Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cũng là tông môn tại Bắc Yên, hơn nữa khoảng cách đôi bên cũng không quá xa.
Lúc bình thường Tụ Nghĩa Trang và Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành còn có chút xích mích. Có điều chuyện này rất bình thường, mâu thuẫn cũng không nghiêm trọng, hai bên đều rất kiềm chế.
Kể cả hiện tại cũng như vậy, cho dù Bạch Hàn Thiên tức giận Tụ Nghĩa Trang vượt giới gây chuyện nhưng hắn sẽ không vì chuyện này mà bị Sở Hưu khích bác liều mạng với Tụ Nghĩa Trang.
Sở Hưu cười cười nói: “Bạch thành chủ, ta nói vậy không phải là khích bác, bên này ngươi muốn yên ổn, nhưng Tụ Nghĩa Trang lại không muốn yên ổn.
Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành truyền thừa hơn ngàn năm, đã qua thời điểm điên cuồng khuếch trương, chủ yếu nhất là bảo vệ cơ nghiệp của mình sau đó tiến hành phát triển theo chất lượng.
Nhưng Tụ Nghĩa Trang chỉ mới thành lập có vài chục năm mà thôi. Nhiếp Nhân Long cũng muốn trước khi mình chết có thể gây dựng căn cơ kiên cố cho Tụ Nghĩa Trang. Nói chính xác hơn, giờ Tụ Nghĩa Trang đang rất cần khuếch trương.
/1050
|