Chương 642:
“Ông Lâm, cái nà ..” Lưu Chính Minh nhìn Lâm Nhạc Hằng, há miệng một cái.
“Ông Lưu, quan hệ của chúng ta, tôi biết chuyện này không liên quan gì đến ông” Lâm Nhạc Hằng nói.
Khuôn viên nhà họ Lâm vốn là ở ngoại ô thành phố, sau khuôn viên có một khu rừng rậm lớn.
Ngay lúc này, Vương Anh Tuấn đang đi qua đi lại không ngừng trong rừng rậm, đồng thời bấm gọi một dãy số.
“Alô. Nhiệm vụ lần này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Đối phương có cao thủ bảo vệ, tại sao không nói cho tôi biết?”
Vương Anh Tuấn mặt đầy hung ác.
“Một con chốt thí mạng, cần gì phải biết nhiều như vậy?”
Trong điện thoại, truyền ra một âm thanh nhẹ nhàng.
“Con chốt thí…” Hai chữ này, làm cho tốc độ chạy trốn của ‘Vương Anh Tuấn chậm lại rất nhiều.
Điều mà Trương Thác vừa mới miêu tả lại là chính mình, mình đường đường là người bị cải tạo đầu tiên, lại bị coi là con chốt thí mạng, điều này khiến trong lòng Vương Anh Tuấn trào lên một nỗi tủi nhục khôn nguôi.
Giọng Trương Thác vang lên từ phía sau lưng của Vương Anh Tuấn: “Tôi nói anh là con chốt thí mạng anh còn không tin”
“Làm sao có khả năng”
Vương Anh Tuấn thân thể chấn động một cái, đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Trương Thác đang đứng ở phía sau mình cách đó chưa tới ba thước: “Anh… Anh làm sao có thể?”
“Làm sao, cảm thấy tôi không thể theo kịp chân máy móc bị cải tạo của anh?”
Trương Thác trong mắt lộ ra vẻ khinh thường: “Sức lực máy móc luôn có hạn, từ bỏ năng lực vô hạn của bản thân, đi lựa chon máy móc, là một lựa chọn rất ngu ngốc”
Vương Anh Tuấn hít sâu một hơi: “Anh đừng vội nghĩ rằng, tôi không có biện pháp với anh.”
“Xin lỗi, tôi vốn cho là như vậy đấy” Trương Thác bước tới trước một bước, một giây kế tiếp liền xuất hiện trước mặt Vương Anh Tuấn, một tay túm lấy đỉnh đầu Vương Anh Tuấn.
Vương Anh Tuấn nhanh chóng né tránh, nhưng cơ bản là không thoát khỏi tay Trương Thác, bị Trương Thác túm được đầu.
Giờ phút này, xung quanh Trương Thác không có người nào khác hiện diện, Trương Thác cũng không cần nhẹ tay, anh nắm được đầu Vương Anh Tuấn, dùng sức vặn một cái.
Tay chân của Vương Anh Tuấn đều làm bằng máy móc, nhưng đầu thì có thể không phải.
Một tiếng “rắc rắc” vang lên.
Vương Anh Tuấn nhìn thẳng về phía trước với một đôi mắt mất đi thần sắc, ngay cả như vậy, thân thể anh ta vẫn đứng thẳng yên ở nơi đó, vô cùng quái dị.
Ở dưới chân Vương Anh Tuấn, có một chiếc điện thoại di động bị rơi xuống đất, màn hình điện thoại di động sáng lên, hiển thị cuộc gọi vẫn còn đang tiếp diễn.
Trương Thác biết đây là do bên kia cố ý không cúp máy.
Nhặt điện thoại, cầm lên, Trương Thác ghé vào lỗ tai anh: “Alô”
Ước chừng qua hai giây, đầu dây bên kia mới trả lời lại, bằng một hơi tiếng Đại Nam lưu loát: “Tôi vốn nghĩ rằng người được cải tạo này, làm sao có thể trụ vững được năm đến mười giây đối với đại nhân Satan. Bây giờ nhìn lại, có vẻ như ngay cả một giây cũng không thể kiên trì được. Quả nhiên là người đàn ông mạnh nhất trên thế giới, đúng là danh bất hư truyền mà”
“Những lời khen của anh, thật đúng là làm cho tâm tình tôi rất vui vẻ đấy” Trương Thác trả lời.
“Ha ha, đại nhân Satan, hành động lần này cũng không phải là nhằm vào ngài, ngài coi như là vua của thế giới ngâm, trước khi bố cục của thế giới ngầm hoàn toàn thay đổi, người đứng đầu của chúng tôi cho rằng cần phải thông qua một hình thức nào đó để thông báo với ngài một chút, chẳng hạn là như thế này”
/973
|