Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 57 - Chương 54.4

/151


Tiêu Cẩn Chi và Đông Phương Cảnh Mộ vào trong nhà thấy tối thui, mở đèn lên thì nhìn thấy Tiêu Cửu Cửu đang ngồi ngẩn người ở trên ghế sofa, hai người đàn ông này sửng sốt một chút, liếc nhau một cái, rồi lập tức cùng bước nhanh đi về phía cô, một trái một phải ngồi xuống bên cạnh cô.

Tiêu Cẩn Chi đưa tay đặt lên trên trán của cô, thấy cô không phát sốt, trong lòng buông lỏng một chút, nhưng nhìn gương mặt của cô buồn bã như vậy, cả người đặc biệt sa sút, nhìn rất không vui.

Anh khẽ nhíu mày lại, “Xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao lại ngồi đây một mình mà không bật đèn lên?”

Đông Phương Cảnh Mộ ở bên cạnh cũng quan tâm hỏi cô, “Cửu Cửu, em không sao chứ?”

Tiêu Cửu Cửu lắc đầu một cái, nhìn gương mặt tuấn tú ở trước mặt, mày rậm mắt sáng, trên gương mặt hiện lên sự cương nghị, bây giờ cô mới phát hiện ra, không có một người đẹp trai như Phượng Thần cản trở ở trước mặt anh, thì ra Tiêu Cẩn Chi lại đẹp trai như vậy.

Nhìn thấy sự quan tâm không chút che giấu nào trong đáy mắt của anh, vừa nghĩ tới chuyện mình cũng muốn rời khỏi anh, đột nhiên Tiêu Cửu Cửu vươn tay ra ôm lấy Tiêu Cẩn Chi, thật chặt, thật chặt, vùi mặt ở trong lòng của anh, mặc cho tâm trạng buồn bã và đau thương vây lấy cô.

Cho đến bây giờ cô mới biết thì ra cô vẫn luôn sợ mất đi anh!

Nhưng mà, mặc kệ cho cô sợ hãi như thế nào đi nữa, đến lúc rời đi, thì cô vẫn phải rời đi.

Phượng Thần đi rồi! Ngay cả anh, cô cũng không giữ được!

Trong tim truyền tới một cảm giác đau đớn, khiến cho chóp mũi của cô chua xót, muốn khóc!

Là ai đã nói: Yêu mà không sở hữu được vẫn có thể hạnh phúc.

Là ai đã nói: Có tình nhưng không sở hữu được vẫn có thể thiên trường địa cửu.

Anh Cẩn, không có Phượng Thần, anh cũng không thể trở thành số mệnh của em sao?

Nếu như không thể, vậy thì . . . Hẹn gặp lại thôi!

Thấy Tiêu Cửu Cửu chủ động như vậy, tim của Tiêu Cẩn Chi cũng đập loạn lên.

Tiêu Cẩn Chi một tay một cô vào lòng, một tay khẽ vuốt mái tóc của cô, lúc này anh đã bỏ đi sự lạnh lùng trên người, chỉ còn lại sự dịu dàng, nhẹ giọng hỏi cô, “Bị làm sao vậy? Nói anh nghe xem nào!”

Đông Phương Cảnh Mộ cũng quan tâm cô, nhìn thấy cô và Tiêu Cẩn Chi lệ thuộc vào nhau như vậy thì trong đôi mắt đen láy của anh ta thoáng qua một tia chán nản.

Tiêu Cửu Cửu ngước đôi mắt đen láy lên nhìn Tiêu Cẩn Chi, đột nhiên khẽ mỉm cười, “Trước kia không phải anh đã nói để cho em ra nước ngoài chơi một chuyến rồi trở về hay sao? Em suy nghĩ thông suốt rồi, em ở lại chỗ này cũng không giúp được gì cho anh, ngược lại còn khiến anh bận tay bận chân, cho nên em muốn nghe theo lời của anh, đi ra nước ngoài chơi một thời gian rồi trở về có được không?”

Đôi mắt của Tiêu Cẩn Chi nhíu lại, hôm nay nha đầu này có cái gì đó không đúng!

“Cửu Cửu, em thật sự nghĩ như vậy sao?”

Tiêu Cẩn Chi cúi mắt xuống nhìn cô, muốn tìm dấu vết nói dối từ trên mặt của cô.

Tiêu Cửu Cửu dùng sức gật đầu một cái, trong đôi mắt đen láy kia của cô hiện lên sự nghiêm túc, cũng vào lúc anh không để ý,

/151

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status