“Tạp Tạp, tớ cảm thấy Tuệ Tuệ có thể cần nghỉ ngơi, để cho cô ấy ngủ đi.” Tang Mộc Già Đại cảm giác Tuệ Tuệ có cái gì khó nói nên lời, nên lôi kéo Tạp Tạp.
“A, Tuệ Tuệ cậu không thoải mái nhất định phải nói ra đó.” Lam Tạp vẫn không quên dặn dò một câu.
Thiên Ca Tuệ hết sức đồng ý, trong lòng rất cảm kích Già Đại, quả nhiên là một chiếc áo bông thân thiết ~
Mắt Đồng Tiểu Noãn chau lên, nhìn Thiên Ca Tuệ núp trong chăn, trong lòng kỳ quái, nhưng không có suy nghĩ nào khác, tiếp tục chơi máy vi tính của cô.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đảo mắt đã tới mười một giờ rưỡi rồi, đèn phòng ngủ “Tách” tắt đi, phía dưới cũng truyền đến tiếng cửa sắt khóa lại, trong lòng Thiên Ca Tuệ trầm xuống, chờ chút nữa phải đi xuống thế nào!
Cũng không thể nói đi xuống trước chờ, như vậy sẽ làm nhiều người khác chú ý!
Cô hoàn toàn không buồn ngủ chút nào, trợn tròn mắt nhìn trần nhà đen thui, điện thoại di động túm chặt trong tay, có chút rung động cô sẽ ngay lập tức cầm lên xem.
Đột nhiên, điện thoại di động rung rồi, mừng rỡ như điên mở ra, lại là Yên nhi gửi tin nhắn tới: Tuệ Tuệ, ngủ chưa, tớ muốn hàn huyên tán gẫu với cậu.
Tán gẫu cái đầu quỷ nhà cậu! Hại người ta vui mừng uổng công một trận! Thiên Ca Tuệ hừ thầm trong lòng
Ấn tới ấn lui không đến mấy chữ, vừa đúng lúc ông xã nhắn tin đến: Anh đang ở dưới ký túc xá của em, khóa cửa rồi, em đến ban công lầu hai
Thiên Ca Tuệ lập tức tiến tới bên tai dieendaanleequuydonn Già Đại ngủ đối diện với cô, “Tớ đi ra ngoài rồi, tối nay không trở lại, sáng sớm ngày mai cậu mang sách vở tới phòng học giúp tớ nha.” Sau đó rón rén bò xuống giường mở cửa rời đi.
Mặc dù Tang Mộc Già Đại rất kinh ngạc, nhưng vẫn không hỏi nhiều, dù sao mỗi người đều có chuyện riêng của mình mà!
Đồng Tiểu Noãn nằm trên giường cũng cảm thấy Thiên Ca Tuệ mở cửa đi ra ngoài, trong lòng khinh bỉ nói: Còn nói không có bạn trai, đã trễ thế này không phải bạn trai tới đón, còn ai vào đây nữa?
Giả bộ bệnh nửa đêm chạy đi hẹn hò, thật sự không có liêm sỉ!
Úy Nam Thừa cảm thấy sân trường lúc nửa đêm thật sự u ám khó có thể diễn tả bằng lời, đèn gần như tắt hết, trống trải không có một bóng người, lại còn là khoa y, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng khác thường!
Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, năm phút rồi, Tuệ Tuệ nên xuống, ngẩng đầu đã thấy một bóng đen đứng ở lầu hai vẫy tay với anh.
“Em nhảy thẳng xuống hả!” Khum miệng nhỏ giọng nói.
“Ừ.” Dứt lời dang hai tay ra muốn đỡ, trừ nhảy ra không còn cách nào khác, bởi vì không tìm được cầu thang cũng không có chỗ dừng chân để leo lên.
Thiên Ca Tuệ liếc nhìn lầu dưới, tầng hai, không cao lắm, té xuống cũng sẽ không trở thành tàn phế cũng sẽ không mất mạng.
Một hai ba, chuẩn bị nhảy!
“Rầm” một tiếng, hai người đồng thời ngã nhào trên đất, Úy Nam Thừa ở dưới, Thiên Ca Tuệ ở trên, đỡ thì đỡ được rồi, chỉ có điều lực xung kích quá lớn, hai người cùng ngã xuống đất.
“Ông xã, anh không sao chứ, có đau không?” Đây chính là nền xi măng đó, mới vừa rồi Thừa bị đập đầu thật vang.
“Không có việc gì, cảm giác này rất giống như vụng trộm, anh đây một thằng nhóc nghèo buổi tối lén vào trong thành bắt cóc công chúa bảo bối đi.” Lúc này người nào đó vẫn không quên nói đùa một chút.
