CHƯƠNG 955
“Lương Tử, có chuyện này tôi muốn nói với anh.”
Diệp Ân Tuấn kịp thời cản Lương Thiệu Cảnh lại.
Tiêu Niệm Vi khẽ liếc Diệp Ân Tuấn một cái rồi dẫn con gái rời đi.
Lương Thiệu Cảnh nhíu mày, trầm giọng nói: “Hôm nay là tiệc mừng sinh nhật của con gái tôi, đừng có mà gây chuyện đấy.”
“Sợ là có người khác gây chuyện đấy chứ chẳng phải tôi đâu.”
Diệp Ân Tuấn giơ tin nhắn của Thẩm Hạ Lan ra cho Lương Thiệu Cảnh xem.
Lương Thiệu Cảnh cau chặt mày lại.
“Tôi sẽ cho người giúp anh, nhưng không được đề ảnh hưởng tới vợ con tôi đâu đáy.”
“Biết rồi.”
Hai người đàn ông thỏa thuận êm đẹp với nhau xong thì Diệp Ân Tuấn bỏ ra ngoài.
Khi Diệp Ân Tuấn dẫn người tới phòng vệ sinh, Hoàng Phi và người phụ nữ kia còn đang vui vẻ với nhau, bị người ta bắt ngay tại trận.
Người phụ nữ hét ầm lên nhưng lại bị bịt miệng lại, sau đó bị kéo ra ngoài.
Hoàng Phi nhìn thấy Diệp Ân Tuấn thì biết mình tới số rồi, anh ta muốn trốn nhưng lại bị đấm một cú, lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.
Thẩm Hạ Lan leo xuống từ lỗ thông gió, nhìn Hoàng Phi đã chết ngắt thì lạnh lùng nói: “Em phải biết rốt cuộc lúc trước anh ta đã làm gì hai chị em Lam Dũng.”
Đương nhiên Diệp Ân Tuấn phải giúp vụ này.
“Em vào tiệc ăn chút gì đó đi, chuyện tra khảo cứ để cho anh.”
Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy thì hơi do dự.
“Đừng phân vân, chúng ta tới mừng sinh nhật cho con gái Lương Tử, với lại chẳng phải em cần tìm gặp Tiêu Niệm Vi vì chuyện cái chân của Lam Dũng à? Chuyện này không để chậm trễ được đâu, còn cái tên Hoàng Phi này thì em yên tâm, anh nhất định sẽ bắt anh ta nói ra đáp án em cần biết.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, lúc này Thẩm Hạ Lan mới gật đầu.
“Được rồi, vậy em ra ngoài đây, anh nhớ cần thận.”
Thẩm Hạ Lan tách khỏi Diệp Ân Tuấn xong thì trong lòng vô cùng bực bội.
Lúc trước Lam Tử Thất với Lam Dũng vì cô nên mới đuổi theo Hoàng Phi, nhưng hai người họ lại không nói cho cô biết họ đã gặp phải chuyện gì,vì vậy cô luôn nghĩ rằng vết thương ở chân Lam Dũng đã là thương tổn lớn nhất rồi, nào ngờ Lam Tử Thất cũng bị hạ độc.
Thẩm Hạ Lan mang tâm trạng sầu não đó đi vào phòng tiệc.
Có Lương Thiệu Cảnh ở đó, đương nhiên không khí sẽ thoải mái hơn nhiều, mà số người tìm tới a dua nịnh hót cũng không ít, trong giây lát Thẩm Hạ Lan không tìm được cơ hội lại gần.
“Bà chủ.”
Không biết Phi đã tới đây từ lúc nào, lúc gọi Thẩm Hạ Lan còn dọa cô giật mình.
“Sao anh lại ở đây? Lam Dũng đâu?”
“Diệp tổng đã tìm điều dưỡng ở bên cạnh ngài Lam rồi, bà chủ yên tâm, điều dưỡng đó cũng biết một chút võ, Diệp tổng gọi tôi tới đây với bà chủ, sợ cô ở đây một mình cô đơn.”
Phi trả lời khiến Thẩm Hạ Lan phải gật gù.
Diệp Ân Tuấn luôn rất tỉ mỉ, cô cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Chờ cho đám người nịnh hót xung quanh tản bớt thì Thẩm Hạ Lan mới đi về phía Tiêu Niệm Vi.
“Xin chào bác sĩ Tiêu, tôi là Thẫm Hạ Lan.”
Thẩm Hạ Lan chủ động giới thiệu bản thân khiến Tiêu Niệm Vi ngây ra một lúc.
“Thẩm Hạ Lan của Hải Thành sao?”
“Đúng vậy.”
Tiêu Niệm Vi giống như trong lòng Thẩm Hạ Lan đã tưởng tượng, có chút lạnh nhạt, hơi có cảm giác xa cách. Nhưng cô không để bụng, thứ cô cần là y thuật của Tiêu Niệm Vi.
“Đây là mô hình ô tô tôi thiết kế cho cô bé, mong là công chúa nhỏ sẽ thích.”
Thẩm Hạ Lan không biết nên tặng cái gì mới tốt, bèn nghĩ đến mô hình ô tô do chính cô thiết kế ra.
Con gái Lương Vận Ninh của Tiêu Niệm Vi trái lại còn rất thích món quà này, cảm ơn xong thì cầm quà tặng đi chơi luôn.
“Cảm ơn.”
Khóe môi Tiêu Niệm Vi khẽ cong lên, có thể nhận ra cô ta rất yêu con gái của mình.
“Đâu có đâu, là tôi có việc muốn nhờ bác sĩ Tiêu, nhưng đến bắt ngờ quá nên không biết hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ, vội vội vàng vàng nên chưa chuẩn bị được gì cả.”
/2133
|