Editor: Puck
Người đàn ông áo đen Trương Á đó đi tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, một đôi mắt to sắc bén khóa chặt trên người Tiêu Cửu Cửu, khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh không hề kinh hãi của Tiêu Cửu Cửu, anh híp hai mắt lại.
Tiêu Cửu Cửu mặc bộ đồ thể thao màu trắng, mái tóc đen suôn dài như thác nước, phong cách như tiên, một đôi mắt đen như mũi châm nhọn đâm ngược lại anh, trên trán, lộ ra vẻ cao quý nhàn nhạt.
Chỉ nhìn vài lần, Trương Á đã chân chính phán đoán ra, cô gái này tuyệt đối không đơn giản!
Trương Á tuy là tay sai cho chủ phái tới bảo vệ Trình Viện, nhưng anh vẫn hiểu được lựa chọn đối thủ, biết người như thế nào có thể bắt nạt, biết hạng người gì không thể bắt nạt.
Mà cô bé trước mắt này, phản ứng và thái độ của cô ấy, hoàn toàn vượt ra ngoài phản ứng của người bình thường nên có, vì cẩn thận để đạt được mục đích, Trương Á vẫn lựa chọn lui nhường một bước.
Anh trầm giọng nói với Tiêu Cửu Cửu, “Vị tiểu thư này, mời nói xin lỗi với tiểu thư nhà tôi!”
Anh nghĩ, chỉ cần Tiêu Cửu Cửu nói xin lỗi, chuyện này cứ bỏ qua như vậy!
Thật sự không nghĩ đến, Tiêu Cửu Cửu lại nhìn anh nhẹ nhàng cười nhạo nói, “Muốn tôi nói xin lỗi? Được! Chỉ cần cô ta nhân lỗi với tôi trước, tôi cũng sẽ nói một câu xin lỗi với cô ta!”
Trương Á thấy cô không chịu phục, sắc mặt nhất thời khó nhìn.
Đang định nói chuyện, mặt bánh nướng vừng đó đã cắn răng châm chọc cười mắng, “Mày là cái thá gì? Muốn bản tiểu thư xin lỗi mày, mày nhận nổi sao?”
Tiêu Cửu Cửu cười nhạt một tiếng, “Tôi biết rõ tôi đối mặt với thứ đồ không tốt, cho nên tôi cũng không muốn nói với thứ gì đó về lễ nghi liêm sỉ.”
Nói xong, Tiêu Cửu Cửu bỏ mặc luôn cô ta, xoay người, đi thẳng đến chỗ đón người mới, đang chuẩn bị tìm người dẫn cô đi làm thủ tục.
Nhưng từ khi sinh ra đến giờ Trình Viện chưa bao giờ bị người tổn hại như vậy, lúc này nổi giận gầm lên một tiếng, “Trương Á, đánh cô ta cho tôi! Đánh đến khi cô ta nói xin lỗi mới thôi!” dinendian.lơqid]on
Mặt bánh nướng vừng tên là Trình Viện, năm nay là sinh viên đại học năm hai, bối cảnh phía sau nhà thật sự coi như hơi kiên cường, phó hiệu trưởng đại học B vẫn là chú ruột của cô, cho nên cô dựa vào bối cảnh phía sau gia nhập hội học sinh, vì thân cận với một vị học trưởng đẹp trai cô thích, cô mới có thể mang theo vệ sĩ tới đây tham gia hoạt động đón người mới.
Trong mấy ngày nay, nhìn thấy học muội mới đến khá xinh đẹp một chút, đã gắng sức đả kích bọn họ, có hai bạn học nữ mới, không sợ cường quyền náo loạn một trận với cô, bị cô tìm tới chú phó hiệu trưởng, đơn giản tìm một lý do không để cho người ta nhập học, trực tiếp để cho chú cô cho người ta nghỉ học.
Về phần hai vị kia hội học sinh có chống lại hay không, đây là nói sau, nhưng cô ở đây hoành hành không kiêng nể, tiếng xấu bắt nạt người mới, coi như truyền ra ngoài.
Hôm nay vừa thấy một đại mỹ nhân cấp bậc hoa khôi của trường tới, muốn cho cái hạ mã uy *, không nghĩ rằng Tiêu Cửu Cửu lại là một cọng rơm hơi cứng, hoàn toàn không ăn chút náo loạn của cô, lại nghe thấy Tiêu Cửu Cửu nói muốn cô nói xin lỗi trước, Trình Viện dĩ nhiên giận đến hộc máu, răng ngà thầm cắn, ở trong lòng thề không thể không làm cho Tiêu Cửu Cửu khuất phục.
(*) hạ mã uy: vốn chỉ quan lại thời xưa vừa đến nhận chức một chỗ nào đó, liền tỏ ra uy quyền của mình đối với thuộc hạ, sau này cũng chỉ việc ra oai ngay lúc đầu đối với đối phương
Trương Á nghe Trình Viện ra lệnh, mày rậm vừa nhíu, nhưng đối với chủ thuê ra lệnh, anh luôn luôn chỉ theo lệnh mà làm.
