Mỗi người, hoặc là đứng đấy, hoặc là ngồi xem.
Tất cả kiêu ngạo nhìn Dương Hạo Quân.
Dư Tiểu Cầm nhắc nhở: “Mọi người nể mặt chút, dù sao đây cũng là huấn luyện viên!”
Thể nhưng không ai đáp lại.
Dư Tiểu Cầm đắc ý nhìn về phía Dương Hạo Quân.
Ánh mắt kia như muốn nói: Nhìn xem, không phải ai thích cũng có thể làm huấn luyện viên! Dương Hạo Quân đứng tại chỗ yên lặng, khiến hai người Dư Tiểu Cầm cũng xấu hổ thay.
Dương Hạo Quân chứng kiến dáng vẻ của đám người kia, cơn phẫn nộ đã lên tới đỉnh điểm.
Tôn trọng! Tối thiểu nhất là sự tôn trọng cũng không có! Không nói đến thực lực của người huấn luyện viên như nào, chỉ cần là đảm nhiệm chức vụ này, bất cứ ai cũng phải tôn trọng.
Còn nữa, biên giới phía Nam sẽ không tùy tiện để một người làm chức vụ huấn luyện viên.
Huấn luyện viên được đứng ở đây, nhất định là Tiêu Tuyệt Trân ngàn chọn vạn tuyển, mới có thể đủ năng lực gánh vác vị trí này.
“Đứng nghiêm chỉnh lên cho tôi!”
Đột nhiên Dương Hạo Quân quát to một tiếng.
Một tiếng này dọa đến tất cả mọi người.
Đám người Lý Lang, Dương Chính đã chuẩn bị đứng lên.
“Tương lai của binh lính Tiêm Long? Còn muốn tiến vào lữ đoàn Vân Lang? Nhìn xem dáng vẻ của các cậu bây giờ, xứng sao? Tối thiểu nhất là sự tôn trọng còn không cói”
Dương Hạo Quân lạnh lùng nói.
Cái này xem như trấn trụ được một vài người.
Lý Lang chế nhạo nói: “Vậy anh nhìn lại mình xem, xứng làm huấn luyện viên sao?”
Dương Chính phụ hoạ nói: “Bọn tôi tới tham gia tập huấn là để phát triển bản thân, chứ không phải làng nhàng mà xong! Cũng không phải con mèo con chó nào cũng có thể làm huấn luyện viên!”
Dương Triệu cũng cười khẩy nói: “Không sai, anh còn muốn được tôn trọng? Anh có đủ thực lực để bọn tôi tôn trọng anh không!”
Dương Hạo Quân thâm sâu cười nói: “Các cậu cảm thấy tôi không xứng làm huấn luyện viên?”
“Anh xứng sao? Nhìn dáng vẻ của anh cùng lắm mới chỉ ba mươi, ở tuổi anh cũng đòi làm huấn luyện viên? Có đủ thực lực không?”
“Có thể trước khi đến anh không nghe ngóng, chúng tôi là ai? Bọn tôi đến từ khắp nơi trên Vân Lang, là chiến đội mạnh nhất! Chính bởi không có đối thủ nên mới đến trại tập huấn tìm sự đột phá!”
Mọi người thi nhau kiêu ngạo bày tỏ ý kiến.
Dù gì chăng nữa mỗi người bọn họ đều có thực lực dũng mãnh! Tương lai cũng có khả năng làm người chỉ huy!
- -------------------
Tất cả kiêu ngạo nhìn Dương Hạo Quân.
Dư Tiểu Cầm nhắc nhở: “Mọi người nể mặt chút, dù sao đây cũng là huấn luyện viên!”
Thể nhưng không ai đáp lại.
Dư Tiểu Cầm đắc ý nhìn về phía Dương Hạo Quân.
Ánh mắt kia như muốn nói: Nhìn xem, không phải ai thích cũng có thể làm huấn luyện viên! Dương Hạo Quân đứng tại chỗ yên lặng, khiến hai người Dư Tiểu Cầm cũng xấu hổ thay.
Dương Hạo Quân chứng kiến dáng vẻ của đám người kia, cơn phẫn nộ đã lên tới đỉnh điểm.
Tôn trọng! Tối thiểu nhất là sự tôn trọng cũng không có! Không nói đến thực lực của người huấn luyện viên như nào, chỉ cần là đảm nhiệm chức vụ này, bất cứ ai cũng phải tôn trọng.
Còn nữa, biên giới phía Nam sẽ không tùy tiện để một người làm chức vụ huấn luyện viên.
Huấn luyện viên được đứng ở đây, nhất định là Tiêu Tuyệt Trân ngàn chọn vạn tuyển, mới có thể đủ năng lực gánh vác vị trí này.
“Đứng nghiêm chỉnh lên cho tôi!”
Đột nhiên Dương Hạo Quân quát to một tiếng.
Một tiếng này dọa đến tất cả mọi người.
Đám người Lý Lang, Dương Chính đã chuẩn bị đứng lên.
“Tương lai của binh lính Tiêm Long? Còn muốn tiến vào lữ đoàn Vân Lang? Nhìn xem dáng vẻ của các cậu bây giờ, xứng sao? Tối thiểu nhất là sự tôn trọng còn không cói”
Dương Hạo Quân lạnh lùng nói.
Cái này xem như trấn trụ được một vài người.
Lý Lang chế nhạo nói: “Vậy anh nhìn lại mình xem, xứng làm huấn luyện viên sao?”
Dương Chính phụ hoạ nói: “Bọn tôi tới tham gia tập huấn là để phát triển bản thân, chứ không phải làng nhàng mà xong! Cũng không phải con mèo con chó nào cũng có thể làm huấn luyện viên!”
Dương Triệu cũng cười khẩy nói: “Không sai, anh còn muốn được tôn trọng? Anh có đủ thực lực để bọn tôi tôn trọng anh không!”
Dương Hạo Quân thâm sâu cười nói: “Các cậu cảm thấy tôi không xứng làm huấn luyện viên?”
“Anh xứng sao? Nhìn dáng vẻ của anh cùng lắm mới chỉ ba mươi, ở tuổi anh cũng đòi làm huấn luyện viên? Có đủ thực lực không?”
“Có thể trước khi đến anh không nghe ngóng, chúng tôi là ai? Bọn tôi đến từ khắp nơi trên Vân Lang, là chiến đội mạnh nhất! Chính bởi không có đối thủ nên mới đến trại tập huấn tìm sự đột phá!”
Mọi người thi nhau kiêu ngạo bày tỏ ý kiến.
Dù gì chăng nữa mỗi người bọn họ đều có thực lực dũng mãnh! Tương lai cũng có khả năng làm người chỉ huy!
- -------------------
/2207
|