“ba hoa, mau dậy đi, bị người khác phát hiện sẽ không tốt.” Thiên Ca Tuệ tức giận đấm đấm người nào đó.
“Em đè lên anh đứng lên như thế nào?”
Thiên Ca Tuệ vội vàng chống đất bò dậy, tiện thể kéo ông xã nằm dưới đất.
Sau khi lên xe, Úy Nam Thừa sờ sờ gáy, giống như bị va chạm sưng một bọc lớn, mím miệng buồn bã nói: “Nếu đầu anh bị đụng hư thì làm thế nào?”
“Đụng hư thì em nuôi dưỡng anh thôi!” Thiên Ca Tuệ cười ngọt ngào nói, còn giống như đứa bé sờ sờ mái tóc đen dày của ông xã.
“Vẫn là bà xã tốt!” Nói xong cạ về phía ngực Tuệ Tuệ, phát hiện chỗ đó quả nhiên ướt một mảng lớn, quả quyết vạch áo ra kiểm tra.
“Làm gì vậy! Đây đang trên xe.” Thiên Ca Tuệ xấu hổ kêu lên.
“Bên ngoài đen như mực, sẽ không có ai.” Úy Nam Thừa chẳng thèm để ý tới nói.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng trắng của đèn pin cầm tay chiếu tới, “Người nào! Ra ngoài nhanh lên! Khuya khoắt chạy đến nơi này phong lưu! Có lòng xấu hổ chút nào hay không.”
Nói chuyện là dì Vương trông coi ký túc xá nữ, người này đã ngoài bốn mươi lăm tuổi, mặt lạnh, vô tình, thích chõ mũi vào chuyện của người khác, không nể mặt, nói chuyện ác độc! Cho nên mấy người Thiên Ca Tuệ các cô có thể không trêu chọc cũng sẽ không trêu chọc, nếu không bị bà ấy bắt được khẳng định bị giảng dạy một trận!
“Mau lái xe!” Thiên Ca Tuệ vùi đầu thúc giục, nhất định không thể bị phát hiện, nếu không ngày tháng sau này có thể phải chịu đựng rồi!
Úy Nam Thừa vội vàng cho xe chạy, thấy bác gái kia hiên ngang lẫm liệt chặn trước xe, vội vàng lui về sau, sau đó quay một vòng bay nhanh về phía cổng trường học, để lại một làn bụi bặm cho bà bác Vương, giận đến bà nổi giận lôi đình! Nói mà không cần suy nghĩ!
“Có gan đừng để cho tôi bắt được lần nữa! Nếu không đưa đến thầy chủ nhiệm đi! Xem mấy người còn phách lối không!” Tức giận cầm đèn pin cầm tay trở về ký túc xá, trên giấy ghi nhớ ghi số xe chiếc thể thao quý giá nổi tiếng vừa rồi: A0008.
Biển số xe đẹp như vậy! Chẳng lẽ là một nữ sinh trong trường học được con em quan to bao nuôi! Bây giờ sao cô gái trẻ tuổi lại không thương tiếc bản thân như vậy! Lãng phí thật lãng phí!
Bà bác Vương hùng hùng hổ hổ bò lên giường tiếp tục ngủ rồi, bà bị âm thanh “Rầm” vang lên đánh thức, còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì, kết quả mặc quần áo tử tế chạy đi đã nhìn thấy trong xe có một nam một nữ ôm nhau bắt đầu thân mật, chắc chắn không phải làm chuyện tốt gì!
Úy Nam Thừa cảm thấy mình đặc biệt sáng suốt, ngay từ lúc Tuệ Tuệ tựu trường đã mua hai căn phòng ở một chung cư gần đó, tầng mười lăm, lên cao ngắm xa, vừa lúc có thể nhìn thấy từng cọng cây ngọn cỏ trong trường học của họ.
“Ông xã, em thật sự yêu anh chết mất!” Vừa vào nhà, Thiên Ca Tuệ lập tức nhiệt tình nhào tới, ôm cổ chồng hưng phấn không thôi.
“Chỉ dựa vào miệng nói thì không được...” Úy Nam Thừa cười đến như yêu nghiệt, khóe môi câu lên dáng vẻ quả thật mê chết người!
Chụt! Đôi môi dán lên, bốn cánh môi nhiệt độ thấp vừa mới tiếp xúc, giống như củi khô gặp phải lửa mạnh, cháy hừng hực!
Thiên Ca Tuệ vốn mặc váy ngủ, chân dài động tình cong lên, liếm chỗ nào đó của ông xã.
“Bà xã, tối nay em quá nhiệt tình!” Úy Nam Thừa dứt khoát nâng mông của cô lên, để cho cô cưỡi trên người mình, hai chân nhỏ dài quấn chặt lấy hông anh, mức độ kịch liệt của nụ hôn này có thể dùng hung dữ mãnh liệt để hình dung! Khó phân thắng bại, gắn bó với nhau!
