Editor: Táo đỏ phố núi
Từ hôm nay trở đi, trên lưng của cô còn mang theo chiến giáp nặng nề, xông lên chiến trường, thề sẽ đứng ở vị trí trên cao có thể nắm được tất cả trong tay, cô muốn có được năng lực có thể đối kháng được với nhà họ Lương, thậm chí cô còn mong đợi có một ngày, cô có thể dùng năng lực của mình để đánh sụp được những gia thế hào môn thích lộng quyền coi mạng người như cỏ rác.
Lần này đi tới nước Anh, Tiêu Cửu Cửu được Đông Phương Cảnh Mộ và Tằng Lỗi đưa đi.
Cô vẫy tay với Tiêu Cẩn Chi tới đưa tiễn, rồi từ chuyên cơ đi vào sân bay lên máy bay. Di3n~đ@n.l3,quý.d0n
Cùng lúc đó, ở cửa ra ra của sân bay, có một người đàn ông với vóc dáng cao to, gương mặt tuấn tú, bước chân rắn rỏi khỏe mạnh đang sải bước đi ra ngoài.
Anh ta, chính là con trưởng dòng chính nhà họ Lương —— Lương Kinh Đào.
Giữa chân mày của Lương Kinh Đào rõ ràng hiện lên vẻ nôn nóng sốt ruột, từ lúc mẹ của anh là Vương Diệu Nguyệt kể lại cho anh biết được, người phụ nữ Tiêu Cửu Cửu được Tiêu Cẩn Chi nuôi dưỡng và cưng chiều kia, vì mục đích muốn chiếm đoạt Tiêu Cẩn Chi lâu dài, nên từ lâu đã hận thấu xương vị hôn thê của Tiêu Cẩn Chi là Lương Kinh Diễm, còn cố ý dẫn dụ chị của anh là Lương Kinh Diễm tới Linh Sơn đua xe với cô ta, rồi dùng mọi thủ đoạn độc ác bày tính bẫy rập để dẫn Lương Kinh Diễm vào trong đó, rồi lại bức Lương Kinh Diễm đi tới vực sâu, làm hại Lương Kinh Diễm té thẳng xuống dưới bị tàn phế hai chân, vả lại còn bị cắt đi thứ quý giá nhất của phụ nữ chính là tử cung, để cho chị ấy không còn hy vọng sống sót.
Từ miệng của Vương Diệu Nguyệt, Lương Kinh Diễm hoàn toàn trở thành một người bị hại.
Mà Tiêu Cửu Cửu thì trở thành một người quỷ kế đa đoan không chừa bất cứ thủ đoạn nào, là một người phụ nữ vô cùng độc ác. Di3n~đ@n.l3,quý.d0n
Kể từ khi nghe tin tức xấu này, trong lòng của Lương Kinh Đào vẫn bùng lên một cơn lửa giận, muốn đem người phụ nữ xấu xa gọi là Tiêu Cửu Cửu kia ra xử lý một trận.
Chị gái Lương Kinh Diễm của anh, từ nhỏ đã rất yêu thương người em trai là anh, có bất cứ thứ gì ăn ngon, uống ngon, thì chị của anh đều nhớ tới anh và sẽ để dành cho anh.
Tính tình của Lương Kinh Diễm rất mạnh mẽ, khi còn bé, trong đại viện quân khu nếu có đứa trẻ nào dám bắt nạt anh, thì Lương Kinh Diễm sẽ liều chết với kẻ đó.
Bởi vì anh mà Lương Kinh Diễm trở thành một cô bé nổi tiếng đanh đá và hung dữ ở trong đại viện quân khu.
Lương Kinh Đào luôn cho rằng, trong lòng của chị mình vẫn luôn cất giấu một người đàn ông, người đàn ông kia chính là Tiêu Cẩn Chi, mà trong đại viện quân khu này, cũng không được coi là bí mật gì.
Dĩ nhiên Lương Kinh Đào cũng rõ ràng chị mình cũng có không ít khuyết điểm, dù sao thì xuất thân của chị cũng cao quý, đại vị trong gia đình lại hiển hách, nên người nịnh bợ lại càng nhiều, khó tránh khỏi khiến cho chị có cảm giác ưu việt, có lúc cũng sẽ kiêu căng ngạo mạn khiến cho người ta phải sợ, lại còn có chút ngang ngạnh bướng bỉnh, nhưng mà mặc kệ chị là người thế nào đi nữa, thì chị vẫn luôn đối xử với người em trai ruột là anh đây thật sự không thể tốt hơn
Từ hôm nay trở đi, trên lưng của cô còn mang theo chiến giáp nặng nề, xông lên chiến trường, thề sẽ đứng ở vị trí trên cao có thể nắm được tất cả trong tay, cô muốn có được năng lực có thể đối kháng được với nhà họ Lương, thậm chí cô còn mong đợi có một ngày, cô có thể dùng năng lực của mình để đánh sụp được những gia thế hào môn thích lộng quyền coi mạng người như cỏ rác.
