Rất nhiều nam nữ đang đóng cảnh triền miên cũng bị ánh đèn chói mắt làm lóa, có kinh ngạc vội đẩy nhau ra; cũng có kéo đối phương lại hỏi số điện thoại; còn có tiếp tục ôm nhiệt liệt hôn nhau.
Hàng trăm khuôn mặt đan vào, muôn hình muôn vẻ, muôn màu không đồng nhất, ba phút thế giới đen thui đủ làm cho người ta phóng túng một lần, vừa thần bí lại vừa kích tình, điều này cũng làm cho rất nhiều người nhớ tới tối nay.
Già Đại nhìn chung quanh một vòng, người đàn ông vừa rồi thiếu chút nữa làm mình bị lạc cứ biến mất không thấy như vậy, nụ hôn nóng bỏng mà điên cuồng giống như đang nằm mơ, không có thật...
Khoảnh khắc đèn bật sáng, Quế Bá Lăng vẫn không nhịn được mà quay đầu lại liếc mắt nhìn, trong đám người đó có một cô gái mặc váy trắng mang mặt nạ thiên nga đen đụng thẳng vào đáy lòng anh, cánh môi đầy đặn này còn có hơi thở hương vị ngọt ngào cũng khiến cho anh hít thở không thông, nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu, coi như là một màn ngoài ý muốn mà thôi.
Trong lòng lại thấy kỳ quái Nhụy nhi cô ấy không phải mới vừa rồi vẫn một mực bên cạnh mình sao, thế nào đột nhiên không thấy tăm hơi?
Thiên Chỉ Dương cũng trở về chỗ của mình, rốt cuộc vừa rồi hôn bao nhiêu cánh môi, mạnh mẽ, hương vị ngọt ngào, nóng ướt, mềm mại, nhưng không có một ai có thể cho mình cảm giác rung động, trong đầu luôn hồi tưởng lại nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước ở New Zealand năm ngoái, tâm tình càng thêm cô đơn rồi.
Chỉ có điều, anh đã đồng ý với cha, qua tối nay nếu không thể tìm được một cô gái khiến cho mình động lòng thì thản nhiên tiếp nhận sắp xếp của cha, đính hôn với Phó Đông Nhi là thiên kim của Phó Cẩm Sinh - chủ tịch ngân hàng Phúc Thụy.
Nhưng mà nằm mơ anh cũng không nghĩ đến tối nay Phó Đông Nhi cũng tới, cô vốn chỉ ôm thái độ tò mò tới xem một chút xem chồng chưa cưới cha chọn cho mình là hạng người gì, vừa đúng lúc gặp được vũ hội hóa trang, lá gan trong lòng cũng lớn thêm, như vậy thì càng không cần lo lắng sẽ có ai nhận ra cô.
Khoảnh khắc khi trò chơi bắt đầu, trong lòng cô vừa thấp thỏm lại mơ hồ có chút mong đợi, mặc dù vẫn là cô gái ngoan ngoãn trong nhà, nhưng trong xương vẫn mang theo chút háo hức phản nghịch, dù sao mỗi một cô gái đều mơ ước có một bạch mã hoàng tử tới hôn mình tỉnh.
Khoảnh khắc khi bốn cánh môi tiếp xúc, đầu cô “Ầm” một cái trống rỗng, chỉ biết người đàn ông hôn cô trên người có một mùi bạc hà dễ ngửi, nhàn nhạt thấp vào ruột gan, cánh môi dịu dàng mà nóng rực, cháy sạch thiếu chút nữa cô mất đi lý trí.
Có lẽ không thích ứng với ánh sáng bất ngờ, Phó Đông Nhi tránh thoát khỏi cái ôm của người đàn ông kia, ngượng ngùng bỏ chạy, khóe mắt liếc thấy người đàn ông kia mặc âu phục màu trắng, lại đeo mặt nạ Ám Dạ Tu La, thân hình và khí tức kia một lần nữa khiến cho tim cô đập rộn lên.
Đây là lần đầu tiên Hứa Du bị người ta đẩy ra, chờ anh phản ứng kịp thì bóng dáng màu lửa đỏ đã không thấy, sờ hơi ấm vẫn còn trên đôi môi, nụ cười nơi khóe mắt càng sâu, mặt nạ phượng hoàng lửa rất hợp với bộ váy màu lửa đỏ, thật sự là một người đẹp nóng bỏng, rất có ý tứ, cũng rất có... Cảm giác.