“A, Tuệ Tuệ cậu không thoải mái nhất định phải nói ra đó.” Lam Tạp vẫn không quên dặn dò một câu.
Thiên Ca Tuệ hết sức đồng ý, trong lòng rất cảm kích Già Đại, quả nhiên là một chiếc áo bông thân thiết ~
Mắt Đồng Tiểu Noãn chau lên, nhìn Thiên Ca Tuệ núp trong chăn, trong lòng kỳ quái, nhưng không có suy nghĩ nào khác, tiếp tục chơi máy vi tính của cô.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đảo mắt đã tới mười một giờ rưỡi rồi, đèn phòng ngủ “Tách” tắt đi, phía dưới cũng truyền đến tiếng cửa sắt khóa lại, trong lòng Thiên Ca Tuệ trầm xuống, chờ chút nữa phải đi xuống thế nào!
Cũng không thể nói đi xuống trước chờ, như vậy sẽ làm nhiều người khác chú ý!
Cô hoàn toàn không buồn ngủ chút nào, trợn tròn mắt nhìn trần nhà đen thui, điện thoại di động túm chặt trong tay, có chút rung động cô sẽ ngay lập tức cầm lên xem.
Đột nhiên, điện thoại di động rung rồi, mừng rỡ như điên mở ra, lại là Yên nhi gửi tin nhắn tới: Tuệ Tuệ, ngủ chưa, tớ muốn hàn huyên tán gẫu với cậu.
Tán gẫu cái đầu quỷ nhà cậu! Hại người ta vui mừng uổng công một trận! Thiên Ca Tuệ hừ thầm trong lòng
Ấn tới ấn lui không đến mấy chữ, vừa đúng lúc ông xã nhắn tin đến: Anh đang ở dưới ký túc xá của em, khóa cửa rồi, em đến ban công lầu hai
Thiên Ca Tuệ lập tức tiến tới bên tai dieendaanleequuydonn Già Đại ngủ đối diện với cô, “Tớ đi ra ngoài rồi, tối nay không trở lại, sáng sớm ngày mai cậu mang sách vở tới phòng học giúp tớ nha.” Sau đó rón rén bò xuống giường mở cửa rời đi.
Mặc dù Tang Mộc Già Đại rất kinh ngạc, nhưng vẫn không hỏi nhiều, dù sao mỗi người đều có chuyện riêng của mình mà!
Đồng Tiểu Noãn nằm trên giường cũng cảm thấy Thiên Ca Tuệ mở cửa đi ra ngoài, trong lòng khinh bỉ nói: Còn nói không có bạn trai, đã trễ thế này không phải bạn trai tới đón, còn ai vào đây nữa?
Giả bộ bệnh nửa đêm chạy đi hẹn hò, thật sự không có liêm sỉ!
Úy Nam Thừa cảm thấy sân trường lúc nửa đêm thật sự u ám khó có thể diễn tả bằng lời, đèn gần như tắt hết, trống trải không có một bóng người, lại còn là khoa y, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng khác thường!
Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, năm phút rồi, Tuệ Tuệ nên xuống, ngẩng đầu đã thấy một bóng đen đứng ở lầu hai vẫy tay với anh.
“Em nhảy thẳng xuống hả!” Khum miệng nhỏ giọng nói.
“Ừ.” Dứt lời dang hai tay ra muốn đỡ, trừ nhảy ra không còn cách nào khác, bởi vì không tìm được cầu thang cũng không có chỗ dừng chân để leo lên.
Thiên Ca Tuệ liếc nhìn lầu dưới, tầng hai, không cao lắm, té xuống cũng sẽ không trở thành tàn phế cũng sẽ không mất mạng.
Một hai ba, chuẩn bị nhảy!
“Rầm” một tiếng, hai người đồng thời ngã nhào trên đất, Úy Nam Thừa ở dưới, Thiên Ca Tuệ ở trên, đỡ thì đỡ được rồi, chỉ có điều lực xung kích quá lớn, hai người cùng ngã xuống đất.
“Ông xã, anh không sao chứ, có đau không?” Đây chính là nền xi măng đó, mới vừa rồi Thừa bị đập đầu thật vang.
“Không có việc gì, cảm giác này rất giống như vụng trộm, anh đây một thằng nhóc nghèo buổi tối lén vào trong thành bắt cóc công chúa bảo bối đi.” Lúc này người nào đó vẫn không quên nói đùa một chút.
“ba hoa, mau dậy đi, bị người khác phát hiện sẽ không tốt.” Thiên Ca Tuệ tức giận đấm đấm người nào đó.
“Em đè lên anh đứng lên như thế nào?”
