Giờ phút này.
Da thịt trên mặt tên Mặt Sẹo run rẩy.
Ngày mà hắn đến câu lạc bộ Văn Đăng, hắn không vào. câu lạc bộ mà đứng canh gác bên ngoài.
Kết quả là một nhóm người mặc đồ đen xông đến, chĩa súng vào đầu hẳn khiến hẳn phải ngoan ngoãn ngồi xổm trên hành lang, hai tay ôm đầu.
Hản chỉ nhìn thoáng qua nên không nhận ra Lý Quân trong thời gian ngắn.
Hản chỉ nhớ lúc Lý Quân rời đi, hẳn lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn.
Vừa rồi hắn chưa nghĩ tới chuyện này, nhưng giờ hẳn càng. thấy giống hơn.
Đặc biệt là vết sẹo ở khóe mắt Lý Quân, hắn nhớ rất rõ.
Không ngờ hôm nay hẳn lại đứng lên chống lại người hung ác này.
Hiện tại ông chủ Hoäc Đông của hản vẫn đang nằm trong bệnh viện.
Một người anh em của hắn bị đánh chết lúc đó, hắn là người ra lệnh cho người khiêng xác đi.
Chỉ mới qua vài ngày nhưng khung cảnh lúc đó vẫn còn in sâu trong tâm trí hẳn.
Trong phút chốc, những hạt mồ hôi to băng hạt đậu trên trán hẳn rơi xuống, lưng hẳn ướt đãm mồ hôi lạnh.
“Mặt Seo, bây giờ anh có nhớ tôi là ai chưa?” Lý Quân nói với nụ cười nửa miệng.
“Mày là ai? Anh Mặt Sẹo biết mày sao?”
Hoäc Phong bên cạnh chửi thẳng.
Chẳng lẽ thăng nhóc này muốn móc nối quan hệ với anh Mặt Sẹo?
Đúng là lãng phí công sức.
Cho dù đưa cho Mặt Sẹo bao nhiêu tiền, Mặt Sẹo chäc chắn vẫn sẽ nghiêng về phía hắn mà thôi.
Dù hôm nay có ai nói gì thì hắn cũng sẽ dạy cho tên nhóc này một bài học.
Đặc biệt là người phụ nữ xinh đẹp đó, càng nhìn càng khiến hẳn ngứa ngáy.
Nhưng ngay sau đó, một cái tát không thương tiếc giáng thẳng vào mặt Hoäc Phong.
Hoäc Phong phát hiện ra người đánh mình chính là Mặt Sẹo.
“Im đi, sao cậu không nhanh chóng xin lỗi vị đại ca này đi?”
“Đại ca?” Hoäc Phong sửng sốt.
“Anh Mặt Seo, thăng nhóc này cũng xứng đáng làm đại ca của tôi sao?”
"Ầm!"
Mặt Seo lại tát Hoäc Phong một cái khiến hắn choáng váng.
“Mẹ kiếp, tôi nói đại ca là đại ca, cậu không hiểu tiếng người sao? Cậu muốn giết ông đây à?”
Mặt Sẹo vừa nói vừa đấm đá Hoäc Phong mà không giải thích gì thêm.
Hoäc Phong hoàn toàn choáng váng.
Không chỉ Hoắc Phong mà tất cả những người xung quanh đều chết lặng.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Dương Bá, người vốn đang nghĩ cách cứu Lý Quân, lại càng choáng váng hơn.
Anh ta biết rõ nhất Mặt Seo là ai và hắn tuyệt đối không thể tỏ ra tử tế và thay đổi như vậy.
Cho nên có thể thấy Lý Quân có cái gì khiến hẳn sợ hãi. Hoäc Phong nhận vài cái tát lớn, miệng chảy máu, lớn tiếng nói: “Anh Mặt Sẹo, anh điên rồi, chúng ta cùng một nhóm,
anh trai tôi là Hoäc Đông.” “Một nhóm con mẹ cậu.”
Mặt Sẹo đá mạnh vào bụng Hoäc Phong.
“Anh trai cậu vẫn đang nằm trong bệnh viện, cậu không biết sao anh ấy lại vào bệnh viện sao?”
“Anh trai tôi đang năm trong bệnh viện thì có liên quan gì đến hắn?”
Hoäc Phong hét lên. “Mẹ kiếp”
Mặt Sẹo túm lấy cổ áo Hoắc Phong đấm mạnh vào má hẳn.
Tên này thật ngu ngốc, hẳn đã nói rõ ràng như vậy nhưng Hoäc Phong vẫn không hiểu.
