Buổi tối, mấy người nói muốn náo động phòng, Quế Bá Lăng mặt đỏ phừng phừng mà cười nói: “Náo động phòng cái gì! Bà xã tôi mang thai, thân thể yếu lắm.”
“Chậc chậc chậc! Không nhìn ra thằng nhóc này còn rất biết thương yêu bà xã a! Vậy chẳng phải đêm xuân tối nay bị nhỡ sao?” Thiên Chỉ Dương cười đến mặt không có ý tốt.
“Người ta đó là đêm xuân hàng đêm, kết hôn cũng chỉ là một hình thức mà thôi, không quan tâm một đêm nay.” Cốc Châu Dần cười nói.
“A Dần, cậu xem như cho chúng tôi một niềm vui bất ngờ! Lúc này mới bao lâu không gặp, bà xã và con trai cùng lúc bật ra rồi, nhóc cậu có năng lực đó!” Thiên Chỉ Dương lưu manh mà khoác tay lên trên vai cậu ta.
“Còn không phải sao, con trai cậu ta lại còn lớn hơn con trai tôi.” Úy Nam Thừa vốn cho rằng ít nhất ở phương diện sinh con, anh đứng mũi chịu sào, kết quả a Dần còn giành gieo giống trước anh!
“Cho nên nói, tôi vĩnh viễn là lão đại!” Cốc Châu Dần vui mừng nói, lần trước về nhà mặc dù bị ông cụ hung hăng dạy dỗ một trận, nhưng cuối cùng vẫn nhận được đồng ý của ông nội, thừa nhận Cảnh Tô Tô là cháu dâu, càng vô cùng yêu thích Châu Châu, mở miệng một tiếng chắt bảo bối, Châu Châu cũng là từng lời từng lời “Cụ nội”, dụ được ông cụ cười híp mắt.
“Khụ…” Hứa Du không nhịn được ho khan một tiếng, ám hiệu rất rõ ràng: Tôi mới lớn tuổi nhất, cho nên tôi mới chính là lão đại.
Mọi người đều không nói, vẫn là Thiên Chỉ Dương phá vỡ trầm mặc, “Cho dù nói thế nào, hôm nay là lần đầu tiên trong cuộc đời Tiểu Quế Tử, cho nên chúng ta phải chuốc say cậu ta!”
Ánh mắt của những người khác nhìn về phía cậu ta hơi quái dị, lời này, nghe sao giống đáng khinh như vậy?
“Ặc … Cậu đừng quên bản thân cậu còn chưa kết hôn, lúc này náo loạn tận hứng rồi, lần sau nên đến lượt ngươi.” Lục Kiều Thâm lành lạnh chen vào một câu.
“Tôi đương nhiên không quên, chỉ có điều có cậu làm bạn với tôi, cậu và Đổng Yên chuẩn bị lúc nào thì làm vậy?” Thiên Chỉ Dương thuận tiện cho cậu ta một quân.
“Ta đã thương lượng xong với Yên nhi rồi, sang năm… Ngày nào đó.” Lục Kiều Thâm bán cái nút.
“Tôi thấy mấy người các cậu cùng kết hôn cũng được, nhiều náo nhiệt!” Úy Nam Thừa tươi cười rạng rỡ.
Chú rể Quế Bá Lăng chen miệng nói, “Tôi thấy đề nghị của Thừa không tệ, các cậu có thể lựa chọn kết hôn tập thể, cũng tiết kiệm chúng tôi chạy bốn chuyến.”
Cốc Châu Dần: “…”
Thiên Chỉ Dương: “…”
Lục Kiều Thâm: “…”
Hứa Du: “…
Im lặng ngưng nghẹn!
Thật ra thì, cũng không phải không thể lo lắng xuống.
Bên này mấy người đàn ông huyên náo vui vẻ, bên kia mấy người phụ nữ và đứa trẻ cũng vô cùng náo nhiệt, ríu ra ríu rít trò chuyện.
