Lữ Bất Phàm chấn động toàn thân:
- Hoặc là, 'Lữ Đông' kia cũng không phải tướng mạo vốn có của hắn, là trải qua dịch dung.
- Trần Phong Nhiên có thể dịch dung thành bộ dáng 'Lữ Đông' giả, người khác đương nhiên cũng có thể làm được.
Lữ Bất Phàm nhíu mày, như là hỏi mình, hoặc như là đang hỏi Lữ Văn:
- Lữ Đông giả kia, sẽ không phải là Trần Thanh Đế...
- Không có khả năng.
Ý nghĩ này vừa ra, Lữ Bất Phàm liền trực tiếp phủ nhận:
- Tuy Trần Thanh Đế cùng trước kia không giống, nhưng thực lực của hắn, không có khả năng mạnh như vậy.
- Thực lực 'Lữ Đông' giả kia, mạnh như thế nào?
Lữ Văn cũng đi theo nhíu mày.
- Rất mạnh.
Lữ Bất Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đám người Trung Đảo Bắc Can đi tới Hoa Hạ, muốn giết Trần Thanh Đế báo thù cho em vợ hắn. Sau khi thất bại, Trung Đảo Bắc Can lại hướng Sơn Khẩu Tổ thỉnh cầu trợ giúp.
- Theo tình báo cháu đạt được biểu hiện, Sơn Khẩu Tổ phái tới ba gã Nhẫn giả. Mà thực lực ba gã Nhẫn giả kia đều rất mạnh.
Lữ Bất Phàm hít sâu một hơi, nói ra:
- Nhưng mà, mọi người Sơn Khẩu Tổ, kể cả ba gã Ninja ở bên trong, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết, một tên cũng không để lại.
- Về sau, 'Lữ Đông' giả kia đột nhiên xuất hiện ở trong biệt thự, hơn nữa hắn còn chủ động thừa nhận, bọn người Trung Đảo Bắc Can chính là hắn giết.
Lữ Bất Phàm đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhìn Lữ Văn, hỏi:
- Gia gia, có điều tra ra, là ai cứu được những thành viên Huyết Nhận kia hay không?
- Không có.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một đạo hàn mang:
- Nếu để cho ông điều tra ra, cháu cho rằng ông còn có thể không hành động? Sẽ thả người kia hay sao?
Kế tiếp, Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn lại hàn huyên thật lâu, toàn bộ quá trình Lữ Văn cảm thấy rất hài lòng.
- Gia gia, chú ý hướng đi của Trần Thanh Đế thoáng một phát.
Lữ Bất Phàm nghĩ nghĩ, nói ra:
- Đúng rồi gia gia, còn nhớ hay không, Trần Thanh Đế ở hơn nửa năm trước, sự kiện hắn cưỡng đoạt nữ giúp việc không thành?
- Cái này ông đương nhiên nhớ rõ.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một tia chán ghét:
- Nửa năm trước, Trần Thanh Đế ngay cả một nữ giúp việc cũng không phải là đối thủ. Hơn một tháng trước, hắn suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân. Hơn một tháng sau, cho dù hắn có chỗ cải biến, nhưng thực lực của bản thân, sẽ không mạnh đi nơi nào.
- Đúng rồi, cháu như thế nào lại đột nhiên nhắc tới việc này?
Lữ Văn biết rõ, Lữ Bất Phàm tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới nữ giúp việc kia, đã nói ra khẳng định có mục đích.
- Nữ giúp việc kia tên là Hoàng Dĩnh, bây giờ đang ở trong bệnh viện Dương Xuân này.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt, ôn nhu nói:
- Hoàng Dĩnh ở trong một hộp đêm cap cấp, bị Trương Kính Mạt làm khó xử, là 'Lữ Đông' giả kia xuất thủ cứu nàng.
- Nghe nói, Hoàng Dĩnh cùng Viên Cầu đi vô cùng gần, hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng đã tới bệnh viện mấy lần, xem mẹ của Hoàng Dĩnh.
Lữ Bất Phàm thản nhiên nói:
- Điểm này, sau khi gia gia trở về phái người điều tra thêm, xem có thể tìm được cái gì hay không.
- Còn nữa, Trương Kính Mạt kia hiện tại cũng ở trong bệnh viện.
Trên mặt Lữ Bất Phàm lộ ra dáng tươi cười nho nhã.
...
Ăn cơm chiều xong, Trần Thanh Đế một nhà ba người, đi ra khách sạn.
- Tiểu muội, em trước theo bọn họ về nhà, ta cùng mẹ đi công ty, cầm một ít tư liệu.
Trần Thanh Đế nhìn Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu nói:
- Bảo vệ tốt tiểu muội của ta.
