Ngô Quận Lạc gia thân là một trong Cửu Đại Thế Gia, trước đó cũng từng có thời huy hoàng.
€ó điều trong thiên hạ địa vị như thủy triều lúc lên lúc xuống, đừng nói một thế gia như Ngô Quận Lạc gia, cho dù hoàng triều cũng không ngừng biến ảo thay đổi. Cho nên Ngô Quận Lạc gia suy yếu cũng rất bình thường.
Theo Sở Hưu biết, toàn bộ Ngô Quận Lạc gia giờ chỉ có một vị tông sư võ đạo. cũng là lão tổ của Ngô Quận Lạc gia, tuổi tác hẳn đã không nhỏ.
Còn phụ thân Lạc Phi Hồng, Lạc Thiên Dương là gia chủ của Ngô Quận Lạc gia nhưng chỉ có thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất mà thôi.
Lúc này người đứng ngoài cửa Ngô Quận Lạc gia chăm sóc khách khứa qua lại chính là vị Lạc Thiên Dương này.
Bình tĩnh xem lại, bề ngoài của Lạc Thiên Dương quả thật không tệ.
Tướng mạo chỉ khoảng bốn mươi, để râu ngắn, dung mạo chính trực tuấn tú, cho dù lúc này tuổi tác đã hơi lớn nhưng mị lực vẫn không hề suy giảm.
Thật ra cứ nhìn Lạc Phi Hồng là biết, sinh được con gái như vậy chắc chắn tướng mạo phụ thân cũng không quá kém. Nếu chênh lệch quá nhiều, vậy không loại trừ.khả năng Lạc Thiên Dương có quản gia họ Vương.
Có điều giang hồ này vốn không phải dùng dung mạo để giải quyết vấn đề, cho dù người tuấn mỹ vô song như Lã Phụng Tiên muốn leo lên Long Hổ Bảng cũng phải dựa vào thanh Phương thiên họa kích trong tay chứ không phải dung mạo bản thân.
Giờ trong Cửu Đại Thế Gia, những người đảm nhiệm gia chủ hầu hết đều là tông sư võ đạo, cũng như Hạ Hầu Trấn.
Nhưng đến lúc Cửu Đại Thế Gia nghị sự giữa một đống tông sư võ đạo lại xuất hiện một Lạc Thiên Dương, cục diện đó thật sự hết sức xấu hổ, chẳng khác gì gà đứng giữa bầy hạc.
Cho nên đừng nhìn bề ngoài Lạc Thiên Dương không tệ, nhưng trên người hắn lại có một loại khí tức không thể che giấu nổi, đó là khí tức hèn mọn.
Thậm chí có thể nói giờ Lạc Thiên Dương đứng ngoài tiếp đón khách khứa như vậy, nếu không nhờ tướng mạo khá xuất sắc của hắn, có lẽ phần lớn mọi người sẽ nghĩ hắn là quản gia chứ không phải gia chủ.
Đúng lúc này Sở Hưu lại thấy một người quen, là Mạc Thiên Lâm.
Mạc Thiên Lâm đi ngay phía trước Sở Hưu, sau khi thấy Lạc Thiên Dương, Mạc Thiên Lâm bèn đi tới chắp tay một cái nói: “Tham kiến Lạc bá phụ.”
Lạc Thiên Dương cười tủm tỉm nhìn Mạc Thiên Lâm nói: “Hóa ra là Thiên Lâm. Không tệ, tu vi lại có tiến triển, xem ra ngươi đã cách Ngũ Khí Triều Nguyên không xa.”
Thái độ của Lạc Thiên Dương với Mạc Thiên Lâm không tệ, lý do là ban đầu
Lạc gia định thông gia với Mạc gia, Mạc Thiên Lâm cũng là con rể hò mà hẳn coi trọng.
Chẳng qua Mạc Thiên Lâm không tự cố gắng, sau khi quen với Lạc Phi Hồng lại thấy mình tuyệt đối không thể khống chế được nữ nhân như vậy, cho nên từ hôn thê phát triển thành hảo hữu, mọi chuyện cũng xôi hỏng bỏng không.
Mạc Thiên Lâm khách khí nói: “Bá phụ quá khen rồi, chút thực lực này của ta thật không đáng nhắc tới. Giờ nếu ta giao thủ với Phi Hồng, không khéo còn chẳng đỡ nổi mấy chiêu của Phi Hồng.
Đúng rồi, Phi Hồng đâu rồi? Đang yên đang lành sao. Phi Hồng lại muốn tỷ võ kén rể?”
Khóe miệng Lạc Thiên Dương lộ ra một nụ cười mất tự nhiên nói: “Gái lớn gả chồng thôi mà. Nha đầu Phi Hồng đã không còn nhỏ nữa rồi, tự nó không nghĩ đến, người trong nhà đành phải thu xếp giúp thôi.
Có điều hôm nay thân thể con bé hơi khó chịu nên không ra ngoài gặp mặt mọi người.”
Mạc Thiên Lâm cau mày nói: “Thân thể khó chịu? Để ta tới thăm Phi Hồng một chút”
Lạc Thiên Dương vội vàng khoát tay nói: “Không được, giờ Phi Hồng không thể gặp khách được.”