Rất chờ mong, lần gặp mặt sau của anh và cô.
Nhưng mà việc đời khó đoán, vốn tưởng rằng tiểu Dương sẽ biết “Phượng hoàng lửa” đó, nhưng chưa từng nghĩ cậu ấy cũng tỏ vẻ mờ mịt. Hôm sau anh còn nhiệt tình sắp xếp mọi thứ muốn lật xem danh sách các cô gái độc thân mà tiểu Dương mời, trừ người anh biết, không biết tổng cộng chưa tới mười người, vô tình hay cố ý kết bạn với từng người, lại phát hiện không một ai trong đó là “Phượng hoàng lửa” đêm đó, trong lòng không khỏi hơi mất mát.
Chẳng lẽ, thật sự chỉ là ảo giác của anh?
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
“Các bạn nam nữ độc thân yêu quý, vừa rồi ba phút trong bóng tối có phải rất kích thích không! Rất thỏa mãn! Mọi người có tìm được người khiến mình rung động hoặc là, đên bây giờ, ở đây còn hai đôi nam nữ đang nhiệt liệt ôm hôn, để cho chúng ta chúc phúc bọn họ, cũng cám ơn Thiên tiên sinh là thọ tinh của ngày hôm nay cung cấp sân như vậy cho mọi người.” Người điều khiển chương trình kích tình dâng trào biểu đạt chấn động trong lòng.
Tiếng vỗ tay vang lên lần nữa, hai đôi hôn kịch liệt cuối cùng cũng tách ra, một nữ chính trong đó lại là Đồng Tiểu Noãn.
Mặc dù mang mặt nạ, nhưng Thiên Ca Tuệ vẫn nhận ra, kinh ngạc há to miệng, không phải chứ, cô ta lại hôn đến “Hoàng tử”?
Vậy Già Đại và Tạp Tạp đâu? Còn có Diêu Tư lạnh lùng đó?
Đột nhiên, có một đôi tay giữ lấy bả vai cô, không hề nghĩ ngợi chuẩn bị cho đối phương một ném qua vai, trong miệng lầm bầm: “Tìm chết hả, dám ăn đậu hũ của bổn tiểu thư, chán sống!”
“Là anh.” Úy Nam Thừa mặc âu phục màu đen tinh khiết làm bằng thủ công, mặt nạ Zorro màu đen che mặt, đẹp trai bức người, giống như một kỵ sĩ tới giải cứu công chúa mình yêu mến.
Wow! Quả nhiên là tâm ý tương thông, Thừa thật sự tìm được mình!
Hưng phấn nhào vào trong ngực anh, đột nhiên giống như nghĩ ra điều gì, kéo anh đi về phía toilet, tiến hành thẩm vấn như sau:
“Anh đến khi nào?”
“Vừa tới một lúc.”
“Vậy anh có hôn sai người không?”
“Không có.” Anh quả thật không hôn sai, chỉ bị cường hôn hai giây mà thôi, thay vì nhiều một chuyện còn không bằng ít một chuyện, trong bóng tối khó tránh khỏi có một hai cái ngoài ý muốn, không quan trọng.
“Thật sự không có? Vậy có ai cường hôn anh không?” Thiên Ca Tuệ nghi ngờ nheo mắt lại.
“Không có.” Theo nguyên tắc không nhiều chuyện, vẫn trầm mặc thì tốt hơn, trong lòng thật sự vui mừng ham muốn chiếm giữ mình của Tuệ Tuệ lại mãnh liệt như thế, ánh mắt thâm thúy liếc nhìn cô gái nhỏ trong ngực, “Em thì sa? Không bị ai quấy rầy chứ?”
“Thông minh khả ái cô gái xinh đẹp giống như em dĩ nhiên là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, chỉ có điều, em chỉ chung tình với một mình anh. Cho nên, mu bàn tay đáng thương bị tập kích rồi.” Thiên Ca Tuệ dẩu cái miệng nhỏ nhắn, giơ mu bàn tay lên cho ông xã nhìn, dáng vẻ vô tội dễ thương.
Úy Nam Thừa cười khẽ một tiếng, “Quả nhiên rất thông minh.”
Sau đó cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hôn lòng bàn tay cô, hơi ngứa, tê tê dại dại, Thiên Ca Tuệ không nhịn được bật cười “Khanh khách”, đột nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng người màu xanh lam đi về phía toilet, đó không phải là Lam Tạp thì là ai?
