“Tiểu thư xinh đẹp, biết cô thật sự là vinh hạnh của tôi, có thể mời nhảy một điệu Waltz không?” Cullen giống như hoàn toàn không thấy ánh mắt giết người của Úy Nam Thừa, tròng mắt xanh lục nhìn thẳng vào Thiên Ca Tuệ.
“Được.” Thiên Ca Tuệ cảm thấy trai đẹp nước ngoài này chơi thật vui.
“Không được!” Một tay Úy Nam Thừa ôm lấy eo vợ yêu, từ chối vô cùng bá đạo.
“Nam, đừng hẹp hòi như vậy! Lúc cậu kết hôn không mời chúng tôi đến náo động phòng, bây giờ mời Tuệ Tuệ nhảy một điệu với tôi cũng không được sao?” Ánh mắt Cullen rất ai oán, mấy người bọn họ đều quen biết nhau ở Havard, cũng coi như có một mạng tình bạn.
“Lúc khiêu vũ không được sát nhau quá!” Mặc dù Úy Nam Thừa thỏa hiệp, nhưng những lời này thật sự khiến Cullen buồn nôn, kéo Tuệ Tuệ tiến vào sàn nhảy.
“Người đẹp Tuệ Tuệ, em quen biết Nam như thế nào?” Cullen thật sự vô cùng hiếu kỳ về cô, nhớ năm đó ở trường học Nam được nữ sinh hoan nghênh như vậy, nhưng lần nào cậu ta cũng không để ý không hỏi, mấy người bọn họ thiếu chút nữa cho rằng cậu ta đồng tính, không ngờ vừa về nước thì kết hôn, còn là một cô nhóc trẻ trung như vậy, thậm chí còn tệ chính là hơn chưa đầy một năm, đã sinh hai con trai.
Tốc độ này, quả thật làm cho người ta lấy làm kỳ lạ!
“Chúng em biết nhau từ nhỏ.”
“Chính là ‘Thanh mai trúc mã’ mà người Trung Quốc các em nói sao?” Cullen không hề biết rõ tình hình chi tiết di ien n#dang# yuklle e#q quiq on bọn họ kết hôn với nhau, cho nên mới rất ngạc nhiên.
“Ờ thì... Tình cảm là chậm rãi bồi dưỡng lên.” Thiên Ca Tuệ không biết nên dùng tiếng Anh như thế nào để giải thích, không thể làm gì khác hơn là chọn câu trả lời tương đối ngắn gọn.
Culllen còn chuẩn bị hỏi cái gì, Úy Nam Thừa đã đi tới kéo Tuệ Tuệ vào trong ngực mình, “Đã đến lúc.”
Cốc Châu Dần nhún vai với cậu ấy, “Ham muốn giữ lấy của Nam Nam mãnh liệt như thế rồi.”
Ở lại Manhattan ba ngày, gần như mỗi đêm Thiên Ca Tuệ đều đi theo Úy Nam Thừa tham gia party, cũng thấy được đầy đủ cuộc sống về đêm của khu quý tộc phía đông Newyork, quả nhiên rất muôn màu muôn vẻ!
Cô phát hiện, người ở đây đều rất chú trọng sự nghiệp từ thiện, khiến cho cô rất cảm khái.
Trừ Cullen nói nhiều kia, cô còn biết những người bạn khác của Thừa, kiểu người nào cũng có, họa sĩ, nhà nhiếp ảnh, CEO, luật sư, quan tòa, biên tập tòa soạn báo, mỗi người đều rất hài hước khôi hài, khiến cho cô phải một lần nữa xem xét lại ông xã của mình, rốt cuộc anh có bao nhiêu bí mật mà cô không biết đây?
Mùa đông cứ lặng lẽ trôi qua như vậy.
Nghỉ đông, Thiên Ca Tuệ khó có được nhàn nhã ở nhà chuyên trông đứa bé, hai cục cưng cũng càng ngày càng dính cô, có một buổi tối, cô ngạc nhiên phát hiện Học Học kêu một tiếng, “Mẹ.”
