Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã đến, Trần Chấn Hoa âm trầm cười không ngừng:
- Hiện tại Hùng Phi đã tốt rồi, hai tên gia hỏa ngươi cùng Võ Thuật, cùng một chỗ tiến vào Huyết Nhận.
- Lão tử ngược lại muốn nhìn Huyết Nhận của ta, làm sao lại là rác rưởi.
Trần Chấn Hoa kêu gào nói:
- Đừng đến lúc đó, kêu cha gọi mẹ là được.
- Không sao cả.
Trần Thanh Đế nhún vai, vẻ mặt không quan tâm. Mà Võ Thuật, lại chấn động toàn thân. Trong con ngươi, lóe ra tinh mang.
Huyết Nhận a.
Võ Thuật đương nhiên biết rõ, đây chính là mục tiêu của tất cả quân nhân. Mà khởi điểm của Võ Thuật hắn, thật không ngờ cao như vậy, trực tiếp tiến vào Huyết Nhận.
Đương nhiên, Võ Thuật sẽ không được mà kiêu ngạo, trái lại hắn còn có thể dốc sức liều mạng cố gắng. Bởi vì, hắn tinh tường biết rõ, hắn ở bên trong Huyết Nhận, tuyệt đối là tồn tại rác rưởi.
Đúng, là rác rưởi.
- Ta cho ngươi hung hăng càn quấy, đến lúc đó, đừng khóc là được.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế một bộ không sao cả, rất bình thản. Lại cực kỳ hung hăng càn quấy, Trần Chấn Hoa giận dữ rồi.
Vốn con của mình ngưu bức, làm cha có lẽ cao hứng mới đúng. Nhưng mà, Trần Chấn Hoa vừa cao hứng, đồng thời cũng phi thường phẫn nộ.
Choáng nha, lão tử bình thường ít xuất hiện làm việc, ngươi là con trai ta, còn không biết có bản lĩnh thật sự hay không, đã kiêu ngạo như vậy, này không giống tính của cha chút nào?
Khục khục... Bất quá, nói về Quân Thần Trần Chấn Hoa, thật sự ít xuất hiện sao?
- Lúc nào xuất phát?
Đối với phản ứng của Trần Chấn Hoa, Trần Thanh Đế lựa chọn không nhìn, mà là cực kỳ bình thản nói:
- Con cũng không có thời gian lãng phí gì.
- Tốt, rất tốt.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, cắn răng nói:
- Hiện tại đi.
Ông...
Đúng lúc này, tiếng động cơ gầm gừ từ đằng xa truyền đến, rất nhanh, một chiếc BMW vọt vào trong sân, Thiết Nam rất nhanh xuống xe.
- Quân Thần!
Thiết Nam xuống xe nhìn thấy Trần Chấn Hoa, toàn thân rung mạnh, chào một cái, cung kính kêu lên.
Lập tức, ánh mắt của Thiết Nam, lại rơi vào trên người Trần Thanh Đế:
- Trần đại thiếu, nhiệm vụ huấn luyện đã hoàn thành. Ta... ta không có thể đánh bại Chương Đài.
- Chương Đài cũng không có đả bại cô đi?
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:
- Biểu hiện cũng không tệ lắm, bất quá, nếu như không cố gắng, rất nhanh sẽ không phải là đối thủ của Chương Đài.
- Ta nhất định sẽ không để cho Chương Đài đả bại.
Trên mặt Thiết Nam, tràn đầy kiên định.
- Thiết Nam, ngươi... mgươi mạnh hơn rất nhiều.
Trần Chấn Hoa nhìn Thiết Nam, hai mắt tỏa sáng, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ. Cái này... đây là lính của hắn sao?
Không có khả năng, lính của Trần Chấn Hoa hắn, quyết không có mạnh như vậy.
- Tăng lên một ít.
Thiết Nam nhìn về phía Trần Chấn Hoa, trong con ngươi lóe ra tinh mang, dục vọng chiến đấu không ngừng tăng lên. Rất hiển nhiên, Thiết Nam muốn làm một hồi cùng Trần Chấn Hoa.
- Cô bây giờ, còn không phải đối thủ của cha ta.
Điểm tâm tư kia của Thiết Nam, Trần Thanh Đế đương nhiên có thể nhìn ra:
- Bất quá, dùng không được bao lâu, có lẽ không phải vấn đề. Tối đa chỉ là một tháng.
- Một tháng, siêu việt ta?
