Editor: Sendyle
Công cuộc cãi vã duy trì sau nửa giờ trong trạng thái gay cấn, hình như mỗi lần nói đến Lạnh Tĩnh cùng Tư Nhiên bọn họ đều không đồng nhất ý kiến, tất cả mọi người chuyện nói không hết chủ đề.
Không vì cái gì khác, chỉ giống nhau nhiều năm qua cứ như vậy dây dưa, rõ ràng ai nấy đều thấy được bọn họ yêu thương lẫn nhau, thế nhưng sau nhiều năm như vậy, trong mắt mọi người giống nhau như gần như xa.
Dần dà một đôi trước mắt đến tột cùng khi nào thì có thể tu thành chánh quả, trở thành đối tượng đánh cuộc của mấy nhân vật quan trọng nội bộ trong‘mạn’.
Lúc đó, Mộ Tây Hàn còn là một đứa nhỏ mới gia nhập vào hệ thuống, cho nên mỗi lần thấy bọn họ ăn ý lúc cãi vả cậu nhóc thật tự giác mà trầm mặc im lặng.
Dần dần quay trở lại đề tài trên người anh bạn nhỏ Tây Hàn mới vừa bị mọi người bỏ quên.
[Tư Nhiên vô địch]: “Tây Hàn tiểu đáng yêu, chúng ta thật không thể thương lượng rồi sao?”
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Dĩ nhiên không.”
[Tư Nhiên vô địch]: “Không giết người không phóng hỏa, tôi là công dân tốt, được rồi, muốn tôi làm gì, cậu chỉ cần nói một câu thôi.”
[Gọi ta lạnh gia]: “Cậu không có giết người phóng hỏa sao? Cậu có thể làm công dân tốt một ngày sao? ! ! !”
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Tối mai trước năm giờ, tôi muốn tất cả tư liệu giao dịch lần này của ‘linh’, mấu chốt nhất là tất cả tin tức giao dịch của đối phương.”
[Tư Nhiên vô địch]: “Cái này đơn giản.” Muốn biết chuyện của ‘linh’, chỉ cần đi lấy lòng Hách Liên Thần một cái là được, người nào không biết, bí mật của Hách Liên thần cùng ‘linh’ thật là có quan hệ thiên ty vạn lũ.
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Nếu xảy ra một chút sai xót, mấy tin tức quan trọng trong máy vi tính cậu tôi sẽ giúp cậu tiêu hủy.”
Nói xong Tây Hàn trực tiếp thoát, tiếp tục phá dịch cho tới bây giờ còn không có cỡi ra Fire Wall, a, có ý tứ, hình như cha mình về phương diện này rất có nghiên cứu.
——————————
Bên kia, Hoắc Cảnh Sâm sau khi tắm xong đi ra ngoài từ phòng tắm.
Áo choàng tắm màu trắng to lớn bao quanh thân thể rắn chắc của anh ta, lộ ra cơ ngực bền chắc trước ngực, xương quai xanh tinh xảo, sợi tóc màu đen như cũ lưu lại chút nước còn đọng lại chưa có lau khô hoàn toàn.
Dưới ánh đèn màu vàng ấm, chân anh ta không giẫm lên trên mặt thảm màu xám tro, khi giơ tay nhấc chân, mang theo vài phần lười biếng, lại mang theo mấy phần tuyệt mỹ làm cho người ta không tự chủ phát điên.
Người đàn ông này trời sanh chính là yêu nghiệt cùng Satan kết hợp thể, ánh trăng đang nồng, bóng đêm thâm trầm, ngay cả trong lúc lơ đãng động tác ngồi trên ghế sa lon đều đủ hấp nhân mắt nhìn của mọi người.
Một người đàn ông mặc chính trang thời điểm ngay cả làm cho người ta mê muội, nhưng là lui ra chính trang, nhưng nếu chỉ là một tập đơn giản không đến có thể nữa đơn giản áo ngủ đều có thể xuyên ra đứng ở T trên đài cảm giác, không thể nghi ngờ nam nhân như vậy mới phải Thượng Đế sủng nhi, khiến vô số nữ nhân trước mê đối tượng.
Đè xuống laptop chốt mở, cũng là đang đợi mở máy quá trình trên khay trà điện thoại vang lên.
Nhìn thấy điện tới biểu hiện, Hoắc Cảnh Sâm khóe miệng đường cong không tự chủ mềm mại vài phần.
Lấy ra trên đùi laptop, đứng dậy cầm điện thoại di động lên, rồi sau đó bước dừng ở nửa mở trước cửa sổ, nghiêng người ngang nhiên xông qua, lúc này mới đè xuống phím call.
