Sáq hôm nay tôi đưa Ken đi học nhưq đến trườq thì cô giáo nói là được ngỉ nên tôi chở Ken đến 1quán Kem gần đó để chơi vì chủ quán đó là pạn của tôi và họ cũq có đứa con trạc tuổi Ken,tới quán tôi để Ken chơi với pạn còn tôi thì ngồi đó gọi 1 li kem và nge nhạc,tôi lấy 1 ít kem cho vào miệq cảm jác khá lạnh và ê buốt răq,nhưq troq kái lạnh đó tôi lại cảm thấy rất ngọt,rất thanh dịu,tôi khẽ mĩm cười
_Kem tuy lạnh nhưq lại rất ngọt,con người cũq lạnh nhưq sao lại quá đắq cay
Tôi khẽ lắc đầu với cái suy ngĩ moq lun đó,quay đầu ra phía cửa kính tôi chợt chau mày vì sự xh của 3người,tôi chẳq hiểu sao đi đến đâu tôi củq gặp họ,lúc đó họ cũq đã nhìn thấy tôi và lập tức họ hùq dũq tiến vào quán kem và hiên ngang lao lại bàn tôi đaq ngồi
_Chúnq tôi ngồi đây được chứ
_Tự nhiên
Tôi khẽ mĩm cười nhìn họ
_Tôi khôq ngĩ mình lại có sức hút đến vậy?đi đến đâu cũq lôi kéo các người được
_Cô đừq qá leo cao,chúq tôi sẽ chẳq màq gì đến cô nếu như khôq có sự xh của Ken
_Tôi đaq leo hay là anh đaq trèo,khôq phải gọi là leo mà chỉ cần tôi đứq thôi thì tôi cũq đã cao hơn các người rất nhiều,dù cho các người có leo trèo cả đời thì con Hoài My này vẫn đạp lên đầu các người mà bước đi
_CÔ CÓ BIẾT PHẢI TÔN TRỌNG NGƯỜI GIÀ NHƯ TÔI KHÔNG?
_Vậy bà đã piết cách tôn trọq người trẻ như tôi chưa?
_MY À MÀY LÀM ƠN LỄ PHÉP CHÚT ĐI DÙ GÌ MẸ TAO CŨNG ĐÃ LỚN TUỔI RỒI
_Sao vậy đaq bênh vì danh ngĩa con dâu,hay là đaq bênh vì pà này là 1duột với mày,tao chẳq cần phải lễ phép làm gì với kẻ muốn jết tao,già thì cứ chấp nhận jà,chứ đừq tự cao rồi té đau là khó coi lắm
Tôi pật cười lên và nhìn họ rồi lắc đầu
_DÙ CHO CÁC NGƯỜI CÓ SỐNG ĐẾN SUỐT CUỘC ĐỜI NÀY THÌ CÁC NGƯỜI VẪN THUA TÔI 1 CÁI ĐẦU
_ĐÚNG LÀ CON ĐÀN BÀ ÁC ĐỘC
Tôi chồm lên bàn và nhìn vào mắt pà ta
_Dĩ nhiên...người ta nói muốn sốq tốt là phải ác mà nếu ác thì phải ác thật nhẫn tâm....hahaha tôi sẽ chứq minh cho các người thấy cái ác nhẫn tâm của tôi là ra sao
_KEN À...LẠI ĐÂY
Nge tôi gọi Ken lật đật chạy lại
_DẠ...
_Con có pít họ khôq?
_Dạ biết
_Giỏi lắm...nếu như 7năm trước khôq có chuyện gì xảy ra vậy thì bây jờ con đã gọi họ là gì?
_Gọi là ba,bà nội và cô Ngọc Châu
Phía bên họ ai củq nở 1nụ cười rất mãn nguyện khi nge Ken trả lời như vậy
_Nhưq mọi chuyện đã lở xảy ra rồi,vậy thì pây jờ họ là ai?
_Là người đã bỏ rơi mẹ (Ken chỉ tay và hắn) ,mẹ của người đã bỏ rơi mẹ (chỉ tay vào mẹ hắn) ,bạn thân của mẹ và cũq là người cướp người đã bỏ rơi mẹ (chỉ tay vào Ngọc Châu vợ hắn)
_Vậy thì họ là gì của con?
_Họ là NGƯỜI DƯNG,NGƯỜI DƯNG THÌ SUỐT ĐỜI CỦNG CHỈ LÀ NGƯỜI DƯNG MÀ THÔI
_Thấy sao? Có phải là rất nhẩn tâm khôq?
_TẠI SAO CÔ LẠI NHỒI NHÉT VÀO ĐẦU TRẺ CON NHỮNG SUY NGĨ DÃ MAN NHƯ VẬY HẢ?
_Nếu như đây là nhửq chuyện khôq có thì có thể nói là dã man,nhưq đây là chuyện có thật vậy thì sao lại gọi là dã man? Tôi nói cho Ken biết nhữq điều này vì tôi muốn Ken hiểu được nổi lòq của mẹ nó và tráh vào vết xe của 3 nó ngày xưa,tôi khôq muốn con tôi lớn lên maq troq người dòq máu sở khanh của 3 nó
_CÔ....
_Tôi sao?rất giỏi phải khôq? Tôi cho các người piết các người đã dùng nhửq cách rất ngu xuẩn để đối phó với tôi,nhưq khôq sao tôi sẽ đáh trả lại cho các người nhữq cách rất là khoa học,tôi sẽ đem đầu óc bình thườq này đấu với đầu óc của vị gđốc tài hoa như anh
Rồi tôi nắm tay Ken ra ngoài tính tiền,bước ra cửa về tôi khôq quên nhìn lại phía họ và mĩm cười,nhưq đây khôq phải là nụ cười tạm biệt mà nó là nụ cười maq đầy vẻ KHIÊU KHÍCH........
