Sau khi đã đến căn phòng mà thị nữ dẫn tới , nàng liền kéo Izumin đi cùng nàng ra ngoài ngắm khuôn viên của hoàng cung Minoa , Izumin mỉm cười ôn nhu đi theo nàng . Đi đến khuôn viên phía trước , cảnh tượng hoa quả trù phú xum xuê , hoa khoe nhau đua sắc , xa xa có những chiếc thuyền thương nhân tấp nập đậu ở bến cảng . Nàng nhìn thấy đóa hoa mẫu đơn Trung Quốc cực kì rất kinh ngạc:
_ “ WOA ! Thật không ngờ ở đây lại có cả hoa Mẫu Đơn ở đây nữa ! Cứ tưởng rằng chỉ có Trung Quốc có thôi chứ ? “
Sau đó nàng quay qua hào hứng nhìn bông mẫu đơn mà ánh mắt xa xăm nói :
_ “ Izumin chàng biết không ? Ở quê hương ta nổi tiếng là loại hoa này đó , hoa này tên là mẫu đơn, hồi còn nhỏ cứ vào tháng 4 hàng tháng , papa ta chở ta về quê hương Giang Nam của ta , mua cho ta một chậu bông mẫu đơn này nè ! Mẫu đơn là loại hoa ta ưa thích nhất , không phải bởi vì nó là biểu tượng giàu có , cao sang hay sắc đẹp mà là nó là loại hoa rất kiên cường và rất bất khuất ! Cứ tưởng không thấy nó nữa ai dè lại có thể gặp nó ở đây ! “
Izumin chăm chăm đôi mắt nâu trà nhìn nàng , lúc này Izumin lấy ngón tay thon dài của mình vuốt nhẹ mái tóc mai của nàng rồi dịu dàng nói :
_ “ Nàng…… nếu muốn , ta sẽ mang loại hoa này về Hitaito cho nàng ! “
Nguyệt Du nhẹ nhàng tựa vào trong người Izumin mà ôm chặt lấy Izumin mà nói :
_ “ Cảm ơn chàng , ...... tướng công ! “
Izumin cười sáng lạng nhìn nàng , nụ cười tựa như thiên tiên của anh ấm áp dịu dàng từ đằng xa khiến cho những cung nữ Minoa xung quanh nhìn thấy cảm thấy ngại ngùng , một số người còn đỏ mặt , mê man nhìn . Nguyệt Du lúc này cảm thấy nhiều cung nữ cứ đỏ mặt mà ánh mắt cứ nhìn Izumin của mình liền ngay trừng mắt cảnh báo Izumin :
_ “ Izumin ta cấm chàng cười , chàng xem chàng cười khiến cho nguyên đám cung nữ Minoa mê mẩn kìa ! “
Hiểu được nàng đang ăn dấm chua , vẫn mỉm cười , nháy mắt với nàng rồi lấy đôi tay thon dài nhè nhẹ nhéo nhéo mũi nàng sủng nịnh nói :
_ “ Tuân lệnh nương tử , nương tử thật là bình dấm chua ! “
Nói rồi Izumin mỉm cười rồi đưa bàn tay thon dài trắng tinh của mình ra trước mặt nàng , khóe miệng Nguyệt Du mỉm cười rồi sau đó chậm rãi đem bàn tay nhỏ bé thanh tú của mình vào đôi bàn tay to lớn mà ôn nhu đó . Izumin cầm lấy đôi bàn tay của nàng mà dìu nàng bước đi , lúc này tâm tình nàng ngập tràn hạnh phúc , trong đầu nàng thoang thoảng lời bài hát “ Nắm tay nhau cùng nhau du ngoạn thiên hạ “
“… Xa cách vạn dặm, nhân tình thế thái lẳng lặng đổi thay
Trải qua khắp thiên sơn vạn thủy,phải chăng là tâm đầu ý hợp
Chẳng cần đời đời kiếp kiếp,cũng chẳng mong sớm tối đêm ngày
Chỉ nguyện bình bình an an, nắm tay nhau du ngoạn nhân gian…. “
----------------------------------------------------
Trời đã sớm sập tối , buổi tiệc này đã chuẩn bị bắt đầu , lúc này Ari cùng với Mura cùng nhau đem bộ đồ dạ tiệc cho nàng , lúc này nàng mặc bộ tử y của Hitaito vô cùng rất lộng lẫy , tóc búi cao lên , trên đầu có đội thêm chiếc vương niệm khá nặng có đính một viên lục thạch trên đầu nhưng ít ra so với trang phục Ai Cập , cái này là nhẹ rồi . Izumin lúc này cũng đã thay đồ xong , bước vào để đón nàng đi đến bữa tiệc , Izumin nhìn thấy Nguyệt Du liền thất thần rồi sau đó mỉm cười ôn nhu nói nhỏ vào tai nàng :
_ “ Nàng như vậy khiến cho ta không muốn để nàng ra ngoài cho thiên hạ ngắm chút nào ! “
Nguyệt Du nghe thấy trong giọng điệu Izumin đang có chút dấm chua liền chọc ghẹo Izumin :
_“ Bây giờ chàng có hối hận cưới một người xinh đẹp như ta không ? “
_” Hối hận ư ? Làm gì hối hận cơ chứ ? Bất quá tên nào dám nhìn nàng chăm chăm , ta sẽ khoét mắt hắn cho sói ăn !“ Khóe mắt Izumin toát lên một tia ngoan lệ mà tà ác nói .