Rất quả quyết ôm cổ ông xã, cắn bờ môi của anh, càng thêm đè đầu anh che mặt mình, cả người hoàn toàn vùi vào trong ngực anh, còn phát ra tiếng rên rỉ nũng nịu không giống bình thường.
Tuệ Tuệ điên cuồng như vậy khiến Úy Nam Thừa mừng rỡ trong lòng, cho rằng cả tuần lễ cô không thấy mình nên quá hưng phấn, thè lưỡi càng thêm nồng nhiệt mà đáp lại, trời mới biết anh muốn cỡ nào mùi vị mất hồn mất vía khi chôn trong cơ thể Tuệ Tuệ.
Khi Lam Tạp càng lúc càng tiến tới gần, hai chân Thiên Ca Tuệ quấn luôn lên hông ông xã, cũng không quan tâm váy xẻ tà rồi, hoàn toàn bất cứ giá nào, bởi vì cô biết Tạp Tạp là một cô gái xấu hổ, thấy cảnh tượng cấp hạn chế này nhất định sẽ cúi đầu chạy trốn thật nhanh, vốn sẽ không liếc nhìn bên này.
Quả nhiên, Lam Tạp mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, giống như hai trái cà chua chín, quá kinh khủng, một nam một nữ lại có thể làm chuyện đó trước cửa phòng vệ sinh? Đây cũng quá buông thả đi!
Lác lắc đầu, mãnh liệt vỗ nước lên mặt, ngàn vạn lần không được đau mắt hột!
Nghe được tiếng cửa toilet đóng lại, Thiên Ca Tuệ vội thở hồng hộc dời môi của mình đi, “Ngừng, về nhà sẽ tiếp tục.”
Úy Nam Thừa quả thật cực kỳ tức giận nhìn Tuệ Tuệ, anh bây giờ đã là tên lắp vào cung không bắn không được, làm sao có thể nhịn được về đến nhà, vậy không phải nghẹn chết sao!
“Không nhịn được, không tin, em sờ đi...” Giọng khàn khàn, vừa nói vừa nắm tay bà xã đưa xuống dưới.
“Nhưng mà nhiều bạn học của em ở đây, người vừa mới mặc váy xanh đi vào toilet chính là một trong số đó, bị các cậu ấy nhìn thấy em sẽ chết thẳng cẳng mất!” Thiên Ca Tuệ nhỏ giọng nói.
Khó trách được Tuệ Tuệ đột nhiên nhiệt tình phóng khoáng như vậy, thì ra vì tránh bạn học của cô, dục vọng trong mắt càng ngày càng sâu, khóe môi nhếch lên cười, “Vậy chúng ta đi phòng khách.”
Nói xong trực tiếp ôm eo Tuệ Tuệ đi về phía một gian phòng khách gần đó, may mà trên hành lang không có mấy người, có cũng trốn ở đây hôn môi...
“Trứng thúi! Thả em xuống! Bị người nhìn thấy!” Thiên Ca Tuệ vốn không dám ngẩng đầu, sợ bị người nhận ra.
“Ngoan ~ Chúng ta đeo mặt nạ, không ai nhận ra được.” Vặn nắm cửa, đẩy cửa, đóng cửa.
Bên trong trừ một chiếc ghế sa lon ra còn lại toàn bộ đều là từng dãy tủ treo quần áo để nguyên mác giá, không quy tắc mà bày đặt tùy ý, tràn đầy quần áo, quần, váy, giầy, hoàn toàn chính là một phòng giữ quần áo cỡ lớn.
Úy Nam Thừa trước tiên cởi mặt nạ trên mặt hai người ném vào trong góc, không kịp chờ đợi hôn lên, bàn tay dao động chung quanh trên người cô, chạm vào là thành ngọn lửa!
Lưng Thiên Ca Tuệ tựa vào trên cửa cứng rắn, trước ngực bị ông xã hôn đến nóng như lửa, khó chịu phát ra từng tiếng “Ừ... Hừ...”, cong hai chân lên không ngừng cọ vào phía dưới người anh.
“Bảo bối, anh lập tức cho em...” Giọng Úy Nam Thừa tràn đầy xấu xa, trên tay tăng sức, “Roẹt” một tiếng, váy trên người Thiên Ca Tuệ bị xé rách rồi, áo lót treo trên cổ, rất có cảm giác nghệ thuật.