- Vâng, đại thiếu.
Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu cung kính nói.
- Mẹ, con đi trước, đợi cuối tuần con lại tới công ty tìm mẹ nói chuyện.
Trần Hương Hương rất là không nỡ lên xe, sau đó rời đi.
Trần Thanh Đế từ trong Thanh Đế dược nghiệp đi ra, trong tay của hắn đã có một túi tư liệu. Cái này đều là chứng cứ phạm tội của những cổ đông kia.
Các loại văn bản tài liệu, video, tóm lại mọi thứ đều đủ.
Hơn nữa, những cổ đông lui cổ kia, mỗi người đều có không ít, chỉ cần Trần đại thiếu muốn làm thịt bọn hắn, không nói tất cả mọi người bị xử bắn, ít nhất cũng có thể xử bắn một phần ba.
Còn lại hai phần ba, cho dù không chết, cũng sẽ ở tù vài chục năm.
Tìm địa phương che giấu, Trần Thanh Đế ném túi chứng cứ vào bên trong Đỉnh Càn Khôn, thuận tiện cải biến dung mạo thoáng một phát, biến thành bộ dáng 'Lữ Đông'.
- Đêm tối giết người, bất quá, hôm nay ánh trăng có chút sáng, không rất thích hợp giết người.
Trần Thanh Đế ngẩng đầu nhìn trời, trong hai tròng mắt, hiện lên một đạo hàn mang:
- Bất quá, đối với ta không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Trần Thanh Đế giết người, cho tới bây giờ cũng không nhìn thời điểm, chỉ cần hắn nguyện ý, trời nắng bạch nhật cũng có thể giết.
- Không biết có thể ở trên người Cao Hổ kia, lấy tới bao nhiêu chứng cớ, lại để cho bao nhiêu người phe phái Lữ gia xuống ngựa.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, biến mất trong đêm không tính quá tối.
Mục tiêu, Công ty bảo an Cách Diện, chém giết Cao Hổ.
Cùng lúc đó, tại Công ty bảo an Cách Diện, Cao Hổ xem tư liệu thủ hạ đưa tới, cùng với ảnh chụp bên cạnh tư liệu, trên mặt lộ ra nụ cười âm hiểm.
- Tạ Khinh Diệu, mười chín tuổi, thân cao 1m65, sinh ra ở gia đình bình thường, không có bất kỳ bối cảnh.
- Hoặc là, 'Lữ Đông' kia cũng không phải tướng mạo vốn có của hắn, là trải qua dịch dung.
- Trần Phong Nhiên có thể dịch dung thành bộ dáng 'Lữ Đông' giả, người khác đương nhiên cũng có thể làm được.
Lữ Bất Phàm nhíu mày, như là hỏi mình, hoặc như là đang hỏi Lữ Văn:
- Lữ Đông giả kia, sẽ không phải là Trần Thanh Đế...
- Không có khả năng.
Ý nghĩ này vừa ra, Lữ Bất Phàm liền trực tiếp phủ nhận:
- Tuy Trần Thanh Đế cùng trước kia không giống, nhưng thực lực của hắn, không có khả năng mạnh như vậy.
- Thực lực 'Lữ Đông' giả kia, mạnh như thế nào?
Lữ Văn cũng đi theo nhíu mày.
- Rất mạnh.
Lữ Bất Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đám người Trung Đảo Bắc Can đi tới Hoa Hạ, muốn giết Trần Thanh Đế báo thù cho em vợ hắn. Sau khi thất bại, Trung Đảo Bắc Can lại hướng Sơn Khẩu Tổ thỉnh cầu trợ giúp.
- Theo tình báo cháu đạt được biểu hiện, Sơn Khẩu Tổ phái tới ba gã Nhẫn giả. Mà thực lực ba gã Nhẫn giả kia đều rất mạnh.
Lữ Bất Phàm hít sâu một hơi, nói ra:
- Nhưng mà, mọi người Sơn Khẩu Tổ, kể cả ba gã Ninja ở bên trong, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết, một tên cũng không để lại.
- Về sau, 'Lữ Đông' giả kia đột nhiên xuất hiện ở trong biệt thự, hơn nữa hắn còn chủ động thừa nhận, bọn người Trung Đảo Bắc Can chính là hắn giết.
Lữ Bất Phàm đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhìn Lữ Văn, hỏi:
- Gia gia, có điều tra ra, là ai cứu được những thành viên Huyết Nhận kia hay không?
- Không có.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một đạo hàn mang:
- Nếu để cho ông điều tra ra, cháu cho rằng ông còn có thể không hành động? Sẽ thả người kia hay sao?
Kế tiếp, Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn lại hàn huyên thật lâu, toàn bộ quá trình Lữ Văn cảm thấy rất hài lòng.
