Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 230 - Lần Sau Phải Để Cho Mẹ Phản Công! Đè Cha Phía Dưới!
/283
|
Editor: Puck
“Ừ, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.” Thiên Ca Tuệ chỉ vào cha đứa nhỏ nói.
Sau khi Học Học và Tập Tập nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng lên, cùng nhau kêu lên: “Cha, sao cha thành tên trộm vậy?”
Vẻ mặt Úy Nam Thừa rất 囧!
“Là bảo mẫu nhận lầm người rồi, sao cha có thể là tên trộm chứ?” Giọng nói rất u oán.
“Học Học, Tập Tập, nhanh đi ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm rời giường ~” Thiên Ca Tuệ dắt hai đứa con trai về phòng ngủ.
“Tuệ Tuệ...” Úy Nam Thừa vội gọi, nhưng Tuệ Tuệ vốn không để ý tới anh, xoay người “Rầm” một tiếng đóng cửa lại.
→00→│││
Úy Nam Thừa rất muốn rơi lệ, không phải hiểu lầm đã cởi bỏ rồi sao? Tại sao bà xã còn lạnh như băng như vậy với anh? Anh thật sự muốn tìm miếng đậu hũ đụng chết luôn!
“Bà xã, em mở cửa ra được không? Bên ngoài lạnh lắm...”
“Bà xã, anh liên tục không ngủ ba mươi sáu tiếng rồi, một mực trên đường, chân anh cũng bắt đầu run lên...”
“Bà xã, nếu em không mở cửa, anh liền ngủ dưới đất rồi...”
Thiên Ca Tuệ trùm chăn không có ý định phản ứng đến anh, nhưng từng chữ của anh vẫn không ngừng chui vào trong tai mình, thật sự vô cùng rối rắm. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Học Học linh hoạt chui vào trong ngực mẹ, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, cha thật đáng thương đó ~ nếu không nể tình cha là phiếu cơm dài hạn của chúng ta, cho cha một cơ hội hối cải thay đổi hoàn toàn đi?”
“Mẹ, nếu cha thật sự ngủ dưới đất sẽ bị cảm, cha bị cảm khẳng định sẽ ở đây không đi, đến lúc đó mẹ còn phải chăm sóc cha, thật lãng phí.” Tập Tập ngọt ngào ngây thơ nói.
Thiên Ca Tuệ nghe như thế nào, đều cảm thấy hai con trai đang nói chuyện giúp cha chúng, có thể nói đúng là có lý. Nếu hiểu lầm về Phương Ngọc Dao đã giải thích, anh không ngại vất vả đã chạy tới, mình còn như vậy với anh có phải quá làm kiêu không?
Lập tức đứng dậy, đi mở cửa phòng.
Úy Nam Thừa đang uể oải ỉu xìu nằm bò trên cửa nghĩ đối sách, đột nhiên cửa mở ra, anh hơi sơ suất không đề phòng đánh về phía trước.
“Ầm” một tiếng vang lên, cái gáy Thiên Ca Tuệ tiếp xúc thân mật với sàn gỗ, hoa lệ lệ bị anh đè dưới thân, đôi môi hai người vẫn còn trùng hợp dính vào một chỗ.
Học Học và Tập Tập nghe được tiếng vang vội chui từ trong chăn ra, chống cằm nằm lỳ trên giường, hai cặp mặt to tò mò nhìn cha mẹ té xuống dưới đất.
Trong lòng thầm nghĩ: Tư thế này mẹ cũng quá bị thua thiệt! Lần sau phải để cho mẹ phản công! Đè cha phía dưới!
“Hu hu...” Thiên Ca Tuệ tức giận đẩy người nào đó đè mình phía trên, gáy cô đau quá, hu hu... Khẳng định sưng to thành cái u lớn rồi, còn không biết có chảy máu không.
“Ngoan ~ đừng khóc, anh xoa xoa giúp em.” Úy Nam Thừa luống cuống tay chân bò dậy, ôm bà xã bị anh đụng ngã lên, bàn tay dịu dàng xoa xoa gáy cho cô.
Học Học và Tập Tập liếc nhìn nhau, thần giao cách cảm thầm nghĩ: Lúc này, hai đứa nên giao nhiệm vụ dụ dỗ mẹ cho cha, ai bảo cha là người xông vào. di3n~d@n`l3q21y d0n
“Khốn kiếp! Anh tránh ra cho tôi!” Thiên Ca Tuệ mím miệng khóc ròng nói, thật ra thì cái gáy đập trên đất cũng không đau đến mức khiến cô phải khóc, chủ yếu là cảm xúc tích cóp từng chút một trong thời gian dài như vậy đột nhiên bộc phát.