Mọi người cảm thấy vui mừng vì Già Đại mang thai, Thiên Ca Tuệ nhìn chằm chằm bụng bạn tốt Yên nhi, đột nhiên hỏi “Yên nhi, nếu không cậu cũng đi bệnh viện kiểm tra một chút, nói không chừng cậu cũng mang bầu.”
Đổng Yên giận trách nhìn Tuệ Tuệ, “Không có đâu.”
“Cái này có thể có.” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ thành thật nói.
“Tuệ Tuệ…” Đổng Yên liếc bạn tốt một cái.
Già Đại, Tạp Tạp, Phó Đông Nhi, Cảnh Tô Tô, Anh Nại ở bên cạnh cũng che miệng cười nham nhở.
Người bạn nhỏ Châu Châu nghe được đầu óc mơ hồ kéo vạt áo mẹ mình hỏi, “Mẹ, cái gì là mang thai vậy?”
Vẻ mặt Cảnh Tô Tô hơi luống cuống, cô là kiểu người vô cùng dễ dàng xấu hổ.
“Anh đần quá, mang thai chính là nói trong bụng dì Già Đại có em gái nhỏ rồi.” Học Học ngây thơ nói.
Mấy người phụ nữ bên cạnh đồng thời đổ mồ hôi như thác, nhất là Thiên Ca Tuệ, sao con trai của cô trưởng thành sớm như vậy!
“Hả? Ở trong đó ngây ngô rất khó chịu! Có thể để em ấy ra ngoài chơi không?” Người bạn nhỏ Châu Châu nhíu hai chân mày giống như con sâu róm.
→00→│││
Già Đại cảm thấy Châu Châu đặc biệt đáng yêu, khuôn mặt Cảnh Tô Tô đỏ bừng theo sát con trai nói: “Bây giờ em gái không thể ra ngoài chơi, bởi vì em gái còn chưa lớn lên.”
“Vậy khi nào em ấy mới lớn lên?”Châu Châu là người bạn nhỏ có ham muốn được biết mãnh liệt.
“Châu Châu ngoan, em gái phải qua tám tháng mới có thể lớn lên.” Già Đại dịu dàng nói.
“Dì Già Đại, vì sao phải cần thời gian dài như vậy?” Tập Tập cũng có nghi vấn.
“Bởi vì…” Già Đại thật đúng là bị thằng bé hỏi khó rồi, vấn đề con nít đưa ra luôn ly kỳ cổ quái.
Thiên Ca Tuệ chỉ đành phải nói tiếp, “Bởi vì em gái nhỏ cần bổ sung các loại dinh dưỡng, từ từ hấp thu, từng ngày từng ngày lớn lên.”
“Tại sao em ấy phải từ từ hấp thu vậy? Không thể nhanh lên một chút sao?” Học Học bắt được từ ngữ nhạy cảm, Tập Tập và Châu Châu cũng giống nhau nhìn Thiên Ca Tuệ, điều này khiến cho cô cảm thấy thất bại thật sâu, phải giải thích những chuyện này với đứa bé như thế nào! Làm người quá khó khăn!
“Bởi vì em bé rất nhỏ yếu, lập tức không hấp thu được quá nhiều, đứa bé đều là từ nhỏ bé như thế này dần dần lớn được như vậy.” Thiên Ca Tuệ làm một động tác tay.
Điều này khiến cho ba đứa bé vô cùng giật mình, bọn họ đều là từ nhỏ như thế lớn lên như vậy? Không trách được phải hơn năm năm! Như vậy xem ra, bọn họ muốn lớn như cha, phải bao nhiêu năm đây!
Vì vậy, bọn họ lấy phương thức này hiểu lý do vì sao em gái nhỏ phải mất thời gian lâu như vậy mới ra ngoài.
Ngày này, tất cả mọi người thật vui mừng, chơi đến rất khuya mỗi người mới về nhà hoặc là về khách sạn nghỉ ngơi.