Lúc này Nguyệt Du nuốt nước bọt xuống , thật không ngờ chàng lại ăn dấm chua đến vậy , sau đó nàng nhìn bộ dáng kinh hồng diễm ảnh ( vẻ đẹp nhẹ nhàng nhưng gây cho người ta ấn tượng sâu đậm ) , dung nhan như hoa , khuôn mặt hoàn hảo tuấn mỹ như Phan An trong y phục Hitaito trắng hơn tuyết của Izumin cùng mái tóc bạch nguyệt tung bay, sợi dây cột màu trắng như lẫn vào trong mái tóc đó , rèm mi dài cùng với đôi mắt nâu trà vừa ôn nhu vừa tĩnh lặng lại vừa trong trẻo như một hồ nước không đáy . Khí chất xung quanh trong trẻo mà lại lạnh lùng cao ngạo, lại giống như là một tiên nhân không cẩn thận bị ngã xuống phàm trần , không có chút tục khí nhân gian nhưng lại cực kì ôn nhu , nàng liền chu môi lên ai oán nói :
_ “ Người mà ta nghĩ phải coi chừng là chàng mới đúng ! Aizzzz ta thật hối hận khi mà cưới một mỹ nam có khí chất thiên tiên như chàng, chàng mới gọi là hồng nhan họa thủy , kinh hồng đại châu ! “
Izumin dở khóc dở cười trước tính cách của Nguyệt Du , trời ơi bộ dáng tuấn tú của mình là do trời sanh ra sao lại trách ta cơ chứ ! Nguyệt Du thấy vẻ mặt khó xử của Izumin liền nhanh chóng mỉm cười rồi kéo mặt chàng lại sát gần mình , hôn một cái ngay má , nheo mắt tinh nghịch nói :
_ “ Đùa chàng tí thôi ! Chàng mau mau đi trước đi , ta trang điểm xong tí nữa đi đến chỗ chàng sau ! “
Izumin mỉm cười ôn nhu với nàng , nhẹ nhàng hôn má nàng rồi sau đó bước đi đến đại sảnh trước , bóng dáng Izumin đã đi xa , lúc này Nguyệt Du mới kêu Ari lấy bộ trang điểm ra cho mình để mình nàng tự trang điểm . Sau khi đã trang điểm xong , nàng liền lấy một dải lụa quàng nhẹ lên hai tay mình rồi cầm chiếc quạt lông quen thuộc của mình . Do trong bữa tiệc này không được phép mang các cung nữ đi theo nên nàng đành phải tự mình đi đến bữa tiệc Minoa . Dưới sự chỉ dẫn của thị nữ Minoa , nàng nhẹ nhàng bước đến hành lang , lúc này thị nữ Minoa không thể bước đến được liền cáo lui để nàng bước đi , lúc này nàng bước đi một mình đến nơi bất chợt có một giọng nói trầm ấm nhưng nhẹ nhàng vang lên tai nàng :
_ “ Chị Asisu , đã lâu không gặp ! “
Nguyệt Du quay đầu lại nhíu mày kinh ngạc khi thấy Menfuisu lúc này đang mặc bộ đồ hoàng gia Ai Cập , trên đầu đội kim ưng quan , mái tóc đen như mực tung bay nhẹ nhàng trong gió ,dáng vẻ anh tuấn phi phàm mang theo khí chất mạnh mẽ dương cương khác với khí chất ôn nhu thiên tiên của Izumin , trên môi nở nụ cười mang theo làn gió xuân , mở miệng nói với nàng :
_ “ Chị Asisu , thật không ngờ ta lại có thể gặp được chị ở đây ! Chị vẫn cứ như lúc trước vẫn lạnh lùng và bình tĩnh như xưa ! “
Đôi tay Nguyệt Du run run nắm siết chặt lấy chiếc quạt lông , sau khi bình tĩnh liền thản nhiên bày ra một nụ cười ôn nhu :
_ “ Menfuisu , em cũng đến đây với Carol sao ? Carol đâu rồi sao em lại ở đây? “
Thấy Asisu mỉm cười ôn nhu với mình nhưng trong ánh mắt toát lên một chút trào phúng , Menfuisu cũng vui vẻ trả lời :
_ “ Carol đã đến trước ta rồi đang ở trong đó , ta mới đi xử lý chút việc nên mới tới trễ không ngờ lại có thể gặp chị ! Chị cũng tham gia bữa tiệc sao , nếu thế em xin được dìu chị vào phòng dự yến tiệc ! “