“Được rồi, bọn nhỏ đều ngủ rồi, chúng ta đi phòng khách được không?” Úy Nam Thừa nhìn thấy hai con trai rất biết điều đắp chăn ngủ, vội ôm Tuệ Tuệ đi ra ngoài.
Bởi vì e dè bọn nhỏ, Thiên Ca Tuệ không dám huyên náo quá lợi hại, chỉ có điều không lưu tình nhéo thịt trên thắt lưng Úy Nam Thừa, “Ai muốn theo anh đi phòng khách, anh thả tôi xuống!”
Úy Nam Thừa không phải người nghe lời như vậy, cô kêu anh để xuống anh sẽ để cô xuống? Dĩ nhiên không thể nào rồi, khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, anh nhất định phải vững vàng nắm chặt.
“Ngoan, tất cả mọi người đều đang ngủ, em định đánh thức cả lầu trên lầu dưới sao?”
“Hừ!” Thiên Ca Tuệ tức giận trừng mắt lườm người nào đó, là anh nắm được xương sườn mềm của mình!
Đến phòng khách, Thiên Ca Tuệ liền quay người tránh thoát khỏi ngực anh, định mở cửa đi ra ngoài.
Úy Nam Thừa ôm lấy cô thật chặt từ phía sau, cánh tay giống như vòng sắt ôm chặt cô, đôi môi ghé vào bên tai cô nỉ non, “Bà xã, anh nhớ em... Giờ nào khắc nào cũng nghĩ tới em, mà anh biết trước khi chuyện Phương Ngọc Dao chưa làm rõ em sẽ không tha thứ cho anh, cho nên anh vẫn cố nén kích động muốn tới gặp em, bây giờ chân tướng rõ ràng, cô ta vốn không mang thai, mà anh càng chưa từng chạm vào cô ta, em tha thứ cho anh được không?” dieendaanleequuydonnThịt bên tai Thiên Ca Tuệ vốn nhạy cảm, hơn nữa anh vừa nói bên tai mình vừa phun khí nóng, hơi ngứa, cả người giống như có một luồng điện chạy qua, tê tê dại dại.
“Anh bảo đảm về sau ra cửa không được uống rượu say!” Thiên Ca Tuệ bị anh thổi trúng cả người tê dại, tạm thời chỉ nghĩ được một chút như vậy, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng.
“Được, anh bảo đảm về sau ra cửa xã giao tuyệt đối sẽ không uống rượu say.” Úy Nam Thừa thè lưỡi, liếm liếm vành tai mượt mà đầy đặn của Tuệ Tuệ.
“Ừ, nếu anh còn có lần sau, chúng ta liền ly...”
Chữ “Hôn” còn chưa nói ra, Thiên Ca Tuệ đã không nhịn được mà đùi mềm rồi, bên tai và vành tai của cô là khu vực nhạy cảm nhất, không chịu được bất kỳ khiêu khích, Úy Nam Thừa đã sớm quá quen thuộc với trên dưới cơ thể cô, tự nhiên rõ ràng biết làm như thế nào có thể khiến cho cô mềm thành vũng nước ngã vào trong ngực mình.
Mà đêm nay rõ ràng là cơ hội tốt để home run *, khúc mắc trong lòng Tuệ Tuệ đã mở ra, giờ phút này đang mềm trong lòng anh, khiến cho anh sao cũng không yên, ngay sau đó quay ngược cơ thể cô lại, để cho cô xoay mặt về phía mình, kéo hai tay cô ôm lấy cổ mình.
(*) home run: thuật ngữ trong bóng chày, cú đánh mạnh khiến bóng bay ra ngoài sân, cú ăn điểm trực tiếp. Trong ngôn tình dùng thuật ngữ này để chỉ quan hệ XXOO
Hôn rơi xuống như mưa, cả người Thiên Ca Tuệ vẫn lơ ma lơ mơ, hơi không phân rõ, rất bị động nhận lấy nụ hôn nhiệt liệt này.
Phản ứng thành thực của thân thể cô khiến cho hô hấp của cô càng lúc càng gấp rút, trong cơ thể cũng sinh ra một luồng lửa, cháy sạch cả người cô nóng lên, bừng bừng muốn cháy lên rồi.