Thiên Ca Tuệ vội vàng chống đất bò dậy, tiện thể kéo ông xã nằm dưới đất.
Sau khi lên xe, Úy Nam Thừa sờ sờ gáy, giống như bị va chạm sưng một bọc lớn, mím miệng buồn bã nói: “Nếu đầu anh bị đụng hư thì làm thế nào?”
“Đụng hư thì em nuôi dưỡng anh thôi!” Thiên Ca Tuệ cười ngọt ngào nói, còn giống như đứa bé sờ sờ mái tóc đen dày của ông xã.
“Vẫn là bà xã tốt!” Nói xong cạ về phía ngực Tuệ Tuệ, phát hiện chỗ đó quả nhiên ướt một mảng lớn, quả quyết vạch áo ra kiểm tra.
“Làm gì vậy! Đây đang trên xe.” Thiên Ca Tuệ xấu hổ kêu lên.
“Bên ngoài đen như mực, sẽ không có ai.” Úy Nam Thừa chẳng thèm để ý tới nói.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng trắng của đèn pin cầm tay chiếu tới, “Người nào! Ra ngoài nhanh lên! Khuya khoắt chạy đến nơi này phong lưu! Có lòng xấu hổ chút nào hay không.”
Nói chuyện là dì Vương trông coi ký túc xá nữ, người này đã ngoài bốn mươi lăm tuổi, mặt lạnh, vô tình, thích chõ mũi vào chuyện của người khác, không nể mặt, nói chuyện ác độc! Cho nên mấy người Thiên Ca Tuệ các cô có thể không trêu chọc cũng sẽ không trêu chọc, nếu không bị bà ấy bắt được khẳng định bị giảng dạy một trận!
“Mau lái xe!” Thiên Ca Tuệ vùi đầu thúc giục, nhất định không thể bị phát hiện, nếu không ngày tháng sau này có thể phải chịu đựng rồi!
Úy Nam Thừa vội vàng cho xe chạy, thấy bác gái kia hiên ngang lẫm liệt chặn trước xe, vội vàng lui về sau, sau đó quay một vòng bay nhanh về phía cổng trường học, để lại một làn bụi bặm cho bà bác Vương, giận đến bà nổi giận lôi đình! Nói mà không cần suy nghĩ!
“Có gan đừng để cho tôi bắt được lần nữa! Nếu không đưa đến thầy chủ nhiệm đi! Xem mấy người còn phách lối không!” Tức giận cầm đèn pin cầm tay trở về ký túc xá, trên giấy ghi nhớ ghi số xe chiếc thể thao quý giá nổi tiếng vừa rồi: A0008.
Biển số xe đẹp như vậy! Chẳng lẽ là một nữ sinh trong trường học được con em quan to bao nuôi! Bây giờ sao cô gái trẻ tuổi lại không thương tiếc bản thân như vậy! Lãng phí thật lãng phí!
Bà bác Vương hùng hùng hổ hổ bò lên giường tiếp tục ngủ rồi, bà bị âm thanh “Rầm” vang lên đánh thức, còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì, kết quả mặc quần áo tử tế chạy đi đã nhìn thấy trong xe có một nam một nữ ôm nhau bắt đầu thân mật, chắc chắn không phải làm chuyện tốt gì!
Úy Nam Thừa cảm thấy mình đặc biệt sáng suốt, ngay từ lúc Tuệ Tuệ tựu trường đã mua hai căn phòng ở một chung cư gần đó, tầng mười lăm, lên cao ngắm xa, vừa lúc có thể nhìn thấy từng cọng cây ngọn cỏ trong trường học của họ.
“Ông xã, em thật sự yêu anh chết mất!” Vừa vào nhà, Thiên Ca Tuệ lập tức nhiệt tình nhào tới, ôm cổ chồng hưng phấn không thôi.
“Chỉ dựa vào miệng nói thì không được...” Úy Nam Thừa cười đến như yêu nghiệt, khóe môi câu lên dáng vẻ quả thật mê chết người!
Chụt! Đôi môi dán lên, bốn cánh môi nhiệt độ thấp vừa mới tiếp xúc, giống như củi khô gặp phải lửa mạnh, cháy hừng hực!
Thiên Ca Tuệ vốn mặc váy ngủ, chân dài động tình cong lên, liếm chỗ nào đó của ông xã.
“Bà xã, tối nay em quá nhiệt tình!” Úy Nam Thừa dứt khoát nâng mông của cô lên, để cho cô cưỡi trên người mình, hai chân nhỏ dài quấn chặt lấy hông anh, mức độ kịch liệt của nụ hôn này có thể dùng hung dữ mãnh liệt để hình dung! Khó phân thắng bại, gắn bó với nhau!
/283
|