Buổi trưa, tưởng là nhiệt độ lên cao ai ngờ trời lại mưa nữa rồi. Rét run hết cả người, thật là thời tiết thất thường quá. Còn hắn nhìn lại đi cái trang phục mỏng manh thời trang phang thời tiết đó, hứ hắn chịu lạnh giỏi thật đó.
-Cảm thấy lạnh sao? Hắn đưa cốc sữa nóng cho nó, còn mình thì uống cà phê.
-Vâng có chút. Nó nhận lấy đưa lên miệng uống. hiện tại nó đang mặc đồ ở nhà vô cùng thoải mái, trên người còn quấn cả cái chăn mà vẫn cảm thấy lạnh. Người thì có thể ấm nhưng mà tay chân nó thì lạnh ngắt, chạm vào người khác thật đúng là dọa người mà.
Hắn choàng tay ôm nó vào lòng, nhìn ra xa khuôn cảnh bên ngoài thật là buồn. Trời mưa đúng là làm con người có chút tâm trạng. Hắn tựa nhẹ đầu vào vai nó tham lam hít chút hương thơm, mở miệng hỏi:
-Tối nay tính đi đâu?
Nhẹ nhàng mỉm cười trả lời: - Đi đâu cũng được.
-Lỡ anh bán em đi thì sao? Có chắc là cũng đi theo không?
-Hứ. trong ngày anh là người thứ hai nói bán em rồi đó. Nó quay qua lấy tai áp mạnh vào hai má của hắn.
-Ai … ai là người đầu tiên nói bán em đi, còn dám nói bán bà xã tương lai của anh nữa chứ.
-Thì là Gin chứ đâu. Cậu ấy còn nói đem em đi đấu giá nhất định anh sẽ mua.
-Thật không? Mặt hắn lúc này vô cùng nghiêm túc.
Nó phồng mang trợn mắt lên nhìn hắn: - Thật.
-Vậy sao. Anh nhất định liên hệ với cậu ấy để mua em.
-Anh đáng ghét không bênh vực em còn nói tiếp cậu ấy.
- hahahahaha
-Không được cười nữa.
- Rồi rồi không cười nữa. Uống cho hết cốc sữa đi, để lạnh sẽ không còn ngon.
- Vâng. Rồi hai tay nâng lên uống một hơi cạn sạch. Để cốc cho Ken đi dọn còn mình lết lên sofa xem TV.
Thật là không biết chừng nào trời sẽ hết mưa nữa đây. Trời đúng là khó đoán, giống như cuộc sống vậy đó, ta không thể biết được điều gì sẽ đến với ta, vì vậy hãy trân trọng giây phút này đi, vì lỡ một ngày khi nghĩ về ta cảm thấy thật hạnh phúc.
Chiều đến, phải chuẩn bị đi chơi thôi. Lấy đồ rồi bước vào phòng tắm. Hôm nay nó mặt quần short cùng với croptop tay dài, túi sách quai chéo. Nhìn vô cùng trẻ trung và năng động. Nó đang trang điểm thì hắn bước vào phòng. Ngồi xuống nhẹ nhàng chải tóc cho nó, cẩn thận dặn dò.
-Hôm nay mang giày bata đi trời mới mưa mang giày cao gót không cẩn thận sẽ bị trượt ngã.
-Lo cho em sao?
-Tất nhiên. Nếu không té rồi đến lúc đó cô lại ăn vạ bắt tôi cõng nữa thì chết. Hắn lườm nó, thoắt cái đã buộc xong tóc cho nó.
-Anh đáng ghét.
- Thôi không trêu em nữa anh xuống nhà lấy xe trước. Hôn một cái vào má nó rồi xoay bước xuống lầu.
Hắn đưa nó đi siêu thị trước, dừng xe trước siêu thị lớn bật nhất thành phô. Hai người nắm tay nhau đi vào khiến cho nhiều người ghen tị. Sau đó hắn đưa nó đến nhà hàng ăn tối, thật là lãng mạn quá đi mà.
Cả hai người về đến nhà là lúc 9h tối, nó đứng đợi hắn cất xe vào gara rồi cả hai tình cảm đi vào nhà.
-Cứ hạnh phúc đi rồi hai đứa mày sẽ không còn cười được nữa. Tất cả chúng bây đều có tội. Mà người có tội thì phải trả giá. Nhớ đấy.
Sau đó là tiếng cười gây động cả khu rừng. ( sóng gió bắt đầu rồi m.n ơi )
----------------------------- dòng phân cách vĩ đại--------------------------
Về đến nhà nó nằm vật vã trên giường trong chiếc váy ngủ gợi cảm khi mới vừa tắm xong. Hắn cũng vừa mới tắm xong sang phòng xem nó đang làm gì. Haizzz lại buôn dưa lê bán dưa muối với tụi kia chứ gì, ngày nào mà không vậy. Nó gác máy, đi xuống cầm máy tính bảng lên chơi game.
-Đi ngủ sớm đi mai còn phải đi làm thức trễ không tốt đâu.
-Vâng. Rồi ngoan ngoãn kéo chăn lên đi ngủ.
Nữa đêm hắn vẫn còn vài tập tài liệu cố làm cho xong, sang phòng giúp nó chỉnh lại gối, đắp chăn giúp nó, tại vì nó hay bị lạnh tay hay chân lắm. Bảo bối của hắn mà.