“Ừ...” Trong cổ họng ưm một tiếng, quyến rũ giống như tiếng mèo nhỏ kêu.
Úy Nam Thừa cấm dục đã mấy tháng, khi thân thể dán lên Tuệ Tuệ, đã sớm căng thẳng, như mũi tên lên dây cung không bắn không được. Nhanh chóng cởi áo ngủ và quần ngủ trên người Tuệ Tuệ, đặt cô lên giường.
Lúc này Thiên Ca Tuệ cũng động tình, nằm ở trên giường không nhúc nhích, thật ra thì cô vốn không nhúc nhích được, có một khát vọng và mong đợi khó hiểu. Gương mặt ửng đỏ, môi đỏ mọng mềm mượt khẽ chu ra, hai quả nho nhỏ bé trên ngực đứng sừng sững bất khuất, kích thích mắt Úy Nam Thừa. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Anh cởi quần áo của mình bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó cởi quần lót của Tuệ Tuệ xuống, đè lên.
Hai thân thể một lạnh một nóng dán chặt một chỗ, sinh ra hiệu quả rất rõ ràng, Thiên Ca Tuệ theo bản năng vững vàng ôm lấy Úy Nam Thừa trên người hơi lạnh, hai chân dài nhỏ cũng quấn lên.
Nóng quá...
Bởi vì hai người đã mấy tháng chưa quan hệ thân mật, lần này tiến vào hơi gấp gáp, Úy Nam Thừa chỉ cảm thấy thịt non bốn phương tám hướng bao quanh anh, cảm giác khít khao mất hồn đến khiến cho anh hơi không khống chế được.
“Ưmh... Ừ... A... Chậm... Một chút...” Thiên Ca Tuệ thở gấp đứt quãng nói.
“Ngoan, không chậm lại được...” Úy Nam Thừa dịu dàng dụ dỗ bên tai bà xã.
...
Sau khi xong chuyện, Úy Nam Thừa ôm bà xã đi vào phòng tắm, đơn giản vọt vào tắm, sau đó ôm cô mơ mơ hồ hồ nằm trên giường, nửa chống đầu chăm chú nhìn khuôn mặt yên tĩnh khi ngủ của cô, trong lòng tràn đầy ấm áp và hạnh phúc. Ngón tay nhẹ nhàng vén tóc hỗn loạn trước trán cho cô, kết quả khiến cô nói mơ, “Ưmh...”
Bên môi tràn ra một nụ cười dịu dàng, cúi đầu, khẽ hôn lên trán cô.
Năm nay là năm thứ năm bọn họ kết hôn rồi, giống như qua thật lâu lại giống như mới chỉ trong chớp mắt, vẫn còn nhớ tới cảnh tượng ban đầu khi gặp nhau ở cửa bệnh viện, anh cảm thấy cô mặc giống như cô gái nông thôn, cô gọi anh là chú. Hai người cũng không cho đối phương sắc mặt tốt, ở trước giường bệnh của ông nội còn cãi vã...
Về sau nữa chính là vạn bất đắc dĩ kết hôn, còn nhớ rõ lời thề mình nói ở nơi tổ chức hôn lễ, đặc biệt nghiêm túc qua loa cho có lệ, bởi vì đối mặt với cha mẹ và người lớn trong nhà, cho dù là giả vờ giả vịt cũng phải làm đến nơi.
Đột nhiên rất muốn cho Tuệ Tuệ thêm một hôn lễ tốt nhất toàn thế giới, không có qua loa, chỉ có yêu vô tận.
Ôm chặt người trong ngực, nhắm mắt lại, cả đêm mộng đẹp.
Khi ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trong phòng thì Thiên Ca Tuệ thoải mái lật người, bọc chăn ngủ tiếp, cảm giác đột nhiên có gì đó không đúng, liền mở mắt ra, nhìn quanh phòng một vòng.
Ah? Đây không phải là phòng của cô!
Lục điện thoại di động bên mép giường, vừa nhìn thời gian đã mười giờ, lập tức nhảy lên, vén chăn lên phát hiện mình lại không mặc quần áo!
Sững sờ ngồi trở lại giường, nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua...
Hu hu... Đều do ý chí của mình không kiên định! Lại bị Úy Nam Thừa lừa vào giường XXOO rồi!
Khóe mắt thoáng liếc thấy tờ giấy trên tủ đầu giường: Bà xã, sáng sớm nay để anh đưa con trai đến nhà trẻ, mặt khác Hạ Lan Thu nói cho anh biết buổi sáng em không có giờ lên lớp, ngoan ~ yên tâm ngủ nha.
