Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 25 - Cử Động Nữa, Tôi Sẽ Lấy Hết Quần Áo Của Em
/283
|
Đúng lúc nên trau chuốt trên cánh môi mềm mại của cô, để mọi người đều biết đêm động phòng anh ra sức bao nhiêu.
Thiên Ca Tuệ thừ ra trong nháy mắt, nói thế nào thì đã…
Sau khi tắm xong, trên người Úy Nam Thừa có một mùi vị phái nam tươi mát trong lành, tràn ngập trong lỗ mũi Thiên Ca Tuệ.
Để cho cô ngây ngốc trong nháy mắt, quên cả phản kháng khi cánh môi của mình bị người ta ngậm trong miệng rồi hút lại cắn.
Vốn chỉ định lướt qua rồi dừng lại, hù dọa cô nhóc này một chút, nhưng ngọt ngào trong miệng cô thật sự khiến Úy Nam Thừa không buông ra được, đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt cậy hàm răng của cô, nhanh nhẹn chui vào.
Nôn nao, trêu chọc.
Xong rồi! Lại bị chú cường hôn! Đây là phản ứng đầu tiên sau khi Thiên Ca Tuệ khôi phục ý thức.
“Ưmh… Trứng thối…. Buông tôi ra…” Quyền cước đấm đá của Thiên Ca Tuệ liều mạng giãy giụa, đôi tay càng thêm ra sức nhéo thịt Úy Nam Thừa.
Mà người nào đó, vẫn thờ ơ tiếp tục nụ hôn nóng bỏng.
Mặc dù người phụ nữ trong ngực còn là cô nhóc chưa trổ mã, nhưng cô giãy giụa vẫn khơi dậy dục vọng của Úy Nam Thừa.
“Đáng chết, đừng động!” Đè nén nồng đậm tức giận quát.
“Đồ biến thái điên cuồng! Chú bỉ ổi! Lưu manh!! Chú dựa vào cái gì mà hung hăng với tôi!! Sao tôi phải nghe lời chú! Tôi mạn phép muốn động!!!” Thiên Ca Tuệ tức đến cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vừa nói vừa ra sức giãy giụa.
“Cử động nữa, tôi sẽ lấy hết quần áo của em.” Úy Nam Thừa tối sầm mặt uy hiếp
“Chú dám!” Thiên Ca Tuệ trừng mắt tròn xoe, chắc chắn có một dạng mù quáng.
Trong mắt Úy Nam Thừa thoáng qua chút tà ác, bàn tay vung lên, “Roạt” một tiếng, váy tét…
Vừa rách đúng đến bắp chân, vì vậy quần lót và áo lót của Thiên Ca Tuệ lộ ra trong không khí như vậy.
Hai người mắt to trợn to mắt, sau một giây đồng hồ đối mắt.
“A!!!” Thiên Ca Tuệ nhanh chóng phản ứng kịp, hét lên một tiếng lấy tay che ngực mình, hu hu…
Chú không có tính người! Sao cô lại đồng ý gả cho chú! Tại sao lại đồng ý điều kiện đám cưới giả! Đều là bẫy người…
“Phì…” Lỗ mũi Úy Nam Thừa hừ khẽ, cuối cùng vẫn không nhịn được cười.
Bây giờ vẫn còn có người mặc quần lót áo lót kiểu con nít như vậy sao? Trên màu trắng tinh lộ ra hai con thỏ nhỏ, đặc biệt sinh động hoạt bát, xem ra giống như một lô, không phải bản số lượng hạn chế, đúng là thế gian hiếm có!
Thiên Ca Tuệ nghe chú cười, không khỏi nhìn sang theo ánh mắt của chú, gương mặt lập tức như lửa đốt, “Nhìn cái gì vậy! Háo sắc! Cũng biết chú không có ý tốt! Lại gạt tôi làm đám cưới giả, còn cưỡng ép tôi… Hu hu…”
“Cưỡng ép em? Mặc kiểu quần lót áo lót trẻ nít như vậy, cho dù người rừng rực hơn nữa cũng sẽ bị tưới đến dập tắt, còn nữa ngực của em, như bánh bao nhỏ, hoàn toàn không trổ mã được, nào có dáng vẻ phụ nữ!” Úy Nam Thừa khinh miệt liếc nhìn vóc người cứng nhắc của cô, đả kích mạnh mẽ.
