Ngày hôm sau Đường Thi liên hệ với Ôn Lê Chi. Cô tự minh rút cây kim đang cầm trên mu bàn tay ra, sau đó một mình đi làm thủ tục xuất viện. "Không được!"
Bạch Việt đứng bên ngăn cản cô: "Sau khi cô bàn xong chuyện vẫn phải quay lại đây, Đường Thi, hiện tại thể lực của cô không thích hợp để làm việc trong thời glan dài."
Mái tóc đen của Đường Thi xõa xuống, khuôn mặt gầy gò tái nhợt ốm yếu. Nhưng đôi mắt cô long lanh, con người trong veo. Có thể thấy rõ đây là một người phụ nữ có ý chỉ kiểm định, có mục đích rõ ràng, "Váy thì, đến tối tôi sẽ quay lại" Khương Thích đã đợi
Đường Thi ở cửa, cô mang theo mỹ phẩm: “Để tôi gọi
Lám Từ tới đưa cô đến nhà họ Ôn" "Được!" Đường Thi khoác lên bộ trang phục chuyên ngành, đi đôi giày cao gót mũi nhọn. Khi khoác lên người bộ trang phục đó nhìn cô giống như một nữ vương điềm dam "Đúng là rất có khí chất của nữ chủ nhân nhà họ Bạc. Giang Lăng cười nói: "Xem ra Bạc Da phải nhường lại vị tri rồi." "Có lý, đợi đến khi anh ta xuất hiện, tôi sẽ khiến cả gia tộc Bồ Thị thành của riêng minh và giành lấy ngai vang
Đường Thi cười một cách hóm hinh, sau đó Kỳ Mặc nói: "Đường Thi soản ngôi đi! Tôi sẽ là người đầu tiên ủng hộ co!" "Cảm ơn cảm on Đường Thi làm bộ chống tay giống đàn ông: "Được rồi, tôi ra ngoài đây. Xảy ra chuyện gì tôi sẽ gọi ngay cho các anh."
Kỳ Mặc kiểm tra lại dữ liệu trong máy tính: "O.. Ôn Lễ Chỉ vẫn ở tập đoàn Ôn Thị, Nếu anh ta thay đổi nơi ở, tôi sẽ liên lạc với cô." "Cảm ơn!"
Đường Thi xỏ giày cao gót đi ra ngoài, Khương Thích nhìn Đường Thi và Lâm Từ đi xa đến khi chi còn bóng lưng mảnh mai của cô, anh mới thở dài bước vào.
Bình thường Tùng Sam và Khương Thích thường gặp mặt nhau nhiều bởi vì anh thường xuyên đến căn hộ tìm hai người họ, thế là anh hói Khương Thích: “Làm sao mà thở dài?" "Tôi cảm thấy tủi thân thay cho Đường Thi. Khương
Thích lấm bấm, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đường Thi chịu khổ không kém gì Bạc Da, nhưng tôi cảm thấy trong mối quan hệ này, Đường Thi luôn là người chịu thiệt nhiều hơn." Kỳ Mặc cũng im lặng. Bon họ đều biết con đường của Đường Thi khó khăn như thế nào. "Nếu đây là sự thật, tôi sẽ không đồng ý để Đường Thi và Bạc Ta ở cùng nhau Khương Thich nghien răng nói một cách tháng thân: "Cho dù có người nói rång tôi tọc mạch, chặn ngang đường cũng không sao cả. Chỉ đơn giản là tôi không thế nào đồng tình được với tất cả tình cảm mà Đường Thi đang bó ra!"
Phòng bệnh yên sang một lát, thật lâu sau, Tùng Sam vỗ vỗ vào vai Khương Thích: "Cứ từ từ, có lẽ sẽ có thay đổi. Hãy cho Bạc Dạ thời gian, biết đầu anh ta... có thể trở nên dịu dàng ấm áp hơn, có thể là hơn thế nữa, biết cách bảo vệ và hy sinh. "Bạc Dạ? Đường Thi?"
Người đàn ông ngồi trong văn phòng cười lạnh lùng chế nhạo. Đôi lông mày của anh ta dài mảnh mang chút lạnh lẽo ngột ngạt.
Đây là người đàn ông có khí phách không thua kém gì Bạc Dạ. Anh ta nhìn tin nhân trong email, bấm vào ký hiệu đóng lại rồi cười toe toét: "Thật buồn cười là Bạc Thị tại sao lại.. để một người phụ nữ đến tìm tôi? "
Người phụ nữ được nhắc đen này là Đường Thi. "Cậu Ôn, có cần chúng tôi điều tra lý lịch của cô ta không?" " Không cản!"
Ôn Lê Chi nhướng mày: "Đường Thi, tôi biết cô ta. Mấy năm trước gia đình tan nát, cô ta vẫn có thể tự mình tìm ra lối thoát. Điều đó thật không dễ dàng đối với cô ta. Nhưng bây giờ cô ấy lại thay mặt Bạc Dạ đến gặp, điều đó khiến tôi hơi ngạc nhiên. Bọn họ đã tái hợp rồi sao?" "Tôi cũng không biết. Bên ngoài vẫn không thấy có tin don gì.." "Thật thú vị" Ôn Lễ Chi cười lạnh lùng một tiếng: "Đi chuẩn bị đi, nếu giờ cô ta xuất phát, độ một tiếng nữa sẽ đến công ty chúng ta."
