Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 257 - Ngoại Truyện 1: Nhà Có Con Gái Mới Lớn Phần 2
/283
|
Cha nghe xong lời mẹ nói cứ ha hả mà cười, thật cao hứng hôn lên mặt mình, mình cũng rất cao hứng, huơ tay múa chân trên người cha, chu môi hôn lên mặt cha, cha hôn mình nhiều lần như vậy, mình vẫn là lần đầu tiên hôn cha.
Kết quả, cha cười đến càng vui vẻ hơn rồi, “Hợp Hợp bảo bối, lại hôn cha, hôn lại nào.”
Mình vẫn “Khanh khách” mà cười, nhếch cái miệng nhỏ nhắn ê ê a a kêu ra tiếng, “…” (thật ra mình muốn gọi cha, nhưng phát âm không ra được, thật chán ghét…)
“Bà xã, em nghe thấy không? Hợp Hợp bảo bối mở miệng gọi anh là cha rồi.” Cha vui mừng cực kỳ, trong đôi mắt đen nhánh tràn đầy nụ cười, mình cũng thật vui vẻ, hai chân nhỏ ngắn mềm mại đạp đạp trước ngực cha.
“Nào có, sao em không nghe thấy.” Đây là giọng của mẹ, chỉ có điều nghe sao là lạ, mình lại mở to hai mắt tò mò vòng tới vòng lui giữa cha và mẹ.
“Bà xã, em đây là đang ghen.” Cha cười đến đặc biệt vui vẻ, kết quả chọc giận mẹ, mẹ không vui nói, “Ai ghen? Hợp Hợp bảo bối mới hơn sáu tháng, sao có thể gọi cha, nhất định là anh nghe lầm rồi.”
Sau đó ánh mắt mẹ nhìn mình rất u oán, giống như rất đau lòng, vì vậy, mình hơi không đành lòng rồi, dang hai cánh tay nhỏ mập mạp, ê ê a a mà kêu: “Mạo…” Cùng ý với “Ôm”.
(*) Mạo (冒) có cách đọc [mào] gần giống với Ôm (抱) là [bào]
Cha liền thả mình vào trong ngực mẹ, mẹ ôm eo mình để cho mình đứng thẳng trên chân mẹ, mắt to trừng mắt nhỏ với mình, “Hợp Hợp bảo bối, có phải con thích cha hơn thích mẹ rồi không?” d1en d4nl 3q21y d0n
Mình u mê mở to mắt, mình đều thích! Mỗi một người trong nhà mình đều thích. Nhưng mà, thấy dáng vẻ của mẹ không vui, mình liền cười hì hì tiến tới hôn một cái lên mặt mẹ, bởi vì khi hôn cha thì cha rất vui vẻ, mình nghĩ mẹ cũng sẽ thích mình hôn mẹ, hì hì…
Thật sự bị mình đoán trúng rồi, mẹ đột nhiên rất vui vẻ, hung hăng “Chụt” mấy cái lên mặt mình, mình liền “Ha ha ha” cười to, tay nhỏ bé nắm cổ áo mẹ, chân đạp loạn trên chân mẹ.
“Xem đi, Hợp Hợp bảo bối nhà chúng ta đáng yêu bao nhiêu, nhỏ như vậy cũng biết an ủi người khác.” Cha ngồi bên cạnh mẹ, vui vẻ nhìn mình.
“Đó là đương nhiên rồi! Con gái bảo bối của em nhất định giỏi nhất, sau khi lớn lên em nhất định phải giúp con bé tìm một ông xã tốt thương con bé yêu con bé hơn nữa tuyệt đối không bắt nạt con bé.” Mẹ rất tự hào nói.
Ông xã tốt? Cái gì là ông xã tốt? Mình hơi mê man, mắt to nhanh như chớp đảo vòng tới vòng lui giữa cha và mẹ. Thương mình yêu mình? Cũng có rất nhiều người thương mình yêu mình mà, bẻ đầu ngón tay đếm cũng không hết đó.
“Bà xã, điểm này em cứ yên tâm, chuyện này cứ để cho anh lo, ngày hôm qua a Dần còn thay Châu Châu nhà bọn họ xin cưới, nói muốn Hợp Hợp bảo bối làm bà xã của con trai bọn họ…” Cha thao thao bất tuyệt nói.
“Anh đồng ý?” Chân mày của mẹ nhướn lên, cha lập tức nói tiếp.
