Ồ? Thì ra là bạn trai à. Lãnh Tuyết Nga hơi thất vọng, miễn cưỡng mà thu lại tầm mắt của mình.
Tô Khê bị Vân Y kích thích như vậy, đầu óc nóng lên, đột nhiên hét lớn về phía Vân Y: Không thể nào.
Âm thanh đó suýt làm thủng màng nhĩ của mọi người, có lẽ là do quá chói tai, ngay cả Mạch Khê Ngạn có chút không tiếp thu được.
Tại sao lại không thể? Tô Khê, không lẽ cô thấy bọn họ nam thanh nữ tú nên hâm mộ ghen tị à? Một người phụ nữ khẽ cười nói.
Chào cô, tôi là Sở Ỷ Thiệu, rất vui khi được biết cô, tôi biết cô tên Vân Y. Cô gái này so với những người khác thì thân thiện hơn một chút.
Vân Y nhìn cô gái này, ngẫm lại cốt truyện một chút, lại phát hiện ra, người này cũng không hề xuất hiện nhiều ở trong cốt truyện. Vậy nên.... đây là vật hi sinh à?
Nữ phụ là vật hi sinh, tất cả mọi người đều là vật hi sinh, đều là châu chấu cùng đàn.
Chào cô. Vân Y nở nụ cười, gật đầu với Sở Ỷ Thiệu, sau đó liền kéo Mạch Khê Ngạn ngồi xuống một bên.
Bởi vì cơ thể của Mạch Khê Ngạn cứng đơ và chậm chạp nên dáng ngồi có chút kỳ quái, khiến Tô Khê - người luôn chú ý bọn họ híp mắt mà nhìn.
Hiện tại chúng tôi đang đi đến khu căn cứ của tỉnh bên cạnh, dọc đường sẽ gặp phải không ít zombie, nhưng chúng tôi cũng không rảnh rỗi để chiếu cố hai người đâu. Người phụ nữ châm chọc Tô Khê vừa nãy mở miệng nói.
Một người đàn ông tuyệt mỹ thế này, vậy mà lại là hoa cũng đã có chủ..... Ồ Không, cỏ đã có chủ?
Hơn nữa, còn là một người không có thực lực nữa chứ. Có hắn đi theo bên cạnh, không chừng còn bị trở ngại đấy......
Chú ý, phía trước có đàn zombie. Người dẫn đội Đỗ Bác Văn bỗng nhiên lên tiếng, tất cả mọi người trên xe tải đều đứng dậy, nghiêm túc chuẩn bị.
Vân Y kéo Mạch Khê Ngạn, nhìn về khu vực phía trước, hình như là nghĩ đến điều gì, lại quay đầu nhìn về phía Mạch Khê Ngạn.
Cùng lúc đó, Tô Khê cũng đang nhìn Mạch Khê Ngạn và Vân Y.
Cô ta để ý nãy giờ, hành động của Mạch Khê Ngạn hình như chậm chạp không linh hoạt cho lắm, lại nhớ đến lúc trước, Mạch Khê Ngạn là người bị nhiễm virus đấy?
Sao có thể khôi phục lại khi không có vắc-xin cơ chứ?
Có điều, Mạch Khê Ngạn cũng không hề giống những con zombie dưới kia, cũng không thay đổi gì so với quá khứ cả.
Cho nên, Tô Khê mới cảm thấy kỳ quái.
Vân Y xuống xe, cô vốn định để Mạch Khê Ngạn lại trên xe, nhưng hắn lại đi theo xuống.
Cô nhíu mày, nếu Mạch Khê Ngạn ra tay, vậy thì thân phận zombie của hắn, sẽ không giấu được nữa.
Vân Y nhanh chóng tập trung năng lượng sấm sét màu tím của dị năng lôi điện lên tay, không hề nương tay phóng thẳng về phía đàn zombie.
Ngay trong nháy mắt, số lượng zombie đã ngã xuống hơn phân nữa, Vân Y lập tức mở miệng nói với bọn họ: Mau lên, ngay lúc này.
Vũ khí trong tay vung lên như là thu hoạch rơm rạ vậy, sau khi thu phục hết đàn zombie, bọn họ vẫn còn mê mang không tỉnh lại.
Wow, Vân Y, cô thật là lợi hại. Những người lúc trước không màng đến Vân Y bỗng sôi nổi vây quanh lấy cô.
Vân Y, cô giỏi quá. Sở Ỷ Thiệu cũng góp lời khen, mà những người khác rối rít tự giới thiệu mình một phen.
Chỉ có Tô Khê, Lãnh Tuyết Nga, và người phụ nữ lúc trước khinh thường Vân Y là im lặng đứng ở một bên.
Đúng rồi, Vân Y, tại sao bạn trai của cô lại không ra tay? Sở Ỷ Thiệu nhìn Mạch Khê Ngạn, suy nghĩ về vấn đề này.