Hưng phấn đến ôm bé hôn tới tấp một trận, nước miếng gần như dính khắp nơi trên mặt bé, nhưng Học Học không khóc, còn cười ha hả chui vào trong ngực cô.
“Mẹ, mẹ nghe thấy không? Học Học gọi mẹ rồi kìa!” Thiên Ca Tuệ vui mừng đến như hiến vật quý với Nam Xu Nhiên.
“Ừ, hai đứa bé này cũng thông minh, chưa tới một tuổi đã biết gọi người.” Nam Xu Nhiên cũng cười không khép miệng, mỗi lần ra cửa đều mang theo hai cục cưng ra ngoài, luôn khiến rất nhiều người khen ngợi, để cho bà tự hào không dứt.
“Tập Tập, gọi mẹ một tiếng.” Con trai nhỏ bò qua bò lại trên giường, hoàn toàn không để ý tới mẹ bé đang hưng phấn.
“Tập Tập, bà nội ôm cháu đi chơi nha.” Nam Xu Nhiên ôm lấy cháu nội.
“Ái ái...” Tập Tập quơ múa tay nhỏ bé, gọi gần như không rõ. (Đứa bé gọi ái nái chính là nãi nãi – bà nội đấy).
“Mẹ, Tập Tập gọi mẹ là bà nội! Tập Tập di1enda4nle3qu21ydo0n gọi bà nội đấy.” Thiên Ca Tuệ vui mừng hôn một cái lên mông con trai.
Thiên Tập Vũ lập tức “Khanh khách” cười lên, vui mừng nhảy tới nhảy lui trên người bà nội.
Nam Xu Nhiên lộ vẻ kích động rõ ràng, cháu trai cục cưng của bà quả thật quá đáng yêu.
Cục cưng Úy Học Nghiêu thành công bị gạt sang bên cạnh, mím miệng khóc, cho dù mẹ dụ dỗ bé như thế nào cũng không ngừng, mẹ hư, chỉ yêu em trai không yêu mình!
Như vậy có thể thấy được, hai anh em này chưa tới một tuổi đã bắt đầu tranh thủ tình cảm rồi, hơn nữa sau này lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Tựu trường năm sau, Mẫn Tại Hi càng triển khai theo đuổi nóng bỏng Thiên Ca Tuệ, bởi vì anh phát hiện, cô gái này quả thật không giống tất cả các cô gái trước kia lui tới với anh, mặc dù thỉnh thoảng sẽ lộ vẻ mặt hoa si với anh, nhưng vốn không có bước hành động kế tiếp, nhất là trong lúc nghỉ đông, cô cũng chưa hề chủ động gọi điện thoại cho mình, ngay cả tin nhắn cũng chỉ có đêm giao thừa gửi một tin, lại là tin gửi cả nhóm, khiến cho anh có cảm giác rất thất bại.
Thật ra thì, anh nào biết Thiên Ca Tuệ vốn vứt anh sau đầu rồi, dù sao cô cũng là người có gia đình, dĩ nhiên lấy gia đình làm chủ, bạn tốt Đổng Yên và Hạ Lan Thu biết chuyện của cô, bình thường đều đến nhà cô tìm cô chơi, tiện thể thăm con nuôi của hai cô.
Hình như Già Đại vẫn nhớ mãi không quên người đàn ông hôn cô đêm đó, mới vừa lui tới với một người bạn trai, nói hôn không có cảm giác liền chia tay.
Lam Tạp kêu bạn quá tùy tiện, sao có thể tùy tiện như vậy... Như thế như thế mà giáo dục cô ấy một trận.
Mà cô làm ủy viên sinh hoạt càng ngày càng thuận tay, từ vừa mới bắt đầu có người làm vướng chân, đến từ từ die nd da nl e q uu ydo n khiến mọi người cảm thấy bạn học Lam Tạp quả thật rất nhiệt tình, mọi người cùng học chung một lớp, không cần thiết làm cứng như vậy, cũng phối hợp rất nhiều.