“Làm sao có thể chứ! Chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời sau này của con bé! Sao có thể tùy tùy tiện tiện đồng ý được? Mặc dù tất cả mọi mặt của Châu Châu xem như không tệ, nhưng hồi nhỏ và sau khi lớn lên là hai chuyện khác nhau, cho nên anh nói với a Dần còn cần nghiên cứu xem xét, chỉ có thể tạm thời liệt vào người được đề cử.” Giọng của cha hơi kích động.
“Thế mới tạm được, chỉ có điều nói đến chuyện cầu hôn này! Yên nhi cũng nhiều lần nói muốn kết làm thông gia, Lục Thiệu Đình nhà bọn họ xem như không tồi, tuổi tác cũng chênh lệch không nhiều với Hợp Hợp nhà chúng ta, dáng dấp cũng rất đẹp trai.” Mẹ chau mày lại nói.
Mình nghe hơi mệt mỏi rồi, đứng cũng mệt mỏi hơn rồi, cong chân lên vùi trong ngực mẹ kéo áo mẹ ra tìm ăn, sau khi ăn xong lại muốn ngủ, bởi vì bọn họ nói gì mà khó hiểu quá, cái gì gọi là cầu hôn? Còn có Châu Châu và Lục Thiệu Đình là ai vậy? Mẹ nói đẹp trai, có đẹp trai như cha không? Có đẹp trai như hai anh trai không?
Haizzz… Người ta chơi mệt rồi lại muốn ngủ, không cần nghe những lời nói không hiểu kia ở bên tai mình nữa.
Lại nói tới hai anh trai mình đi, bọn họ cũng rất thích mình ~~~ rõ ràng vóc dáng rất nhỏ, còn thích ôm mình, mỗi lần bà nội đều đi theo bên cạnh bọn họ, sợ bọn họ làm ngã mình, ôi… Bà nội thật sự rất yêu mình đó ~
“Hợp cục cưng, em phải lớn lên nhanh lên một chút, sau khi lớn lên mới chơi được ~ em nhìn em xem, dáng dấp mập mạp, còn mập hơn em Yên nhi khi còn bé, sau khi lớn lên sẽ không phải là em gái mập chứ?”
Người nói chuyện là anh cả của mình Úy Học Nghiêu, chỉ có điều anh ấy nói với mình hơi khó hiểu, khiến cho suy nghĩ của mình hơi hỗn loạn, hoang mang mà nghĩ: Em Yên nhi là ai? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều danh từ xa lạ như vậy? Còn có tiểu bàn muội* nghĩa là gì? Nói mình rất mập sao?
(*) tiểu bàn muội: bàn = mập, muội = em gái.
“Đưa em gái cho em, cái gì mà em gái mập, sau khi Hợp cục cưng lớn lên nhất định xinh đẹp nhất.” Đây là anh hai của mình Thiên Tập Vũ, lời của anh nói mình nghe đã hiểu, xinh đẹp, (*00*) hì hì…
Mình đương nhiên là xinh đẹp nhất rồi, cha cũng luôn nói mình là công chúa nhỏ xinh đẹp, cho nên mình cười vui vẻ.
Anh hai rất vui vẻ hôn một cái lên mặt mình, “Hợp cục cưng xinh đẹp nhất.”
Anh cả bĩu môi nói: “Anh không nói Hợp cục cưng không xinh đẹp.”
…
Có một khoảng thời gian mình bắt đầu mọc răng, miệng luôn không thoải mái, rất muốn tìm cái gì cắn cắn, mẹ oán trách với cha mỗi lần mình cắn mẹ đau quá, thật ra thì mình biết rõ, trước kia khi chưa mọc răng mình đều “Chụt chụt” mà dùng sức hút, bây giờ miệng không thoải mái nha, sau khi uống no đều muốn tìm đồ cắn…
Sau đó cha liền một thứ gì đó cho mình cắn, hu hu, cắn không có cảm giác! Mình chỉ muốn cắn ngực mẹ! Mềm mại thơm thơm, người ta đã quen rồi không muốn đổi lại!
Nhưng mà, mẹ nói đau, tìm đồ tương tự để cho mình ngậm vào trong miệng, nghe bọn họ nói là “Núm vú cao su”, cũng mềm nhũn, nhưng không thơm, haizzz… Mình đành miễn cưỡng chấp nhận thôi, cứ cắn mẹ hoài trong lòng mình cũng băn khoăn.
