Thân thể Niệm Thần run run, Lục Hựu Hi không cần học cũng biết một chiêu này hiệu quả tuyệt đối với Mộ tiểu thư, ít nhất không gian liền trở về yên tĩnh đúng không?
Cho nên mới nói, từ rất lâu rồi Mộ tiểu thư chính là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt, thân thể co lại để thu hẹp sự hiện hữu của mình để phòng ngừa người này bộc phát thú tính lần nữa.
Được rồi, Mộ tiểu thư thừa nhận, lúc này trong lòng đang khó chịu, bất kỳ một người đàn ông nào hôn cô thì cũng không như thế này.
Nhưng lại là người trước mặt này, anh ta, là một người đồng tính, tóc gáy của Niệm Thần dựng hết lên, đồng thời lại có cảm giác hôn một người phụ nữ.
Dĩ nhiên, một số suy nghĩ bộc phát cũng không thể che giấu lòng hiếu kỳ to lớn của Mộ tiểu thư, suy nghĩ một lúc lâu, đang khi Lục Hựu Hi cho rằng cô đã hoàn lương, Mộ tiểu thư khó khăn nhẹ nhàng hỏi thành tiếng:
“Anh thích đàn ông, vậy sao còn lên giường với phụ nữ? Sao đứng thẳng được?”
“…”
Cho nên mới nói, người phụ nữ này là một nữ lưu manh thứ thiệt, anh sống từ đó đến nay, chơi qua vô số phụ nữ, dĩ nhiên cũng không đếm hết số lần chơi đàn ông, nhưng sự nghiệp lưu manh cũng không sánh được với Mộ tiểu thư lúc này, trong tích tắc đã hoàn toàn hạ gục anh ta.
Nói cho cùng, nhận thức của Lục Hựu Hi không thực sự được xem như người đồng tính, chỉ là bị ép buộc phải yêu một người đàn ông mà thôi, lại giả như có liên quan đến hoàn cảnh sống từ khi còn bé đến khi lớn lên, trong đầu lúc nào cũng tâm niệm chán ghét sinh vật giống cái, chẳng hạn như phụ nữ.
Lục Hựu Hi day day huyệt thái dương, nói chuyện với người phụ nữ này thật sự là chuyện tương đối hại não, bàn tay đang vịn vào cây cột phía sau lưng Niệm Thần cũng đã nắm lại thành nắm đấm.
Lục Hựu Hi phải cố gắng kiềm chế lắm mới không đấm vào đầu Niệm Thần, quả thật là một chuyện hy hữu:
“Có thể thẳng hay không, chẳng phải hôm nào cho cô thử rồi sẽ biết hay sao? Hiện tại, cô nên trả ơn cho tôi, trước kia tôi đã tha một mạng cho cô, lúc này cô giả bộ làm bạn gái của tôi, dù sao người đàn ông của cô cũng không cần cô, nếu cần thiết thì chúng ta cùng đi tới cục làm đăng ký kết hôn giả.”
Niệm Thần vô thức nuốt nước bọt, thật sự là cô không nghe lầm chứ?
Mấu chốt là cái gọi là tha mạng cho cô rồi thì cô phải trả ơn sao?
Vậy là không phù hợp hướng tới quy tắc cuộc sống tự do tự tại sao, một giây sau đó, hai mắt Niệm Thần nhắm lại để kiểm tra tình huống, nếu như không phải là không gian không đủ lớn, thậm chí cô có thể diễn ra một hành động ngã chổng vó, để thể hiện lúc này mình khiếp sợ không thua gì chính phủ quan tâm một cơn bão quét qua.
“Hơn nữa, tôi đã làm mẹ của con tôi rồi…”
Lúc mấu chốt đương nhiên phải đem con mình ra làm bia đỡ đạn chứ.
“Ha..ha..ha.., lời cô nói là sự thật sao?”
Trên thực tế, Mộ tiểu thư vừa nói xong thì cách đó không xa vang lên một tràng cười mạnh mẽ.
Rồi sau đó, đợi cho đến khi Mộ tiểu thư quay lại nhìn thấy một người đàn ông trung niên dẫn theo một đám thuộc hạ xuất hiện, đứng cách chỗ hai người chừng nửa mét, Lục Phách Thiên nhìn hành động thân mật trước mắt cũng như quan sát “cô dâu mới”.
