Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 153 - Chương 129

/217


Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết

Trở về Bích Thương viện, lau sạch sẽ mồ hôi trên người rồi, Lung Nguyệt bảo đám người Hoán Ngọc lui xuống, sau đó ngâm tay vào chậu nước đá, nghe những lời êm ái của Bùi Nguyên Tu rót vào tai, trong lòng nàng không ngừng phân vân, có nên hỏi rõ ràng về những gì mà mình đang nghi ngờ không?

Mà Bùi Nguyên Tu lại đường hoàng tử tế, đi tới Bắc Cương làm phiên vương, cho đến bây giờ, không có gì mà nàng không rõ cả, ngay cả chuyện của Phủ Sơn Quận quân Lý Cảnh Nhan, thê muội của con trai trưởng Thừa Quận vương, nàng đều nắm rõ trong lòng bàn tay như một cuốn sổ thu chi.

Hắn vừa nói xong, Lung Nguyệt liền cảm thấy kỳ lạ, hỏi, “Có nghĩa là... Vương gia đã diệt sạch tàn dư của phản vương vào một năm trước đó sao?”

Bùi Nguyên Tu gật đầu thật thà, hắn cố gắng nhớ lại xem còn có chuyện gì chưa nói ro với nàng.

Việc của Phủ Sơn Quận quân và thê muội của con trai trưởng Thừa Quận vương cũng là do Vương gia cố ý?” Lung Nguyệt tiếp tục hỏi về những điểm đáng ngờ. Nghe khẩu khí của thằng nhóc này, xem ra hắn vốn không định cưới người ta, thậm chí còn trả lời chẳng thuyết phục mấy, nhưng nàng lại cảm thấy có hy vọng, như vậy có phải là quá mức...

Ta thật sự không có ý nghĩ tới việc cưới các nàng ấy, tuy là một mình ở chung cũng chưa từng nghĩ tới, ặc... Chỉ gặp bọn họ có hai lần ít ỏi, cũng không phải, từng vào kinh cùng Phủ Sơn Quận quân...” Bùi Nguyên Tu nóng lòng giải thích, bắt đầu nói năng lộn xộn, không hề có vẻ mặt lạnh tanh giết người, quyết đoán sát phạt khi xử lý việc công hay cầm binh đánh giặc.

Nếu chưa từng nghĩ tới, tại sao còn muốn nghênh đón? Với tâm tư của Vương gia, hành động lần này sẽ dẫn tới sự nghi kỵ của đương kim Thánh thượng. Tuy rằng nghi kỵ chỉ khác một chữ so với kiêng kỵ, nhưng hàm ý trong đó lại cách nhau rất xa. Hành động lần này của Vương gia là muốn mê hoặc phụ thân Hoàng đế hay là mê hoặc hai vị Quận vương?” Lung Nguyệt híp đôi mắt phượng, đáp án trong đó tựa như đang được miêu tả một cách sinh động tận đáy lòng nàng, nhưng nàng lại không dám khẳng định, ngược lại còn do dự, nói, “Khả năng mê hoặc Quận vương không lớn, chẳng lẽ Vương gia dùng họ để... mê hoặc phụ thân?” Lung Nguyệt vừa mở miệng vừa chần chờ, hỏi mà không dám chắc.

Bùi Nguyên Tu một lòng hy vọng có thể giải trừ hiểu lầm trong lòng nàng, bây giờ lại bị lời của nàng dẫn vào kênh rạch không lối thoát. Hắn không kịp dùng đầu óc, chỉ biết nói lời thật thà, “Tất nhiên là để mê hoặc Hoàng thượng, như vậy mới có thể cưới...” Nói tới nửa chừng, hắn chợt cảm thấy sai sai, nhưng đã không còn kịp để sửa miệng nữa rồi.

Cưới ta? Vương gia suy tính lâu ngày, bày nhiều kế như vậy chỉ để cưới ta sao?” Lung Nguyệt vô cùng kinh ngạc vì đáp án này, đôi mắt như nước hồ thu của nàng trợn to, đôi môi anh đào nho nho hơi mở ra.

Việc đã đến nước này, Bùi Nguyên Tu quyết định thành thật khai báo, còn hơn là khiến thê tử hiểu lầm. Đương nhiên là hắn không thể nói ra chuyện mình sống lại một kiếp, nói rồi chỉ sợ không có ai tin.

