-hay chúng ta đến nhà hàng nhà anh đi-kiris nói.
-nhà hàng của anh ở đâu v???????-lin hỏi
-ở đường XYZ thôi.cũng khá gần đây đấy.
-nhất trí.chọn chỗ đó v.ăn lẹ đi rồi chúng ta đi bar phá nhak?????alice hào hứng
cả bọn gật đầu đồng tình
sau đó trên đường xuất hiện những chiếc môtô đời mới nhất đang phóng vù vù trên đường.dẫn đầu luôn luôn là nó vs hắn.chỉ sau 10 phút,tất cả đã tập trung trc nhà hàng.đó là một nhà hàng thật lớn,đc thiết kế theo phong cách Tây Âu.kiris bước vào trước.mọi nhân viên khi thấy anh thì cúi rạp mình,cung kính:
-cậu chủ.
Kiris chỉ gật đầu ko nói j.lúc đó tay quản lí chạy tới:
-cậu chủ đến đây ăn ạ??????àk,đây là....
Tay quản lí vừa nói vừa đánh mắt sang đằng sau Kiris,thấy cả 1 đám người thì ko khỏi thắc mắc:
-là bạn tôi.mau chuẩn bị bàn ăn đi,20 người đấy và những món ăn đặc biệt nhất ở đây.
Quản lí đằu gật lia lịa,sau đó chạy ra phía nhân viên nói j đó rồi bọn họ hối hả chạy đi.sau 10 phút,quản lí chạy ra,đưa tay mời vô nói:
- mời cậu chủ và các thiếu gia,tiểu thư ra sau vườn dùng bữa ạ,chúng tôi đã chuẩn bị sẵn bàn ghế cho m.n rồi ạ.
Bọn nó nghe z thì gật đầu bươc đi theo hướng kiris đang đi.ra đến nơi.bọn nó thấy 1 dãy bàn dài trên đó có nhìu ngọn nến lung linh,mỗi bàn có 1 bình hoa hồng.chén đũa dao nĩa muỗng khăn đã đc chuẩn bị sẵn sàng.xugnquanh là cây cối um tùm rậm rạp,nhờ thế nên dãy bàn ăn ở đây sáng bừng lên,nổi bật giữa rừng cây.gió lạnh lùa qua kẽ tóc khiến m.n hơi rùng mình nhưng nhờ sức nóng của những ngọn nến(qyá nhìu nến luôn) nên đỡ lạnh đi chừng nào.bella lên tiếng thắc mắc:
-àk anh ơi,ở ngoài còn đang sáng lắm nhưng sao trong đây y như ban đêm vậy???????
Quản lí nghe v vội giải thik thay kiris:
-dạ thưa tiểu thư là sao vườn có lm 1 cái màn che màu đen để lm ở đây nổi bật,nếu m.n ko thik thì cũng có thể gỡ bỏ nó ra.
-thôi,chih thấy như v là đẹp rồi-miu nói
sau đó m.n lần lượt ngồi vào chỗ,vì ai h cũng có đôi có cặp cả rồi nên lẻ ra 3 người là soki,jum,miu.ai cũng bk là jum,miu đang gặp trục trặc nên ko nói j.rắc rối nhứt là soki,cậu chàng cứ giành ngồi vs nó cho= đc,m.n chỉ bk lắc đầu vì c.thế là h nó ngồi giữa soki và hắn.thấy z miu cũng ngồi xuống cạnh soki vì ko mún ngồi gần jum.m.n sau đó ai đấy cũng ổn định chỗ ngồi .jum hơi buồn vì miu ko ngồi vs mình.anh ko bk là miu có tha thứ cho mình hay ko?????trong đầu anh h chỉ nghĩ như z.anh lạc trong những câu hỏi mà ko thể nào bk đc là m.n đang kêu gào tên anh mún khản cả cổ.chỉ là m.n tự nhiên thấy anh cứ ngồi im im,cứng như tượng ms quay sang bắt chuyện ai dè anh cứ đơ ra,ko trả lời,cứ y như là người mất hồn v.kêu hòai ko đc,nó tức quá,cầm luôn cái dao phóng thẳnf về phía jum vs tốc độ sao xẹt lm m.n sợ khiếp đảm.may thay,mặc dù đang suy nghĩ nhưng anh vẫn cảm thấy có sát khí.anh nhanh chóng choàng tỉnh,tay đưa ra bắt lấy cái dao đó lm m.n ôm tim ,xém xí die hết cả lũ vì cái màn giật gân này.anh nổi giận:
-là ai ném????
-em-nó trả lời tỉnh bơ
jum thấy nó nói z thì dịu đi,chỉ hỏi lại:
-tại sao lại lm như thế???????
-kêu hoài ko nghe.phải xài cách này thôi.z ms nghe chớ-nó thản nhiên còn m.n đứng hình.lỡ may jum mà ko bắt kịp thì có phải bây h jum đi gặp ông bà rồi ko????
-lỡ may......lỡ may anh ấy ko bắt kịp thì sao Ice-nam lắp bắp vì kinh hãi
-ko bao h,đảm bảo là sẽ bắt đc,quá quen vs anh ấy rồi mà,nếu ko bắt đc thì thôi,cùng lắm vào bệnh viện nằm 3-4 tháng thôi-nó
sao nó nói nghe tỉnh mà sao truyền vào tai m.n cứ y như sấm chớp giật đùng đùng bên tai v.ko ngờ nó máu lạnh quá.cũng may lúc đó đem đồ ăn lên.sau đó m.n xắn tay lao vào ăn cũng ko nói về chuyện khi nãy nữa.......