- Gia gia, chú ý hướng đi của Trần Thanh Đế thoáng một phát.
Lữ Bất Phàm nghĩ nghĩ, nói ra:
- Đúng rồi gia gia, còn nhớ hay không, Trần Thanh Đế ở hơn nửa năm trước, sự kiện hắn cưỡng đoạt nữ giúp việc không thành?
- Cái này ông đương nhiên nhớ rõ.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một tia chán ghét:
- Nửa năm trước, Trần Thanh Đế ngay cả một nữ giúp việc cũng không phải là đối thủ. Hơn một tháng trước, hắn suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân. Hơn một tháng sau, cho dù hắn có chỗ cải biến, nhưng thực lực của bản thân, sẽ không mạnh đi nơi nào.
- Đúng rồi, cháu như thế nào lại đột nhiên nhắc tới việc này?
Lữ Văn biết rõ, Lữ Bất Phàm tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới nữ giúp việc kia, đã nói ra khẳng định có mục đích.
- Nữ giúp việc kia tên là Hoàng Dĩnh, bây giờ đang ở trong bệnh viện Dương Xuân này.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt, ôn nhu nói:
- Hoàng Dĩnh ở trong một hộp đêm cap cấp, bị Trương Kính Mạt làm khó xử, là 'Lữ Đông' giả kia xuất thủ cứu nàng.
- Nghe nói, Hoàng Dĩnh cùng Viên Cầu đi vô cùng gần, hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng đã tới bệnh viện mấy lần, xem mẹ của Hoàng Dĩnh.
Lữ Bất Phàm thản nhiên nói:
- Điểm này, sau khi gia gia trở về phái người điều tra thêm, xem có thể tìm được cái gì hay không.
- Còn nữa, Trương Kính Mạt kia hiện tại cũng ở trong bệnh viện.
Trên mặt Lữ Bất Phàm lộ ra dáng tươi cười nho nhã.
...
Ăn cơm chiều xong, Trần Thanh Đế một nhà ba người, đi ra khách sạn.
- Tiểu muội, em trước theo bọn họ về nhà, ta cùng mẹ đi công ty, cầm một ít tư liệu.
Trần Thanh Đế nhìn Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu nói:
- Bảo vệ tốt tiểu muội của ta.
- Vâng, đại thiếu.
Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu cung kính nói.
- Mẹ, con đi trước, đợi cuối tuần con lại tới công ty tìm mẹ nói chuyện.
Trần Hương Hương rất là không nỡ lên xe, sau đó rời đi.
Trần Thanh Đế từ trong Thanh Đế dược nghiệp đi ra, trong tay của hắn đã có một túi tư liệu. Cái này đều là chứng cứ phạm tội của những cổ đông kia.
Các loại văn bản tài liệu, video, tóm lại mọi thứ đều đủ.
Hơn nữa, những cổ đông lui cổ kia, mỗi người đều có không ít, chỉ cần Trần đại thiếu muốn làm thịt bọn hắn, không nói tất cả mọi người bị xử bắn, ít nhất cũng có thể xử bắn một phần ba.
Còn lại hai phần ba, cho dù không chết, cũng sẽ ở tù vài chục năm.
Tìm địa phương che giấu, Trần Thanh Đế ném túi chứng cứ vào bên trong Đỉnh Càn Khôn, thuận tiện cải biến dung mạo thoáng một phát, biến thành bộ dáng 'Lữ Đông'.
- Đêm tối giết người, bất quá, hôm nay ánh trăng có chút sáng, không rất thích hợp giết người.
Trần Thanh Đế ngẩng đầu nhìn trời, trong hai tròng mắt, hiện lên một đạo hàn mang:
- Bất quá, đối với ta không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Trần Thanh Đế giết người, cho tới bây giờ cũng không nhìn thời điểm, chỉ cần hắn nguyện ý, trời nắng bạch nhật cũng có thể giết.
- Không biết có thể ở trên người Cao Hổ kia, lấy tới bao nhiêu chứng cớ, lại để cho bao nhiêu người phe phái Lữ gia xuống ngựa.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, biến mất trong đêm không tính quá tối.
Mục tiêu, Công ty bảo an Cách Diện, chém giết Cao Hổ.
Cùng lúc đó, tại Công ty bảo an Cách Diện, Cao Hổ xem tư liệu thủ hạ đưa tới, cùng với ảnh chụp bên cạnh tư liệu, trên mặt lộ ra nụ cười âm hiểm.
- Tạ Khinh Diệu, mười chín tuổi, thân cao 1m65, sinh ra ở gia đình bình thường, không có bất kỳ bối cảnh.
/878
|