Vừa nói dứt lời , Menfuisu mạnh bạo nắm lấy tay nàng , Nguyệt Du lúc này cực kì rất tức giận liền lạnh lùng rút tay ra khỏi , giọng nói nhẹ nhàng nhưng uy nghiêm nói :
_ “ Menfuisu , cảm ơn ý tốt của em ! Chị bây giờ đã là người có chồng đâu thể nào tùy tiện cho người khác nắm tay được ! “
Nghe Nguyệt Du nói , Menfuisu cũng mỉm cười vui vẻ nói lại , “ Chị là chị ruột của em , em trai nắm tay chị ruột của mình chẵng lẽ lại là sai sao ? “
Nguyệt Du mỉm cười lại đáp trả bình tĩnh lại một câu , “ Em chưa từng nghe cổ nhân người ta từng có câu “ Gả con gái đi lấy chồng như bát nước hắt đi “ , chị đã tòng phu xuất giá tức là đã là con gái của nhà khác đâu thể giống như trước được , điều này em phải biết chứ ! “
Trước câu nói hợp lý của Nguyệt Du , Menfuisu nhíu mày không thể nói được gì nhưng rồi sau đó lại tiếp tục nói :
_ “ Nếu vậy….. em có thể đi vào cùng với chị được chứ ? “
Nguyệt Du thầm mắng hắn hơn 100 lần nhưng dù sao cũng chả muốn đôi co với hắn chi nhiều nên đành chấp nhận cho hắn đi theo cùng . Lúc này Menfuisu cùng nhau đi chung con đường với nàng , nàng thầm ai oán trong lòng :
‘’’ Chạy trời không khỏi chạy nắng , cứ tưởng rằng có thể không gặp lại hắn cơ chứ ? Aizzz cứ tưởng tuần trăng mật này sẽ không có người quấy phá , không thể ngờ rằng hắn lại cũng đi theo Carol đến đây cơ chứ ? "
Trong lúc này tại đại sảnh , hoàng đế Minosu cùng với hoàng Thái Hậu đang đón tiếp vị hoàng tử xứ Hitaito – Izumin , Minosu nhìn thấy Izumin trong y phục trắng như tuyết , toát lên khí chất thanh tao trong trẻo như ánh trăng tựa như thiên tiên ở trên trời mà không khỏi thầm khen ngợi , Minosu thắc mắc không biết Izumin tựa như thiên tiên như vậy còn nữ hoàng Asisu sẽ như thế nào nhỉ ? Mặc dù anh đã từng nghe đồn về nữ hoàng Asisu này rất nhiều , Asisu là đệ nhất mỹ nữ tài sắc vẹn toàn , cơ trí thông tuệ , mang vẻ đẹp kiêu hãnh cao sang của vương giả . Nghe nói hoàng đế Menfuisu bởi vì nữ hoàng Asisu mà lạnh nhạt và đối xử không tốt với Carol , anh càng thêm căm ghét nữ hoàng Asisu này hơn . Carol thì ngồi ở một bên khi nhìn thấy Izumin xuất hiện , Carol cảm thấy kinh ngạc rồi một hồi nhớ ra rằng Hitaito là một cường quốc khiến cho Minoa phải nể sợ ,nếu như vậy Izumin ở đây chẳng lẽ chị Asisu cũng ở đây luôn sao . Nghĩ đến thái độ Menfuisu lạnh nhạt với mình hơn từ ngày chị Asisu xuất giá về Hitaito , Carol biễu môi trong lòng không mong muốn Asisu xuất hiện ở đây . Lúc này , Nguyệt Du cùng với Menfuisu cùng bước vào khiến cho tất cả mọi người bàn tán xôn xao đủ loại , trên mặt họ bày ra đủ loại kiểu : ghen tỵ , hâm mộ , ngưỡng mộ,kinh ngạc , thắc mắc , .. . Lúc này Izumin ánh mắt nâu trà tuy tĩnh lặng nhưng lóe lên tia kinh ngạc khi thấy Menfuisu , bất chợt anh đi đến tới chỗ nàng , khóe môi cong cong cười , một tay quàng qua bờ eo của nàng , kéo sát nàng về bên cạnh mình , ôn nhu mỉm cười nói :
_” Asisu , nàng làm gì đến lâu quá vậy ? Qua đây chỗ ngồi chúng ta ở trên kia !“
Sau đó quay qua Menfuisu mỉm cười hòa nhã nói , trong ánh mắt lóe lên sự thách thức :
_ “ Menfuisu đã lâu không gặp , thật không ngờ lại gặp ngài ở đây ! “
Menfuisu nhìn thấy hành động của Izumin , nắm tay tức giận nhưng vẫn cố giữ khuôn mặt hòa nhã mỉm cười đáp lại :