Lần này đi tới nước Anh, Tiêu Cửu Cửu được Đông Phương Cảnh Mộ và Tằng Lỗi đưa đi.
Cô vẫy tay với Tiêu Cẩn Chi tới đưa tiễn, rồi từ chuyên cơ đi vào sân bay lên máy bay. Di3n~đ@n.l3,quý.d0n
Cùng lúc đó, ở cửa ra ra của sân bay, có một người đàn ông với vóc dáng cao to, gương mặt tuấn tú, bước chân rắn rỏi khỏe mạnh đang sải bước đi ra ngoài.
Anh ta, chính là con trưởng dòng chính nhà họ Lương —— Lương Kinh Đào.
Giữa chân mày của Lương Kinh Đào rõ ràng hiện lên vẻ nôn nóng sốt ruột, từ lúc mẹ của anh là Vương Diệu Nguyệt kể lại cho anh biết được, người phụ nữ Tiêu Cửu Cửu được Tiêu Cẩn Chi nuôi dưỡng và cưng chiều kia, vì mục đích muốn chiếm đoạt Tiêu Cẩn Chi lâu dài, nên từ lâu đã hận thấu xương vị hôn thê của Tiêu Cẩn Chi là Lương Kinh Diễm, còn cố ý dẫn dụ chị của anh là Lương Kinh Diễm tới Linh Sơn đua xe với cô ta, rồi dùng mọi thủ đoạn độc ác bày tính bẫy rập để dẫn Lương Kinh Diễm vào trong đó, rồi lại bức Lương Kinh Diễm đi tới vực sâu, làm hại Lương Kinh Diễm té thẳng xuống dưới bị tàn phế hai chân, vả lại còn bị cắt đi thứ quý giá nhất của phụ nữ chính là tử cung, để cho chị ấy không còn hy vọng sống sót.
Từ miệng của Vương Diệu Nguyệt, Lương Kinh Diễm hoàn toàn trở thành một người bị hại.
Mà Tiêu Cửu Cửu thì trở thành một người quỷ kế đa đoan không chừa bất cứ thủ đoạn nào, là một người phụ nữ vô cùng độc ác. Di3n~đ@n.l3,quý.d0n
Kể từ khi nghe tin tức xấu này, trong lòng của Lương Kinh Đào vẫn bùng lên một cơn lửa giận, muốn đem người phụ nữ xấu xa gọi là Tiêu Cửu Cửu kia ra xử lý một trận.
Chị gái Lương Kinh Diễm của anh, từ nhỏ đã rất yêu thương người em trai là anh, có bất cứ thứ gì ăn ngon, uống ngon, thì chị của anh đều nhớ tới anh và sẽ để dành cho anh.
Tính tình của Lương Kinh Diễm rất mạnh mẽ, khi còn bé, trong đại viện quân khu nếu có đứa trẻ nào dám bắt nạt anh, thì Lương Kinh Diễm sẽ liều chết với kẻ đó.
Bởi vì anh mà Lương Kinh Diễm trở thành một cô bé nổi tiếng đanh đá và hung dữ ở trong đại viện quân khu.
Lương Kinh Đào luôn cho rằng, trong lòng của chị mình vẫn luôn cất giấu một người đàn ông, người đàn ông kia chính là Tiêu Cẩn Chi, mà trong đại viện quân khu này, cũng không được coi là bí mật gì.
Dĩ nhiên Lương Kinh Đào cũng rõ ràng chị mình cũng có không ít khuyết điểm, dù sao thì xuất thân của chị cũng cao quý, đại vị trong gia đình lại hiển hách, nên người nịnh bợ lại càng nhiều, khó tránh khỏi khiến cho chị có cảm giác ưu việt, có lúc cũng sẽ kiêu căng ngạo mạn khiến cho người ta phải sợ, lại còn có chút ngang ngạnh bướng bỉnh, nhưng mà mặc kệ chị là người thế nào đi nữa, thì chị vẫn luôn đối xử với người em trai ruột là anh đây thật sự không thể tốt hơn
/151
|