Trần Chấn Hoa nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong lòng rung động:
- Trần Thanh Đế, con mau nói cho cha biết, con là làm như thế nào, lại để cho Thiết Nam trở nên mạnh mẽ nhanh như vậy?
Không chỉ có Trần Chấn Hoa, ngay cả Trương Hùng Phi cũng tinh mang bắn ra bốn phía.
Trương Hùng Phi có thể tinh tường cảm giác được, Thiết Nam có thể đơn giản miểu sát hắn.
- Y thuật, không những được cứu người, lợi dụng tốt, đồng dạng có thể cho người trở nên mạnh mẽ.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như con đoán không lầm, ở sau lưng Mã lão, có lẽ có một cổ lực lượng cường hãn a?
Mã Quan Thiên là ngôi sao sáng của Trung y giới, tuy ở phương diện bồi dưỡng cường giả, không có sắc bén như Trần đại thiếu, nhưng mà, cũng là rất ngưu bức đấy.
Trung y.
Không những cứu được người, còn có thể chế tạo cường giả.
Trần Thanh Đế tin tưởng, Mã Quan Thiên khẳng định làm như vậy rồi.
- Không sai.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, nói ra:
- Có rất nhiều người muốn nhấc lên quan hệ cùng Mã lão, hi vọng đạt được Mã lão trợ giúp, cũng là bởi vì y thuật của Mã lão.
- Y thuật có thể cứu người, cũng có thể để cho người trở nên mạnh mẽ. Bất quá...
Trần Chấn Hoa tiếng nói xoay chuyển, nói ra:
- Bất quá, thực lực bản thân của Mã lão, lại không được.
Mặc dù Trần Chấn Hoa không có nói thẳng, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng: tuy Trần Thanh Đế ngươi có thể làm cho người khác trở nên mạnh mẽ, nhưng thực lực của bản thân ngươi, chắc có lẽ không quá mạnh mẽ.
Người khác trở nên mạnh mẽ, là vì y thuật của ngươi.
Thầy thuốc không tự y!
Đạo lý này ai cũng hiểu.
- Đến lúc đó sẽ biết.
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt không quan tâm:
- Cha, để cho Thiết Nam cùng đi chứ. Cho cha biết một chút về, cái gì mới thật sự là Huyết Nhận.
- Huyết Nhận chính thức?
- Hiện tại Hùng Phi đã tốt rồi, hai tên gia hỏa ngươi cùng Võ Thuật, cùng một chỗ tiến vào Huyết Nhận.
- Lão tử ngược lại muốn nhìn Huyết Nhận của ta, làm sao lại là rác rưởi.
Trần Chấn Hoa kêu gào nói:
- Đừng đến lúc đó, kêu cha gọi mẹ là được.
- Không sao cả.
Trần Thanh Đế nhún vai, vẻ mặt không quan tâm. Mà Võ Thuật, lại chấn động toàn thân. Trong con ngươi, lóe ra tinh mang.
Huyết Nhận a.
Võ Thuật đương nhiên biết rõ, đây chính là mục tiêu của tất cả quân nhân. Mà khởi điểm của Võ Thuật hắn, thật không ngờ cao như vậy, trực tiếp tiến vào Huyết Nhận.
Đương nhiên, Võ Thuật sẽ không được mà kiêu ngạo, trái lại hắn còn có thể dốc sức liều mạng cố gắng. Bởi vì, hắn tinh tường biết rõ, hắn ở bên trong Huyết Nhận, tuyệt đối là tồn tại rác rưởi.
Đúng, là rác rưởi.
- Ta cho ngươi hung hăng càn quấy, đến lúc đó, đừng khóc là được.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế một bộ không sao cả, rất bình thản. Lại cực kỳ hung hăng càn quấy, Trần Chấn Hoa giận dữ rồi.
Vốn con của mình ngưu bức, làm cha có lẽ cao hứng mới đúng. Nhưng mà, Trần Chấn Hoa vừa cao hứng, đồng thời cũng phi thường phẫn nộ.
Choáng nha, lão tử bình thường ít xuất hiện làm việc, ngươi là con trai ta, còn không biết có bản lĩnh thật sự hay không, đã kiêu ngạo như vậy, này không giống tính của cha chút nào?
Khục khục... Bất quá, nói về Quân Thần Trần Chấn Hoa, thật sự ít xuất hiện sao?
- Lúc nào xuất phát?
Đối với phản ứng của Trần Chấn Hoa, Trần Thanh Đế lựa chọn không nhìn, mà là cực kỳ bình thản nói:
- Con cũng không có thời gian lãng phí gì.
