Diệp Ân Tuấn cũng nhìn thấy một bóng đen đánh về phía mình, anh bất giác giơ chân lên đá về phía ngực đối phương.
Đối phương rên lên một tiếng, bay thẳng ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan vội vàng đi tới trước mặt Diệp Ân Tuấn, nhìn anh có vẻ hơi lo lắng.
“Anh không sao chứ?”
“Không sao.”
Hai mắt Diệp Ân Tuấn nhìn chằm chằm vào bóng người kia.
Bóng người kia tóc rất dài, che khuất khuôn mặt, căn bản không nhìn rõ bộ dáng gì, mà quần áo trên người cũng đã rách rưới, giống như đã rất lâu rồi chưa thay đổi, nhưng nhìn dáng vẻ bề ngoài thì có thể thấy đó là một người phụ nữ.
Phụ nữ?
Diệp Ân Tuấn hơi cau mày lại.
Một người phụ nữ lại xuất hiện ở chỗ như thế này, tốt nhất không phải là người phụ nữ điên là được.
Rõ ràng Thẩm Hạ Lan cũng đã nhận ra điều này.
“Bà là ai?”
Súng của Thẩm Hạ Lan nhằm thẳng vào bà ta.
Bà ta lau máu tươi nơi khóe miệng, dao găm trong tay lần nữa đánh về phía Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn.
Lần này, Thẩm Hạ Lan chắn trước mặt Diệp Ân Tuấn, dí súng vào thẳng trán bà ta.
“Bà muốn thử xem dao găm của bà nhanh, hay là súng của tôi nhanh phải không?”
Âm thanh của Thẩm Hạ Lan rất lạnh, nghe ra không có chút độ ấm nào.
Người phụ nữ hơi dừng động tác lại.
“Vén tóc sang một bên, nói, bà là ai?”
Thẩm Hạ Lan tiếp tục dò hỏi.
Bà ta hừ lạnh một tiếng, nhưng không nói năng gì.
Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày, bất giác muốn tiến lên, nhưng dường như người phụ nữ này có một loại cảm giác ghét bỏ trời sinh đối với đàn ông, khi đối mặt với Thẩm Hạ Lan thì không sao, nhưng Diệp Ân Tuấn vừa tiến lên phía trước, bà ta lập tức trở lên kích động, lập tức vung dao găm trong tay lên, chẳng màng đến việc có thể làm bản thân bị thương hay không.
Nhìn dáng vẻ này của bà ta, Thẩm Hạ Lan phát hiện tóc bà ta đã có ít tóc bạc rồi, có lẽ cũng không còn trẻ nữa, hoặc là vì ở nơi này quá lâu không thấy ánh nắng nên tóc chuyển sang màu trắng cũng nên.
“Xin lỗi, không phải chúng tôi cố ý xông vào, mà thật tưởng nơi này không có ai ở, nên mới định đến tránh gió tuyết một chút.”
Thẩm Hạ Lan nghĩ là do bọn họ xông vào, không trách được người ta tự vệ, nên lập tức thu súng lại.
Nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy, lại thấy cô thu súng về, lúc này người phụ nữ mới rút dao găm về..
/2133
|