Bạch Việt đứng bên ngăn cản cô: "Sau khi cô bàn xong chuyện vẫn phải quay lại đây, Đường Thi, hiện tại thể lực của cô không thích hợp để làm việc trong thời glan dài."
Mái tóc đen của Đường Thi xõa xuống, khuôn mặt gầy gò tái nhợt ốm yếu. Nhưng đôi mắt cô long lanh, con người trong veo. Có thể thấy rõ đây là một người phụ nữ có ý chỉ kiểm định, có mục đích rõ ràng, "Váy thì, đến tối tôi sẽ quay lại" Khương Thích đã đợi
Đường Thi ở cửa, cô mang theo mỹ phẩm: “Để tôi gọi
Lám Từ tới đưa cô đến nhà họ Ôn" "Được!" Đường Thi khoác lên bộ trang phục chuyên ngành, đi đôi giày cao gót mũi nhọn. Khi khoác lên người bộ trang phục đó nhìn cô giống như một nữ vương điềm dam "Đúng là rất có khí chất của nữ chủ nhân nhà họ Bạc. Giang Lăng cười nói: "Xem ra Bạc Da phải nhường lại vị tri rồi." "Có lý, đợi đến khi anh ta xuất hiện, tôi sẽ khiến cả gia tộc Bồ Thị thành của riêng minh và giành lấy ngai vang
Đường Thi cười một cách hóm hinh, sau đó Kỳ Mặc nói: "Đường Thi soản ngôi đi! Tôi sẽ là người đầu tiên ủng hộ co!" "Cảm ơn cảm on Đường Thi làm bộ chống tay giống đàn ông: "Được rồi, tôi ra ngoài đây. Xảy ra chuyện gì tôi sẽ gọi ngay cho các anh."
Kỳ Mặc kiểm tra lại dữ liệu trong máy tính: "O.. Ôn Lễ Chỉ vẫn ở tập đoàn Ôn Thị, Nếu anh ta thay đổi nơi ở, tôi sẽ liên lạc với cô." "Cảm ơn!"
Đường Thi xỏ giày cao gót đi ra ngoài, Khương Thích nhìn Đường Thi và Lâm Từ đi xa đến khi chi còn bóng lưng mảnh mai của cô, anh mới thở dài bước vào.
Bình thường Tùng Sam và Khương Thích thường gặp mặt nhau nhiều bởi vì anh thường xuyên đến căn hộ tìm hai người họ, thế là anh hói Khương Thích: “Làm sao mà thở dài?" "Tôi cảm thấy tủi thân thay cho Đường Thi. Khương
Thích lấm bấm, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đường Thi chịu khổ không kém gì Bạc Da, nhưng tôi cảm thấy trong mối quan hệ này, Đường Thi luôn là người chịu thiệt nhiều hơn." Kỳ Mặc cũng im lặng. Bon họ đều biết con đường của Đường Thi khó khăn như thế nào. "Nếu đây là sự thật, tôi sẽ không đồng ý để Đường Thi và Bạc Ta ở cùng nhau Khương Thich nghien răng nói một cách tháng thân: "Cho dù có người nói rång tôi tọc mạch, chặn ngang đường cũng không sao cả. Chỉ đơn giản là tôi không thế nào đồng tình được với tất cả tình cảm mà Đường Thi đang bó ra!"
Phòng bệnh yên sang một lát, thật lâu sau, Tùng Sam vỗ vỗ vào vai Khương Thích: "Cứ từ từ, có lẽ sẽ có thay đổi. Hãy cho Bạc Dạ thời gian, biết đầu anh ta... có thể trở nên dịu dàng ấm áp hơn, có thể là hơn thế nữa, biết cách bảo vệ và hy sinh. "Bạc Dạ? Đường Thi?"
Người đàn ông ngồi trong văn phòng cười lạnh lùng chế nhạo. Đôi lông mày của anh ta dài mảnh mang chút lạnh lẽo ngột ngạt.
Đây là người đàn ông có khí phách không thua kém gì Bạc Dạ. Anh ta nhìn tin nhân trong email, bấm vào ký hiệu đóng lại rồi cười toe toét: "Thật buồn cười là Bạc Thị tại sao lại.. để một người phụ nữ đến tìm tôi? "
Người phụ nữ được nhắc đen này là Đường Thi. "Cậu Ôn, có cần chúng tôi điều tra lý lịch của cô ta không?" " Không cản!"
Ôn Lê Chi nhướng mày: "Đường Thi, tôi biết cô ta. Mấy năm trước gia đình tan nát, cô ta vẫn có thể tự mình tìm ra lối thoát. Điều đó thật không dễ dàng đối với cô ta. Nhưng bây giờ cô ấy lại thay mặt Bạc Dạ đến gặp, điều đó khiến tôi hơi ngạc nhiên. Bọn họ đã tái hợp rồi sao?" "Tôi cũng không biết. Bên ngoài vẫn không thấy có tin don gì.." "Thật thú vị" Ôn Lễ Chi cười lạnh lùng một tiếng: "Đi chuẩn bị đi, nếu giờ cô ta xuất phát, độ một tiếng nữa sẽ đến công ty chúng ta."
/1829
|