Kể từ sau đó, mình cắn đồ càng nhiều hơn, cây mài răng phong phú, núm vú cao su cũng đổi nhiều cái, bọn họ đều nói hàm răng của mình thật lợi hại.
Kết quả, cha cười đến càng vui vẻ hơn rồi, “Hợp Hợp bảo bối, lại hôn cha, hôn lại nào.”
Mình vẫn “Khanh khách” mà cười, nhếch cái miệng nhỏ nhắn ê ê a a kêu ra tiếng, “…” (thật ra mình muốn gọi cha, nhưng phát âm không ra được, thật chán ghét…)
“Bà xã, em nghe thấy không? Hợp Hợp bảo bối mở miệng gọi anh là cha rồi.” Cha vui mừng cực kỳ, trong đôi mắt đen nhánh tràn đầy nụ cười, mình cũng thật vui vẻ, hai chân nhỏ ngắn mềm mại đạp đạp trước ngực cha.
“Nào có, sao em không nghe thấy.” Đây là giọng của mẹ, chỉ có điều nghe sao là lạ, mình lại mở to hai mắt tò mò vòng tới vòng lui giữa cha và mẹ.
“Bà xã, em đây là đang ghen.” Cha cười đến đặc biệt vui vẻ, kết quả chọc giận mẹ, mẹ không vui nói, “Ai ghen? Hợp Hợp bảo bối mới hơn sáu tháng, sao có thể gọi cha, nhất định là anh nghe lầm rồi.”
Sau đó ánh mắt mẹ nhìn mình rất u oán, giống như rất đau lòng, vì vậy, mình hơi không đành lòng rồi, dang hai cánh tay nhỏ mập mạp, ê ê a a mà kêu: “Mạo…” Cùng ý với “Ôm”.
(*) Mạo (冒) có cách đọc [mào] gần giống với Ôm (抱) là [bào]
Cha liền thả mình vào trong ngực mẹ, mẹ ôm eo mình để cho mình đứng thẳng trên chân mẹ, mắt to trừng mắt nhỏ với mình, “Hợp Hợp bảo bối, có phải con thích cha hơn thích mẹ rồi không?” d1en d4nl 3q21y d0n
Mình u mê mở to mắt, mình đều thích! Mỗi một người trong nhà mình đều thích. Nhưng mà, thấy dáng vẻ của mẹ không vui, mình liền cười hì hì tiến tới hôn một cái lên mặt mẹ, bởi vì khi hôn cha thì cha rất vui vẻ, mình nghĩ mẹ cũng sẽ thích mình hôn mẹ, hì hì…
Thật sự bị mình đoán trúng rồi, mẹ đột nhiên rất vui vẻ, hung hăng “Chụt” mấy cái lên mặt mình, mình liền “Ha ha ha” cười to, tay nhỏ bé nắm cổ áo mẹ, chân đạp loạn trên chân mẹ.
“Xem đi, Hợp Hợp bảo bối nhà chúng ta đáng yêu bao nhiêu, nhỏ như vậy cũng biết an ủi người khác.” Cha ngồi bên cạnh mẹ, vui vẻ nhìn mình.
“Đó là đương nhiên rồi! Con gái bảo bối của em nhất định giỏi nhất, sau khi lớn lên em nhất định phải giúp con bé tìm một ông xã tốt thương con bé yêu con bé hơn nữa tuyệt đối không bắt nạt con bé.” Mẹ rất tự hào nói.
Ông xã tốt? Cái gì là ông xã tốt? Mình hơi mê man, mắt to nhanh như chớp đảo vòng tới vòng lui giữa cha và mẹ. Thương mình yêu mình? Cũng có rất nhiều người thương mình yêu mình mà, bẻ đầu ngón tay đếm cũng không hết đó.
“Bà xã, điểm này em cứ yên tâm, chuyện này cứ để cho anh lo, ngày hôm qua a Dần còn thay Châu Châu nhà bọn họ xin cưới, nói muốn Hợp Hợp bảo bối làm bà xã của con trai bọn họ…” Cha thao thao bất tuyệt nói.
“Anh đồng ý?” Chân mày của mẹ nhướn lên, cha lập tức nói tiếp.
“Làm sao có thể chứ! Chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời sau này của con bé! Sao có thể tùy tùy tiện tiện đồng ý được? Mặc dù tất cả mọi mặt của Châu Châu xem như không tệ, nhưng hồi nhỏ và sau khi lớn lên là hai chuyện khác nhau, cho nên anh nói với a Dần còn cần nghiên cứu xem xét, chỉ có thể tạm thời liệt vào người được đề cử.” Giọng của cha hơi kích động.