Đặc biệt là Trình đại tiểu thư này ra lệnh, nếu thật sự cãi lời, quay đầu lai chịu khổ bị mắng, vẫn là bản thân anh!
Lại nói, anh cũng muốn xem một chút, người đẹp nhìn không đơn giản này, rốt cuộc có bản lĩnh gì, lại dám ngay cả Trình Viện cũng dám trào phúng, nếu như anh không nhìn lầm, cô ấy chẳng những tuyệt đối không sợ bọn họ, ánh mắt nhìn bọn họ, còn mang theo vẻ giống như khinh thường và mỉa mai khi nhìn thằng hề.
Trong lòng của anh, không khỏi dâng lên không cam lòng tức giận.
Một đôi tay nhanh như điện bấu lấy vai Tiêu Cửu Cửu đang ở chỗ đón người mới đến, khi Trương Á cho rằng một trảo này của anh nhất định như ý nguyện, thân hình Tiêu Cửu Cửu đột nhiên hạ xuống, khi tránh được hai tay Trương Á túm lấy thì cô lại lật tay một cái, lấy tốc độ còn nhanh hơn Trương Á, nhanh chóng giữ chặt cổ tay Trương Á, dùng sức xốc lên, trực tiếp hung hăng ném Trương Á qua vai, nhanh đến Trương Á cũng không kịp phản ứng.
Anh té ngã trên đất, khi cảm thấy cả người đau đớn, trong đầu đột nhiên hiện lên mấy chữ –– anh khinh địch!
Mọi người nhìn thấy một cảnh này, một lần nữa bị chấn động rồi!
Từng người một nghẹn họng nhìn trân trối, ai có thể nghĩ được, một đại mỹ nhân như tiên trên trời, lại sẽ có bản lĩnh hung hãn như vậy? Thế mà lại một chiêu nháy mắt giết đối thủ! Chậc chậc chậc, quá mạnh mẽ!
Lòng Trương Á còn chưa chết, anh đường đường là tinh binh hạng nhất của lính đặc biệt giải ngũ, thế nhưng lại một chiêu mà thua ở trong tay một cô bé, anh không tin! Anh cho rằng kết quả thất bại này là do anh khinh địch, mới để cho Tiêu Cửu
Người đàn ông áo đen Trương Á đó đi tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, một đôi mắt to sắc bén khóa chặt trên người Tiêu Cửu Cửu, khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh không hề kinh hãi của Tiêu Cửu Cửu, anh híp hai mắt lại.
Tiêu Cửu Cửu mặc bộ đồ thể thao màu trắng, mái tóc đen suôn dài như thác nước, phong cách như tiên, một đôi mắt đen như mũi châm nhọn đâm ngược lại anh, trên trán, lộ ra vẻ cao quý nhàn nhạt.
Chỉ nhìn vài lần, Trương Á đã chân chính phán đoán ra, cô gái này tuyệt đối không đơn giản!
Trương Á tuy là tay sai cho chủ phái tới bảo vệ Trình Viện, nhưng anh vẫn hiểu được lựa chọn đối thủ, biết người như thế nào có thể bắt nạt, biết hạng người gì không thể bắt nạt.
Mà cô bé trước mắt này, phản ứng và thái độ của cô ấy, hoàn toàn vượt ra ngoài phản ứng của người bình thường nên có, vì cẩn thận để đạt được mục đích, Trương Á vẫn lựa chọn lui nhường một bước.
Anh trầm giọng nói với Tiêu Cửu Cửu, “Vị tiểu thư này, mời nói xin lỗi với tiểu thư nhà tôi!”
Anh nghĩ, chỉ cần Tiêu Cửu Cửu nói xin lỗi, chuyện này cứ bỏ qua như vậy!
Thật sự không nghĩ đến, Tiêu Cửu Cửu lại nhìn anh nhẹ nhàng cười nhạo nói, “Muốn tôi nói xin lỗi? Được! Chỉ cần cô ta nhân lỗi với tôi trước, tôi cũng sẽ nói một câu xin lỗi với cô ta!”
Trương Á thấy cô không chịu phục, sắc mặt nhất thời khó nhìn.
Đang định nói chuyện, mặt bánh nướng vừng đó đã cắn răng châm chọc cười mắng, “Mày là cái thá gì? Muốn bản tiểu thư xin lỗi mày, mày nhận nổi sao?”
Tiêu Cửu Cửu cười nhạt một tiếng, “Tôi biết rõ tôi đối mặt với thứ đồ không tốt, cho nên tôi cũng không muốn nói với thứ gì đó về lễ nghi liêm sỉ.”