Học Học cùng Tập Tập hôm nay quả thật chơi đùa đến quá điên khùng, đột nhiên tòi ra anh Cảnh Niệm Châu khiến cho bọn họ rất ưa thích, cảm giác nhiều hơn một đồng bọn thật sự rất tốt nha! Đột nhiên khiến cho bọn họ nhớ tới Hoàng Hoàng, Cách Cách, Tinh Tinh và Tiểu Lam Tử ở Hương Cảng xa xôi, dĩ nhiên còn có anh Hách lớn hơn bọn họ và Mật Mật mít ướt nhỏ hơn bọn họ.
Thiên Ca Tuệ và Úy Nam Thừa một tay ôm một đứa, đặt hai đứa lên giường, đắp kín mền mới nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài.
Vào phòng, Úy Nam Thừa liền ấn Tuệ Tuệ ở trên cửa hôn tới tấp một trận, ngậm đôi môi của cô ở trong miệng hung hăng cắn, bàn tay càng thêm luồn vào trong quần áo của cô đốt lửa chung quanh.
“Ưmh… Ông xã, đợi… Đợi một chút được không!” Đôi môi của Thiên Ca Tuệ bị anh mút đau đớn, trong lòng kỳ quái sao tối nay Thừa đột nhiên nhiệt tình như lửa vậy, không thể chờ đợi như vậy?
Úy Nam Thừa chính là không buông, lè lưỡi cuốn đầu lưỡi của nàng hung hăng mút, phát ra tiếng ”Chậc chậc” vang lên, thân thể Thiên Ca Tuệ lập tức mềm đi, cô chịu không được nhất chính là trêu chọc, nhiều năm như vậy cô sớm đã thành thói quen ông xã vuốt ve, nhưng thủy chung vô cùng nhạy cảm, rất dễ dàng động tình, một khi động tình cả người liền tê dại.
Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, quần áo bất tri bất giác bị lột sạch ra rồi, hai luồng trước ngực hơi lạnh, anh đào cũng rung rung.
Úy Nam Thừa cúi đầu ngậm một bên, hàm răng gặm cắn từng vòng, một tay kia vuốt ve rất tròn khác.
“A ừ… A…” Phần lưng Thiên Ca Tuệ lành lạnh chống đỡ ở trên cửa, trước ngực bị người nào đó ngậm trong miệng trêu chọc nồng nhiệt, thật khó chịu!
Rất tự nhiên cong đùi phải lên cọ lên chân ông xã, giống như con mèo nhỏ hừ khẽ, ánh mắt lúng liếng đưa tình nhìn người đàn ông trước ngực, Úy Nam Thừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tuệ Tuệ đang đắm đuối đưa tình nhìn mình, lồng ngực phập phòng kịch liệt, bắt đầu cởi bỏ quần jeans của cô.
Thiên Ca Tuệ lười biếng tựa vào trên cửa rất phối hợp cởi hết quần, tròng mắt đen khẽ híp, vẻ quyến rũ lưu chuyển.
”Trứng thúi, em cũng không biết cởi thắt lưng giúp anh sao?” Úy Nam Thừa cười nhẹ nói.
“Được đó…” Thiên Ca Tuệ đột nhiên cười dịu dàng đáng yêu với anh, cô loáng thoáng đoán được nguyên nhân tối nay ông xã nhiệt tình như vậy, nhất định là bởi vì cô nhìn theo bóng lưng anh Tại Hi, ORZ~~~ cho nên cô vẫn nên chủ động chút thì tốt hơn, miễn cho bị ”Chỉnh” quá thảm.
Ngón tay thon dài trắng nõn từ từ sờ lên dây lưng ông xã, rất chậm rãi cởi ra giúp anh, ánh mắt vẫn quyến rũ như tích nước, không hề chớp mắt nhìn Úy Nam Thừa, thẳng khiến anh mãnh liệt nuốt nước miếng, anh chưa từng thấy Tuệ Tuệ như vậy, hô hấp cũng càng ngày càng nặng nề.
Dây lưng cởi ra, sau đó là khóa kéo, vẫn động tác chậm như cũ, ngón tay càng thêm như vô tình hay cố ý đụng chạm vào thứ đã cương cứng, dù sao cũng không phải chưa từng sờ, đã là mẹ của hai đứa bé, cô còn lâu mới kiểu cách!