Bạn trai của người khác.... Không phải đều là mạnh mẽ tiến lên phía trước, bảo vệ bạn gái sao?
Tô Khê bị Vân Y kích thích như vậy, đầu óc nóng lên, đột nhiên hét lớn về phía Vân Y: Không thể nào.
Âm thanh đó suýt làm thủng màng nhĩ của mọi người, có lẽ là do quá chói tai, ngay cả Mạch Khê Ngạn có chút không tiếp thu được.
Tại sao lại không thể? Tô Khê, không lẽ cô thấy bọn họ nam thanh nữ tú nên hâm mộ ghen tị à? Một người phụ nữ khẽ cười nói.
Chào cô, tôi là Sở Ỷ Thiệu, rất vui khi được biết cô, tôi biết cô tên Vân Y. Cô gái này so với những người khác thì thân thiện hơn một chút.
Vân Y nhìn cô gái này, ngẫm lại cốt truyện một chút, lại phát hiện ra, người này cũng không hề xuất hiện nhiều ở trong cốt truyện. Vậy nên.... đây là vật hi sinh à?
Nữ phụ là vật hi sinh, tất cả mọi người đều là vật hi sinh, đều là châu chấu cùng đàn.
Chào cô. Vân Y nở nụ cười, gật đầu với Sở Ỷ Thiệu, sau đó liền kéo Mạch Khê Ngạn ngồi xuống một bên.
Bởi vì cơ thể của Mạch Khê Ngạn cứng đơ và chậm chạp nên dáng ngồi có chút kỳ quái, khiến Tô Khê - người luôn chú ý bọn họ híp mắt mà nhìn.
Hiện tại chúng tôi đang đi đến khu căn cứ của tỉnh bên cạnh, dọc đường sẽ gặp phải không ít zombie, nhưng chúng tôi cũng không rảnh rỗi để chiếu cố hai người đâu. Người phụ nữ châm chọc Tô Khê vừa nãy mở miệng nói.
Một người đàn ông tuyệt mỹ thế này, vậy mà lại là hoa cũng đã có chủ..... Ồ Không, cỏ đã có chủ?
Hơn nữa, còn là một người không có thực lực nữa chứ. Có hắn đi theo bên cạnh, không chừng còn bị trở ngại đấy......
Chú ý, phía trước có đàn zombie. Người dẫn đội Đỗ Bác Văn bỗng nhiên lên tiếng, tất cả mọi người trên xe tải đều đứng dậy, nghiêm túc chuẩn bị.
Vân Y kéo Mạch Khê Ngạn, nhìn về khu vực phía trước, hình như là nghĩ đến điều gì, lại quay đầu nhìn về phía Mạch Khê Ngạn.
Cùng lúc đó, Tô Khê cũng đang nhìn Mạch Khê Ngạn và Vân Y.
Cô ta để ý nãy giờ, hành động của Mạch Khê Ngạn hình như chậm chạp không linh hoạt cho lắm, lại nhớ đến lúc trước, Mạch Khê Ngạn là người bị nhiễm virus đấy?
Sao có thể khôi phục lại khi không có vắc-xin cơ chứ?
Có điều, Mạch Khê Ngạn cũng không hề giống những con zombie dưới kia, cũng không thay đổi gì so với quá khứ cả.
Cho nên, Tô Khê mới cảm thấy kỳ quái.
Vân Y xuống xe, cô vốn định để Mạch Khê Ngạn lại trên xe, nhưng hắn lại đi theo xuống.
Cô nhíu mày, nếu Mạch Khê Ngạn ra tay, vậy thì thân phận zombie của hắn, sẽ không giấu được nữa.
Vân Y nhanh chóng tập trung năng lượng sấm sét màu tím của dị năng lôi điện lên tay, không hề nương tay phóng thẳng về phía đàn zombie.
Ngay trong nháy mắt, số lượng zombie đã ngã xuống hơn phân nữa, Vân Y lập tức mở miệng nói với bọn họ: Mau lên, ngay lúc này.
Vũ khí trong tay vung lên như là thu hoạch rơm rạ vậy, sau khi thu phục hết đàn zombie, bọn họ vẫn còn mê mang không tỉnh lại.
Wow, Vân Y, cô thật là lợi hại. Những người lúc trước không màng đến Vân Y bỗng sôi nổi vây quanh lấy cô.
Vân Y, cô giỏi quá. Sở Ỷ Thiệu cũng góp lời khen, mà những người khác rối rít tự giới thiệu mình một phen.
Chỉ có Tô Khê, Lãnh Tuyết Nga, và người phụ nữ lúc trước khinh thường Vân Y là im lặng đứng ở một bên.
Đúng rồi, Vân Y, tại sao bạn trai của cô lại không ra tay? Sở Ỷ Thiệu nhìn Mạch Khê Ngạn, suy nghĩ về vấn đề này.
Bạn trai của người khác.... Không phải đều là mạnh mẽ tiến lên phía trước, bảo vệ bạn gái sao?
/454
|