“Thế mới tạm được, chỉ có điều nói đến chuyện cầu hôn này! Yên nhi cũng nhiều lần nói muốn kết làm thông gia, Lục Thiệu Đình nhà bọn họ xem như không tồi, tuổi tác cũng chênh lệch không nhiều với Hợp Hợp nhà chúng ta, dáng dấp cũng rất đẹp trai.” Mẹ chau mày lại nói.
Mình nghe hơi mệt mỏi rồi, đứng cũng mệt mỏi hơn rồi, cong chân lên vùi trong ngực mẹ kéo áo mẹ ra tìm ăn, sau khi ăn xong lại muốn ngủ, bởi vì bọn họ nói gì mà khó hiểu quá, cái gì gọi là cầu hôn? Còn có Châu Châu và Lục Thiệu Đình là ai vậy? Mẹ nói đẹp trai, có đẹp trai như cha không? Có đẹp trai như hai anh trai không?
Haizzz… Người ta chơi mệt rồi lại muốn ngủ, không cần nghe những lời nói không hiểu kia ở bên tai mình nữa.
Lại nói tới hai anh trai mình đi, bọn họ cũng rất thích mình ~~~ rõ ràng vóc dáng rất nhỏ, còn thích ôm mình, mỗi lần bà nội đều đi theo bên cạnh bọn họ, sợ bọn họ làm ngã mình, ôi… Bà nội thật sự rất yêu mình đó ~
“Hợp cục cưng, em phải lớn lên nhanh lên một chút, sau khi lớn lên mới chơi được ~ em nhìn em xem, dáng dấp mập mạp, còn mập hơn em Yên nhi khi còn bé, sau khi lớn lên sẽ không phải là em gái mập chứ?”
Người nói chuyện là anh cả của mình Úy Học Nghiêu, chỉ có điều anh ấy nói với mình hơi khó hiểu, khiến cho suy nghĩ của mình hơi hỗn loạn, hoang mang mà nghĩ: Em Yên nhi là ai? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều danh từ xa lạ như vậy? Còn có tiểu bàn muội* nghĩa là gì? Nói mình rất mập sao?
(*) tiểu bàn muội: bàn = mập, muội = em gái.
“Đưa em gái cho em, cái gì mà em gái mập, sau khi Hợp cục cưng lớn lên nhất định xinh đẹp nhất.” Đây là anh hai của mình Thiên Tập Vũ, lời của anh nói mình nghe đã hiểu, xinh đẹp, (*00*) hì hì…
Mình đương nhiên là xinh đẹp nhất rồi, cha cũng luôn nói mình là công chúa nhỏ xinh đẹp, cho nên mình cười vui vẻ.
Anh hai rất vui vẻ hôn một cái lên mặt mình, “Hợp cục cưng xinh đẹp nhất.”
Anh cả bĩu môi nói: “Anh không nói Hợp cục cưng không xinh đẹp.”
…
Có một khoảng thời gian mình bắt đầu mọc răng, miệng luôn không thoải mái, rất muốn tìm cái gì cắn cắn, mẹ oán trách với cha mỗi lần mình cắn mẹ đau quá, thật ra thì mình biết rõ, trước kia khi chưa mọc răng mình đều “Chụt chụt” mà dùng sức hút, bây giờ miệng không thoải mái nha, sau khi uống no đều muốn tìm đồ cắn…
Sau đó cha liền một thứ gì đó cho mình cắn, hu hu, cắn không có cảm giác! Mình chỉ muốn cắn ngực mẹ! Mềm mại thơm thơm, người ta đã quen rồi không muốn đổi lại!
Nhưng mà, mẹ nói đau, tìm đồ tương tự để cho mình ngậm vào trong miệng, nghe bọn họ nói là “Núm vú cao su”, cũng mềm nhũn, nhưng không thơm, haizzz… Mình đành miễn cưỡng chấp nhận thôi, cứ cắn mẹ hoài trong lòng mình cũng băn khoăn.
Kể từ sau đó, mình cắn đồ càng nhiều hơn, cây mài răng phong phú, núm vú cao su cũng đổi nhiều cái, bọn họ đều nói hàm răng của mình thật lợi hại.
/283
|