“Nhanh lên một chút!” Úy Nam Thừa thúc giục, vừa định gỡ tay nhỏ bé của Tuệ Tuệ ra tự mình tới, lại bị cô kéo lại, giọng nũng nịu, “Đừng mà! Để người ta tự mình tới.”
Anh chỉ đành phải buông tha, hít vào một hơi thật sâu, nheo mắt nhìn người phụ nữ cười đến rực rỡ với anh.
Sau khi kéo khóa kéo ra, rõ ràng nhìn thấy đã chống lên một cái lều rất lớn, cho dù đã từng nhìn N lần, Thiên Ca Tuệ rốt cuộc vẫn là da mặt mỏng, mây đỏ lặng lẽ bò lên gương mặt cô, vẻ đỏ ửng càng thêm mê người.
“Sờ nó đi, hả?” Úy Nam Thừa lại gần, liếm vành tai của cô, khiến cho cô run rẩy.
Sờ thì sờ! Ai sợ ai, Thiên Ca Tuệ dứt khoát hạ quyết tâm nắm nó trong tay, lại phát hiện nó lại trở nên lớn hơn, bị sợ đến tay nàng run một cái, hơi sức cũng lớn chút, kết quả ––
“A!” Úy Nam Thừa khổ sở kêu một tiếng.
Thiên Ca Tuệ vội buông ra, “Sao vậy? Em… Em bóp đau… Nó hả?”
“Bà xã, em định cắt đứt tính phúc sau này của em sao?” Úy Nam Thừa giả vờ đáng thương.
“Có đau như vậy sao?” Trong lòng Thiên Ca Tuệ rất buồn bực, nếu không phải nó đột nhiên trở nên to lớn, mình cũng sẽ không dùng sức nắm lại như vậy, thật đáng ghét!
“Nó cần an ủi…” Thật ra thì không có đau như vậy, nhưng Úy Nam Thừa chính là cố ý định làm chuyện xấu.
“A! An ủi như thế nào?” Thiên Ca Tuệ rất khiêm tốn hỏi, dù sao cũng do chính mình không cẩn thận tạo thành, đương nhiên là phải an ủi một chút rồi.
“Chậc chậc chậc! Không nhìn ra thằng nhóc này còn rất biết thương yêu bà xã a! Vậy chẳng phải đêm xuân tối nay bị nhỡ sao?” Thiên Chỉ Dương cười đến mặt không có ý tốt.
“Người ta đó là đêm xuân hàng đêm, kết hôn cũng chỉ là một hình thức mà thôi, không quan tâm một đêm nay.” Cốc Châu Dần cười nói.
“A Dần, cậu xem như cho chúng tôi một niềm vui bất ngờ! Lúc này mới bao lâu không gặp, bà xã và con trai cùng lúc bật ra rồi, nhóc cậu có năng lực đó!” Thiên Chỉ Dương lưu manh mà khoác tay lên trên vai cậu ta.
“Còn không phải sao, con trai cậu ta lại còn lớn hơn con trai tôi.” Úy Nam Thừa vốn cho rằng ít nhất ở phương diện sinh con, anh đứng mũi chịu sào, kết quả a Dần còn giành gieo giống trước anh!
“Cho nên nói, tôi vĩnh viễn là lão đại!” Cốc Châu Dần vui mừng nói, lần trước về nhà mặc dù bị ông cụ hung hăng dạy dỗ một trận, nhưng cuối cùng vẫn nhận được đồng ý của ông nội, thừa nhận Cảnh Tô Tô là cháu dâu, càng vô cùng yêu thích Châu Châu, mở miệng một tiếng chắt bảo bối, Châu Châu cũng là từng lời từng lời “Cụ nội”, dụ được ông cụ cười híp mắt.
“Khụ…” Hứa Du không nhịn được ho khan một tiếng, ám hiệu rất rõ ràng: Tôi mới lớn tuổi nhất, cho nên tôi mới chính là lão đại.