“Ngoan ~~ nhấc chân.” Tiếp tục dụ dỗ Tuệ Tuệ cởi quần lót xuống, nhìn chốn bí mật âm u này, không nhịn được khí huyết dâng trào, quần lót cứ treo trên mắt cá chân như vậy, càng thêm có cảm giác xấu xa ~~
Hàng trăm khuôn mặt đan vào, muôn hình muôn vẻ, muôn màu không đồng nhất, ba phút thế giới đen thui đủ làm cho người ta phóng túng một lần, vừa thần bí lại vừa kích tình, điều này cũng làm cho rất nhiều người nhớ tới tối nay.
Già Đại nhìn chung quanh một vòng, người đàn ông vừa rồi thiếu chút nữa làm mình bị lạc cứ biến mất không thấy như vậy, nụ hôn nóng bỏng mà điên cuồng giống như đang nằm mơ, không có thật...
Khoảnh khắc đèn bật sáng, Quế Bá Lăng vẫn không nhịn được mà quay đầu lại liếc mắt nhìn, trong đám người đó có một cô gái mặc váy trắng mang mặt nạ thiên nga đen đụng thẳng vào đáy lòng anh, cánh môi đầy đặn này còn có hơi thở hương vị ngọt ngào cũng khiến cho anh hít thở không thông, nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu, coi như là một màn ngoài ý muốn mà thôi.
Trong lòng lại thấy kỳ quái Nhụy nhi cô ấy không phải mới vừa rồi vẫn một mực bên cạnh mình sao, thế nào đột nhiên không thấy tăm hơi?
Thiên Chỉ Dương cũng trở về chỗ của mình, rốt cuộc vừa rồi hôn bao nhiêu cánh môi, mạnh mẽ, hương vị ngọt ngào, nóng ướt, mềm mại, nhưng không có một ai có thể cho mình cảm giác rung động, trong đầu luôn hồi tưởng lại nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước ở New Zealand năm ngoái, tâm tình càng thêm cô đơn rồi.
Chỉ có điều, anh đã đồng ý với cha, qua tối nay nếu không thể tìm được một cô gái khiến cho mình động lòng thì thản nhiên tiếp nhận sắp xếp của cha, đính hôn với Phó Đông Nhi là thiên kim của Phó Cẩm Sinh - chủ tịch ngân hàng Phúc Thụy.
Nhưng mà nằm mơ anh cũng không nghĩ đến tối nay Phó Đông Nhi cũng tới, cô vốn chỉ ôm thái độ tò mò tới xem một chút xem chồng chưa cưới cha chọn cho mình là hạng người gì, vừa đúng lúc gặp được vũ hội hóa trang, lá gan trong lòng cũng lớn thêm, như vậy thì càng không cần lo lắng sẽ có ai nhận ra cô.
Khoảnh khắc khi trò chơi bắt đầu, trong lòng cô vừa thấp thỏm lại mơ hồ có chút mong đợi, mặc dù vẫn là cô gái ngoan ngoãn trong nhà, nhưng trong xương vẫn mang theo chút háo hức phản nghịch, dù sao mỗi một cô gái đều mơ ước có một bạch mã hoàng tử tới hôn mình tỉnh.
Khoảnh khắc khi bốn cánh môi tiếp xúc, đầu cô “Ầm” một cái trống rỗng, chỉ biết người đàn ông hôn cô trên người có một mùi bạc hà dễ ngửi, nhàn nhạt thấp vào ruột gan, cánh môi dịu dàng mà nóng rực, cháy sạch thiếu chút nữa cô mất đi lý trí.
Có lẽ không thích ứng với ánh sáng bất ngờ, Phó Đông Nhi tránh thoát khỏi cái ôm của người đàn ông kia, ngượng ngùng bỏ chạy, khóe mắt liếc thấy người đàn ông kia mặc âu phục màu trắng, lại đeo mặt nạ Ám Dạ Tu La, thân hình và khí tức kia một lần nữa khiến cho tim cô đập rộn lên.
Đây là lần đầu tiên Hứa Du bị người ta đẩy ra, chờ anh phản ứng kịp thì bóng dáng màu lửa đỏ đã không thấy, sờ hơi ấm vẫn còn trên đôi môi, nụ cười nơi khóe mắt càng sâu, mặt nạ phượng hoàng lửa rất hợp với bộ váy màu lửa đỏ, thật sự là một người đẹp nóng bỏng, rất có ý tứ, cũng rất có... Cảm giác.
Rất chờ mong, lần gặp mặt sau của anh và cô.