Điều này khiến cho cô có cảm giác rất thành tựu, cũng nói tin tức tốt này cho giáo sư Khúc rồi, sau mấy lần anh tới tôi đi, quan hệ thầy trò cũng càng ngày càng hòa hợp, từ bắt đầu lui tới kiểu máy móc, càng về sau ra vào gặp mặt kiểu bạn bè, có bay vọt về chất.
Khúc Lại cảm thấy Lam Tạp rất đơn thuần thẳng thắn, nhiệt tình cởi mở; Lam Tạp cảm thấy Khúc Lại kiến thức uyên bác, như một bậc trưởng lão tao nhã lịch sự, cái gì cũng hiểu, lòng thiếu nữ bất tri bất giác có biến hóa rất nhỏ.
Đại học y khoa ban đêm, luôn có một cảm giác âm u, gió thổi vào cành cây yếu ớt vang lên “Vù vù”, Thiên Ca Tuệ mặc áo khoác đi theo sau lưng Mẫn Tại Hi, ra sức xoa tay, đã mùa xuân, vẫn lạnh như thế!
“Lạnh không?” Mẫn Tại Hi rất tự nhiên kéo bàn tay nhỏ bé lạnh cóng của Thiên Ca Tuệ, bàn tay bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
“Anh Tại Hi, em...” Trực giác của Thiên Ca Tuệ cho rằng như thế không thể, Thừa từng nói không thể xảy ra tiếp xúc tứ chi với bất kỳ nam sinh nào, cho nên... Cô tránh ra.
Trong mắt Mẫn Tại Hi có vẻ khó hiểu, không phải Tuệ Tuệ có ấn tượng tốt với anh sao? Tại sao muốn từ chối anh?
“Tuệ Tuệ, anh thích em, làm bạn gái của anh được không?” Giọng nói dịu dàng cuốn hút, ánh mắt dịu dàng triền miên, cứ không chớp mắt nhìn cô gái trước mắt như vậy.
“Được.” Thiên Ca Tuệ cảm thấy trai đẹp nước ngoài này chơi thật vui.
“Không được!” Một tay Úy Nam Thừa ôm lấy eo vợ yêu, từ chối vô cùng bá đạo.
“Nam, đừng hẹp hòi như vậy! Lúc cậu kết hôn không mời chúng tôi đến náo động phòng, bây giờ mời Tuệ Tuệ nhảy một điệu với tôi cũng không được sao?” Ánh mắt Cullen rất ai oán, mấy người bọn họ đều quen biết nhau ở Havard, cũng coi như có một mạng tình bạn.
“Lúc khiêu vũ không được sát nhau quá!” Mặc dù Úy Nam Thừa thỏa hiệp, nhưng những lời này thật sự khiến Cullen buồn nôn, kéo Tuệ Tuệ tiến vào sàn nhảy.
“Người đẹp Tuệ Tuệ, em quen biết Nam như thế nào?” Cullen thật sự vô cùng hiếu kỳ về cô, nhớ năm đó ở trường học Nam được nữ sinh hoan nghênh như vậy, nhưng lần nào cậu ta cũng không để ý không hỏi, mấy người bọn họ thiếu chút nữa cho rằng cậu ta đồng tính, không ngờ vừa về nước thì kết hôn, còn là một cô nhóc trẻ trung như vậy, thậm chí còn tệ chính là hơn chưa đầy một năm, đã sinh hai con trai.
Tốc độ này, quả thật làm cho người ta lấy làm kỳ lạ!
“Chúng em biết nhau từ nhỏ.”
“Chính là ‘Thanh mai trúc mã’ mà người Trung Quốc các em nói sao?” Cullen không hề biết rõ tình hình chi tiết di ien n#dang# yuklle e#q quiq on bọn họ kết hôn với nhau, cho nên mới rất ngạc nhiên.