Mọi người đều không nói, vẫn là Thiên Chỉ Dương phá vỡ trầm mặc, “Cho dù nói thế nào, hôm nay là lần đầu tiên trong cuộc đời Tiểu Quế Tử, cho nên chúng ta phải chuốc say cậu ta!”
Ánh mắt của những người khác nhìn về phía cậu ta hơi quái dị, lời này, nghe sao giống đáng khinh như vậy?
“Ặc … Cậu đừng quên bản thân cậu còn chưa kết hôn, lúc này náo loạn tận hứng rồi, lần sau nên đến lượt ngươi.” Lục Kiều Thâm lành lạnh chen vào một câu.
“Tôi đương nhiên không quên, chỉ có điều có cậu làm bạn với tôi, cậu và Đổng Yên chuẩn bị lúc nào thì làm vậy?” Thiên Chỉ Dương thuận tiện cho cậu ta một quân.
“Ta đã thương lượng xong với Yên nhi rồi, sang năm… Ngày nào đó.” Lục Kiều Thâm bán cái nút.
“Tôi thấy mấy người các cậu cùng kết hôn cũng được, nhiều náo nhiệt!” Úy Nam Thừa tươi cười rạng rỡ.
Chú rể Quế Bá Lăng chen miệng nói, “Tôi thấy đề nghị của Thừa không tệ, các cậu có thể lựa chọn kết hôn tập thể, cũng tiết kiệm chúng tôi chạy bốn chuyến.”
Cốc Châu Dần: “…”
Thiên Chỉ Dương: “…”
Lục Kiều Thâm: “…”
Hứa Du: “…
Im lặng ngưng nghẹn!
Thật ra thì, cũng không phải không thể lo lắng xuống.
Bên này mấy người đàn ông huyên náo vui vẻ, bên kia mấy người phụ nữ và đứa trẻ cũng vô cùng náo nhiệt, ríu ra ríu rít trò chuyện.
Mọi người cảm thấy vui mừng vì Già Đại mang thai, Thiên Ca Tuệ nhìn chằm chằm bụng bạn tốt Yên nhi, đột nhiên hỏi “Yên nhi, nếu không cậu cũng đi bệnh viện kiểm tra một chút, nói không chừng cậu cũng mang bầu.”
Đổng Yên giận trách nhìn Tuệ Tuệ, “Không có đâu.”
“Cái này có thể có.” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ thành thật nói.
“Tuệ Tuệ…” Đổng Yên liếc bạn tốt một cái.
Già Đại, Tạp Tạp, Phó Đông Nhi, Cảnh Tô Tô, Anh Nại ở bên cạnh cũng che miệng cười nham nhở.
Người bạn nhỏ Châu Châu nghe được đầu óc mơ hồ kéo vạt áo mẹ mình hỏi, “Mẹ, cái gì là mang thai vậy?”
Vẻ mặt Cảnh Tô Tô hơi luống cuống, cô là kiểu người vô cùng dễ dàng xấu hổ.
“Anh đần quá, mang thai chính là nói trong bụng dì Già Đại có em gái nhỏ rồi.” Học Học ngây thơ nói.
Mấy người phụ nữ bên cạnh đồng thời đổ mồ hôi như thác, nhất là Thiên Ca Tuệ, sao con trai của cô trưởng thành sớm như vậy!
“Hả? Ở trong đó ngây ngô rất khó chịu! Có thể để em ấy ra ngoài chơi không?” Người bạn nhỏ Châu Châu nhíu hai chân mày giống như con sâu róm.
→00→│││
Già Đại cảm thấy Châu Châu đặc biệt đáng yêu, khuôn mặt Cảnh Tô Tô đỏ bừng theo sát con trai nói: “Bây giờ em gái không thể ra ngoài chơi, bởi vì em gái còn chưa lớn lên.”
“Vậy khi nào em ấy mới lớn lên?”Châu Châu là người bạn nhỏ có ham muốn được biết mãnh liệt.
“Châu Châu ngoan, em gái phải qua tám tháng mới có thể lớn lên.” Già Đại dịu dàng nói.
“Dì Già Đại, vì sao phải cần thời gian dài như vậy?” Tập Tập cũng có nghi vấn.
