Ta lúc nào có thể tu luyện? Hạ Hàm Trần có chút chờ không kịp.
Hẳn là nói, báo thù chi tâm, bắt đầu gấp không chờ nổi.
Đêm nay, đợi lúc có trăng, hấp thu tinh hoa, ta dạy ngươi dẫn khí nhập thể. Nhìn bộ lông đỏ như máu của con Huyết Lang này, thật đúng là muốn chói mù nàng.
Ánh trăng như nước, lẳng lặng mà chiếu vào tuyết địa, khiến một vùng tuyết rộng lớn như phủ thêm một tấm váy lụa màu xám bạc.
Một thiếu nữ cùng một Huyết Lang đứng ở hai bên nhìn nhau.
Trong lúc chờ đợi ánh trăng, nàng nói qua với Hạ Hàm Trần như thế nào là đem tinh hoa dẫn vào trong cơ thể, ha ha xin lỗi, nàng chỉ nói một lần.Việc Hạ Hàm Trần có thể hiểu hay không, phải xem chỉ số thông minh hắn.
Ngươi có thể bắt đầu rồi. Vân Y gật đầu, chờ ánh trăng lên tới nửa bầu trời, nói với Hạ Hàm Trần.
Hạ Hàm Trần nghe vậy, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, Vân Y nhướng mày, cũng không để ý đến hắn, ngồi xuống, đồng dạng cũng tiến vào tu luyện.
Mặt trời lên, lúc Vân Y rời khỏi tu luyện phát hiện Hạ Hàm Trần vẫn còn đắm chìm ở minh tưởng của hắn, vô pháp thoát ra.
Quanh thân Hạ Hàm Trần ra hơi thở đỏ rự đầy nhiệt khí, đối nghịch hàn băng lạnh lẽo của nàng làm Vân Y cảm thấy có chút kinh ngạc.
Chỉ số thông minh cao vậy, chắc hắn lĩnh hội được rồi.
Đúng rồi, hệ thống, nhiệm vụ này...... đừng bảo là lại bắt ta trong vòng một năm phải hoàn thành đi? Vân Y đột nhiên nghĩ đến này vấn đề.
Nói thật, một năm để công lược, nàng thật sự không tin tưởng chút nào.
Tiến vào trạng thái tu luyện, có thể lập tức tu tu vèo cái một tháng nửa tháng.
Tu luyện tới vài lần...... liền hết một năm, vậy công lược cái lông hả?
Vì tính đặc thù của nhiệm vụ, cho ngươi kéo dài mười năm. Có lời này từ hệ thống, Vân Y vui vẻ hẳn.
Mười năm...... vậy còn được, nàng có thể chơi chơiđến chán thì thôi, a ha ha ha, bị tính là nhiệm vụ thất bại, cũng không uổng cuộc đời này.
Không, không uổng cái vị diện này.
Nhìn Hạ Hàm Trần còn nghiêm túc như thế, hơn nữa, mới vừa hỏi hệ thống thời gian làm nhiệm vụ, Vân Y sải bước, tiêu sái đi ra ngoài.
Cái nơi này, nàng phải dạo chơi, thưởng thức qua một chút cảnh đẹp mới được.
Một năm sau.
Hạ Hàm Trần cũng không biết là ăn phải cái thuốc gì, thế mà tu luyện tròn một năm.
Hơn nữa, làm Vân Y cảm thấy thật không thể tưởng tượng, chính là Hạ Hàm Trần này, không cần ăn cơm một năm......Thế nhưng cũng không bị đói?
Nhớ trước đây, hồi nàng vẫn là, không đúng, hồi ký chủ vẫn là một con hồ ly, tu gì thì tu cũng sẽ không mất ăn mất ngủ như vậy.
Hệ thống này, nam chính, lúc nào mới có thể hóa thành hình người? Nếu vẫn luôn là hình sói, ta sẽ có chướng ngại tâm lý lắm nha?
Nàng vẫn luôn cảm thấy cá nhân mình cùng với Hạ Hàm Trần...... Hiện tại hắn vẫn là con sói to như thế, áp lực tâm lý sẽ rất lớn.
Cửa hàng tích phân có thể mua dụng cụ hóa thành hình người, ngươi có uốn dùng không? Thân là một hệ thống gương mẫu, biết gì nói hết, ngôn mà có tẫn! ( đủ hố)
Vân Y dựa theo chỉ thị hệ thống, mở ra của hàng tích phân, nhìn thấy...Đù má, muốn năm trăm tích phân của nàng?
Phốc – hộc máu...
Nàng tổng tích phân cũng chỉ có một ngàn.
Hiện tại, thế nhưng muốn năm trăm tích phân, chẳng phải là chính là muốn hố hết tích phân nàng sao?
Mỗi lần gặp được hệ thống hố cha như thế, Vân Y thật sự muốn lôi hệ thống ra,đem nó hành hung chà đạp kịch liệt.
Mua. Nếu nàng không nhớ lầm, hoàn thành nhiệm vụ này có tám trăm tích phân, đù má, ta đây thật sự đang làm không công mà.