_ “ Đúng vậy , đã lâu rồi chúng ta lại gặp nhau ! “
Ánh mắt của Izumin và Menfuisu vẫn cứ đối chọi nhau tạo nên những cơn bão sét trên bầu trời , người ngoài nhìn vào không thể không nhận ra mà cảm thấy ớn lạnh từng đợt ,nàng e sợ rằng cả hai người đó cứ như vậy mà nổi loạn nơi đây , nàng liền kéo tay Izumin , ôn nhu nói :
_ “ Izumin , chúng ta kiếm chỗ ngồi nào ! “
Sau đó quay qua Hoàng Thái Hậu , nàng ôn nhu mỉm cười nói , “ Phiền Thái Hậu có thể chỉ cho chúng tôi được không ? “
Thái Hậu thầm hiểu ý của nàng liền nhanh chóng mỉm cười nói , “ À….À, chỗ ngồi của hai ngài là ở phía bên kia , đó là chỗ ngồi của thượng khách ! “
Nguyệt Du liền nhanh chóng cảm ơn rồi sau đó kéo Izumin sang chỗ ngồi của thượng khách , Menfuisu lúc này cũng ngồi xuống cạnh Carol , vẫn ôn nhu ôm Carol , cầm ly rượu lên uống nhưng ánh mắt vẫn tập trung nhìn về phía Nguyệt Du .Bữa tiệc cứ thế diễn ra sôi nổi, náo nhiệt với những vũ công , những vũ điệu , mặc dù biết rằng Menfuisu vẫn nhìn mình , Nguyệt Du lúc này vẫn hoàn toàn không để ý vẫn ngồi thưởng thức bữa ăn . Bầu không khí cứ như vậy mà ảm đảm , Menfuisu ánh mắt liếc nhìn Asisu , Carol thì cũng nhìn Menfuisu mà e ngại , Minosu cũng ánh mắt đầy tình tứ nhìn Carol , rồi lại nhìn về hướng Asisu . Từ lúc nhìn thấy Menfuisu , anh cảm thấy rằng mình thua kém Menfuisu rất nhiều , anh đau buồn khi biết lý do vì sao Carol lại yêu Menfuisu đến như vậy . Nhưng Menfuisu thì lại dửng dưng với lại Carol , cho dù anh thấy Menfuisu uống rượu nhìn con mắt vẫn luôn hướng về Asisu . Rõ ràng Asisu đã là vợ người khác rồi mà tại sao lại nhìn người phụ nữ đã có chồng như vậy . Càng nghĩ trong lòng Minosu càng tức thay cho Carol . Trong khi đó các cung nữ thì được dịp thấy được hai mỹ nam Izumin và Menfuisu liền không ngớt khen ngợi.
_ “ Izumin thật anh tuấn quá ! Nhìn chàng ấy mà ta cứ tưởng như chàng ấy là thiên tiên trên trời xuống vậy ! “
_ “ Ta thấy Menfuisu đẹp trai hơn ! Nhìn chàng ấy thật phong độ hào hoa lại cao to nữa ! “
_ “ Các cô nương làm ơn đi , người ta đều đã có vợ hết rồi ! Bộ các ngươi muốn chết hả ? “
_ “ Chỉ ngắm thưởng thức thôi mà …! “
………
Lúc này có một cung nữ đưa đến cho nàng một dĩa thức ăn phía sau , bất chợt cô cung nữ ấy nói nhỏ phía sau tai nàng , giọng nói chưa vỡ giọng mà vang lên :
_ “ Nữ vương , người có chuyện gì sao ? “
Nguyệt Du lúc này ánh mắt lóe lên một tia sáng rồi sau đó hư vô nói nhỏ với cung nữ ấy :
_ “ Luis , ngươi điều tra ngay cho ta , tại sao Menfuisu lại ở đây ? Ta nghĩ rằng hắn đến đây ắt hẳn có mục đích gì đó ! “
Cung nữ ở phía sau lưng nàng chính là Luis giả trang liền nhanh chóng hiểu ý rồi sau đó rút lui một cách thầm lặng , không một ai chú ý . Nguyệt Du lúc này trong lòng cực kì nghi ngờ , mí mắt trái của cô đang giật giật liên tục khiến nàng càng thêm lo lắng :
‘’’ Mí mắt trái của mình giật liên tục , chẵng lẽ sắp tới xảy ra chuyện gì sao ? Rốt cuộc Menfuisu tại sao lại đi theo Carol cơ chứ ? ‘’’
Lúc này trong lòng Nguyệt Du đã nghi ngờ và linh cảm có chuyện không lành xảy ra nhưng nàng không thể biết rằng sự cảnh báo của vị tiên nhân lam y trong giấc mơ của nàng kia báo hiệu cho nàng một thử thách khác khốc liệt dành cho nàng và Izumin .