Nghe được lời cam đoan của Bùi Nguyên Tu, Lung Nguyệt bỗng cảm thấy việc này huyền ảo làm sao.

Lại nói, trước khi thành thân, nàng và hắn chỉ gặp gỡ ở kinh thành vài lần, làm sao hắn có thể có tình cảm với nàng?

Chẳng lẽ là vừa gặp đã yêu ư?

Dựa theo sự hiểu biết của Lung Nguyệt về Bùi Nguyên Tu, hắn là kiểu người sống thực tế. Những chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt linh tinh gì ấy, hắn đều vô can. Tuy rằng sau khi thành thân, ở cùng với nhau, nói trắng ra là hắn bám người, nhưng hắn lại chẳng hiểu lãng mạn là gì. Vả lại, tính cách của hắn cũng không hợp với đám người quyền quý. Ở chung mấy tháng, Lung Nguyệt phát hiện, Bùi Nguyên Tu xem trọng công lao của đám binh lính thô lỗ, thích lui tới với bọn họ hơn.

Như vậy...

Lung Nguyệt không nhịn được mà hỏi, “Vương gia quả thật đã dồn hết tâm trí để tạo mối quan hệ thân thiết với Thái tử ca ca và Tiểu ca?”

Bùi Nguyên Tu thành thật gật đầu. Trước mặt Lung Nguyệt, nàng hỏi gì, hắn đáp nấy.

Chẳng lẽ khi đó Vương gia liền... Phải, nhưng mà... khi đó là vẫn còn là đứa nhỏ...” Tuy Lung Nguyệt biết mình đã đáng yêu như tuyết như ngọc từ ngày còn nhỏ, hệt như một cục bộ to tròn vậy, người ta không thể không yêu, nhưng mà...

Không lẽ tên này ... yêu trẻ con* sao?!

*Ở đây mang hàm ý không được tốt

Bùi Nguyên Tu chỉ cười mà không đáp, không phải hắn không nghĩ ra, mà là chẳng thể trả lời, bằng không sẽ phải khai ra việc mình đã sống lại một kiếp.

Cửu Nhi... Bùi nguyên Tu không để ý trời nóng, hắn ôm Lung Nguyệt, tự mình “dính” lấy nàng.

Vương gia... Lung Nguyệt cảm thấy xúc động, tất cả mọi chuyện đều chứng tỏ Bùi Nguyên Tu có tình cảm sâu đậm với nàng...

Tình cảm của nữ nhân rất dễ lay động.

Lúc này, trong đầu Lung Nguyệt chỉ toàn là chân tình của Bùi Nguyên Tu, bất chấp cả việc “ban ngày động phòng”, chỉ cần hắn muốn, nàng đều phối hợp.

Bùi Nguyên Tu ôm giai nhân ở trong lòng, nàng lại nửa nghênh đón nửa cự tuyệt, quyến rũ lạ thường, đôi môi anh đào nhỏ xinh cứ phả ra từng hơi thở nhẹ nhàng, mơn trớn vành tai của hắn, khiến người hắn ngứa ngáy không thôi.

Rất nhiều lần trước đó, trong lòng Lung Nguyệt luôn có nhiều điều khó hiểu. Cho dù cố gắng che đậy, trong những trường hợp như thế này, đôi phu thê vẫn chẳng thể nào hài hòa, thân mật như đêm tân hôn.

Mà ngày hôm nay...

Lung Nguyệt giống như một hồ nước nhỏ, khiến hắn sa vào, trầm mê.

Sau một hồi say sưa tràn trề, Bùi Nguyên Tu gọi người ở bên ngoài phòng chuẩn bị nước.

Lung Nguyệt vùi đầu giữa hai đầu gối. Cả thân thể nàng, từ ngón chân hồng đến tai đều chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào cho xong, nàng âm thầm rên rỉ: Hu hu hu, không còn mặt mũi để nhìn ai nữa...

Vậy mà sắc mặt của Bùi Nguyên Tu lại vô cùng thỏa mãn, tựa như vừa được uống một ly rượu ngon. Da mặt của hắn rất dày, hắn làm như chẳng hề có việc gì xảy ra, ôm Lung Nguyệt vào trong phòng tắm...

Cho đến khi Lung Nguyệt trở lại giường một lần nữa, ngón chân nàng đã mệt đến mức muốn cong queo.

Là uyên ương nghịch nước đó!

Nghĩ đến những thứ sau




/217

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status