Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Thấm Tử Nhân cười đến vẻ mặt ái muội.
“Thay ta chiếu cố Vân Triệt.”
“Không thành vấn đề, chớ quên đem người mang đến là được.”
“Đi.”
“Không tiễn!”
Thương Lăng thân hình lóe lên bay khỏi Đại Hoang Vân Hải.
Thấm Tử Nhân nhìn bóng lưng hắn rời đi, yếu ớt thở dài, xoay người, nhìn về phía Vân Triệt bên trong bích thủy linh hồ.
“Tiểu bảo bối, mau mau tốt nha.”
Thấm Tử Nhân hất tay áo một cái, nhiều đóa hoa tử đằng phiêu tán ra ngoài, bên cạnh Băng Liên Linh Bàn xoay một vòng, điểm một cái linh quang từ trên tử đằng hoa rơi xuống, rót vào bên trong Linh Bàn.
Tiên giới, núi Xích Lĩnh.
Trước cửa Xích Đế Cung, Thương Lăng chậm rãi đáp xuống, hắn giương mắt nhìn về phía Xích Đế Cung cao vút trong mây, thần sắc băng lãnh.
Lúc này, thủ vệ trước cửa Xích Đế Cung đi lên trước, hướng phía Thương Lăng thi lễ.
“Thương Lăng Ttượng thần, xin hỏi là tới bái phỏng Xích Đế sao?”
“Mang Dao Cơ giao ra đây.”
Thủ vệ đồng sững sờ, một chút không hiểu ý tứ của Thương Lăng, hắn lại hỏi một lần nữa.
“Thương Lăng thượng thần là tới tìm thần nữ sao?”
Thương Lăng không trả lời, dưới chân hắn, một tầng băng dần dần kết, sau đó nhanh chóng hướng Xích Đế Cung khuếch tán.
Thủ vệ vừa nhìn điệu bộ này, lập tức bị dọa sợ, hắn một chút cũng không dám dây dưa, đầu cũng không quay lại chạy nhanh vào bên trong Xích Đế Cung.
“Không, không, không tốt, Thương Lăng thượng thần tới!”
“Tới thì tới, vội vội vàng vàng làm gì, còn không mau cho mời khách quý?” Một thủ vệ khác khinh bỉ nguýt hắn một cái.
“Không phải. . .”
Thủ vệ kia lời còn chưa dứt, khối băng đã nhanh chóng lan tràn ra, nhanh chóng lan tới Xích Đế Cung.
Lần này, thủ vệ kia cũng dọa sợ, mau chóng xông trở về bẩm báo.
Vẻn vẹn trong chốc lát, lớp băng đã lan tràn vào bên trong Xích Đế Cung.
Sau đó, hai nam tử từ trong Xích Đế Cung bay ra ngoài.
Một người mặc áo lam chính là đại ca của Dao Cơ Úy Nguyên, một người mặc áo xanh chính là nhị ca của Dao Cơ Tấn Hoa.
Hai người đầu đội ngọc quan, mặc áo gấm, một bộ dáng dấp công tử văn nhã.
Chỉ thấy bọn hắn bay đến trước Thương Lăng, dừng lại.
“Tham kiến Thương Lăng thượng thần!”
“Không biết Thương Lăng thượng thần đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, xin thứ tội.”
“Không bằng Thương Lăng thượng thần vào Xích Đế Cung, chúng ta nhất định chiêu đãi thượng thần thật tốt.”
Hai người nói nửa ngày, Thương Lăng thần sắc lạnh lùng, không nói một lời, một đôi tròng mắt chỉ là nhìn phương hướng Xích Đế Cung.
Hai người xưa nay nghe nói tính cách Thương Lăng lạnh lùng, xấu hổ mà lo lắng, cũng có thể tiếp thu hắn cái dạng này.
“Không biết Thương Lăng thượng thần tự mình đến thăm Xích Đế Cung có chuyện gì quan trọng?”
“Giao ra Dao Cơ.” Thương Lăng rốt cục mở miệng.
Úy Nguyên cùng Tấn Hoa đối mặt liếc mắt, sắc mặt có chút không dễ nhìn lắm.
Sự tình của Dao Cơ tại thế gian, đều đã nói qua cho bọn họ.
Khi nghe nói Thương Lăng tới cửa, trong lòng bọn họ cũng rất tâm thần bất định.
Nghĩ Thương Lăng là thượng thần, Nam Phương Xích Đế tại tiên giới cũng là có địa vị, chung quy không đến mức sẽ không vạch mặt, một điểm mặt mũi cũng không cho.
Cho nên bọn họ trấn an Dao Cơ, sau đó quyết định tự mình ra cửa nghênh tiếp, cũng trấn an Thương Lăng.
Dù sao mọi người cùng ở tiên giới, cấp cho mặt mũi, bằng không sau này sẽ khó nói.
Dù sao, Xích Đế cũng không phải tiểu tiên không đủ tư cách gì, Xích Đế Cung mặc dù không bằng Thiên cung, nhưng cũng tuyệt đối không phải dễ khi dễ.
“Muội muội thân thể khó chịu, bây giờ không thể gặp khách, không bằng Thương Lăng thượng thần ngày khác trở lại?”
“Hình như Thương Lăng thượng thần cùng muội muội có chút hiểu lầm. Muội muội từ nhỏ đã bị phụ thân chiều quen, có một số việc làm không đúng, đợi muội muội thân thể khỏe mạnh, chúng ta nhất định tự mình mang nàng tới cửa xin lỗi, ngươi xem coi thế nào?”
/482
|