_ “ WOA ! Thật không ngờ ở đây lại có cả hoa Mẫu Đơn ở đây nữa ! Cứ tưởng rằng chỉ có Trung Quốc có thôi chứ ? “
Sau đó nàng quay qua hào hứng nhìn bông mẫu đơn mà ánh mắt xa xăm nói :
_ “ Izumin chàng biết không ? Ở quê hương ta nổi tiếng là loại hoa này đó , hoa này tên là mẫu đơn, hồi còn nhỏ cứ vào tháng 4 hàng tháng , papa ta chở ta về quê hương Giang Nam của ta , mua cho ta một chậu bông mẫu đơn này nè ! Mẫu đơn là loại hoa ta ưa thích nhất , không phải bởi vì nó là biểu tượng giàu có , cao sang hay sắc đẹp mà là nó là loại hoa rất kiên cường và rất bất khuất ! Cứ tưởng không thấy nó nữa ai dè lại có thể gặp nó ở đây ! “
Izumin chăm chăm đôi mắt nâu trà nhìn nàng , lúc này Izumin lấy ngón tay thon dài của mình vuốt nhẹ mái tóc mai của nàng rồi dịu dàng nói :
_ “ Nàng…… nếu muốn , ta sẽ mang loại hoa này về Hitaito cho nàng ! “
Nguyệt Du nhẹ nhàng tựa vào trong người Izumin mà ôm chặt lấy Izumin mà nói :
_ “ Cảm ơn chàng , ...... tướng công ! “
Izumin cười sáng lạng nhìn nàng , nụ cười tựa như thiên tiên của anh ấm áp dịu dàng từ đằng xa khiến cho những cung nữ Minoa xung quanh nhìn thấy cảm thấy ngại ngùng , một số người còn đỏ mặt , mê man nhìn . Nguyệt Du lúc này cảm thấy nhiều cung nữ cứ đỏ mặt mà ánh mắt cứ nhìn Izumin của mình liền ngay trừng mắt cảnh báo Izumin :
_ “ Izumin ta cấm chàng cười , chàng xem chàng cười khiến cho nguyên đám cung nữ Minoa mê mẩn kìa ! “
Hiểu được nàng đang ăn dấm chua , vẫn mỉm cười , nháy mắt với nàng rồi lấy đôi tay thon dài nhè nhẹ nhéo nhéo mũi nàng sủng nịnh nói :
_ “ Tuân lệnh nương tử , nương tử thật là bình dấm chua ! “
Nói rồi Izumin mỉm cười rồi đưa bàn tay thon dài trắng tinh của mình ra trước mặt nàng , khóe miệng Nguyệt Du mỉm cười rồi sau đó chậm rãi đem bàn tay nhỏ bé thanh tú của mình vào đôi bàn tay to lớn mà ôn nhu đó . Izumin cầm lấy đôi bàn tay của nàng mà dìu nàng bước đi , lúc này tâm tình nàng ngập tràn hạnh phúc , trong đầu nàng thoang thoảng lời bài hát “ Nắm tay nhau cùng nhau du ngoạn thiên hạ “
“… Xa cách vạn dặm, nhân tình thế thái lẳng lặng đổi thay
Trải qua khắp thiên sơn vạn thủy,phải chăng là tâm đầu ý hợp
Chẳng cần đời đời kiếp kiếp,cũng chẳng mong sớm tối đêm ngày
Chỉ nguyện bình bình an an, nắm tay nhau du ngoạn nhân gian…. “
----------------------------------------------------
Trời đã sớm sập tối , buổi tiệc này đã chuẩn bị bắt đầu , lúc này Ari cùng với Mura cùng nhau đem bộ đồ dạ tiệc cho nàng , lúc này nàng mặc bộ tử y của Hitaito vô cùng rất lộng lẫy , tóc búi cao lên , trên đầu có đội thêm chiếc vương niệm khá nặng có đính một viên lục thạch trên đầu nhưng ít ra so với trang phục Ai Cập , cái này là nhẹ rồi . Izumin lúc này cũng đã thay đồ xong , bước vào để đón nàng đi đến bữa tiệc , Izumin nhìn thấy Nguyệt Du liền thất thần rồi sau đó mỉm cười ôn nhu nói nhỏ vào tai nàng :
_ “ Nàng như vậy khiến cho ta không muốn để nàng ra ngoài cho thiên hạ ngắm chút nào ! “
Nguyệt Du nghe thấy trong giọng điệu Izumin đang có chút dấm chua liền chọc ghẹo Izumin :
_“ Bây giờ chàng có hối hận cưới một người xinh đẹp như ta không ? “
_” Hối hận ư ? Làm gì hối hận cơ chứ ? Bất quá tên nào dám nhìn nàng chăm chăm , ta sẽ khoét mắt hắn cho sói ăn !“ Khóe mắt Izumin toát lên một tia ngoan lệ mà tà ác nói .