_Kem tuy lạnh nhưq lại rất ngọt,con người cũq lạnh nhưq sao lại quá đắq cay
Tôi khẽ lắc đầu với cái suy ngĩ moq lun đó,quay đầu ra phía cửa kính tôi chợt chau mày vì sự xh của 3người,tôi chẳq hiểu sao đi đến đâu tôi củq gặp họ,lúc đó họ cũq đã nhìn thấy tôi và lập tức họ hùq dũq tiến vào quán kem và hiên ngang lao lại bàn tôi đaq ngồi
_Chúnq tôi ngồi đây được chứ
_Tự nhiên
Tôi khẽ mĩm cười nhìn họ
_Tôi khôq ngĩ mình lại có sức hút đến vậy?đi đến đâu cũq lôi kéo các người được
_Cô đừq qá leo cao,chúq tôi sẽ chẳq màq gì đến cô nếu như khôq có sự xh của Ken
_Tôi đaq leo hay là anh đaq trèo,khôq phải gọi là leo mà chỉ cần tôi đứq thôi thì tôi cũq đã cao hơn các người rất nhiều,dù cho các người có leo trèo cả đời thì con Hoài My này vẫn đạp lên đầu các người mà bước đi
_CÔ CÓ BIẾT PHẢI TÔN TRỌNG NGƯỜI GIÀ NHƯ TÔI KHÔNG?
_Vậy bà đã piết cách tôn trọq người trẻ như tôi chưa?
_MY À MÀY LÀM ƠN LỄ PHÉP CHÚT ĐI DÙ GÌ MẸ TAO CŨNG ĐÃ LỚN TUỔI RỒI
_Sao vậy đaq bênh vì danh ngĩa con dâu,hay là đaq bênh vì pà này là 1duột với mày,tao chẳq cần phải lễ phép làm gì với kẻ muốn jết tao,già thì cứ chấp nhận jà,chứ đừq tự cao rồi té đau là khó coi lắm
Tôi pật cười lên và nhìn họ rồi lắc đầu
_DÙ CHO CÁC NGƯỜI CÓ SỐNG ĐẾN SUỐT CUỘC ĐỜI NÀY THÌ CÁC NGƯỜI VẪN THUA TÔI 1 CÁI ĐẦU
_ĐÚNG LÀ CON ĐÀN BÀ ÁC ĐỘC
Tôi chồm lên bàn và nhìn vào mắt pà ta
_Dĩ nhiên...người ta nói muốn sốq tốt là phải ác mà nếu ác thì phải ác thật nhẫn tâm....hahaha tôi sẽ chứq minh cho các người thấy cái ác nhẫn tâm của tôi là ra sao
_KEN À...LẠI ĐÂY
Nge tôi gọi Ken lật đật chạy lại
_DẠ...
_Con có pít họ khôq?
_Dạ biết
_Giỏi lắm...nếu như 7năm trước khôq có chuyện gì xảy ra vậy thì bây jờ con đã gọi họ là gì?
_Gọi là ba,bà nội và cô Ngọc Châu
Phía bên họ ai củq nở 1nụ cười rất mãn nguyện khi nge Ken trả lời như vậy
_Nhưq mọi chuyện đã lở xảy ra rồi,vậy thì pây jờ họ là ai?
_Là người đã bỏ rơi mẹ (Ken chỉ tay và hắn) ,mẹ của người đã bỏ rơi mẹ (chỉ tay vào mẹ hắn) ,bạn thân của mẹ và cũq là người cướp người đã bỏ rơi mẹ (chỉ tay vào Ngọc Châu vợ hắn)
_Vậy thì họ là gì của con?
_Họ là NGƯỜI DƯNG,NGƯỜI DƯNG THÌ SUỐT ĐỜI CỦNG CHỈ LÀ NGƯỜI DƯNG MÀ THÔI
_Thấy sao? Có phải là rất nhẩn tâm khôq?
_TẠI SAO CÔ LẠI NHỒI NHÉT VÀO ĐẦU TRẺ CON NHỮNG SUY NGĨ DÃ MAN NHƯ VẬY HẢ?
_Nếu như đây là nhửq chuyện khôq có thì có thể nói là dã man,nhưq đây là chuyện có thật vậy thì sao lại gọi là dã man? Tôi nói cho Ken biết nhữq điều này vì tôi muốn Ken hiểu được nổi lòq của mẹ nó và tráh vào vết xe của 3 nó ngày xưa,tôi khôq muốn con tôi lớn lên maq troq người dòq máu sở khanh của 3 nó
_CÔ....
_Tôi sao?rất giỏi phải khôq? Tôi cho các người piết các người đã dùng nhửq cách rất ngu xuẩn để đối phó với tôi,nhưq khôq sao tôi sẽ đáh trả lại cho các người nhữq cách rất là khoa học,tôi sẽ đem đầu óc bình thườq này đấu với đầu óc của vị gđốc tài hoa như anh
Rồi tôi nắm tay Ken ra ngoài tính tiền,bước ra cửa về tôi khôq quên nhìn lại phía họ và mĩm cười,nhưq đây khôq phải là nụ cười tạm biệt mà nó là nụ cười maq đầy vẻ KHIÊU KHÍCH........
/48
|