Thiên Ca Tuệ thừ ra trong nháy mắt, nói thế nào thì đã…
Sau khi tắm xong, trên người Úy Nam Thừa có một mùi vị phái nam tươi mát trong lành, tràn ngập trong lỗ mũi Thiên Ca Tuệ.
Để cho cô ngây ngốc trong nháy mắt, quên cả phản kháng khi cánh môi của mình bị người ta ngậm trong miệng rồi hút lại cắn.
Vốn chỉ định lướt qua rồi dừng lại, hù dọa cô nhóc này một chút, nhưng ngọt ngào trong miệng cô thật sự khiến Úy Nam Thừa không buông ra được, đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt cậy hàm răng của cô, nhanh nhẹn chui vào.
Nôn nao, trêu chọc.
Xong rồi! Lại bị chú cường hôn! Đây là phản ứng đầu tiên sau khi Thiên Ca Tuệ khôi phục ý thức.
“Ưmh… Trứng thối…. Buông tôi ra…” Quyền cước đấm đá của Thiên Ca Tuệ liều mạng giãy giụa, đôi tay càng thêm ra sức nhéo thịt Úy Nam Thừa.
Mà người nào đó, vẫn thờ ơ tiếp tục nụ hôn nóng bỏng.
Mặc dù người phụ nữ trong ngực còn là cô nhóc chưa trổ mã, nhưng cô giãy giụa vẫn khơi dậy dục vọng của Úy Nam Thừa.
“Đáng chết, đừng động!” Đè nén nồng đậm tức giận quát.
“Đồ biến thái điên cuồng! Chú bỉ ổi! Lưu manh!! Chú dựa vào cái gì mà hung hăng với tôi!! Sao tôi phải nghe lời chú! Tôi mạn phép muốn động!!!” Thiên Ca Tuệ tức đến cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vừa nói vừa ra sức giãy giụa.
“Cử động nữa, tôi sẽ lấy hết quần áo của em.” Úy Nam Thừa tối sầm mặt uy hiếp
“Chú dám!” Thiên Ca Tuệ trừng mắt tròn xoe, chắc chắn có một dạng mù quáng.
Trong mắt Úy Nam Thừa thoáng qua chút tà ác, bàn tay vung lên, “Roạt” một tiếng, váy tét…
Vừa rách đúng đến bắp chân, vì vậy quần lót và áo lót của Thiên Ca Tuệ lộ ra trong không khí như vậy.
Hai người mắt to trợn to mắt, sau một giây đồng hồ đối mắt.
“A!!!” Thiên Ca Tuệ nhanh chóng phản ứng kịp, hét lên một tiếng lấy tay che ngực mình, hu hu…
Chú không có tính người! Sao cô lại đồng ý gả cho chú! Tại sao lại đồng ý điều kiện đám cưới giả! Đều là bẫy người…
“Phì…” Lỗ mũi Úy Nam Thừa hừ khẽ, cuối cùng vẫn không nhịn được cười.
Bây giờ vẫn còn có người mặc quần lót áo lót kiểu con nít như vậy sao? Trên màu trắng tinh lộ ra hai con thỏ nhỏ, đặc biệt sinh động hoạt bát, xem ra giống như một lô, không phải bản số lượng hạn chế, đúng là thế gian hiếm có!
Thiên Ca Tuệ nghe chú cười, không khỏi nhìn sang theo ánh mắt của chú, gương mặt lập tức như lửa đốt, “Nhìn cái gì vậy! Háo sắc! Cũng biết chú không có ý tốt! Lại gạt tôi làm đám cưới giả, còn cưỡng ép tôi… Hu hu…”
“Cưỡng ép em? Mặc kiểu quần lót áo lót trẻ nít như vậy, cho dù người rừng rực hơn nữa cũng sẽ bị tưới đến dập tắt, còn nữa ngực của em, như bánh bao nhỏ, hoàn toàn không trổ mã được, nào có dáng vẻ phụ nữ!” Úy Nam Thừa khinh miệt liếc nhìn vóc người cứng nhắc của cô, đả kích mạnh mẽ.
/283
|