Hiển nhiên còn đang chìm trong câu nói buột miệng của Niệm Thần, dễ dàng nhận ra, vừa nãy nói lớn như vậy, nhưng trong lòng người này cố tình chỉ nghe được câu cuối cùng thôi.
Niệm Thần không hiểu đầu đuôi thế nào nhìn người đàn ông trung niên trước mặt rồi lại quay đầu lại nhìn Lục Hựu Hi, chuyện này là thế nào? Đang đóng tuồng tình cảm lôi kéo khán giả sao?
Coi như Lục Hựu Hi là người phản ứng đầu tiên, hành động kéo bả vai Niệm Thần rất ư là tự nhiên, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn Lục Phách Thiên:
“Cha à, cha đều thấy cả rồi, đây là người phụ nữ của con, cô ấy có tham muốn chiếm hữu rất mạnh mẽ, nếu cha còn cố tình nhét một cô gái kì cục cho con, con trai của con và mẹ của nó cũng sẽ tức giận với con.”
Lục Hựu Hi vừa nói chuyện vừa đẩy Niệm Thần lên phía trước để cho cha nhìn cho kỹ, lúc đó, vẻ mặt của Lục Hựu Hi rất vô tội, là dáng vẻ sợ vợ chính hiệu.
Sau đó Mộ tiểu thư mới từ từ phản ứng được người đàn ông trung niên này là cha của Lục Hựu Hi, nói như vậy, Lục Hựu Hi tốn công tốn sức như vậy để đem cô về chỗ này, chính là vì không muốn cha anh ta đưa phụ nữ đến cho anh ta?
Được thôi, quan hệ cha con này thật khó hiểu, Niệm Thần cười gượng hai tiếng, thời điểm vừa định nói cái gì thì Lục Hựu Hi dùng sức khoác cánh tay lên vai của cô, rõ ràng mang ý nghĩa đe dọa mà, vì vậy bên ngoài thấy Mộ tiểu thư cười cười nhưng trong lòng không cười nổi, nhưng đổi lại là giọng nói thật ngọt ngào:
“Chào bác trai, cháu là…anh Lục Hựu Hi…anh ấy….”
“À, là mẹ của cháu trai của bác! Con trai, dáng dấp của cô gái này cũng sạch sẽ đó, buổi tối nhóc con ở lại ăn tối đi, đến lúc đó giới thiệu thiếu bang chủ phu nhân với các anh em trong bang luôn.”
Niệm Thần choáng váng cứ lắp bắp cả nửa ngày mà không nói được câu nào, Niệm Thần không muốn nói ra quan hệ này là như thế nào, nhưng ngược lại Lục Phách Thiên lại rất sảng khoái, chỉ cho là Niệm Thần đang xấu hổ một chút mà thôi, thoải mái nói tiếp, hơn nữa còn rất ưng ý người con dâu này.
Trên thực tế, sao cũng được, chỉ cần Lục Hựu Hi dẫn về là một phụ nữ, ông đều chấp nhận hết, trời biết lúc trước kia bị ông ép buộc, con trai đã tức giận dẫn về một người đàn ông, lúc đó huyết áp của ông tăng lên, chút xíu nữa phải nhập viện.
“Ha….ha…”
Niệm Thần cười gượng gạo, mắt nhìn chằm chằm vào tên đầu xỏ đang đứng bên cạnh.
“Cho nên, cha à, bây giờ đã có phụ nữ, tự nhiên cũng sẽ có cháu trai, con sẽ cố gắng nắm bắt tình hình, ngày này sang năm ngài cứ chờ ẵm cháu là được rồi, ngàn vạn lần đừng cho con thấy người phụ nữ quái đản kia.”
Lục Hựu Hi cố ý phớt lờ ánh mắt xem thường của Niệm Thần ở bên cạnh, ngược lại rất lo lắng chuyện lão cha tìm đàn bà cho anh ta.
Tốt rồi, nói chung là Niệm Thần không biết rằng, ánh mắt xem thường tự nhiên được Lục Phách Thiên lý giải là liếc mắt đưa tình, tâm tình hạnh phúc, lại càng ưng ý người phụ nữ đã làm thay đổi con trai mình:
“Được, được, được rồi, con chỉ cần xã giao là tốt rồi, đúng rồi, hai đứa định khi nào kết hôn vậy? Cha thấy cần phải nhanh lên mới được, nếu không thì đến lúc có con rồi mới cưới thì còn ra thể thống gì?”