Lúc này Nguyệt Du nuốt nước bọt xuống , thật không ngờ chàng lại ăn dấm chua đến vậy , sau đó nàng nhìn bộ dáng kinh hồng diễm ảnh ( vẻ đẹp nhẹ nhàng nhưng gây cho người ta ấn tượng sâu đậm ) , dung nhan như hoa , khuôn mặt hoàn hảo tuấn mỹ như Phan An trong y phục Hitaito trắng hơn tuyết của Izumin cùng mái tóc bạch nguyệt tung bay, sợi dây cột màu trắng như lẫn vào trong mái tóc đó , rèm mi dài cùng với đôi mắt nâu trà vừa ôn nhu vừa tĩnh lặng lại vừa trong trẻo như một hồ nước không đáy . Khí chất xung quanh trong trẻo mà lại lạnh lùng cao ngạo, lại giống như là một tiên nhân không cẩn thận bị ngã xuống phàm trần , không có chút tục khí nhân gian nhưng lại cực kì ôn nhu , nàng liền chu môi lên ai oán nói :
_ “ Người mà ta nghĩ phải coi chừng là chàng mới đúng ! Aizzzz ta thật hối hận khi mà cưới một mỹ nam có khí chất thiên tiên như chàng, chàng mới gọi là hồng nhan họa thủy , kinh hồng đại châu ! “
Izumin dở khóc dở cười trước tính cách của Nguyệt Du , trời ơi bộ dáng tuấn tú của mình là do trời sanh ra sao lại trách ta cơ chứ ! Nguyệt Du thấy vẻ mặt khó xử của Izumin liền nhanh chóng mỉm cười rồi kéo mặt chàng lại sát gần mình , hôn một cái ngay má , nheo mắt tinh nghịch nói :
_ “ Đùa chàng tí thôi ! Chàng mau mau đi trước đi , ta trang điểm xong tí nữa đi đến chỗ chàng sau ! “
Izumin mỉm cười ôn nhu với nàng , nhẹ nhàng hôn má nàng rồi sau đó bước đi đến đại sảnh trước , bóng dáng Izumin đã đi xa , lúc này Nguyệt Du mới kêu Ari lấy bộ trang điểm ra cho mình để mình nàng tự trang điểm . Sau khi đã trang điểm xong , nàng liền lấy một dải lụa quàng nhẹ lên hai tay mình rồi cầm chiếc quạt lông quen thuộc của mình . Do trong bữa tiệc này không được phép mang các cung nữ đi theo nên nàng đành phải tự mình đi đến bữa tiệc Minoa . Dưới sự chỉ dẫn của thị nữ Minoa , nàng nhẹ nhàng bước đến hành lang , lúc này thị nữ Minoa không thể bước đến được liền cáo lui để nàng bước đi , lúc này nàng bước đi một mình đến nơi bất chợt có một giọng nói trầm ấm nhưng nhẹ nhàng vang lên tai nàng :
_ “ Chị Asisu , đã lâu không gặp ! “
Nguyệt Du quay đầu lại nhíu mày kinh ngạc khi thấy Menfuisu lúc này đang mặc bộ đồ hoàng gia Ai Cập , trên đầu đội kim ưng quan , mái tóc đen như mực tung bay nhẹ nhàng trong gió ,dáng vẻ anh tuấn phi phàm mang theo khí chất mạnh mẽ dương cương khác với khí chất ôn nhu thiên tiên của Izumin , trên môi nở nụ cười mang theo làn gió xuân , mở miệng nói với nàng :
_ “ Chị Asisu , thật không ngờ ta lại có thể gặp được chị ở đây ! Chị vẫn cứ như lúc trước vẫn lạnh lùng và bình tĩnh như xưa ! “
Đôi tay Nguyệt Du run run nắm siết chặt lấy chiếc quạt lông , sau khi bình tĩnh liền thản nhiên bày ra một nụ cười ôn nhu :
_ “ Menfuisu , em cũng đến đây với Carol sao ? Carol đâu rồi sao em lại ở đây? “
Thấy Asisu mỉm cười ôn nhu với mình nhưng trong ánh mắt toát lên một chút trào phúng , Menfuisu cũng vui vẻ trả lời :
_ “ Carol đã đến trước ta rồi đang ở trong đó , ta mới đi xử lý chút việc nên mới tới trễ không ngờ lại có thể gặp chị ! Chị cũng tham gia bữa tiệc sao , nếu thế em xin được dìu chị vào phòng dự yến tiệc ! “
