Đôi mắt Thanh Ly ảm đạm buồn bã, thần sắc có chút khó coi.
“Để hắn đến phòng khách chờ đi.”
“Vâng, Thần Tôn.”
Thanh Ly phân phó xong đồng tử, sau đó quay đầu phân phó thị nữ canh giữ ở bên cạnh Thanh Liên Linh Trì.
“Chiếu cố nàng cho tốt, đừng để nàng rời khỏi Thanh Liên Linh Trì, nếu như có chuyện gì, trực tiếp tới tìm ta.”
“Vâng, Thần Tôn.”
Phân phó xong, Thanh Ly quay đầu liếc mắt nhìn Thanh Liên Linh Trì, khẽ thở dài một tiếng, xoay người rời đi.
Bên trong phòng tiếp khách.
Thương Lăng đứng ở đó, phòng khách vốn thanh tịnh và đẹp đẽ, tản ra hương sen thanh mát chợt trở nên lạnh lẽo.
Còn chưa vào phòng khách, Thanh Ly cũng đã cảm thụ được khí thế của Thương Lăng.
Đi vào bên trong phòng khách, Thanh Ly thay một nụ cười ấm áp, chậm rãi đi tới trên chủ tọa.
“Không biết Thương Lăng Thượng Thần đến thăm Thanh Liên Linh Sơn, chiêu đãi không chu đáo, xin hãy thứ lỗi.”
Thanh Ly ngồi xuống, bưng chén trà bên cạnh bàn lên.
” Sao Thương Lăng Thượng Thần không ngồi xuống, trà thơm nhất phẩm của Thanh Liên Linh Sơn, nhất định có thể để ngài lưu lại hương thơm, nhớ mãi không quên.”
“Không cần, ta tới đón Tư Mệnh trở về.”
Nghe nói thế, tay Thanh Ly dừng lại, thần sắc có chút không vui.
“Ta nghe nói, bảy ngàn năm trước, Thương Lăng Thượng Thần đột nhiên xuất hiện, một mực vì Tiên Giới trấn thủ U Hư Giới, chống đỡ yêu giới xâm nhập. Thậm chí hai ngàn năm trước, một mình mang theo thần long đơn đấu bảy vị điện chủ Thất Ma điện yêu giới, , hoàn toàn thắng lợi.”
Thần sắc Thanh Ly vẫn lạnh nhạt như cũ, mặt Thương Lăng vẫn không chút thay đổi.
“Thương Lăng Thượng Thần chiến công hiển hách ở Tiên Giới, là đệ nhất lục giới, danh xưng đơn đấu vô địch, rất lợi hại đây.”
Thanh Ly lãnh đạm nói, chén trà trong tay nhẹ nhàng nâng lên, nhấp một ngụm.
“Ở Tiên Giới, Thiên Đế thống lĩnh Thiên cung, mặc dù là đứng đầu Tiên Giới, thế nhưng tàng long ngọa hổ bên trong Tiên Giới, ẩn thế tông môn mới là chỗ thâm hậu nhất.”
Giọng Thương Lăng lạnh như băng, không mang theo một tia tình cảm.
“Trước đây, tông chủ Phiêu Miểu Thần Tông có bảy đại đệ tử , bất kỳ một nhân vật nào cũng có thể lay động Tiên Giới. Sau khi xuất sư tự lập môn hộ, cũng đều là ẩn thế tông môn không thể khinh thường, Thanh Liên Linh Sơn chính là một trong số đó.”
Thương Lăng nói xong, Thanh Ly nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, yếu ớt cười như trước.
Hai người khi nói chuyện giọng nói không đổi, thanh thế không đổi, cũng đã âm thầm đọ sức một phen.
Rất hiển nhiên, hai người đều có hiểu biết lẫn nhau, hai người cũng đều là nhân vật khó đối phó.
“Thương Lăng Thượng Thần, Tư Mệnh đang chữa thương ở Thanh Liên Linh Sơn, thương thế chưa lành, tạm thời sẽ không rời khỏi Thanh Liên Linh Sơn.”
Thanh Ly trực tiếp cự tuyệt Thương Lăng mang Tư Mệnh đi.
” Thương thế của nàng ta nghĩ ta có thể trị hết, giao cho ta là được.”
“Ồ? Không biết Thương Lăng Thượng Thần là gì của Tư Mệnh, dựa vào cái gì phải giao cho ngài?”
Nghe nói thế, thần sắc Thương Lăng cứng đờ.
“Vậy không biết vì sao Thanh Ly Thần Tôn lại phải cố giữ Tư Mệnh lại?”
Thanh Ly dừng động tác nâng chén trà, chân mày trầm xuống.
Thanh Liên Linh Trì.
Giản Chỉ Hề thấy Thanh Ly rời đi, liền xuống giường băng.
Chung quanh chỗ này đều tràn đầy tiên linh, tuyệt đối không phải vị trí bình thường.
Theo nàng biết, Tiên Giới rất lớn, trừ Thiên Đế dẫn đầu Thiên cung cùng với các Tiên Cung bên ngoài của ông ấy, còn có rất nhiều ẩn thế tông môn lớn nhỏ.
Những ẩn thế tông môn này, mới là nội tình thâm sâu nhất.
Giản Chỉ Hề không chút nghi ngờ, Thanh Liên Linh Sơn này chính là một trong số đó.
Hơn nữa, nàng vừa mới nghe được đồng tử kia gọi Thanh Liên Thần Tôn.
Phía trên tiên quân chính là thượng thần, phía trên thượng thần, chính là Thần Tôn.
Thanh Ly này lai lịch không nhỏ.
Chỉ là, tại sao hắn muốn cứu nàng? Trước lúc nàng bất tỉnh đã xảy ra chuyện gì?
/482
|