“Bởi vì…” Già Đại thật đúng là bị thằng bé hỏi khó rồi, vấn đề con nít đưa ra luôn ly kỳ cổ quái.
Thiên Ca Tuệ chỉ đành phải nói tiếp, “Bởi vì em gái nhỏ cần bổ sung các loại dinh dưỡng, từ từ hấp thu, từng ngày từng ngày lớn lên.”
“Tại sao em ấy phải từ từ hấp thu vậy? Không thể nhanh lên một chút sao?” Học Học bắt được từ ngữ nhạy cảm, Tập Tập và Châu Châu cũng giống nhau nhìn Thiên Ca Tuệ, điều này khiến cho cô cảm thấy thất bại thật sâu, phải giải thích những chuyện này với đứa bé như thế nào! Làm người quá khó khăn!
“Bởi vì em bé rất nhỏ yếu, lập tức không hấp thu được quá nhiều, đứa bé đều là từ nhỏ bé như thế này dần dần lớn được như vậy.” Thiên Ca Tuệ làm một động tác tay.
Điều này khiến cho ba đứa bé vô cùng giật mình, bọn họ đều là từ nhỏ như thế lớn lên như vậy? Không trách được phải hơn năm năm! Như vậy xem ra, bọn họ muốn lớn như cha, phải bao nhiêu năm đây!
Vì vậy, bọn họ lấy phương thức này hiểu lý do vì sao em gái nhỏ phải mất thời gian lâu như vậy mới ra ngoài.
Ngày này, tất cả mọi người thật vui mừng, chơi đến rất khuya mỗi người mới về nhà hoặc là về khách sạn nghỉ ngơi.
Học Học cùng Tập Tập hôm nay quả thật chơi đùa đến quá điên khùng, đột nhiên tòi ra anh Cảnh Niệm Châu khiến cho bọn họ rất ưa thích, cảm giác nhiều hơn một đồng bọn thật sự rất tốt nha! Đột nhiên khiến cho bọn họ nhớ tới Hoàng Hoàng, Cách Cách, Tinh Tinh và Tiểu Lam Tử ở Hương Cảng xa xôi, dĩ nhiên còn có anh Hách lớn hơn bọn họ và Mật Mật mít ướt nhỏ hơn bọn họ.
Thiên Ca Tuệ và Úy Nam Thừa một tay ôm một đứa, đặt hai đứa lên giường, đắp kín mền mới nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài.
Vào phòng, Úy Nam Thừa liền ấn Tuệ Tuệ ở trên cửa hôn tới tấp một trận, ngậm đôi môi của cô ở trong miệng hung hăng cắn, bàn tay càng thêm luồn vào trong quần áo của cô đốt lửa chung quanh.
“Ưmh… Ông xã, đợi… Đợi một chút được không!” Đôi môi của Thiên Ca Tuệ bị anh mút đau đớn, trong lòng kỳ quái sao tối nay Thừa đột nhiên nhiệt tình như lửa vậy, không thể chờ đợi như vậy?
Úy Nam Thừa chính là không buông, lè lưỡi cuốn đầu lưỡi của nàng hung hăng mút, phát ra tiếng ”Chậc chậc” vang lên, thân thể Thiên Ca Tuệ lập tức mềm đi, cô chịu không được nhất chính là trêu chọc, nhiều năm như vậy cô sớm đã thành thói quen ông xã vuốt ve, nhưng thủy chung vô cùng nhạy cảm, rất dễ dàng động tình, một khi động tình cả người liền tê dại.
Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, quần áo bất tri bất giác bị lột sạch ra rồi, hai luồng trước ngực hơi lạnh, anh đào cũng rung rung.
Úy Nam Thừa cúi đầu ngậm một bên, hàm răng gặm cắn từng vòng, một tay kia vuốt ve rất tròn khác.
“A ừ… A…” Phần lưng Thiên Ca Tuệ lành lạnh chống đỡ ở trên cửa, trước ngực bị người nào đó ngậm trong miệng trêu chọc nồng nhiệt, thật khó chịu!