Công cuộc cãi vã duy trì sau nửa giờ trong trạng thái gay cấn, hình như mỗi lần nói đến Lạnh Tĩnh cùng Tư Nhiên bọn họ đều không đồng nhất ý kiến, tất cả mọi người chuyện nói không hết chủ đề.
Không vì cái gì khác, chỉ giống nhau nhiều năm qua cứ như vậy dây dưa, rõ ràng ai nấy đều thấy được bọn họ yêu thương lẫn nhau, thế nhưng sau nhiều năm như vậy, trong mắt mọi người giống nhau như gần như xa.
Dần dà một đôi trước mắt đến tột cùng khi nào thì có thể tu thành chánh quả, trở thành đối tượng đánh cuộc của mấy nhân vật quan trọng nội bộ trong‘mạn’.
Lúc đó, Mộ Tây Hàn còn là một đứa nhỏ mới gia nhập vào hệ thuống, cho nên mỗi lần thấy bọn họ ăn ý lúc cãi vả cậu nhóc thật tự giác mà trầm mặc im lặng.
Dần dần quay trở lại đề tài trên người anh bạn nhỏ Tây Hàn mới vừa bị mọi người bỏ quên.
[Tư Nhiên vô địch]: “Tây Hàn tiểu đáng yêu, chúng ta thật không thể thương lượng rồi sao?”
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Dĩ nhiên không.”
[Tư Nhiên vô địch]: “Không giết người không phóng hỏa, tôi là công dân tốt, được rồi, muốn tôi làm gì, cậu chỉ cần nói một câu thôi.”
[Gọi ta lạnh gia]: “Cậu không có giết người phóng hỏa sao? Cậu có thể làm công dân tốt một ngày sao? ! ! !”
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Tối mai trước năm giờ, tôi muốn tất cả tư liệu giao dịch lần này của ‘linh’, mấu chốt nhất là tất cả tin tức giao dịch của đối phương.”
[Tư Nhiên vô địch]: “Cái này đơn giản.” Muốn biết chuyện của ‘linh’, chỉ cần đi lấy lòng Hách Liên Thần một cái là được, người nào không biết, bí mật của Hách Liên thần cùng ‘linh’ thật là có quan hệ thiên ty vạn lũ.
[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Nếu xảy ra một chút sai xót, mấy tin tức quan trọng trong máy vi tính cậu tôi sẽ giúp cậu tiêu hủy.”
Nói xong Tây Hàn trực tiếp thoát, tiếp tục phá dịch cho tới bây giờ còn không có cỡi ra Fire Wall, a, có ý tứ, hình như cha mình về phương diện này rất có nghiên cứu.
——————————
Bên kia, Hoắc Cảnh Sâm sau khi tắm xong đi ra ngoài từ phòng tắm.
Áo choàng tắm màu trắng to lớn bao quanh thân thể rắn chắc của anh ta, lộ ra cơ ngực bền chắc trước ngực, xương quai xanh tinh xảo, sợi tóc màu đen như cũ lưu lại chút nước còn đọng lại chưa có lau khô hoàn toàn.
Dưới ánh đèn màu vàng ấm, chân anh ta không giẫm lên trên mặt thảm màu xám tro, khi giơ tay nhấc chân, mang theo vài phần lười biếng, lại mang theo mấy phần tuyệt mỹ làm cho người ta không tự chủ phát điên.
Người đàn ông này trời sanh chính là yêu nghiệt cùng Satan kết hợp thể, ánh trăng đang nồng, bóng đêm thâm trầm, ngay cả trong lúc lơ đãng động tác ngồi trên ghế sa lon đều đủ hấp nhân mắt nhìn của mọi người.
Một người đàn ông mặc chính trang thời điểm ngay cả làm cho người ta mê muội, nhưng là lui ra chính trang, nhưng nếu chỉ là một tập đơn giản không đến có thể nữa đơn giản áo ngủ đều có thể xuyên ra đứng ở T trên đài cảm giác, không thể nghi ngờ nam nhân như vậy mới phải Thượng Đế sủng nhi, khiến vô số nữ nhân trước mê đối tượng.
Đè xuống laptop chốt mở, cũng là đang đợi mở máy quá trình trên khay trà điện thoại vang lên.
Nhìn thấy điện tới biểu hiện, Hoắc Cảnh Sâm khóe miệng đường cong không tự chủ mềm mại vài phần.
Lấy ra trên đùi laptop, đứng dậy cầm điện thoại di động lên, rồi sau đó bước dừng ở nửa mở trước cửa sổ, nghiêng người ngang nhiên xông qua, lúc này mới đè xuống phím call.
/259
|