân rung mạnh, hắn đau đầu nhất đúng là thuốc nổ.
Nếu như là ở địa bàn Thanh Bang, muốn một ít thuốc nổ còn không có vấn đề gì quá lớn. Nhưng mà ở thủ đô, dùng thế lực Thanh Bang, độ khó phi thường lớn.
Dù sao, Hoa Họa đối với súng ống đều quản vô cùng nghiêm, huống chi là thuốc nổ, đồ vật có lực sát thương cực kỳ mạnh này.
- Chỉ cần sự tình lần này ngươi làm xong, vị trí lão Đại Thanh Bang sẽ là của ngươi.
Lăng Vũ đứng lên, nói ra:
- Có ta hỗ trợ, coi như là thống nhất thế lực ngầm Hoa Hạ, cũng không phải việc khó gì.
- Đúng, đúng, đối với Lăng gia mà nói, đương nhiên là chuyện nhỏ, việc nhỏ rồi.
Tỉnh Khoát tinh thần chấn động, trên mặt tràn ngập hưng phấn cùng cuồng hỉ.
Có Dị Năng Dong Binh Đoàn hỗ trợ, còn có chuyện gì không làm được hay sao?
Mặc dù nói, Tỉnh Khoát không biết Lăng Vũ ở Dị Năng Dong Binh Đoàn là địa vị dạng gì. Nhưng mà, những chuyện này đều không trọng yếu, quan trọng là ..., người ta là người Dị Năng Dong Binh Đoàn.
Đã đầy đủ rồi.
- Thanh Đế, anh trở lại rồi.
Bùi Ngữ Yên nhìn thấy Trần Thanh Đế trở lại, rất nhanh nghênh đón, vẻ mặt quan tâm nói:
- Bọn người Chu Trướng không có chuyện gì chứ?
- Không có.
Trần Thanh Đế lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tại Hoa Hạ, chẳng lẽ còn có cái gì là anh làm không được sao?
- Thanh Đế, vừa rồi em nhận được tin tức.
Bùi Ngữ Yên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Người Dị Năng Dong Binh Đoàn cũng tiến nhập Hoa Hạ. Địa vị người tới còn phi thường cao, tên là Lăng Vũ, là con của đoàn trưởng Dị Năng Dong Binh Đoàn.
- Ân, anh đã biết.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nghĩ nghĩ, nói ra:
- Thực lực Lucy với em không sai biệt lắm, hai người các ngươi đối chiến, thực lực có thể tăng lên rất nhanh.
- A, anh cẩn thận một chút. Trước kia Lăng Điện là em của Lăng Vũ, em sợ Lăng Vũ đến, sẽ gây bất lợi với anh.
Bùi Ngữ Yên nhắc nhở thoáng một phát, quay người ly khai, đi tìm Lucy rồi.
Bùi Ngữ Yên khát vọng tăng thực lực lên.
Trở lại trong phòng ngủ, Trần Thanh Đế móc điện thoại ra, rất nhanh bấm một dãy số.
- A, Diêm Vương thân ái vĩ đại, có thể nhận được điện thoại của ngươi, thật sự là vinh hạnh của Hắc Quỷ ta.
Đầu điện thoại bên kia, truyền đến thanh âm của Hắc Quỷ:
- Diêm Vương vĩ đại, chuyện kia ta làm như thế nào?
- Rất không tồi.
/878
|