Hẳn là nói, báo thù chi tâm, bắt đầu gấp không chờ nổi.
Đêm nay, đợi lúc có trăng, hấp thu tinh hoa, ta dạy ngươi dẫn khí nhập thể. Nhìn bộ lông đỏ như máu của con Huyết Lang này, thật đúng là muốn chói mù nàng.
Ánh trăng như nước, lẳng lặng mà chiếu vào tuyết địa, khiến một vùng tuyết rộng lớn như phủ thêm một tấm váy lụa màu xám bạc.
Một thiếu nữ cùng một Huyết Lang đứng ở hai bên nhìn nhau.
Trong lúc chờ đợi ánh trăng, nàng nói qua với Hạ Hàm Trần như thế nào là đem tinh hoa dẫn vào trong cơ thể, ha ha xin lỗi, nàng chỉ nói một lần.Việc Hạ Hàm Trần có thể hiểu hay không, phải xem chỉ số thông minh hắn.
Ngươi có thể bắt đầu rồi. Vân Y gật đầu, chờ ánh trăng lên tới nửa bầu trời, nói với Hạ Hàm Trần.
Hạ Hàm Trần nghe vậy, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, Vân Y nhướng mày, cũng không để ý đến hắn, ngồi xuống, đồng dạng cũng tiến vào tu luyện.
Mặt trời lên, lúc Vân Y rời khỏi tu luyện phát hiện Hạ Hàm Trần vẫn còn đắm chìm ở minh tưởng của hắn, vô pháp thoát ra.
Quanh thân Hạ Hàm Trần ra hơi thở đỏ rự đầy nhiệt khí, đối nghịch hàn băng lạnh lẽo của nàng làm Vân Y cảm thấy có chút kinh ngạc.
Chỉ số thông minh cao vậy, chắc hắn lĩnh hội được rồi.
Đúng rồi, hệ thống, nhiệm vụ này...... đừng bảo là lại bắt ta trong vòng một năm phải hoàn thành đi? Vân Y đột nhiên nghĩ đến này vấn đề.
Nói thật, một năm để công lược, nàng thật sự không tin tưởng chút nào.
Tiến vào trạng thái tu luyện, có thể lập tức tu tu vèo cái một tháng nửa tháng.
Tu luyện tới vài lần...... liền hết một năm, vậy công lược cái lông hả?
Vì tính đặc thù của nhiệm vụ, cho ngươi kéo dài mười năm. Có lời này từ hệ thống, Vân Y vui vẻ hẳn.
Mười năm...... vậy còn được, nàng có thể chơi chơiđến chán thì thôi, a ha ha ha, bị tính là nhiệm vụ thất bại, cũng không uổng cuộc đời này.
Không, không uổng cái vị diện này.
Nhìn Hạ Hàm Trần còn nghiêm túc như thế, hơn nữa, mới vừa hỏi hệ thống thời gian làm nhiệm vụ, Vân Y sải bước, tiêu sái đi ra ngoài.
Cái nơi này, nàng phải dạo chơi, thưởng thức qua một chút cảnh đẹp mới được.
Một năm sau.
Hạ Hàm Trần cũng không biết là ăn phải cái thuốc gì, thế mà tu luyện tròn một năm.
Hơn nữa, làm Vân Y cảm thấy thật không thể tưởng tượng, chính là Hạ Hàm Trần này, không cần ăn cơm một năm......Thế nhưng cũng không bị đói?
Nhớ trước đây, hồi nàng vẫn là, không đúng, hồi ký chủ vẫn là một con hồ ly, tu gì thì tu cũng sẽ không mất ăn mất ngủ như vậy.
Hệ thống này, nam chính, lúc nào mới có thể hóa thành hình người? Nếu vẫn luôn là hình sói, ta sẽ có chướng ngại tâm lý lắm nha?
Nàng vẫn luôn cảm thấy cá nhân mình cùng với Hạ Hàm Trần...... Hiện tại hắn vẫn là con sói to như thế, áp lực tâm lý sẽ rất lớn.
Cửa hàng tích phân có thể mua dụng cụ hóa thành hình người, ngươi có uốn dùng không? Thân là một hệ thống gương mẫu, biết gì nói hết, ngôn mà có tẫn! ( đủ hố)
Vân Y dựa theo chỉ thị hệ thống, mở ra của hàng tích phân, nhìn thấy...Đù má, muốn năm trăm tích phân của nàng?
Phốc – hộc máu...
Nàng tổng tích phân cũng chỉ có một ngàn.
Hiện tại, thế nhưng muốn năm trăm tích phân, chẳng phải là chính là muốn hố hết tích phân nàng sao?
Mỗi lần gặp được hệ thống hố cha như thế, Vân Y thật sự muốn lôi hệ thống ra,đem nó hành hung chà đạp kịch liệt.
Mua. Nếu nàng không nhớ lầm, hoàn thành nhiệm vụ này có tám trăm tích phân, đù má, ta đây thật sự đang làm không công mà.
/454
|