“….”
Niệm Thần im lặng tuyệt đối….
Cho nên mới nói, từ rất lâu rồi Mộ tiểu thư chính là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt, thân thể co lại để thu hẹp sự hiện hữu của mình để phòng ngừa người này bộc phát thú tính lần nữa.
Được rồi, Mộ tiểu thư thừa nhận, lúc này trong lòng đang khó chịu, bất kỳ một người đàn ông nào hôn cô thì cũng không như thế này.
Nhưng lại là người trước mặt này, anh ta, là một người đồng tính, tóc gáy của Niệm Thần dựng hết lên, đồng thời lại có cảm giác hôn một người phụ nữ.
Dĩ nhiên, một số suy nghĩ bộc phát cũng không thể che giấu lòng hiếu kỳ to lớn của Mộ tiểu thư, suy nghĩ một lúc lâu, đang khi Lục Hựu Hi cho rằng cô đã hoàn lương, Mộ tiểu thư khó khăn nhẹ nhàng hỏi thành tiếng:
“Anh thích đàn ông, vậy sao còn lên giường với phụ nữ? Sao đứng thẳng được?”
“…”
Cho nên mới nói, người phụ nữ này là một nữ lưu manh thứ thiệt, anh sống từ đó đến nay, chơi qua vô số phụ nữ, dĩ nhiên cũng không đếm hết số lần chơi đàn ông, nhưng sự nghiệp lưu manh cũng không sánh được với Mộ tiểu thư lúc này, trong tích tắc đã hoàn toàn hạ gục anh ta.
Nói cho cùng, nhận thức của Lục Hựu Hi không thực sự được xem như người đồng tính, chỉ là bị ép buộc phải yêu một người đàn ông mà thôi, lại giả như có liên quan đến hoàn cảnh sống từ khi còn bé đến khi lớn lên, trong đầu lúc nào cũng tâm niệm chán ghét sinh vật giống cái, chẳng hạn như phụ nữ.
Lục Hựu Hi day day huyệt thái dương, nói chuyện với người phụ nữ này thật sự là chuyện tương đối hại não, bàn tay đang vịn vào cây cột phía sau lưng Niệm Thần cũng đã nắm lại thành nắm đấm.
Lục Hựu Hi phải cố gắng kiềm chế lắm mới không đấm vào đầu Niệm Thần, quả thật là một chuyện hy hữu:
“Có thể thẳng hay không, chẳng phải hôm nào cho cô thử rồi sẽ biết hay sao? Hiện tại, cô nên trả ơn cho tôi, trước kia tôi đã tha một mạng cho cô, lúc này cô giả bộ làm bạn gái của tôi, dù sao người đàn ông của cô cũng không cần cô, nếu cần thiết thì chúng ta cùng đi tới cục làm đăng ký kết hôn giả.”
Niệm Thần vô thức nuốt nước bọt, thật sự là cô không nghe lầm chứ?
Mấu chốt là cái gọi là tha mạng cho cô rồi thì cô phải trả ơn sao?
Vậy là không phù hợp hướng tới quy tắc cuộc sống tự do tự tại sao, một giây sau đó, hai mắt Niệm Thần nhắm lại để kiểm tra tình huống, nếu như không phải là không gian không đủ lớn, thậm chí cô có thể diễn ra một hành động ngã chổng vó, để thể hiện lúc này mình khiếp sợ không thua gì chính phủ quan tâm một cơn bão quét qua.
“Hơn nữa, tôi đã làm mẹ của con tôi rồi…”
Lúc mấu chốt đương nhiên phải đem con mình ra làm bia đỡ đạn chứ.
“Ha..ha..ha.., lời cô nói là sự thật sao?”
Trên thực tế, Mộ tiểu thư vừa nói xong thì cách đó không xa vang lên một tràng cười mạnh mẽ.
Rồi sau đó, đợi cho đến khi Mộ tiểu thư quay lại nhìn thấy một người đàn ông trung niên dẫn theo một đám thuộc hạ xuất hiện, đứng cách chỗ hai người chừng nửa mét, Lục Phách Thiên nhìn hành động thân mật trước mắt cũng như quan sát “cô dâu mới”.
Hiển nhiên còn đang chìm trong câu nói buột miệng của Niệm Thần, dễ dàng nhận ra, vừa nãy nói lớn như vậy, nhưng trong lòng người này cố tình chỉ nghe được câu cuối cùng thôi.