“Ừ, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.” Thiên Ca Tuệ chỉ vào cha đứa nhỏ nói.
Sau khi Học Học và Tập Tập nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng lên, cùng nhau kêu lên: “Cha, sao cha thành tên trộm vậy?”
Vẻ mặt Úy Nam Thừa rất 囧!
“Là bảo mẫu nhận lầm người rồi, sao cha có thể là tên trộm chứ?” Giọng nói rất u oán.
“Học Học, Tập Tập, nhanh đi ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm rời giường ~” Thiên Ca Tuệ dắt hai đứa con trai về phòng ngủ.
“Tuệ Tuệ...” Úy Nam Thừa vội gọi, nhưng Tuệ Tuệ vốn không để ý tới anh, xoay người “Rầm” một tiếng đóng cửa lại.
→00→│││
Úy Nam Thừa rất muốn rơi lệ, không phải hiểu lầm đã cởi bỏ rồi sao? Tại sao bà xã còn lạnh như băng như vậy với anh? Anh thật sự muốn tìm miếng đậu hũ đụng chết luôn!
“Bà xã, em mở cửa ra được không? Bên ngoài lạnh lắm...”
“Bà xã, anh liên tục không ngủ ba mươi sáu tiếng rồi, một mực trên đường, chân anh cũng bắt đầu run lên...”
“Bà xã, nếu em không mở cửa, anh liền ngủ dưới đất rồi...”
Thiên Ca Tuệ trùm chăn không có ý định phản ứng đến anh, nhưng từng chữ của anh vẫn không ngừng chui vào trong tai mình, thật sự vô cùng rối rắm. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Học Học linh hoạt chui vào trong ngực mẹ, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, cha thật đáng thương đó ~ nếu không nể tình cha là phiếu cơm dài hạn của chúng ta, cho cha một cơ hội hối cải thay đổi hoàn toàn đi?”
“Mẹ, nếu cha thật sự ngủ dưới đất sẽ bị cảm, cha bị cảm khẳng định sẽ ở đây không đi, đến lúc đó mẹ còn phải chăm sóc cha, thật lãng phí.” Tập Tập ngọt ngào ngây thơ nói.
Thiên Ca Tuệ nghe như thế nào, đều cảm thấy hai con trai đang nói chuyện giúp cha chúng, có thể nói đúng là có lý. Nếu hiểu lầm về Phương Ngọc Dao đã giải thích, anh không ngại vất vả đã chạy tới, mình còn như vậy với anh có phải quá làm kiêu không?
Lập tức đứng dậy, đi mở cửa phòng.
Úy Nam Thừa đang uể oải ỉu xìu nằm bò trên cửa nghĩ đối sách, đột nhiên cửa mở ra, anh hơi sơ suất không đề phòng đánh về phía trước.
“Ầm” một tiếng vang lên, cái gáy Thiên Ca Tuệ tiếp xúc thân mật với sàn gỗ, hoa lệ lệ bị anh đè dưới thân, đôi môi hai người vẫn còn trùng hợp dính vào một chỗ.
Học Học và Tập Tập nghe được tiếng vang vội chui từ trong chăn ra, chống cằm nằm lỳ trên giường, hai cặp mặt to tò mò nhìn cha mẹ té xuống dưới đất.
Trong lòng thầm nghĩ: Tư thế này mẹ cũng quá bị thua thiệt! Lần sau phải để cho mẹ phản công! Đè cha phía dưới!
“Hu hu...” Thiên Ca Tuệ tức giận đẩy người nào đó đè mình phía trên, gáy cô đau quá, hu hu... Khẳng định sưng to thành cái u lớn rồi, còn không biết có chảy máu không.
“Ngoan ~ đừng khóc, anh xoa xoa giúp em.” Úy Nam Thừa luống cuống tay chân bò dậy, ôm bà xã bị anh đụng ngã lên, bàn tay dịu dàng xoa xoa gáy cho cô.
Học Học và Tập Tập liếc nhìn nhau, thần giao cách cảm thầm nghĩ: Lúc này, hai đứa nên giao nhiệm vụ dụ dỗ mẹ cho cha, ai bảo cha là người xông vào. di3n~d@n`l3q21y d0n
“Khốn kiếp! Anh tránh ra cho tôi!” Thiên Ca Tuệ mím miệng khóc ròng nói, thật ra thì cái gáy đập trên đất cũng không đau đến mức khiến cô phải khóc, chủ yếu là cảm xúc tích cóp từng chút một trong thời gian dài như vậy đột nhiên bộc phát.