Nói xong, Tiêu Cửu Cửu bỏ mặc luôn cô ta, xoay người, đi thẳng đến chỗ đón người mới, đang chuẩn bị tìm người dẫn cô đi làm thủ tục.
Nhưng từ khi sinh ra đến giờ Trình Viện chưa bao giờ bị người tổn hại như vậy, lúc này nổi giận gầm lên một tiếng, “Trương Á, đánh cô ta cho tôi! Đánh đến khi cô ta nói xin lỗi mới thôi!” dinendian.lơqid]on
Mặt bánh nướng vừng tên là Trình Viện, năm nay là sinh viên đại học năm hai, bối cảnh phía sau nhà thật sự coi như hơi kiên cường, phó hiệu trưởng đại học B vẫn là chú ruột của cô, cho nên cô dựa vào bối cảnh phía sau gia nhập hội học sinh, vì thân cận với một vị học trưởng đẹp trai cô thích, cô mới có thể mang theo vệ sĩ tới đây tham gia hoạt động đón người mới.
Trong mấy ngày nay, nhìn thấy học muội mới đến khá xinh đẹp một chút, đã gắng sức đả kích bọn họ, có hai bạn học nữ mới, không sợ cường quyền náo loạn một trận với cô, bị cô tìm tới chú phó hiệu trưởng, đơn giản tìm một lý do không để cho người ta nhập học, trực tiếp để cho chú cô cho người ta nghỉ học.
Về phần hai vị kia hội học sinh có chống lại hay không, đây là nói sau, nhưng cô ở đây hoành hành không kiêng nể, tiếng xấu bắt nạt người mới, coi như truyền ra ngoài.
Hôm nay vừa thấy một đại mỹ nhân cấp bậc hoa khôi của trường tới, muốn cho cái hạ mã uy *, không nghĩ rằng Tiêu Cửu Cửu lại là một cọng rơm hơi cứng, hoàn toàn không ăn chút náo loạn của cô, lại nghe thấy Tiêu Cửu Cửu nói muốn cô nói xin lỗi trước, Trình Viện dĩ nhiên giận đến hộc máu, răng ngà thầm cắn, ở trong lòng thề không thể không làm cho Tiêu Cửu Cửu khuất phục.
(*) hạ mã uy: vốn chỉ quan lại thời xưa vừa đến nhận chức một chỗ nào đó, liền tỏ ra uy quyền của mình đối với thuộc hạ, sau này cũng chỉ việc ra oai ngay lúc đầu đối với đối phương
Trương Á nghe Trình Viện ra lệnh, mày rậm vừa nhíu, nhưng đối với chủ thuê ra lệnh, anh luôn luôn chỉ theo lệnh mà làm.
Đặc biệt là Trình đại tiểu thư này ra lệnh, nếu thật sự cãi lời, quay đầu lai chịu khổ bị mắng, vẫn là bản thân anh!
Lại nói, anh cũng muốn xem một chút, người đẹp nhìn không đơn giản này, rốt cuộc có bản lĩnh gì, lại dám ngay cả Trình Viện cũng dám trào phúng, nếu như anh không nhìn lầm, cô ấy chẳng những tuyệt đối không sợ bọn họ, ánh mắt nhìn bọn họ, còn mang theo vẻ giống như khinh thường và mỉa mai khi nhìn thằng hề.
Trong lòng của anh, không khỏi dâng lên không cam lòng tức giận.
Một đôi tay nhanh như điện bấu lấy vai Tiêu Cửu Cửu đang ở chỗ đón người mới đến, khi Trương Á cho rằng một trảo này của anh nhất định như ý nguyện, thân hình Tiêu Cửu Cửu đột nhiên hạ xuống, khi tránh được hai tay Trương Á túm lấy thì cô lại lật tay một cái, lấy tốc độ còn nhanh hơn Trương Á, nhanh chóng giữ chặt cổ tay Trương Á, dùng sức xốc lên, trực tiếp hung hăng ném Trương Á qua vai, nhanh đến Trương Á cũng không kịp phản ứng.
Anh té ngã trên đất, khi cảm thấy cả người đau đớn, trong đầu đột nhiên hiện lên mấy chữ –– anh khinh địch!
Mọi người nhìn thấy một cảnh này, một lần nữa bị chấn động rồi!
Từng người một nghẹn họng nhìn trân trối, ai có thể nghĩ được, một đại mỹ nhân như tiên trên trời, lại sẽ có bản lĩnh hung hãn như vậy? Thế mà lại một chiêu nháy mắt giết đối thủ! Chậc chậc chậc, quá mạnh mẽ!
Lòng Trương Á còn chưa chết, anh đường đường là tinh binh hạng nhất của lính đặc biệt giải ngũ, thế nhưng lại một chiêu mà thua ở trong tay một cô bé, anh không tin! Anh cho rằng kết quả thất bại này là do anh khinh địch, mới để cho Tiêu Cửu
/151
|