Nhẹ nhàng hôn lên trán rồi xoay bước về phòng ngủ.
-Cảm thấy lạnh sao? Hắn đưa cốc sữa nóng cho nó, còn mình thì uống cà phê.
-Vâng có chút. Nó nhận lấy đưa lên miệng uống. hiện tại nó đang mặc đồ ở nhà vô cùng thoải mái, trên người còn quấn cả cái chăn mà vẫn cảm thấy lạnh. Người thì có thể ấm nhưng mà tay chân nó thì lạnh ngắt, chạm vào người khác thật đúng là dọa người mà.
Hắn choàng tay ôm nó vào lòng, nhìn ra xa khuôn cảnh bên ngoài thật là buồn. Trời mưa đúng là làm con người có chút tâm trạng. Hắn tựa nhẹ đầu vào vai nó tham lam hít chút hương thơm, mở miệng hỏi:
-Tối nay tính đi đâu?
Nhẹ nhàng mỉm cười trả lời: - Đi đâu cũng được.
-Lỡ anh bán em đi thì sao? Có chắc là cũng đi theo không?
-Hứ. trong ngày anh là người thứ hai nói bán em rồi đó. Nó quay qua lấy tai áp mạnh vào hai má của hắn.
-Ai … ai là người đầu tiên nói bán em đi, còn dám nói bán bà xã tương lai của anh nữa chứ.
-Thì là Gin chứ đâu. Cậu ấy còn nói đem em đi đấu giá nhất định anh sẽ mua.
-Thật không? Mặt hắn lúc này vô cùng nghiêm túc.
Nó phồng mang trợn mắt lên nhìn hắn: - Thật.
-Vậy sao. Anh nhất định liên hệ với cậu ấy để mua em.
-Anh đáng ghét không bênh vực em còn nói tiếp cậu ấy.
- hahahahaha
-Không được cười nữa.
- Rồi rồi không cười nữa. Uống cho hết cốc sữa đi, để lạnh sẽ không còn ngon.
- Vâng. Rồi hai tay nâng lên uống một hơi cạn sạch. Để cốc cho Ken đi dọn còn mình lết lên sofa xem TV.
Thật là không biết chừng nào trời sẽ hết mưa nữa đây. Trời đúng là khó đoán, giống như cuộc sống vậy đó, ta không thể biết được điều gì sẽ đến với ta, vì vậy hãy trân trọng giây phút này đi, vì lỡ một ngày khi nghĩ về ta cảm thấy thật hạnh phúc.
Chiều đến, phải chuẩn bị đi chơi thôi. Lấy đồ rồi bước vào phòng tắm. Hôm nay nó mặt quần short cùng với croptop tay dài, túi sách quai chéo. Nhìn vô cùng trẻ trung và năng động. Nó đang trang điểm thì hắn bước vào phòng. Ngồi xuống nhẹ nhàng chải tóc cho nó, cẩn thận dặn dò.
-Hôm nay mang giày bata đi trời mới mưa mang giày cao gót không cẩn thận sẽ bị trượt ngã.
-Lo cho em sao?
-Tất nhiên. Nếu không té rồi đến lúc đó cô lại ăn vạ bắt tôi cõng nữa thì chết. Hắn lườm nó, thoắt cái đã buộc xong tóc cho nó.
-Anh đáng ghét.
- Thôi không trêu em nữa anh xuống nhà lấy xe trước. Hôn một cái vào má nó rồi xoay bước xuống lầu.
Hắn đưa nó đi siêu thị trước, dừng xe trước siêu thị lớn bật nhất thành phô. Hai người nắm tay nhau đi vào khiến cho nhiều người ghen tị. Sau đó hắn đưa nó đến nhà hàng ăn tối, thật là lãng mạn quá đi mà.
Cả hai người về đến nhà là lúc 9h tối, nó đứng đợi hắn cất xe vào gara rồi cả hai tình cảm đi vào nhà.
-Cứ hạnh phúc đi rồi hai đứa mày sẽ không còn cười được nữa. Tất cả chúng bây đều có tội. Mà người có tội thì phải trả giá. Nhớ đấy.
Sau đó là tiếng cười gây động cả khu rừng. ( sóng gió bắt đầu rồi m.n ơi )
----------------------------- dòng phân cách vĩ đại--------------------------
Về đến nhà nó nằm vật vã trên giường trong chiếc váy ngủ gợi cảm khi mới vừa tắm xong. Hắn cũng vừa mới tắm xong sang phòng xem nó đang làm gì. Haizzz lại buôn dưa lê bán dưa muối với tụi kia chứ gì, ngày nào mà không vậy. Nó gác máy, đi xuống cầm máy tính bảng lên chơi game.
-Đi ngủ sớm đi mai còn phải đi làm thức trễ không tốt đâu.
-Vâng. Rồi ngoan ngoãn kéo chăn lên đi ngủ.
Nữa đêm hắn vẫn còn vài tập tài liệu cố làm cho xong, sang phòng giúp nó chỉnh lại gối, đắp chăn giúp nó, tại vì nó hay bị lạnh tay hay chân lắm. Bảo bối của hắn mà.
Nhẹ nhàng hôn lên trán rồi xoay bước về phòng ngủ.
/57
|