“Được rồi, bọn nhỏ đều ngủ rồi, chúng ta đi phòng khách được không?” Úy Nam Thừa nhìn thấy hai con trai rất biết điều đắp chăn ngủ, vội ôm Tuệ Tuệ đi ra ngoài.
Bởi vì e dè bọn nhỏ, Thiên Ca Tuệ không dám huyên náo quá lợi hại, chỉ có điều không lưu tình nhéo thịt trên thắt lưng Úy Nam Thừa, “Ai muốn theo anh đi phòng khách, anh thả tôi xuống!”
Úy Nam Thừa không phải người nghe lời như vậy, cô kêu anh để xuống anh sẽ để cô xuống? Dĩ nhiên không thể nào rồi, khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, anh nhất định phải vững vàng nắm chặt.
“Ngoan, tất cả mọi người đều đang ngủ, em định đánh thức cả lầu trên lầu dưới sao?”
“Hừ!” Thiên Ca Tuệ tức giận trừng mắt lườm người nào đó, là anh nắm được xương sườn mềm của mình!
Đến phòng khách, Thiên Ca Tuệ liền quay người tránh thoát khỏi ngực anh, định mở cửa đi ra ngoài.
Úy Nam Thừa ôm lấy cô thật chặt từ phía sau, cánh tay giống như vòng sắt ôm chặt cô, đôi môi ghé vào bên tai cô nỉ non, “Bà xã, anh nhớ em... Giờ nào khắc nào cũng nghĩ tới em, mà anh biết trước khi chuyện Phương Ngọc Dao chưa làm rõ em sẽ không tha thứ cho anh, cho nên anh vẫn cố nén kích động muốn tới gặp em, bây giờ chân tướng rõ ràng, cô ta vốn không mang thai, mà anh càng chưa từng chạm vào cô ta, em tha thứ cho anh được không?” dieendaanleequuydonnThịt bên tai Thiên Ca Tuệ vốn nhạy cảm, hơn nữa anh vừa nói bên tai mình vừa phun khí nóng, hơi ngứa, cả người giống như có một luồng điện chạy qua, tê tê dại dại.
“Anh bảo đảm về sau ra cửa không được uống rượu say!” Thiên Ca Tuệ bị anh thổi trúng cả người tê dại, tạm thời chỉ nghĩ được một chút như vậy, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng.
“Được, anh bảo đảm về sau ra cửa xã giao tuyệt đối sẽ không uống rượu say.” Úy Nam Thừa thè lưỡi, liếm liếm vành tai mượt mà đầy đặn của Tuệ Tuệ.
“Ừ, nếu anh còn có lần sau, chúng ta liền ly...”
Chữ “Hôn” còn chưa nói ra, Thiên Ca Tuệ đã không nhịn được mà đùi mềm rồi, bên tai và vành tai của cô là khu vực nhạy cảm nhất, không chịu được bất kỳ khiêu khích, Úy Nam Thừa đã sớm quá quen thuộc với trên dưới cơ thể cô, tự nhiên rõ ràng biết làm như thế nào có thể khiến cho cô mềm thành vũng nước ngã vào trong ngực mình.
Mà đêm nay rõ ràng là cơ hội tốt để home run *, khúc mắc trong lòng Tuệ Tuệ đã mở ra, giờ phút này đang mềm trong lòng anh, khiến cho anh sao cũng không yên, ngay sau đó quay ngược cơ thể cô lại, để cho cô xoay mặt về phía mình, kéo hai tay cô ôm lấy cổ mình.
(*) home run: thuật ngữ trong bóng chày, cú đánh mạnh khiến bóng bay ra ngoài sân, cú ăn điểm trực tiếp. Trong ngôn tình dùng thuật ngữ này để chỉ quan hệ XXOO
Hôn rơi xuống như mưa, cả người Thiên Ca Tuệ vẫn lơ ma lơ mơ, hơi không phân rõ, rất bị động nhận lấy nụ hôn nhiệt liệt này.
Phản ứng thành thực của thân thể cô khiến cho hô hấp của cô càng lúc càng gấp rút, trong cơ thể cũng sinh ra một luồng lửa, cháy sạch cả người cô nóng lên, bừng bừng muốn cháy lên rồi.
“Ừ...” Trong cổ họng ưm một tiếng, quyến rũ giống như tiếng mèo nhỏ kêu.
