Con Gái Nhà Nông

Chương 59 - Chương 59

/176


Gà bay chó sủa cũng không đủ để hình dung trường hợp này, địa phương bán rau cải vốn tập trung đông người hơn, lần này xem như rau nhà này bị giẫm, cá nhà kia bị hất đổ.

A di Vương Phúc Nhi vội vàng ôm lấy Vương Phúc Nhi, trốn vào trong một tiệm bên cạnh, một nhóm nha dịch cũng xuất hiện, vụt nhanh qua đuổi theo, cũng không biết rốt cuộc có bắt được kẻ trộm này hay không.

Vương Phúc Nhi chỉ nghe thấy người trong tiệm này thở dài: Đứa nhỏ trộm cắp, tuổi còn nhỏ không học hành, đi làm loại chuyện này.

A di Vương Phúc Nhi cảm thấy hôm nay ra cửa không vui, cũng vội vàng mang theo Vương Phúc Nhi đi về nhà. Ở chỗ rẽ, Vương Phúc Nhi phảng phất thấy được một bóng người, đó không phải, đó không phải là tên kẻ trộm kia sao? Có nên hô lên không? Trong lúc Vương Phúc Nhi do dự liền bỏ lỡ chỗ kia.

Phúc nhi, sao vậy? A di thấy vẻ mặt rối rắm của Vương Phúc Nhi, vội hỏi.

Vương Phúc Nhi nghĩ nghĩ rồi nói: A di, vừa rồi ở góc rẽ, hình như là con thấy được kẻ trộm ở trên chợ lúc nãy!

Gì? Ôi, chúng ta nên đóng kỹ cửa, bằng không chuồn vào nhà của chúng ta thì làm sao? Kẻ trộm kia bao nhiêu tuổi? Nếu là người còn nhỏ, ta còn tạm đối phó được, không được, chờ di phu con trở về, chúng ta thương lượng mua một bà tử về đây, như vậy cũng an toàn một chút. Đúng rồi, Phúc nhi, chuyện con thấy qua kẻ trộm, cũng không nên nói ra ngoài, miễn cho không bắt được người, đến lúc đó người ta trả thù, có nghe hay không?

A di, con biết rồi, con cũng chỉ nhìn thoáng qua, cảm thấy có chút giống, lại nói, ai sẽ hỏi con chứ. Vương Phúc Nhi nói.

Đúng vậy, nhưng vẫn phải cẩn thận, hiện tại người xấu có chuyện gì mà làm không được?

Khương di phu trở về liền nghe nương tử mình nói chuyện hôm nay: Cũng đúng, nên mua bà tử về, mỗi ngày nàng nấu cơm cũng vất vả, nhà chúng ta cũng không phải mua không nổi. Khương di phu tán thành.

Khương Điền và Khương Lỗi thật ra không cảm thấy hứng thú đối với chuyện mua bà tử, hai người bọn họ thần thần bí bí kéo Vương Phúc Nhi đến một góc, Vương Phúc Nhi hỏi: Làm gì? Diendanlequydon~ChieuNinh

Phúc nhi, ngươi có quen biết một người tên là Tống Trường Khanh hay không? Khương Điền hỏi.

Hả? Đúng vậy, ta có biết một người tên là Tống Trường Khanh. Chẳng lẽ tiết nguyên tiêu đêm đó hai vị này chưa thấy qua? Cũng đúng, lúc ấy Tống Trường Khanh đi theo cha hắn đi nói chuyện với di phu, hai tiểu tử này thì đi nhìn mình trở lại, chỉ vây quanh chuyển động bên cạnh mình. Không biết là bình thường.

Thì ra thật sự là quen biết. Khương Lỗi nói.

Sao? Có việc gì? Vương Phúc Nhi hỏi.

Hôm nay thời điểm tiên sinh chúng ta cho nghỉ, khi nói trở về chơi với ngươi, Tống Trường Khanh nghe được, liền hỏi chúng ta có phải là người nhà a di Vương Phúc Nhi hay không. Khương Lỗi vội nói.

Trước đó không lâu Vương Phúc Nhi có nói qua với Tống Trường Khanh, muốn đi nhà a di ở trấn trên. Các ngươi và Tống Trường Khanh học chung một tư thục hả? Vương Phúc Nhi hỏi.

Hai người vội gật đầu, Khương Điền nói: Hắn nói ngày kia tiên sinh chúng ta cho nghỉ, kêu chúng ta mang ngươi đi qua nhà hắn chơi, còn nói nếu không đi, thì hắn liền qua đây tìm chúng ta.

Hả, này, sao tiểu oa nhi nói chuyện như thế nào mà vẫn bá đạo như vậy. Vương Phúc Nhi không khỏi nghĩ tới, người này ở tư thục sẽ không phải là một bá vương đi. Hỏi cái này với hai tiểu huynh đệ, Khương Điền cũng chưa nói gì, Khương Lỗi vội nói: Tống Trường Khanh rất lợi hại, người khác cũng không dám chọc hắn, ta và ca có đôi khi còn bị người bắt nạt, nhưng mà về sau sẽ không vậy nữa, Tống Trường Khanh nói muốn che chở chúng ta.

Cho nên, các ngươi đáp ứng yêu cầu của hắn? Vương Phúc Nhi hỏi.

Vậy, vậy, cũng không phải đã đáp ứng rồi, ngươi quen biết Tống Trường Khanh, Tống Trường


/176

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status