Vừa nói dứt lời , Menfuisu mạnh bạo nắm lấy tay nàng , Nguyệt Du lúc này cực kì rất tức giận liền lạnh lùng rút tay ra khỏi , giọng nói nhẹ nhàng nhưng uy nghiêm nói :
_ “ Menfuisu , cảm ơn ý tốt của em ! Chị bây giờ đã là người có chồng đâu thể nào tùy tiện cho người khác nắm tay được ! “
Nghe Nguyệt Du nói , Menfuisu cũng mỉm cười vui vẻ nói lại , “ Chị là chị ruột của em , em trai nắm tay chị ruột của mình chẵng lẽ lại là sai sao ? “
Nguyệt Du mỉm cười lại đáp trả bình tĩnh lại một câu , “ Em chưa từng nghe cổ nhân người ta từng có câu “ Gả con gái đi lấy chồng như bát nước hắt đi “ , chị đã tòng phu xuất giá tức là đã là con gái của nhà khác đâu thể giống như trước được , điều này em phải biết chứ ! “
Trước câu nói hợp lý của Nguyệt Du , Menfuisu nhíu mày không thể nói được gì nhưng rồi sau đó lại tiếp tục nói :
_ “ Nếu vậy….. em có thể đi vào cùng với chị được chứ ? “
Nguyệt Du thầm mắng hắn hơn 100 lần nhưng dù sao cũng chả muốn đôi co với hắn chi nhiều nên đành chấp nhận cho hắn đi theo cùng . Lúc này Menfuisu cùng nhau đi chung con đường với nàng , nàng thầm ai oán trong lòng :
‘’’ Chạy trời không khỏi chạy nắng , cứ tưởng rằng có thể không gặp lại hắn cơ chứ ? Aizzz cứ tưởng tuần trăng mật này sẽ không có người quấy phá , không thể ngờ rằng hắn lại cũng đi theo Carol đến đây cơ chứ ? "
Trong lúc này tại đại sảnh , hoàng đế Minosu cùng với hoàng Thái Hậu đang đón tiếp vị hoàng tử xứ Hitaito – Izumin , Minosu nhìn thấy Izumin trong y phục trắng như tuyết , toát lên khí chất thanh tao trong trẻo như ánh trăng tựa như thiên tiên ở trên trời mà không khỏi thầm khen ngợi , Minosu thắc mắc không biết Izumin tựa như thiên tiên như vậy còn nữ hoàng Asisu sẽ như thế nào nhỉ ? Mặc dù anh đã từng nghe đồn về nữ hoàng Asisu này rất nhiều , Asisu là đệ nhất mỹ nữ tài sắc vẹn toàn , cơ trí thông tuệ , mang vẻ đẹp kiêu hãnh cao sang của vương giả . Nghe nói hoàng đế Menfuisu bởi vì nữ hoàng Asisu mà lạnh nhạt và đối xử không tốt với Carol , anh càng thêm căm ghét nữ hoàng Asisu này hơn . Carol thì ngồi ở một bên khi nhìn thấy Izumin xuất hiện , Carol cảm thấy kinh ngạc rồi một hồi nhớ ra rằng Hitaito là một cường quốc khiến cho Minoa phải nể sợ ,nếu như vậy Izumin ở đây chẳng lẽ chị Asisu cũng ở đây luôn sao . Nghĩ đến thái độ Menfuisu lạnh nhạt với mình hơn từ ngày chị Asisu xuất giá về Hitaito , Carol biễu môi trong lòng không mong muốn Asisu xuất hiện ở đây . Lúc này , Nguyệt Du cùng với Menfuisu cùng bước vào khiến cho tất cả mọi người bàn tán xôn xao đủ loại , trên mặt họ bày ra đủ loại kiểu : ghen tỵ , hâm mộ , ngưỡng mộ,kinh ngạc , thắc mắc , .. . Lúc này Izumin ánh mắt nâu trà tuy tĩnh lặng nhưng lóe lên tia kinh ngạc khi thấy Menfuisu , bất chợt anh đi đến tới chỗ nàng , khóe môi cong cong cười , một tay quàng qua bờ eo của nàng , kéo sát nàng về bên cạnh mình , ôn nhu mỉm cười nói :
_” Asisu , nàng làm gì đến lâu quá vậy ? Qua đây chỗ ngồi chúng ta ở trên kia !“
Sau đó quay qua Menfuisu mỉm cười hòa nhã nói , trong ánh mắt lóe lên sự thách thức :
_ “ Menfuisu đã lâu không gặp , thật không ngờ lại gặp ngài ở đây ! “
Menfuisu nhìn thấy hành động của Izumin , nắm tay tức giận nhưng vẫn cố giữ khuôn mặt hòa nhã mỉm cười đáp lại :