Niệm Thần không hiểu đầu đuôi thế nào nhìn người đàn ông trung niên trước mặt rồi lại quay đầu lại nhìn Lục Hựu Hi, chuyện này là thế nào? Đang đóng tuồng tình cảm lôi kéo khán giả sao?
Coi như Lục Hựu Hi là người phản ứng đầu tiên, hành động kéo bả vai Niệm Thần rất ư là tự nhiên, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn Lục Phách Thiên:
“Cha à, cha đều thấy cả rồi, đây là người phụ nữ của con, cô ấy có tham muốn chiếm hữu rất mạnh mẽ, nếu cha còn cố tình nhét một cô gái kì cục cho con, con trai của con và mẹ của nó cũng sẽ tức giận với con.”
Lục Hựu Hi vừa nói chuyện vừa đẩy Niệm Thần lên phía trước để cho cha nhìn cho kỹ, lúc đó, vẻ mặt của Lục Hựu Hi rất vô tội, là dáng vẻ sợ vợ chính hiệu.
Sau đó Mộ tiểu thư mới từ từ phản ứng được người đàn ông trung niên này là cha của Lục Hựu Hi, nói như vậy, Lục Hựu Hi tốn công tốn sức như vậy để đem cô về chỗ này, chính là vì không muốn cha anh ta đưa phụ nữ đến cho anh ta?
Được thôi, quan hệ cha con này thật khó hiểu, Niệm Thần cười gượng hai tiếng, thời điểm vừa định nói cái gì thì Lục Hựu Hi dùng sức khoác cánh tay lên vai của cô, rõ ràng mang ý nghĩa đe dọa mà, vì vậy bên ngoài thấy Mộ tiểu thư cười cười nhưng trong lòng không cười nổi, nhưng đổi lại là giọng nói thật ngọt ngào:
“Chào bác trai, cháu là…anh Lục Hựu Hi…anh ấy….”
“À, là mẹ của cháu trai của bác! Con trai, dáng dấp của cô gái này cũng sạch sẽ đó, buổi tối nhóc con ở lại ăn tối đi, đến lúc đó giới thiệu thiếu bang chủ phu nhân với các anh em trong bang luôn.”
Niệm Thần choáng váng cứ lắp bắp cả nửa ngày mà không nói được câu nào, Niệm Thần không muốn nói ra quan hệ này là như thế nào, nhưng ngược lại Lục Phách Thiên lại rất sảng khoái, chỉ cho là Niệm Thần đang xấu hổ một chút mà thôi, thoải mái nói tiếp, hơn nữa còn rất ưng ý người con dâu này.
Trên thực tế, sao cũng được, chỉ cần Lục Hựu Hi dẫn về là một phụ nữ, ông đều chấp nhận hết, trời biết lúc trước kia bị ông ép buộc, con trai đã tức giận dẫn về một người đàn ông, lúc đó huyết áp của ông tăng lên, chút xíu nữa phải nhập viện.
“Ha….ha…”
Niệm Thần cười gượng gạo, mắt nhìn chằm chằm vào tên đầu xỏ đang đứng bên cạnh.
“Cho nên, cha à, bây giờ đã có phụ nữ, tự nhiên cũng sẽ có cháu trai, con sẽ cố gắng nắm bắt tình hình, ngày này sang năm ngài cứ chờ ẵm cháu là được rồi, ngàn vạn lần đừng cho con thấy người phụ nữ quái đản kia.”
Lục Hựu Hi cố ý phớt lờ ánh mắt xem thường của Niệm Thần ở bên cạnh, ngược lại rất lo lắng chuyện lão cha tìm đàn bà cho anh ta.
Tốt rồi, nói chung là Niệm Thần không biết rằng, ánh mắt xem thường tự nhiên được Lục Phách Thiên lý giải là liếc mắt đưa tình, tâm tình hạnh phúc, lại càng ưng ý người phụ nữ đã làm thay đổi con trai mình:
“Được, được, được rồi, con chỉ cần xã giao là tốt rồi, đúng rồi, hai đứa định khi nào kết hôn vậy? Cha thấy cần phải nhanh lên mới được, nếu không thì đến lúc có con rồi mới cưới thì còn ra thể thống gì?”
“….”
Niệm Thần im lặng tuyệt đối….
/259
|