Rất tự nhiên cong đùi phải lên cọ lên chân ông xã, giống như con mèo nhỏ hừ khẽ, ánh mắt lúng liếng đưa tình nhìn người đàn ông trước ngực, Úy Nam Thừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tuệ Tuệ đang đắm đuối đưa tình nhìn mình, lồng ngực phập phòng kịch liệt, bắt đầu cởi bỏ quần jeans của cô.
Thiên Ca Tuệ lười biếng tựa vào trên cửa rất phối hợp cởi hết quần, tròng mắt đen khẽ híp, vẻ quyến rũ lưu chuyển.
”Trứng thúi, em cũng không biết cởi thắt lưng giúp anh sao?” Úy Nam Thừa cười nhẹ nói.
“Được đó…” Thiên Ca Tuệ đột nhiên cười dịu dàng đáng yêu với anh, cô loáng thoáng đoán được nguyên nhân tối nay ông xã nhiệt tình như vậy, nhất định là bởi vì cô nhìn theo bóng lưng anh Tại Hi, ORZ~~~ cho nên cô vẫn nên chủ động chút thì tốt hơn, miễn cho bị ”Chỉnh” quá thảm.
Ngón tay thon dài trắng nõn từ từ sờ lên dây lưng ông xã, rất chậm rãi cởi ra giúp anh, ánh mắt vẫn quyến rũ như tích nước, không hề chớp mắt nhìn Úy Nam Thừa, thẳng khiến anh mãnh liệt nuốt nước miếng, anh chưa từng thấy Tuệ Tuệ như vậy, hô hấp cũng càng ngày càng nặng nề.
Dây lưng cởi ra, sau đó là khóa kéo, vẫn động tác chậm như cũ, ngón tay càng thêm như vô tình hay cố ý đụng chạm vào thứ đã cương cứng, dù sao cũng không phải chưa từng sờ, đã là mẹ của hai đứa bé, cô còn lâu mới kiểu cách!
“Nhanh lên một chút!” Úy Nam Thừa thúc giục, vừa định gỡ tay nhỏ bé của Tuệ Tuệ ra tự mình tới, lại bị cô kéo lại, giọng nũng nịu, “Đừng mà! Để người ta tự mình tới.”
Anh chỉ đành phải buông tha, hít vào một hơi thật sâu, nheo mắt nhìn người phụ nữ cười đến rực rỡ với anh.
Sau khi kéo khóa kéo ra, rõ ràng nhìn thấy đã chống lên một cái lều rất lớn, cho dù đã từng nhìn N lần, Thiên Ca Tuệ rốt cuộc vẫn là da mặt mỏng, mây đỏ lặng lẽ bò lên gương mặt cô, vẻ đỏ ửng càng thêm mê người.
“Sờ nó đi, hả?” Úy Nam Thừa lại gần, liếm vành tai của cô, khiến cho cô run rẩy.
Sờ thì sờ! Ai sợ ai, Thiên Ca Tuệ dứt khoát hạ quyết tâm nắm nó trong tay, lại phát hiện nó lại trở nên lớn hơn, bị sợ đến tay nàng run một cái, hơi sức cũng lớn chút, kết quả ––
“A!” Úy Nam Thừa khổ sở kêu một tiếng.
Thiên Ca Tuệ vội buông ra, “Sao vậy? Em… Em bóp đau… Nó hả?”
“Bà xã, em định cắt đứt tính phúc sau này của em sao?” Úy Nam Thừa giả vờ đáng thương.
“Có đau như vậy sao?” Trong lòng Thiên Ca Tuệ rất buồn bực, nếu không phải nó đột nhiên trở nên to lớn, mình cũng sẽ không dùng sức nắm lại như vậy, thật đáng ghét!
“Nó cần an ủi…” Thật ra thì không có đau như vậy, nhưng Úy Nam Thừa chính là cố ý định làm chuyện xấu.
“A! An ủi như thế nào?” Thiên Ca Tuệ rất khiêm tốn hỏi, dù sao cũng do chính mình không cẩn thận tạo thành, đương nhiên là phải an ủi một chút rồi.
/283
|