_ “ Đúng vậy , đã lâu rồi chúng ta lại gặp nhau ! “
Ánh mắt của Izumin và Menfuisu vẫn cứ đối chọi nhau tạo nên những cơn bão sét trên bầu trời , người ngoài nhìn vào không thể không nhận ra mà cảm thấy ớn lạnh từng đợt ,nàng e sợ rằng cả hai người đó cứ như vậy mà nổi loạn nơi đây , nàng liền kéo tay Izumin , ôn nhu nói :
_ “ Izumin , chúng ta kiếm chỗ ngồi nào ! “
Sau đó quay qua Hoàng Thái Hậu , nàng ôn nhu mỉm cười nói , “ Phiền Thái Hậu có thể chỉ cho chúng tôi được không ? “
Thái Hậu thầm hiểu ý của nàng liền nhanh chóng mỉm cười nói , “ À….À, chỗ ngồi của hai ngài là ở phía bên kia , đó là chỗ ngồi của thượng khách ! “
Nguyệt Du liền nhanh chóng cảm ơn rồi sau đó kéo Izumin sang chỗ ngồi của thượng khách , Menfuisu lúc này cũng ngồi xuống cạnh Carol , vẫn ôn nhu ôm Carol , cầm ly rượu lên uống nhưng ánh mắt vẫn tập trung nhìn về phía Nguyệt Du .Bữa tiệc cứ thế diễn ra sôi nổi, náo nhiệt với những vũ công , những vũ điệu , mặc dù biết rằng Menfuisu vẫn nhìn mình , Nguyệt Du lúc này vẫn hoàn toàn không để ý vẫn ngồi thưởng thức bữa ăn . Bầu không khí cứ như vậy mà ảm đảm , Menfuisu ánh mắt liếc nhìn Asisu , Carol thì cũng nhìn Menfuisu mà e ngại , Minosu cũng ánh mắt đầy tình tứ nhìn Carol , rồi lại nhìn về hướng Asisu . Từ lúc nhìn thấy Menfuisu , anh cảm thấy rằng mình thua kém Menfuisu rất nhiều , anh đau buồn khi biết lý do vì sao Carol lại yêu Menfuisu đến như vậy . Nhưng Menfuisu thì lại dửng dưng với lại Carol , cho dù anh thấy Menfuisu uống rượu nhìn con mắt vẫn luôn hướng về Asisu . Rõ ràng Asisu đã là vợ người khác rồi mà tại sao lại nhìn người phụ nữ đã có chồng như vậy . Càng nghĩ trong lòng Minosu càng tức thay cho Carol . Trong khi đó các cung nữ thì được dịp thấy được hai mỹ nam Izumin và Menfuisu liền không ngớt khen ngợi.
_ “ Izumin thật anh tuấn quá ! Nhìn chàng ấy mà ta cứ tưởng như chàng ấy là thiên tiên trên trời xuống vậy ! “
_ “ Ta thấy Menfuisu đẹp trai hơn ! Nhìn chàng ấy thật phong độ hào hoa lại cao to nữa ! “
_ “ Các cô nương làm ơn đi , người ta đều đã có vợ hết rồi ! Bộ các ngươi muốn chết hả ? “
_ “ Chỉ ngắm thưởng thức thôi mà …! “
………
Lúc này có một cung nữ đưa đến cho nàng một dĩa thức ăn phía sau , bất chợt cô cung nữ ấy nói nhỏ phía sau tai nàng , giọng nói chưa vỡ giọng mà vang lên :
_ “ Nữ vương , người có chuyện gì sao ? “
Nguyệt Du lúc này ánh mắt lóe lên một tia sáng rồi sau đó hư vô nói nhỏ với cung nữ ấy :
_ “ Luis , ngươi điều tra ngay cho ta , tại sao Menfuisu lại ở đây ? Ta nghĩ rằng hắn đến đây ắt hẳn có mục đích gì đó ! “
Cung nữ ở phía sau lưng nàng chính là Luis giả trang liền nhanh chóng hiểu ý rồi sau đó rút lui một cách thầm lặng , không một ai chú ý . Nguyệt Du lúc này trong lòng cực kì nghi ngờ , mí mắt trái của cô đang giật giật liên tục khiến nàng càng thêm lo lắng :
‘’’ Mí mắt trái của mình giật liên tục , chẵng lẽ sắp tới xảy ra chuyện gì sao ? Rốt cuộc Menfuisu tại sao lại đi theo Carol cơ chứ ? ‘’’
Lúc này trong lòng Nguyệt Du đã nghi ngờ và linh cảm có chuyện không lành xảy ra nhưng nàng không thể biết rằng sự cảnh báo của vị tiên nhân lam y trong giấc mơ của nàng kia báo hiệu cho nàng một thử thách khác khốc liệt dành cho nàng và Izumin .
/47
|