-nhà hàng của anh ở đâu v???????-lin hỏi
-ở đường XYZ thôi.cũng khá gần đây đấy.
-nhất trí.chọn chỗ đó v.ăn lẹ đi rồi chúng ta đi bar phá nhak?????alice hào hứng
cả bọn gật đầu đồng tình
sau đó trên đường xuất hiện những chiếc môtô đời mới nhất đang phóng vù vù trên đường.dẫn đầu luôn luôn là nó vs hắn.chỉ sau 10 phút,tất cả đã tập trung trc nhà hàng.đó là một nhà hàng thật lớn,đc thiết kế theo phong cách Tây Âu.kiris bước vào trước.mọi nhân viên khi thấy anh thì cúi rạp mình,cung kính:
-cậu chủ.
Kiris chỉ gật đầu ko nói j.lúc đó tay quản lí chạy tới:
-cậu chủ đến đây ăn ạ??????àk,đây là....
Tay quản lí vừa nói vừa đánh mắt sang đằng sau Kiris,thấy cả 1 đám người thì ko khỏi thắc mắc:
-là bạn tôi.mau chuẩn bị bàn ăn đi,20 người đấy và những món ăn đặc biệt nhất ở đây.
Quản lí đằu gật lia lịa,sau đó chạy ra phía nhân viên nói j đó rồi bọn họ hối hả chạy đi.sau 10 phút,quản lí chạy ra,đưa tay mời vô nói:
- mời cậu chủ và các thiếu gia,tiểu thư ra sau vườn dùng bữa ạ,chúng tôi đã chuẩn bị sẵn bàn ghế cho m.n rồi ạ.
Bọn nó nghe z thì gật đầu bươc đi theo hướng kiris đang đi.ra đến nơi.bọn nó thấy 1 dãy bàn dài trên đó có nhìu ngọn nến lung linh,mỗi bàn có 1 bình hoa hồng.chén đũa dao nĩa muỗng khăn đã đc chuẩn bị sẵn sàng.xugnquanh là cây cối um tùm rậm rạp,nhờ thế nên dãy bàn ăn ở đây sáng bừng lên,nổi bật giữa rừng cây.gió lạnh lùa qua kẽ tóc khiến m.n hơi rùng mình nhưng nhờ sức nóng của những ngọn nến(qyá nhìu nến luôn) nên đỡ lạnh đi chừng nào.bella lên tiếng thắc mắc:
-àk anh ơi,ở ngoài còn đang sáng lắm nhưng sao trong đây y như ban đêm vậy???????
Quản lí nghe v vội giải thik thay kiris:
-dạ thưa tiểu thư là sao vườn có lm 1 cái màn che màu đen để lm ở đây nổi bật,nếu m.n ko thik thì cũng có thể gỡ bỏ nó ra.
-thôi,chih thấy như v là đẹp rồi-miu nói
sau đó m.n lần lượt ngồi vào chỗ,vì ai h cũng có đôi có cặp cả rồi nên lẻ ra 3 người là soki,jum,miu.ai cũng bk là jum,miu đang gặp trục trặc nên ko nói j.rắc rối nhứt là soki,cậu chàng cứ giành ngồi vs nó cho= đc,m.n chỉ bk lắc đầu vì c.thế là h nó ngồi giữa soki và hắn.thấy z miu cũng ngồi xuống cạnh soki vì ko mún ngồi gần jum.m.n sau đó ai đấy cũng ổn định chỗ ngồi .jum hơi buồn vì miu ko ngồi vs mình.anh ko bk là miu có tha thứ cho mình hay ko?????trong đầu anh h chỉ nghĩ như z.anh lạc trong những câu hỏi mà ko thể nào bk đc là m.n đang kêu gào tên anh mún khản cả cổ.chỉ là m.n tự nhiên thấy anh cứ ngồi im im,cứng như tượng ms quay sang bắt chuyện ai dè anh cứ đơ ra,ko trả lời,cứ y như là người mất hồn v.kêu hòai ko đc,nó tức quá,cầm luôn cái dao phóng thẳnf về phía jum vs tốc độ sao xẹt lm m.n sợ khiếp đảm.may thay,mặc dù đang suy nghĩ nhưng anh vẫn cảm thấy có sát khí.anh nhanh chóng choàng tỉnh,tay đưa ra bắt lấy cái dao đó lm m.n ôm tim ,xém xí die hết cả lũ vì cái màn giật gân này.anh nổi giận:
-là ai ném????
-em-nó trả lời tỉnh bơ
jum thấy nó nói z thì dịu đi,chỉ hỏi lại:
-tại sao lại lm như thế???????
-kêu hoài ko nghe.phải xài cách này thôi.z ms nghe chớ-nó thản nhiên còn m.n đứng hình.lỡ may jum mà ko bắt kịp thì có phải bây h jum đi gặp ông bà rồi ko????
-lỡ may......lỡ may anh ấy ko bắt kịp thì sao Ice-nam lắp bắp vì kinh hãi
-ko bao h,đảm bảo là sẽ bắt đc,quá quen vs anh ấy rồi mà,nếu ko bắt đc thì thôi,cùng lắm vào bệnh viện nằm 3-4 tháng thôi-nó
sao nó nói nghe tỉnh mà sao truyền vào tai m.n cứ y như sấm chớp giật đùng đùng bên tai v.ko ngờ nó máu lạnh quá.cũng may lúc đó đem đồ ăn lên.sau đó m.n xắn tay lao vào ăn cũng ko nói về chuyện khi nãy nữa.......
/33
|