Editor: Heisall
Lương Kinh Diễm ở trong lòng hung hăng chửi bới Phượng Thần một trận, hình như làm như vậy, trong lòng của cô liền có thể khá hơn một chút, nhưng khi thấy vẻ lạnh nhạt trên gương mặt tuấn tú đẹp tuyệt trần của Phượng Thần, cô cảm thấy giống như cho dù cô có nói bất kỳ cái gì cũng không thể khiến anh ta kích động, hoàn toàn xem thường cô, gương mặt xinh đẹp của Lương Kinh Diễm căng ra, rồi trong nháy mắt lại tối sầm xuống.
Cô có chút hung dữ nói với Phượng Thần: Phượng Thần, tôi cũng không thèm vòng vo với anh nữa, tôi muốn cùng anh làm một giao dịch!
Trên mặt Phượng Thần liền có chút biểu cảm, cười như không cười nhìn cô, vẫn không nói gì.
Lương Kinh Diễm tức giận, không thể không nói tiếp: Anh mang theo Tiêu Cửu Cửu ra khỏi nước, rời khỏi Tiêu Cẩn Chi, nếu như các người muốn đi nước ngoài, tôi có thể cho các người một số tiền lớn, bảo đảm các người có thể sống một cuộc sống rất tốt ở nước ngoài, nhưng tôi có một điều kiện, sau này, các người vĩnh viễn không được liên lạc với Tiêu Cẩn Chi nữa, thế nào?
Phượng Thần nhẹ nhàng nhếch môi: Chẳng có gì đặc sắc! Không có hứng thú!
Lương Kinh Diễm nhìn thấy bộ dạng lì lợm của Phượng Thần, khóe môi anh ta còn mang theo ý mỉa mai, giống như đang chế giễu ý nghĩ của cô rất ngu ngốc và kỳ lạ.
Lương Kinh Diễm càng thêm tức giận, con ngươi nhíu lại, trực tiếp lên tiếng uy hiếp: Phượng Thần, tôi cho anh biết, việc kết thân giữa hai nhà Tiêu Lương là bắt buộc, nếu như các người không thức thời, nhất định không chịu rời khỏi Tiêu Cẩn Chi, tôi tin rằng, từ nay về sau, anh và Tiêu Cửu Cửu này, tuyệt đối sẽ không có một ngày tốt lành! Nếu như anh không quan tâm đến việc bạn bè và người thân ở bên cạnh mình lúc nào cũng có thể sẽ bị thương, thì các người cứ việc đối nghịch với tôi, ngược lại tôi muốn nhìn xem rốt cuộc các người có bản lãnh gì để chống lại tôi?
Phượng Thần đột nhiên nâng đôi mắt trong veo lên, bắn thẳng vào mắt của cô ta, nhìn chằm chằm cô ta một lúc lâu, ánh mắt của anh ta sâu như hồ nước lạnh lẽo, mang theo một loại khí lạnh tới từ địa ngục, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt cô, khiến lông tơ trên người Lương Kinh Diễm dựng đứng hết cả lên.
Phượng Thần hơi nghiêng người, lắc đầu một cái, chậc chậc nói: Lương tiểu thư, tôi thật sự cảm thấy thương hại cho cô! Rõ ràng là một thiên kim tiểu thư quyền quý, lại cứ
Lương Kinh Diễm ở trong lòng hung hăng chửi bới Phượng Thần một trận, hình như làm như vậy, trong lòng của cô liền có thể khá hơn một chút, nhưng khi thấy vẻ lạnh nhạt trên gương mặt tuấn tú đẹp tuyệt trần của Phượng Thần, cô cảm thấy giống như cho dù cô có nói bất kỳ cái gì cũng không thể khiến anh ta kích động, hoàn toàn xem thường cô, gương mặt xinh đẹp của Lương Kinh Diễm căng ra, rồi trong nháy mắt lại tối sầm xuống.
Cô có chút hung dữ nói với Phượng Thần: Phượng Thần, tôi cũng không thèm vòng vo với anh nữa, tôi muốn cùng anh làm một giao dịch!
Trên mặt Phượng Thần liền có chút biểu cảm, cười như không cười nhìn cô, vẫn không nói gì.
Lương Kinh Diễm tức giận, không thể không nói tiếp: Anh mang theo Tiêu Cửu Cửu ra khỏi nước, rời khỏi Tiêu Cẩn Chi, nếu như các người muốn đi nước ngoài, tôi có thể cho các người một số tiền lớn, bảo đảm các người có thể sống một cuộc sống rất tốt ở nước ngoài, nhưng tôi có một điều kiện, sau này, các người vĩnh viễn không được liên lạc với Tiêu Cẩn Chi nữa, thế nào?
Phượng Thần nhẹ nhàng nhếch môi: Chẳng có gì đặc sắc! Không có hứng thú!
Lương Kinh Diễm nhìn thấy bộ dạng lì lợm của Phượng Thần, khóe môi anh ta còn mang theo ý mỉa mai, giống như đang chế giễu ý nghĩ của cô rất ngu ngốc và kỳ lạ.
Lương Kinh Diễm càng thêm tức giận, con ngươi nhíu lại, trực tiếp lên tiếng uy hiếp: Phượng Thần, tôi cho anh biết, việc kết thân giữa hai nhà Tiêu Lương là bắt buộc, nếu như các người không thức thời, nhất định không chịu rời khỏi Tiêu Cẩn Chi, tôi tin rằng, từ nay về sau, anh và Tiêu Cửu Cửu này, tuyệt đối sẽ không có một ngày tốt lành! Nếu như anh không quan tâm đến việc bạn bè và người thân ở bên cạnh mình lúc nào cũng có thể sẽ bị thương, thì các người cứ việc đối nghịch với tôi, ngược lại tôi muốn nhìn xem rốt cuộc các người có bản lãnh gì để chống lại tôi?
Phượng Thần đột nhiên nâng đôi mắt trong veo lên, bắn thẳng vào mắt của cô ta, nhìn chằm chằm cô ta một lúc lâu, ánh mắt của anh ta sâu như hồ nước lạnh lẽo, mang theo một loại khí lạnh tới từ địa ngục, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt cô, khiến lông tơ trên người Lương Kinh Diễm dựng đứng hết cả lên.
Phượng Thần hơi nghiêng người, lắc đầu một cái, chậc chậc nói: Lương tiểu thư, tôi thật sự cảm thấy thương hại cho cô! Rõ ràng là một thiên kim tiểu thư quyền quý, lại cứ
/151
|