Ngay lúc Mạc Thiên Lâm còn định nói gì đó, Sở Hưu đi tới cười lạnh nói: “Thân thể Lạc Phi Hồng khó chịu? Lạc gia chủ, lời này của ngươi có lẽ ngay kẻ ngu cũng chẳng tin nổi.
Đang yên đang lành không thương không thế, tu luyện cũng chẳng xuất hiện đường rẽ, thế mà một võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh lại nói thân thể mình khó chịu. Lời này ngươi có tin nổi không? Dẫu sao ta cũng không tin.”
Mạc Thiên Lâm quay đầu lại nhìn thấy Sở Hưu, hai mắt hắn lập tức sáng rực lên.
Trong một số thời điểm rõ ràng lời của Sở Hưu có tác dụng hơn hắn nhiều, hay nói thẳng ra là như thời điểm hiện tại.
Quan hệ giữa Mạc gia và Lạc gia không tệ, hai nhà giao hảo đời đời, Mạc Thiên Lâm là vấn bối đương nhiên không tiện nói thêm điều gì.
Nhưng Sở Hưu lại bất đồng, y không có quan hệ gì với Lạc gia, Lạc Phi Hồng là bạn tốt của y, nhưng cha nàng lại không phải.
Huống hồ theo Sở Hưu biết, Lạc Phi Hồng thù hận với người cha này chẳng khác gì kẻ thù.
Lạc Thiên Dương nhìn Sở Hưu cau mày nói: “Ngươi là người phương nào?”
Sở Hưu lấy thiệp mời của Quan Trung Hình Đường ra ném cho Lạc Thiên Dương, thản nhiên đáp: “Quan Trung Hình Đường, Sở Hưu.”
Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều vô thức nhìn sang phía Sở Hưu, ngay cả Lạc Thiên Dương cũng cảm thấy chút áp lực.
Khi đối mặt với Mạc Thiên Lâm, Lạc Thiên Dương còn có thể ra vẻ tiền bối uy phong, nhưng khi gặp mặt Sở Hưu, vẻ uy phong này của Lạc Thiên Dương lại chẳng thể lộ ra nổi.
Sở Hưu là tuấn kiệt trẻ tuổi hạng sáu trên Long Hổ Bảng, mặc dù tu vi của y chỉ là Ngũ Khí Triều Nguyên nhưng đã có không ít võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất chết trên tay y. Hơn nữa trong đó còn có người mạnh hơn Lạc Thiên Dương.
Nói cách khác, cho dù lúc này Sở Hưu muốn giết Lạc Thiên Dương hắn cũng là chuyện hết sức đơn giản.
Có điều mặc dù Lạc Thiên Dương cảm thấy áp lực nhưng nơi này vẫn là Ngô Quận Lạc gia của hắn, Sở Hưu cho dù có thực lực mạnh hơn nữa cũng đừng hòng ngông nghênh ở nơi này.
Cho nên Lạc Thiên Dương chỉ hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Sở Hưu, Lạc Phi Hồng là con gái ta, tình hình nó ra sao đương nhiên ta phải biết chứ.
Lần này các ngươi đến để xem lễ thì ngồi yên mà xem lễ. Lạc gia ta sẽ hoan nghênh chiêu đãi. Nhưng nếu các ngươi muốn gây chuyện vậy đừng trách Lạc gia ta không khách khí!”
Nghe vậy Sở Hưu cười lạnh nói: “Lạc Phi Hồng là con gái ngươi? Bán con gái mình, phụ thân nhà ngươi đúng là thất bại.”
Mọi người xung quanh thấy có chuyện xung đột như vậy đều bu lại xem trò hay.
Thật ra mọi người đều khá tán đồng với những lời của Sở Hưu.
Giang hồ chỉ lớn chừng đó, có ai không hiểu chuyện? Mấy chuyện cứt chó xúi quẩy của Lạc gia đã lan truyền khắp nơi.
Nói đi nói lại, mọi người cũng thấy đáng thương thay cho Lạc Phi Hồng. Rõ ràng bản thân có tiềm lực, có thực lực, thậm chí đã đứng trên mười hạng đầu Long Hổ Bảng, nhưng chỉ vì nàng thân là nữ nhi nên phải nhường đường cho nam nhỉ. Quả thật đáng thương.
Có điều thương cảm thì thương cảm, mọi người cũng biết Lạc gia lựa chọn như vậy cũng là bình thường.
Nếu thực lực Lạc gia còn cường đại, đứng trong nhóm đầu của Cửu Đại Thế Gia, vậy Lạc Phi Hồng có thể vô âu vô lo làm đại tiểu thư Lạc gia. Nếu vậy đừng nói chuyện thông gia bức hôn như hiện tại, nàng muốn gả cho ai thì lấy người đó, chỉ cần ánh mắt Lạc Phi Hồng không có vấn đề là được.
Nhưng giờ Lạc gia gặp tình hình như vậy, Lạc Phi Hồng đương nhiên thành vật hy sinh rồi.
Dù sao khắp giang hồ chưa ai từng nghe nói có nữ nhân làm gia chủ cả.
/1050
|