“Ờ thì... Tình cảm là chậm rãi bồi dưỡng lên.” Thiên Ca Tuệ không biết nên dùng tiếng Anh như thế nào để giải thích, không thể làm gì khác hơn là chọn câu trả lời tương đối ngắn gọn.
Culllen còn chuẩn bị hỏi cái gì, Úy Nam Thừa đã đi tới kéo Tuệ Tuệ vào trong ngực mình, “Đã đến lúc.”
Cốc Châu Dần nhún vai với cậu ấy, “Ham muốn giữ lấy của Nam Nam mãnh liệt như thế rồi.”
Ở lại Manhattan ba ngày, gần như mỗi đêm Thiên Ca Tuệ đều đi theo Úy Nam Thừa tham gia party, cũng thấy được đầy đủ cuộc sống về đêm của khu quý tộc phía đông Newyork, quả nhiên rất muôn màu muôn vẻ!
Cô phát hiện, người ở đây đều rất chú trọng sự nghiệp từ thiện, khiến cho cô rất cảm khái.
Trừ Cullen nói nhiều kia, cô còn biết những người bạn khác của Thừa, kiểu người nào cũng có, họa sĩ, nhà nhiếp ảnh, CEO, luật sư, quan tòa, biên tập tòa soạn báo, mỗi người đều rất hài hước khôi hài, khiến cho cô phải một lần nữa xem xét lại ông xã của mình, rốt cuộc anh có bao nhiêu bí mật mà cô không biết đây?
Mùa đông cứ lặng lẽ trôi qua như vậy.
Nghỉ đông, Thiên Ca Tuệ khó có được nhàn nhã ở nhà chuyên trông đứa bé, hai cục cưng cũng càng ngày càng dính cô, có một buổi tối, cô ngạc nhiên phát hiện Học Học kêu một tiếng, “Mẹ.”
Hưng phấn đến ôm bé hôn tới tấp một trận, nước miếng gần như dính khắp nơi trên mặt bé, nhưng Học Học không khóc, còn cười ha hả chui vào trong ngực cô.
“Mẹ, mẹ nghe thấy không? Học Học gọi mẹ rồi kìa!” Thiên Ca Tuệ vui mừng đến như hiến vật quý với Nam Xu Nhiên.
“Ừ, hai đứa bé này cũng thông minh, chưa tới một tuổi đã biết gọi người.” Nam Xu Nhiên cũng cười không khép miệng, mỗi lần ra cửa đều mang theo hai cục cưng ra ngoài, luôn khiến rất nhiều người khen ngợi, để cho bà tự hào không dứt.
“Tập Tập, gọi mẹ một tiếng.” Con trai nhỏ bò qua bò lại trên giường, hoàn toàn không để ý tới mẹ bé đang hưng phấn.
“Tập Tập, bà nội ôm cháu đi chơi nha.” Nam Xu Nhiên ôm lấy cháu nội.
“Ái ái...” Tập Tập quơ múa tay nhỏ bé, gọi gần như không rõ. (Đứa bé gọi ái nái chính là nãi nãi – bà nội đấy).
“Mẹ, Tập Tập gọi mẹ là bà nội! Tập Tập di1enda4nle3qu21ydo0n gọi bà nội đấy.” Thiên Ca Tuệ vui mừng hôn một cái lên mông con trai.
Thiên Tập Vũ lập tức “Khanh khách” cười lên, vui mừng nhảy tới nhảy lui trên người bà nội.
Nam Xu Nhiên lộ vẻ kích động rõ ràng, cháu trai cục cưng của bà quả thật quá đáng yêu.
Cục cưng Úy Học Nghiêu thành công bị gạt sang bên cạnh, mím miệng khóc, cho dù mẹ dụ dỗ bé như thế nào cũng không ngừng, mẹ hư, chỉ yêu em trai không yêu mình!