Nhưng mà việc đời khó đoán, vốn tưởng rằng tiểu Dương sẽ biết “Phượng hoàng lửa” đó, nhưng chưa từng nghĩ cậu ấy cũng tỏ vẻ mờ mịt. Hôm sau anh còn nhiệt tình sắp xếp mọi thứ muốn lật xem danh sách các cô gái độc thân mà tiểu Dương mời, trừ người anh biết, không biết tổng cộng chưa tới mười người, vô tình hay cố ý kết bạn với từng người, lại phát hiện không một ai trong đó là “Phượng hoàng lửa” đêm đó, trong lòng không khỏi hơi mất mát.
Chẳng lẽ, thật sự chỉ là ảo giác của anh?
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
“Các bạn nam nữ độc thân yêu quý, vừa rồi ba phút trong bóng tối có phải rất kích thích không! Rất thỏa mãn! Mọi người có tìm được người khiến mình rung động hoặc là, đên bây giờ, ở đây còn hai đôi nam nữ đang nhiệt liệt ôm hôn, để cho chúng ta chúc phúc bọn họ, cũng cám ơn Thiên tiên sinh là thọ tinh của ngày hôm nay cung cấp sân như vậy cho mọi người.” Người điều khiển chương trình kích tình dâng trào biểu đạt chấn động trong lòng.
Tiếng vỗ tay vang lên lần nữa, hai đôi hôn kịch liệt cuối cùng cũng tách ra, một nữ chính trong đó lại là Đồng Tiểu Noãn.
Mặc dù mang mặt nạ, nhưng Thiên Ca Tuệ vẫn nhận ra, kinh ngạc há to miệng, không phải chứ, cô ta lại hôn đến “Hoàng tử”?
Vậy Già Đại và Tạp Tạp đâu? Còn có Diêu Tư lạnh lùng đó?
Đột nhiên, có một đôi tay giữ lấy bả vai cô, không hề nghĩ ngợi chuẩn bị cho đối phương một ném qua vai, trong miệng lầm bầm: “Tìm chết hả, dám ăn đậu hũ của bổn tiểu thư, chán sống!”
“Là anh.” Úy Nam Thừa mặc âu phục màu đen tinh khiết làm bằng thủ công, mặt nạ Zorro màu đen che mặt, đẹp trai bức người, giống như một kỵ sĩ tới giải cứu công chúa mình yêu mến.
Wow! Quả nhiên là tâm ý tương thông, Thừa thật sự tìm được mình!
Hưng phấn nhào vào trong ngực anh, đột nhiên giống như nghĩ ra điều gì, kéo anh đi về phía toilet, tiến hành thẩm vấn như sau:
“Anh đến khi nào?”
“Vừa tới một lúc.”
“Vậy anh có hôn sai người không?”
“Không có.” Anh quả thật không hôn sai, chỉ bị cường hôn hai giây mà thôi, thay vì nhiều một chuyện còn không bằng ít một chuyện, trong bóng tối khó tránh khỏi có một hai cái ngoài ý muốn, không quan trọng.
“Thật sự không có? Vậy có ai cường hôn anh không?” Thiên Ca Tuệ nghi ngờ nheo mắt lại.
“Không có.” Theo nguyên tắc không nhiều chuyện, vẫn trầm mặc thì tốt hơn, trong lòng thật sự vui mừng ham muốn chiếm giữ mình của Tuệ Tuệ lại mãnh liệt như thế, ánh mắt thâm thúy liếc nhìn cô gái nhỏ trong ngực, “Em thì sa? Không bị ai quấy rầy chứ?”
“Thông minh khả ái cô gái xinh đẹp giống như em dĩ nhiên là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, chỉ có điều, em chỉ chung tình với một mình anh. Cho nên, mu bàn tay đáng thương bị tập kích rồi.” Thiên Ca Tuệ dẩu cái miệng nhỏ nhắn, giơ mu bàn tay lên cho ông xã nhìn, dáng vẻ vô tội dễ thương.
Úy Nam Thừa cười khẽ một tiếng, “Quả nhiên rất thông minh.”
Sau đó cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hôn lòng bàn tay cô, hơi ngứa, tê tê dại dại, Thiên Ca Tuệ không nhịn được bật cười “Khanh khách”, đột nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng người màu xanh lam đi về phía toilet, đó không phải là Lam Tạp thì là ai?
Rất quả quyết ôm cổ ông xã, cắn bờ môi của anh, càng thêm đè đầu anh che mặt mình, cả người hoàn toàn vùi vào trong ngực anh, còn phát ra tiếng rên rỉ nũng nịu không giống bình thường.