Da thịt trên mặt tên Mặt Sẹo run rẩy.
Ngày mà hắn đến câu lạc bộ Văn Đăng, hắn không vào. câu lạc bộ mà đứng canh gác bên ngoài.
Kết quả là một nhóm người mặc đồ đen xông đến, chĩa súng vào đầu hẳn khiến hẳn phải ngoan ngoãn ngồi xổm trên hành lang, hai tay ôm đầu.
Hản chỉ nhìn thoáng qua nên không nhận ra Lý Quân trong thời gian ngắn.
Hản chỉ nhớ lúc Lý Quân rời đi, hẳn lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn.
Vừa rồi hắn chưa nghĩ tới chuyện này, nhưng giờ hẳn càng. thấy giống hơn.
Đặc biệt là vết sẹo ở khóe mắt Lý Quân, hắn nhớ rất rõ.
Không ngờ hôm nay hẳn lại đứng lên chống lại người hung ác này.
Hiện tại ông chủ Hoäc Đông của hản vẫn đang nằm trong bệnh viện.
Một người anh em của hắn bị đánh chết lúc đó, hắn là người ra lệnh cho người khiêng xác đi.
Chỉ mới qua vài ngày nhưng khung cảnh lúc đó vẫn còn in sâu trong tâm trí hẳn.
Trong phút chốc, những hạt mồ hôi to băng hạt đậu trên trán hẳn rơi xuống, lưng hẳn ướt đãm mồ hôi lạnh.
“Mặt Seo, bây giờ anh có nhớ tôi là ai chưa?” Lý Quân nói với nụ cười nửa miệng.
“Mày là ai? Anh Mặt Sẹo biết mày sao?”
Hoäc Phong bên cạnh chửi thẳng.
Chẳng lẽ thăng nhóc này muốn móc nối quan hệ với anh Mặt Sẹo?
Đúng là lãng phí công sức.
Cho dù đưa cho Mặt Sẹo bao nhiêu tiền, Mặt Sẹo chäc chắn vẫn sẽ nghiêng về phía hắn mà thôi.
Dù hôm nay có ai nói gì thì hắn cũng sẽ dạy cho tên nhóc này một bài học.
Đặc biệt là người phụ nữ xinh đẹp đó, càng nhìn càng khiến hẳn ngứa ngáy.
Nhưng ngay sau đó, một cái tát không thương tiếc giáng thẳng vào mặt Hoäc Phong.
Hoäc Phong phát hiện ra người đánh mình chính là Mặt Sẹo.
“Im đi, sao cậu không nhanh chóng xin lỗi vị đại ca này đi?”
“Đại ca?” Hoäc Phong sửng sốt.
“Anh Mặt Seo, thăng nhóc này cũng xứng đáng làm đại ca của tôi sao?”
"Ầm!"
Mặt Seo lại tát Hoäc Phong một cái khiến hắn choáng váng.
“Mẹ kiếp, tôi nói đại ca là đại ca, cậu không hiểu tiếng người sao? Cậu muốn giết ông đây à?”
Mặt Sẹo vừa nói vừa đấm đá Hoäc Phong mà không giải thích gì thêm.
Hoäc Phong hoàn toàn choáng váng.
Không chỉ Hoắc Phong mà tất cả những người xung quanh đều chết lặng.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Dương Bá, người vốn đang nghĩ cách cứu Lý Quân, lại càng choáng váng hơn.
Anh ta biết rõ nhất Mặt Seo là ai và hắn tuyệt đối không thể tỏ ra tử tế và thay đổi như vậy.
Cho nên có thể thấy Lý Quân có cái gì khiến hẳn sợ hãi. Hoäc Phong nhận vài cái tát lớn, miệng chảy máu, lớn tiếng nói: “Anh Mặt Sẹo, anh điên rồi, chúng ta cùng một nhóm,
anh trai tôi là Hoäc Đông.” “Một nhóm con mẹ cậu.”
Mặt Sẹo đá mạnh vào bụng Hoäc Phong.
“Anh trai cậu vẫn đang nằm trong bệnh viện, cậu không biết sao anh ấy lại vào bệnh viện sao?”
“Anh trai tôi đang năm trong bệnh viện thì có liên quan gì đến hắn?”
Hoäc Phong hét lên. “Mẹ kiếp”
Mặt Sẹo túm lấy cổ áo Hoắc Phong đấm mạnh vào má hẳn.
Tên này thật ngu ngốc, hẳn đã nói rõ ràng như vậy nhưng Hoäc Phong vẫn không hiểu.
/180
|