- Tốt, rất tốt.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, cắn răng nói:
- Hiện tại đi.
Ông...
Đúng lúc này, tiếng động cơ gầm gừ từ đằng xa truyền đến, rất nhanh, một chiếc BMW vọt vào trong sân, Thiết Nam rất nhanh xuống xe.
- Quân Thần!
Thiết Nam xuống xe nhìn thấy Trần Chấn Hoa, toàn thân rung mạnh, chào một cái, cung kính kêu lên.
Lập tức, ánh mắt của Thiết Nam, lại rơi vào trên người Trần Thanh Đế:
- Trần đại thiếu, nhiệm vụ huấn luyện đã hoàn thành. Ta... ta không có thể đánh bại Chương Đài.
- Chương Đài cũng không có đả bại cô đi?
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:
- Biểu hiện cũng không tệ lắm, bất quá, nếu như không cố gắng, rất nhanh sẽ không phải là đối thủ của Chương Đài.
- Ta nhất định sẽ không để cho Chương Đài đả bại.
Trên mặt Thiết Nam, tràn đầy kiên định.
- Thiết Nam, ngươi... mgươi mạnh hơn rất nhiều.
Trần Chấn Hoa nhìn Thiết Nam, hai mắt tỏa sáng, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ. Cái này... đây là lính của hắn sao?
Không có khả năng, lính của Trần Chấn Hoa hắn, quyết không có mạnh như vậy.
- Tăng lên một ít.
Thiết Nam nhìn về phía Trần Chấn Hoa, trong con ngươi lóe ra tinh mang, dục vọng chiến đấu không ngừng tăng lên. Rất hiển nhiên, Thiết Nam muốn làm một hồi cùng Trần Chấn Hoa.
- Cô bây giờ, còn không phải đối thủ của cha ta.
Điểm tâm tư kia của Thiết Nam, Trần Thanh Đế đương nhiên có thể nhìn ra:
- Bất quá, dùng không được bao lâu, có lẽ không phải vấn đề. Tối đa chỉ là một tháng.
- Một tháng, siêu việt ta?
Trần Chấn Hoa nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong lòng rung động:
- Trần Thanh Đế, con mau nói cho cha biết, con là làm như thế nào, lại để cho Thiết Nam trở nên mạnh mẽ nhanh như vậy?
Không chỉ có Trần Chấn Hoa, ngay cả Trương Hùng Phi cũng tinh mang bắn ra bốn phía.
Trương Hùng Phi có thể tinh tường cảm giác được, Thiết Nam có thể đơn giản miểu sát hắn.
- Y thuật, không những được cứu người, lợi dụng tốt, đồng dạng có thể cho người trở nên mạnh mẽ.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như con đoán không lầm, ở sau lưng Mã lão, có lẽ có một cổ lực lượng cường hãn a?
Mã Quan Thiên là ngôi sao sáng của Trung y giới, tuy ở phương diện bồi dưỡng cường giả, không có sắc bén như Trần đại thiếu, nhưng mà, cũng là rất ngưu bức đấy.
Trung y.
Không những cứu được người, còn có thể chế tạo cường giả.
Trần Thanh Đế tin tưởng, Mã Quan Thiên khẳng định làm như vậy rồi.
- Không sai.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, nói ra:
- Có rất nhiều người muốn nhấc lên quan hệ cùng Mã lão, hi vọng đạt được Mã lão trợ giúp, cũng là bởi vì y thuật của Mã lão.
- Y thuật có thể cứu người, cũng có thể để cho người trở nên mạnh mẽ. Bất quá...
Trần Chấn Hoa tiếng nói xoay chuyển, nói ra:
- Bất quá, thực lực bản thân của Mã lão, lại không được.
Mặc dù Trần Chấn Hoa không có nói thẳng, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng: tuy Trần Thanh Đế ngươi có thể làm cho người khác trở nên mạnh mẽ, nhưng thực lực của bản thân ngươi, chắc có lẽ không quá mạnh mẽ.
Người khác trở nên mạnh mẽ, là vì y thuật của ngươi.
Thầy thuốc không tự y!
Đạo lý này ai cũng hiểu.
- Đến lúc đó sẽ biết.
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt không quan tâm:
- Cha, để cho Thiết Nam cùng đi chứ. Cho cha biết một chút về, cái gì mới thật sự là Huyết Nhận.
- Huyết Nhận chính thức?
/878
|