Tuệ Tuệ điên cuồng như vậy khiến Úy Nam Thừa mừng rỡ trong lòng, cho rằng cả tuần lễ cô không thấy mình nên quá hưng phấn, thè lưỡi càng thêm nồng nhiệt mà đáp lại, trời mới biết anh muốn cỡ nào mùi vị mất hồn mất vía khi chôn trong cơ thể Tuệ Tuệ.
Khi Lam Tạp càng lúc càng tiến tới gần, hai chân Thiên Ca Tuệ quấn luôn lên hông ông xã, cũng không quan tâm váy xẻ tà rồi, hoàn toàn bất cứ giá nào, bởi vì cô biết Tạp Tạp là một cô gái xấu hổ, thấy cảnh tượng cấp hạn chế này nhất định sẽ cúi đầu chạy trốn thật nhanh, vốn sẽ không liếc nhìn bên này.
Quả nhiên, Lam Tạp mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, giống như hai trái cà chua chín, quá kinh khủng, một nam một nữ lại có thể làm chuyện đó trước cửa phòng vệ sinh? Đây cũng quá buông thả đi!
Lác lắc đầu, mãnh liệt vỗ nước lên mặt, ngàn vạn lần không được đau mắt hột!
Nghe được tiếng cửa toilet đóng lại, Thiên Ca Tuệ vội thở hồng hộc dời môi của mình đi, “Ngừng, về nhà sẽ tiếp tục.”
Úy Nam Thừa quả thật cực kỳ tức giận nhìn Tuệ Tuệ, anh bây giờ đã là tên lắp vào cung không bắn không được, làm sao có thể nhịn được về đến nhà, vậy không phải nghẹn chết sao!
“Không nhịn được, không tin, em sờ đi...” Giọng khàn khàn, vừa nói vừa nắm tay bà xã đưa xuống dưới.
“Nhưng mà nhiều bạn học của em ở đây, người vừa mới mặc váy xanh đi vào toilet chính là một trong số đó, bị các cậu ấy nhìn thấy em sẽ chết thẳng cẳng mất!” Thiên Ca Tuệ nhỏ giọng nói.
Khó trách được Tuệ Tuệ đột nhiên nhiệt tình phóng khoáng như vậy, thì ra vì tránh bạn học của cô, dục vọng trong mắt càng ngày càng sâu, khóe môi nhếch lên cười, “Vậy chúng ta đi phòng khách.”
Nói xong trực tiếp ôm eo Tuệ Tuệ đi về phía một gian phòng khách gần đó, may mà trên hành lang không có mấy người, có cũng trốn ở đây hôn môi...
“Trứng thúi! Thả em xuống! Bị người nhìn thấy!” Thiên Ca Tuệ vốn không dám ngẩng đầu, sợ bị người nhận ra.
“Ngoan ~ Chúng ta đeo mặt nạ, không ai nhận ra được.” Vặn nắm cửa, đẩy cửa, đóng cửa.
Bên trong trừ một chiếc ghế sa lon ra còn lại toàn bộ đều là từng dãy tủ treo quần áo để nguyên mác giá, không quy tắc mà bày đặt tùy ý, tràn đầy quần áo, quần, váy, giầy, hoàn toàn chính là một phòng giữ quần áo cỡ lớn.
Úy Nam Thừa trước tiên cởi mặt nạ trên mặt hai người ném vào trong góc, không kịp chờ đợi hôn lên, bàn tay dao động chung quanh trên người cô, chạm vào là thành ngọn lửa!
Lưng Thiên Ca Tuệ tựa vào trên cửa cứng rắn, trước ngực bị ông xã hôn đến nóng như lửa, khó chịu phát ra từng tiếng “Ừ... Hừ...”, cong hai chân lên không ngừng cọ vào phía dưới người anh.
“Bảo bối, anh lập tức cho em...” Giọng Úy Nam Thừa tràn đầy xấu xa, trên tay tăng sức, “Roẹt” một tiếng, váy trên người Thiên Ca Tuệ bị xé rách rồi, áo lót treo trên cổ, rất có cảm giác nghệ thuật.
“Ngoan ~~ nhấc chân.” Tiếp tục dụ dỗ Tuệ Tuệ cởi quần lót xuống, nhìn chốn bí mật âm u này, không nhịn được khí huyết dâng trào, quần lót cứ treo trên mắt cá chân như vậy, càng thêm có cảm giác xấu xa ~~
/283
|