Úy Nam Thừa cấm dục đã mấy tháng, khi thân thể dán lên Tuệ Tuệ, đã sớm căng thẳng, như mũi tên lên dây cung không bắn không được. Nhanh chóng cởi áo ngủ và quần ngủ trên người Tuệ Tuệ, đặt cô lên giường.
Lúc này Thiên Ca Tuệ cũng động tình, nằm ở trên giường không nhúc nhích, thật ra thì cô vốn không nhúc nhích được, có một khát vọng và mong đợi khó hiểu. Gương mặt ửng đỏ, môi đỏ mọng mềm mượt khẽ chu ra, hai quả nho nhỏ bé trên ngực đứng sừng sững bất khuất, kích thích mắt Úy Nam Thừa. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Anh cởi quần áo của mình bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó cởi quần lót của Tuệ Tuệ xuống, đè lên.
Hai thân thể một lạnh một nóng dán chặt một chỗ, sinh ra hiệu quả rất rõ ràng, Thiên Ca Tuệ theo bản năng vững vàng ôm lấy Úy Nam Thừa trên người hơi lạnh, hai chân dài nhỏ cũng quấn lên.
Nóng quá...
Bởi vì hai người đã mấy tháng chưa quan hệ thân mật, lần này tiến vào hơi gấp gáp, Úy Nam Thừa chỉ cảm thấy thịt non bốn phương tám hướng bao quanh anh, cảm giác khít khao mất hồn đến khiến cho anh hơi không khống chế được.
“Ưmh... Ừ... A... Chậm... Một chút...” Thiên Ca Tuệ thở gấp đứt quãng nói.
“Ngoan, không chậm lại được...” Úy Nam Thừa dịu dàng dụ dỗ bên tai bà xã.
...
Sau khi xong chuyện, Úy Nam Thừa ôm bà xã đi vào phòng tắm, đơn giản vọt vào tắm, sau đó ôm cô mơ mơ hồ hồ nằm trên giường, nửa chống đầu chăm chú nhìn khuôn mặt yên tĩnh khi ngủ của cô, trong lòng tràn đầy ấm áp và hạnh phúc. Ngón tay nhẹ nhàng vén tóc hỗn loạn trước trán cho cô, kết quả khiến cô nói mơ, “Ưmh...”
Bên môi tràn ra một nụ cười dịu dàng, cúi đầu, khẽ hôn lên trán cô.
Năm nay là năm thứ năm bọn họ kết hôn rồi, giống như qua thật lâu lại giống như mới chỉ trong chớp mắt, vẫn còn nhớ tới cảnh tượng ban đầu khi gặp nhau ở cửa bệnh viện, anh cảm thấy cô mặc giống như cô gái nông thôn, cô gọi anh là chú. Hai người cũng không cho đối phương sắc mặt tốt, ở trước giường bệnh của ông nội còn cãi vã...
Về sau nữa chính là vạn bất đắc dĩ kết hôn, còn nhớ rõ lời thề mình nói ở nơi tổ chức hôn lễ, đặc biệt nghiêm túc qua loa cho có lệ, bởi vì đối mặt với cha mẹ và người lớn trong nhà, cho dù là giả vờ giả vịt cũng phải làm đến nơi.
Đột nhiên rất muốn cho Tuệ Tuệ thêm một hôn lễ tốt nhất toàn thế giới, không có qua loa, chỉ có yêu vô tận.
Ôm chặt người trong ngực, nhắm mắt lại, cả đêm mộng đẹp.
Khi ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trong phòng thì Thiên Ca Tuệ thoải mái lật người, bọc chăn ngủ tiếp, cảm giác đột nhiên có gì đó không đúng, liền mở mắt ra, nhìn quanh phòng một vòng.
Ah? Đây không phải là phòng của cô!
Lục điện thoại di động bên mép giường, vừa nhìn thời gian đã mười giờ, lập tức nhảy lên, vén chăn lên phát hiện mình lại không mặc quần áo!
Sững sờ ngồi trở lại giường, nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua...
Hu hu... Đều do ý chí của mình không kiên định! Lại bị Úy Nam Thừa lừa vào giường XXOO rồi!
Khóe mắt thoáng liếc thấy tờ giấy trên tủ đầu giường: Bà xã, sáng sớm nay để anh đưa con trai đến nhà trẻ, mặt khác Hạ Lan Thu nói cho anh biết buổi sáng em không có giờ lên lớp, ngoan ~ yên tâm ngủ nha.
/283
|