“Bởi vì tôi chính là..."
“Câm miệng! Ở đây khi nào mới đến lượt một người làm như ông lên tiếng hả?”
Hoàng Hải Bắc vẫn còn muốn nói thêm câu sau nhưng đã bị Đoàn Hồng Thắng cắt ngang.
“Tôi...”
Hoàng Hải Bắc ngơ ngác.
Địa vị của ông ta ở môn phiệt Tây Đường cao quý, đến hoàng đế Tây Đường cũng không dám nghịch ý.
Bây giờ lại mấy tên nhãi ranh dạy dỗ sao.
“Tôi cái gì mà tôi? Cút qua một bên mau!”
Trương Phúc Long bọn họ quát lên với vẻ phiền phức.
“Tôi...”
Hoàng Hải Bắc tức muốn nổ tung luôn rồi.
Vừa ra đời đã bị Dương Hạo Quân chèn ép.
Cái này ông ta tâm phục khẩu phục.
Nhưng bị mấy tên nhãi này ức hiếp làm sao ông ta nhịn được đây? “Dương Hạo Quân, sau này mày còn dám mượn danh môn phiệt Tây Đường ra ngoài lừa đảo thì coi chừng tụi tao đánh chết mày!”
“Đung vậy, sau này còn nghe mày nói những lời này thì thấy lần nào đánh lần đó!”
Bọn họ hống hách rời khỏi.
Lúc đi ngang qua người Hoàng Hải Bắc còn khiêu khích nói: “Lão già này sau này hãy nhớ kỹ thân phận của mình, đồ có thể tùy tiện ăn nhưng lời không được tùy tiện nói!”
“Coi chừng ông đánh mày đấy!”
Đoàn Hồng Thắng giữ chặt nắm đấm ra oai trước mặt ông ta.
Hoàng Hải Bắc thật sự tức giận đến mức muốn nổ tung rồi.
Bị đám ranh con này sỉ nhục.
“Đừng tức giận, sau này chúng ta sẽ có cơ hội trừng trị chúng!”
Dương Hạo Quân cười nói.
Sau khi đám người Đoàn Hồng Thẳng rời khỏi thì Tây Thiên Vương đã đến.
Vẫn chưa có tin tức gì sao?”
“Thời gian lâu như vậy rồi, theo lý họ phải có hành động rồi chứ”
Dương Hạo Quân hỏi.
“Có rồi, chúng tôi đã thu được một cuộc điện thoại của hoàng tử Vincent và người thần bí ở Lạc Việt rôi! Dù chỉ có một đoạn nhỏ thôi nhưng cũng nghe thấy ngụ ý muốn ra tay của họi”
Tây Thiên Vương nói.
Dương Hạo Quân cười nói: “Tôi biết ngay bọn họ sẽ có hành động mài Đợi bao lâu nay rồi, cuối cùng họ cũng đã xuất hiện!”
Thì ra việc công khai giải thưởng lần này chính là chủ ý của Dương Hạo Quân! Anh cố tình bảo vệ binh Viêm Long liệt kê danh sách ra.
Cụ thể đến mức ai sẽ được ban phát lọ thuốc
- -------------------
/2207
|