Như vậy có thể thấy được, hai anh em này chưa tới một tuổi đã bắt đầu tranh thủ tình cảm rồi, hơn nữa sau này lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Tựu trường năm sau, Mẫn Tại Hi càng triển khai theo đuổi nóng bỏng Thiên Ca Tuệ, bởi vì anh phát hiện, cô gái này quả thật không giống tất cả các cô gái trước kia lui tới với anh, mặc dù thỉnh thoảng sẽ lộ vẻ mặt hoa si với anh, nhưng vốn không có bước hành động kế tiếp, nhất là trong lúc nghỉ đông, cô cũng chưa hề chủ động gọi điện thoại cho mình, ngay cả tin nhắn cũng chỉ có đêm giao thừa gửi một tin, lại là tin gửi cả nhóm, khiến cho anh có cảm giác rất thất bại.
Thật ra thì, anh nào biết Thiên Ca Tuệ vốn vứt anh sau đầu rồi, dù sao cô cũng là người có gia đình, dĩ nhiên lấy gia đình làm chủ, bạn tốt Đổng Yên và Hạ Lan Thu biết chuyện của cô, bình thường đều đến nhà cô tìm cô chơi, tiện thể thăm con nuôi của hai cô.
Hình như Già Đại vẫn nhớ mãi không quên người đàn ông hôn cô đêm đó, mới vừa lui tới với một người bạn trai, nói hôn không có cảm giác liền chia tay.
Lam Tạp kêu bạn quá tùy tiện, sao có thể tùy tiện như vậy... Như thế như thế mà giáo dục cô ấy một trận.
Mà cô làm ủy viên sinh hoạt càng ngày càng thuận tay, từ vừa mới bắt đầu có người làm vướng chân, đến từ từ die nd da nl e q uu ydo n khiến mọi người cảm thấy bạn học Lam Tạp quả thật rất nhiệt tình, mọi người cùng học chung một lớp, không cần thiết làm cứng như vậy, cũng phối hợp rất nhiều.
Điều này khiến cho cô có cảm giác rất thành tựu, cũng nói tin tức tốt này cho giáo sư Khúc rồi, sau mấy lần anh tới tôi đi, quan hệ thầy trò cũng càng ngày càng hòa hợp, từ bắt đầu lui tới kiểu máy móc, càng về sau ra vào gặp mặt kiểu bạn bè, có bay vọt về chất.
Khúc Lại cảm thấy Lam Tạp rất đơn thuần thẳng thắn, nhiệt tình cởi mở; Lam Tạp cảm thấy Khúc Lại kiến thức uyên bác, như một bậc trưởng lão tao nhã lịch sự, cái gì cũng hiểu, lòng thiếu nữ bất tri bất giác có biến hóa rất nhỏ.
Đại học y khoa ban đêm, luôn có một cảm giác âm u, gió thổi vào cành cây yếu ớt vang lên “Vù vù”, Thiên Ca Tuệ mặc áo khoác đi theo sau lưng Mẫn Tại Hi, ra sức xoa tay, đã mùa xuân, vẫn lạnh như thế!
“Lạnh không?” Mẫn Tại Hi rất tự nhiên kéo bàn tay nhỏ bé lạnh cóng của Thiên Ca Tuệ, bàn tay bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
“Anh Tại Hi, em...” Trực giác của Thiên Ca Tuệ cho rằng như thế không thể, Thừa từng nói không thể xảy ra tiếp xúc tứ chi với bất kỳ nam sinh nào, cho nên... Cô tránh ra.
Trong mắt Mẫn Tại Hi có vẻ khó hiểu, không phải Tuệ Tuệ có ấn tượng tốt với anh sao? Tại sao muốn từ chối anh?
“Tuệ Tuệ, anh thích em, làm bạn gái của anh được không?” Giọng nói dịu dàng cuốn hút, ánh mắt dịu dàng triền miên, cứ không chớp mắt nhìn cô gái trước mắt như vậy.
/283
|