“Khu…khu vui chơi?” Liên Hoa hơi tái mặt, cô nghi ngờ nhìn Tiểu Bạch, hỏi lại lần nữa: “Con chắc chắn muốn đến đó sao?”
Triển Thiếu Khuynh đồng ý yêu cầu này: “Vậychúng ta sẽ đi khu vui chơi, đi khu vui chơi giải trí Fota được xếp đứng đầu toàn quốc của thành phố K thôi!”
Tiểu Bạch khẽ kéo tay Liên Hoa, ngiêng đầu hỏi: “Mẹ ơi, có được đi không mẹ?”
“ Được…được.” Liên Hoa ngây người một lúc rồi mới gật đầu: “vậy đi Fota thôi…”
“Hay quá!” Tiểu Bạch vui mừng hoan hô, kéo tay Liên Hoa lên xe.
Xe đi một lúc thì đến trước cửa khu vui chơi, người trợ lý đến sớm xếp hàng đưa vé cho họ, đồng thời anh ta cũng mua trước những đồ dùng cần thiết để vào khu vui chơi như: áo mưa, ô, nước, đồ ăn vặt..v..v. rồi cùng gia đình ba người đi vào khu vui chơi, mấy người vệ sĩ của nhà họ Triển cùng nấp trong hàng người bí mật đi vào, không ngừng rời mắt bảo vệ họ.
Vừa vào trong khu vui chơi Fota Liên Hoa liền đẩy người trợ lý treo đầy túi lớn túi nhỏ trên người sang một chỗ, dáng người cao lớn của anh treo đầy các loại đồ dùng, sao cô có thể làm phiền anh đi theo phục vụ bọn họ chứ, Tiểu Bạch chỉ đến chơi vài giờ đồng hồ mà thôi, đâu cần người trợ lý chuẩn bị nhiều đồ đến thế này.
Chiều hôm nay là khoảng thời gian cả nhà ba người hưởng thụ thời khắc vui vẻ của khu vui chơi, để người ngoài đi theo rất gò bó, mặc dù cô cũng biết có một đám đông thợ lý và vệ sĩ đang ẩn nấp nhưng họ trà trộn trong hàng người không hề bị phát hiện khắc hẳn với việc cứ luôn xuất hiện trước mắt, cô không thích cảm giác được chăm sóc giám hộ trực tiếp như thế, người trợ lý cứ tự đi chơi thì tốt hơn.
Đẩy được người trợ lý đi, các việc lặt vặt trong khu vui chơi đều đặt trên người Liên Hoa, cô nói với hai cha con: “Mẹ đi lấy bản đồ của khu vui chơi Fota, hai cha con đợi chút nhé.”
Liên Hoa nhìn Triển Thiếu Khuynh đang ngồi trên xe lăn và Tiểu Bạch mới chỉ bốn tuổi, xắn tay áo rảo chân đi.
Haizz, đi cùng hai người này đến đây, cô không phải chỉ chăm sóc mỗi cậu con trai mà còn cả người cha không tiện đi lại nữa!
“Mẹ ơi, con và cha sẽ ngoan ngoãn đợi mẹ ở đây nhé!” Tiểu Bạch cười híp mắt nói với theo Liên Hoa.
Vừa thấy Liên Hoa đi xa, Tiểu Bạch vẫy vẫy tay với Triển Thiếu Khuynh: “Cha ơi, cha đưa tai lại gần đây!”
Đợi Triển Thiếu Khuynh đưa tai lại gần con trai, Tiểu bạch
Triển Thiếu Khuynh đồng ý yêu cầu này: “Vậychúng ta sẽ đi khu vui chơi, đi khu vui chơi giải trí Fota được xếp đứng đầu toàn quốc của thành phố K thôi!”
Tiểu Bạch khẽ kéo tay Liên Hoa, ngiêng đầu hỏi: “Mẹ ơi, có được đi không mẹ?”
“ Được…được.” Liên Hoa ngây người một lúc rồi mới gật đầu: “vậy đi Fota thôi…”
“Hay quá!” Tiểu Bạch vui mừng hoan hô, kéo tay Liên Hoa lên xe.
Xe đi một lúc thì đến trước cửa khu vui chơi, người trợ lý đến sớm xếp hàng đưa vé cho họ, đồng thời anh ta cũng mua trước những đồ dùng cần thiết để vào khu vui chơi như: áo mưa, ô, nước, đồ ăn vặt..v..v. rồi cùng gia đình ba người đi vào khu vui chơi, mấy người vệ sĩ của nhà họ Triển cùng nấp trong hàng người bí mật đi vào, không ngừng rời mắt bảo vệ họ.
Vừa vào trong khu vui chơi Fota Liên Hoa liền đẩy người trợ lý treo đầy túi lớn túi nhỏ trên người sang một chỗ, dáng người cao lớn của anh treo đầy các loại đồ dùng, sao cô có thể làm phiền anh đi theo phục vụ bọn họ chứ, Tiểu Bạch chỉ đến chơi vài giờ đồng hồ mà thôi, đâu cần người trợ lý chuẩn bị nhiều đồ đến thế này.
Chiều hôm nay là khoảng thời gian cả nhà ba người hưởng thụ thời khắc vui vẻ của khu vui chơi, để người ngoài đi theo rất gò bó, mặc dù cô cũng biết có một đám đông thợ lý và vệ sĩ đang ẩn nấp nhưng họ trà trộn trong hàng người không hề bị phát hiện khắc hẳn với việc cứ luôn xuất hiện trước mắt, cô không thích cảm giác được chăm sóc giám hộ trực tiếp như thế, người trợ lý cứ tự đi chơi thì tốt hơn.
Đẩy được người trợ lý đi, các việc lặt vặt trong khu vui chơi đều đặt trên người Liên Hoa, cô nói với hai cha con: “Mẹ đi lấy bản đồ của khu vui chơi Fota, hai cha con đợi chút nhé.”
Liên Hoa nhìn Triển Thiếu Khuynh đang ngồi trên xe lăn và Tiểu Bạch mới chỉ bốn tuổi, xắn tay áo rảo chân đi.
Haizz, đi cùng hai người này đến đây, cô không phải chỉ chăm sóc mỗi cậu con trai mà còn cả người cha không tiện đi lại nữa!
“Mẹ ơi, con và cha sẽ ngoan ngoãn đợi mẹ ở đây nhé!” Tiểu Bạch cười híp mắt nói với theo Liên Hoa.
Vừa thấy Liên Hoa đi xa, Tiểu Bạch vẫy vẫy tay với Triển Thiếu Khuynh: “Cha ơi, cha đưa tai lại gần đây!”
Đợi Triển Thiếu Khuynh đưa tai lại gần con trai, Tiểu bạch
/308
|